Sau khi chiếc laborghini dừng lại ở một căn biệt thự sang trọng.Sư Tử bước xuống xe định đi thẳng vào nhà thì có một chàng trai mái tóc bạch kim đứng dựa vào cửa đợi cô.
"Về rồi sao?"_chàng trai ấy lên tiếng
"..."_Sư Tử không nói gì đi một mạch lên phòng đóng cửa lại.
Trời bây giờ cũng ửng sáng,cô vùi mình vào đống chăn ấm nhìn ra cửa sổ ánh mắt vô hồn.
Sáng hôm sau...trước cổng trường Bắc Hải có một cô gái tóc nâu nhí nhảnh đang tìm kiếm một người.
"Âu Tịch Du!Ở đây"_cô gái ấy vẫy tay gọi
"Sao không vào trước đi,đợi tao làm gì?"_ Sư Tử bước đến
"Thì tao đợi mày mà!Ngày hôm qua Ngự Hạo Thiên có làm gì mày không?"_Tiểu Mạn tò mò hỏi
Thì ra tên của hắn là Ngự Hạo Thiên
"À...không...chả làm gì cả"_Sư Tử cười trừ trả lời
"Thiệt không?"_mối nghi ngờ càng lớn
"Thiệt mà"_nói rồi Sư Tử bước nhanh vào lớp
"Hắn ta rất rất đẹp trai đúng không?"_Tiểu Mạn trầm trồ khen ngợi
"Ừ...đẹp nhưng biến thái"
"Sao?"
"Không có gì, vào lớp thôi!"
Bắc Hải là ngôi trường cấp danh tiếng ở Bắc Kinh(có chi nhánh khác là ở Hồ Nam và Trùng Khánh).Trường nổi tiếng với những học sinh nam thanh nữ tú.Học giỏi,con nhà có máu mặt nếu không thì cũng con ông cháu cha mới được vào
Trường được chia làm khu mỗi khu đào tạo các ngành khác nhau.
Khu :khu này chuyên về ngành kinh tế,thị trường,quản lí,kinh doanh.
Khu :chuyên về khoa học-kỹ thuật,hóa học,hóa chất,thí nghiệm.
Khu :chủ yếu là đào tạo ra những sát thủ có tiếng.(tui xin bật mí đây là trường của nhà Xử Nữ nhé bà con).
Tại căn biệt thự....
"Đã tìm được thông tin của cô gái mà anh cần rồi"_Bảo Bình đưa sấp hồ sơ của Sư Tử cho Thiên Yết.
"Tốt lắm"_Thiên Yết lấy sấp hồ sơ xem qua một lượt nhăn mày hỏi
"Không rõ gia cảnh sao?"
"Vâng...chỉ biết cô ta là trẻ mồ côi xuất thân từ côi nhi viện"
"Đã đến côi nhi viện hỏi chưa?"
"Rồi,nhưng chỉ biết cô ta đến đó vào năm tuổi thôi ạ!"
"Được rồi,lui đi"_Thiên Yết cho Bảo Bình lui ra rồi nhắm mắt lại ngã đầu ra sau ghế.
Cô gái này đúng là thú vị.
P/s: vì vấn đề thời gian nên mik ra ngắn vậy thôi
Cuối tuần sẽ bù nhé bà con!