Sư Tử,em giữ tôi bên cạnh mình lâu như vậy?Ít nhất trước khi buông cũng phải cho tôi quyền lợi gì chứ?Tôi....muốn trói buộc em...ở bên tôi!Ít nhất là...hết nửa đời sau!!!
Thiên Yết mạnh mẽ nhấn Sư Tử vào nụ hôn sâu.Kĩ thuật lưỡi điêu luyện cuồng quét bên trong.Sư Tử như bị hút cạn không khí,đưa tay cố gắng đẩy đầu cậu ra nhưng đối với Thiên Yết thì điều đó là KHÔNG THỂ.
Cậu nhanh chóng bắt lấy tay Sư Tử đè xuống ghế,nhả môi ra để lấy chút không khí sau đó điên cuồng hôn,hôn đến ngạt thở.Cảm nhận môi mình có chút vị mặn,là Sư Tử đang khóc,mới chịu thả ra,thanh âm trầm đục phát ra:
-Sư Tử,cô sợ tôi lắm sao?
Sư Tử được thả ra,liên tục thở gấp,nghe cậu hỏi như vậy bất quá không biết trả lời như thế nào?Đành lắc đầu cho qua chuyện.
-Cô yêu tôi nhiều không?
Cmn nhà anh,nếu không yêu anh thì tôi có phải chịu khổ sở như vậy không?Giờ còn mặt dày hỏi sao?
Sư Tử chỉ gật đầu.Thiên Yết không hài lòng với cái cách trả lời nửa vời như vậy trong lòng đột nhiên sôi máu lên,đẩy mạnh Sư Tử xuống sàn nhà.
Thiên Yết mệt mỏi quay người đi,lúc này cậu chẳng suy nghĩ được gì nữa rồi!Lên phòng,khóa chốt cửa lại,ngã người xuống giường,thở dài,rồi lại suy nghĩ.
Cái khoảng khắc mà hai tay cầm tờ giấy ly hôn thực sự khiến Thiên Yết thấy hụt hẫng,tức giận.Nếu cậu ký,hai người sẽ trở thành người xa lạ,rồi sẽ có ngày lướt qua nhau,rồi ngơ ngác tự hỏi:Mình và cô ấy đã gặp nhau rồi nhỉ?
Hay là cứ buông tay,để bàn tay Xử Nữ đặt vào!Cậu ta cũng rất tốt,lại yêu thương Sư Tử rất nhiều.Không được!
Thiên Yết căn bản không để điều đó xảy ra nhưng chẳng phải bản thân rất chán ghét Sư Tử sao?Đối xử với cô tàn nhẫn như vậy?Bây gìơ có cơ hội giải thoát nhưng tâm trí lại vô cùng rối bời,hỗn loạn,sâu trong tim cậu nhất nhất không thể cho phép Sư Tử rời xa mình!Chính là lúc có không biết trân trọng,sắp mất mới hối hận!
Dẫu biết Sư Tử là một bông hồng,có gai,biết gai đâm vào sẽ chảy máu nhưng vạn phần lại muốn đem đóa hoa ấy nhốt vào trong tim.Trói buộc em bên tôi!
P/s:Ayo,thật sự là rất muốn viết H nhưng mà nếu viết thì truyện sẽ đi vào ngõ cụt hoặc đi lòng vòng mất thôi!Nên m.n đọc đỡ nha, mấy chap sau thì Chủ Nhật đăng luôn một thể!Iu nhìu!