Sư Tử ngã người xuống giường, cố gắng tiếp thu những gì vừa nghe.Thở dài, khẽ nhắm mắt.
Kết hôn với anh à?Như vậy cũng tốt....
------
-Con không đồng ý! Tại sao lại bắt con kết hôn với người mình không quen không biết chứ?
-Con trai à!Con đã từng yêu con bé ấy rất nhiều đấy!Với lại quá khứ chúng ta đã làm những điều có lỗi với con bé,bù đắp một chút!Có được không?
-Con không quan tâm quá khứ đã làm gì?Yêu ai?Con chỉ quan tâm đến hiện tại và tương lai.Nếu cha cứ ép con như vậy thì con không chắc là mình sẽ làm gì đâu?Và...người con yêu và sẽ cưới là Song Ngư.Mong cha hãy hiểu?
Thiên Yết vô cảm đứng dậy bước ra ngoài.Thế quái nào lúc này lại có chuyện này đâm ngang chứ?
-Thiên Yết.... Thiên Yết
-....
-Song Ngư sao?Chia tay ngay nếu không con bé đó chết với ta!Mà ta cũng mới biết là con yêu nó đấy!Kì lạ...
-Cha....
-Sao hả?Bây gìơ con có cưới không?
-Con...cưới.Nhưng cha tuyệt đối không được đụng vào Song Ngư.
-Được...ta hứa!
Sư Tử sao?Tôi sẽ khiến cô hối hận.Kẻ đáng ghét....
Thiên Yết thong dong đút tay vào túi áo bước đi,bây gìơ đã là cuối thu rồi.Thời tiết có chút se lạnh a~Hôn nhân mà không có tình yêu thì tồn tại trong bao lâu chứ?
Đang ngẩn ngơ thì Song Ngư chạy đến ôm anh lại.Nhận ra mùi hương quen thuộc cậu chỉ khẽ cười rồi người xoay người lại ôm cô vào lòng
-Thiên Yết...em xin lỗi!
-Hử?Chuyện gì chứ?
-Thì...em nói dối anh chuyện là vợ sắp cưới của anh đấy!Em xin lỗi...chỉ là do em sợ anh quên không yêu em nữa!
-Ngốc....nghe nè!Cho dù anh có sắp kết hôn nhưng là hôn nhân chính trị là hôn nhân không có tình yêu!Anh chỉ yêu mình em thôi.Cho nên...đợi anh thêm một thời gian nữa thôi!
-Vâng....
Sư Tử...có lẽ trò chơi này phân biệt được người thắng kẻ bại rồi đấy!
tháng sau....
-Âu Tịch Du, con có nguyện ý cả đời chỉ yêu một mình Ngự Hạo Thiên, cùng cậu ấy nắm tay đến già hay không?
-Con nguyện ý.
-Ngự Hạo Thiên, con có nguyện ý cả đời chung thủy với Âu Tịch Du cùng cô ấy nắm tay đến già hay không?
-Con...con kh....con nguyện ý!
Hai người dưới sự chứng kiến của mục sư, trao nhẫn, ôm, hôn môi.Xung quanh vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.Sư Tử thích nơi này, cây cỏ bình thường, dưới tàng anh đào, một hôn lễ đơn giản.
Ngày đó sau khi kết thúc hôn lễ, tạm biệt bạn bè, Sư Tử cùng Thiên Yết lên xe về nhà. Vừa lên xe, nháy mắt vẻ tươi cười của cậu biến mất.
Giống như chưa từng tồn tại, cho dù ngồi bên cạnh ghế lái thấy cậu ấy liếc nhìn, cũng chỉ là thu hết lạnh lùng vào ánh mắt.
Anh ấy không muốn nói chuyện với mình.
-Anh không nhớ em sao?Một chút cũng không à!?!
-....
-Chúng ta đã từng yêu nhau.Rất nhiều....
-Thì sao?Chỉ là đã từng thôi!Hiện tại tôi yêu Song Ngư và sau này cũng thế!Ok?
-Anh...anh bị cô ta tẩy não rồi đấy!
-Câm miệng...không được nói vậy với Song Ngư....Cô thật xấu xa.
Sư Tử thở dài rồi nhắm mắt lại, không biết đường về còn kéo dài bao xa. Đến khi nghe thấy giọng nói lạnh như băng của Thiên Yết.
-Tới rồi!
Bước vào nhà mới nhìn quanh bốn phía, thênh thang giống như trong tưởng tưởng
Không lẽ mình sẽ bị trói buộc vào cuộc hôn nhân không có tình yêu sao?
Sư Tử cô thật sự là một kẻ đáng ghét
Thiên Yết xách hành lý hướng về một phòng, đi tới cửa lại sực nhớ ra một việc nên dừng lại.
-Cô ngủ phòng kia.
Sau đó chỉ vào căn phòng đối diện.Sư Tử hơi sửng sốt nhưng rồi cũng gật đầu.
Thiên Yết vào phòng, đóng cửa lại, bắt đầu sửa sang chút ít, chỉ là đem đồ đạc bày lên đúng vị trí, qua loa liền đi tắm rửa.
Lúc từ phòng tắm bước ra đầu tóc vẫn ướt sũng, vội vã chạy đến bên giường, hôm nay thật sự mệt chết đi. Diễn, thật sự rất mệt.
Thiên Yết lấy di động, mang hết tất cả những chuyện chán ghét suốt ngày hôm nay kể ra, sau đó chúc Song Ngư ngủ ngon. Cùng cô ấy nói chuyện qua điện thoại, tuy chỉ vài câu ngắn ngủi cũng có thể làm trong lòng cậu tốt lên nhiều
Để điện thoại sang một bên,nhắm mắt lại.
Còn Sư Tử,cậu không có hứng thú để ý tới.
P/s:Xong...thực sự thì không có tâm trạng bên ghi như vậy thôi ạ.M.n thông cảm a~Chap sau tui bù cho ạ....