Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ

chương 312: sức mạnh bị cướp đoạt

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Thiên tài à? Lão không thích chuyện đó chút nào.”

Babaa đột nhiên xen vào cuộc nói chuyện.

Đầu tiên là Itsuki, giờ đến Babaa. Mấy người này thích nghe người khác nói chuyện quá nhỉ.

Nhưng tại sao Babaa phái Biến Huyễn Vô Song lại ghét thiên tài đến vậy?

“... Tại sao?”

“Lưu phái Biến Huyễn Vô Song bị phân liệt nội bộ, chính là bởi vì những thiên tài như thế.”

“Thật sao?”

“Đúng vậy. Luôn có những thiên tài thiển cận, tự ảo tưởng rằng「ta mới xứng đáng là người thống trị thế giới」, mà lưu phái của chúng tôi cấm cách suy nghĩ đó.”

“Aizz...”

Mấy kẻ đó đâu đâu cũng thấy nhỉ.

Tuy có hơi chậm trễ, nhưng đến bây giờ tôi mới nhận ra rằng trong cái thế giới này thực sự không có ai ‘bình thường’ sao?

Theo đàu như vậy, đối với gã Hiệp Sĩ của Roi thì tôi thật sự cũng chẳng có nhiều kỳ vọng cho lắm.

“Người ta nói rằng thiên tài sẽ dẫn lối cho sự thịnh vượng cũng như suy vong cho một nền văn minh, là bóng người ở đằng sau từng bước chuyển ngoặt của lịch sử. Bởi vậy nên Tiên Hiệp Sĩ-sama đã phải gánh kỳ vọng và cả lo lắng của mọi người khi làm việc.”

Bước chuyển ngoặt ư?

Có lẽ là có liên quan đến những cuộc chiến tranh to lớn chăng.

Nếu như vậy, những tài liệu bị thất lạc kia có vẻ như có rất nhiều liên quan đến mấy vị thiên tài đó đấy.

“Nữ Hoàng của Melromark và Tứ Thánh Hiệp Sĩ-sama đã tớiiiiiiii.”

Trong khi đang nói chuyện, chúng tôi đã đi tới phòng yết kiến lúc nào không hay.

Tên vua Lợn có ở đây không?

Tôi thực chẳng muốn gặp ông ta chút nào.

Có thể hắn sẽ nói ‘Ô, Khiên Hiệp Sĩ-san, cuối cùng chúng ta cũng được gặp nhau rồi.’ Rồi đến gần tôi bằng cái thân thể phì nộn kia. Mới nghĩ thôi đã thấy nổi cả da gà rồi.

... Tôi hướng ánh mắt nhìn vào ngai vàng, và thấy một gã trai trẻ mình chưa từng thấy đang ngồi trên đó. Hắn ta đang đội vương miện.

Nếu phải mô tả chỉ bằng từ, thì đó sẽ là ‘Bishounen’ (mỹ thiếu niên: V) . Một gương mặt đẹp và rất cân đối.

Tóc vàng kim, và con mắt màu xanh lam, trông như một người ngoại quốc điển hình, tuy nhiên... Tôi lại cảm thấy ánh mắt đó gợi nên cảm giác thật đáng ngờ.

‘Thạt không thoải mái’, chúng đang phát ra một thứ gì đặc biệt mà tôi chưa từng cảm nhận được từ bất kỳ ai trong thế giới này.

Hắn ta làm tôi liên tưởng đến Motoyasu trước đây. Nằm ở bên trong vẻ đẹp mã và trong sáng đó, chứa toàn những suy nghĩ hạ lưu đen tối.

Và cứ như vậy, hắn ta nhìn xuống toàn bộ chúng tôi như thể đang khinh miệt. Có cái gì đó khiến tôi cảm thấy thật khó chịu. Tuy không biết đó là gì, nhưng, vì lý do nào đó, tâm trí tôi bắt đầu băn khoăn không biết hắn có phải là kẻ thù hay không.

Trang phục của hắn là một chiếc áo khoác Jacket thô sơ và quần Jean à?

Vì thành phố này khá hiện đại, nên trông cũng không có gì là kỳ lạ cho lắm, nhưng có điều gì đó lại không hề thích hợp.

Đội vương miện mà lại còn đeo khăn quấn đầu. Trông chẳng hợp chút nào.

Kiểu tóc là kiểu được cắt ngắn.

“Dẫn đường tốt lắm.”

“Vâng ạ!”

Những binh sĩ dẫn đường cho chúng tôi tới đây cúi chào, rồi rời đi và đóng cảnh cửa sau lưng lại.

Tôi phảng phất nhớ lại tên Itsuki khi trước. Có phải đó là do... Ánh mắt của đám binh sĩ không nhỉ...?

“Kyua?”

Gaelion, đang nằm trong ngực Taniko, chợt ngẩng đầu lên và nhìn xung quanh.

“Hửm?”

Cùng lúc đó, Firo cũng nghiêng đầu.

“Không phải Tiên Hiệp Sĩ Tact-sama đấy sao. Quốc vương đâu rồi?”

Tên của gã đó là Tact?

Đây là siêu thiên tài à... Thật là không thể phán đoán dựa trên vẻ bề ngoài được.

Tôi cứ nghĩ là một gã nào đó quái gở, nhưng không thể ngờ đó lại là một Bishounen.

“Quốc vương? À, cái lão đó hả. Ta giết rồi.”

Tiên Hiệp Sĩ nói bằng giọng thản nhiên.

Đến cả người luôn luôn tỏ vẻ bình tĩnh như Nữ Hoàng cũng nhuộm đầy vẻ ngạc hiên.

“... Có lẽ tôi nghe nhầm chăng? Xin hãy lặp lại.”

“Tên rác rưỡi đó không có tư cách để sống, nên ta đã làm lão biến mất khỏi thế gian này rồi. Bởi vì tên đó quá xảo quyệt, nên xử lý được lão cũng khá rắc rối.”

Trước lời nói của hắn, mọi người, kể cả tôi, đều phải cảnh giác.

“... Là nội loạn à? Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy đấy.”

“Dĩ nhiên là vậy rồi. Ta đã ra lệnh cho những người trong Lâu đài im lặng. Và bây giờ, Nữ Hồ Ly của Melromarc, ngươi cũng là kẻ không cần thiết trong thế giới này.”

Cánh tay Tact phát ra một ánh sáng kỳ lạ.

Hắn đang dự định tung ra cái gì đó!

Tôi ngay lập tức nhảy ngay đến trước Nữ Hoàng và giơ Khiên lên.

“Wahnsinn Claw!” (Wahnsinn: Tiếng Đức nghĩa là điên cuồng)

Claw?

Đúng thế, trong tay Tact, một cái Trảo màu đen trông đầy tai họa xuất hiện.

Sau đó, một luồng sáng trông rất quen mắt phóng ra, va chiếc chiếc khiên của tôi, và... Đâm xuyên qua nó.

“Cái—”

Nó tiếp tục bắn xuyên qua vai trái tôi, và cuối cùng xuyên cả Nữ Hoàng đang đứng ngay sau lưng rôi.

Ngay sau đó, một cơn đau thấu trời lan ra khắp cơ thể, và máu túa ra từ vết thương trên người tôi.

“Gu...”

Mọi thứ diễn ra như chậm hẳn đi. Tôi đưa mắt nhìn chiếc khiên... Rồi Nữ Hoàng.

Có vẻ như đòn tấn công của hắn chỉ đánh trúng chúng tôi.

Tôi nhận ra mọi thứ quanh mình đều thay đổi.

Người đầu tiên di chuyển là Raphtalia, Fohl và Nữ Hiệp Sĩ. Họ tập trung Khí lại dưới chân, và lao về phía kẻ thù.

Tiếp đến là Firo, Gaelion và Babaa.

Cuối cùng là Raph-chan, Kiel, Sadian và Taniko.

Mọi người đều vào thế chiến đấu.

Babaa hạ người xuống, Fohl cũng làm theo.

Raph-chan thì chạy về phía tôi.

Những người phản ứng chậm là Ren, Motoyasu, Itsuki và Rishia.

Không, họ vào tư thế cùng lúc với Babaa, nhưng... Khoảnh khắc họ nhìn thấy vũ khí trong tay Tact, mấy người đó liền.

“Là ngươi—! Ngươi... Atlas—!”

Tact né đòn tấn công của Fohl... Không, trước đó, một thân ảnh màu xanh xuất hiện trước mặt, và ngăn Fohl lại.

Đứng ngay đó là một nữ Á Nhân có hình dạng gần giống như loài rồng phương Đông.

Tóc cô ta màu xanh, khá dài. Đồng tử màu vàng, trông giống y như trăng rằm.

“Ô. Ngươi tính làm gì với Tact-sama vậy?”

“Đúng vậy. Các ngươi tính làm gì Tact của chúng ta thế hả?”

Cùng lúc đó, trước mặt Raphtalia... Là một bé gái với đuôi cáo đang đứng đó với Ma pháp đang tập trung ở trong cả tay.

Mái tóc đen dài. Trang phục giống như của Vu Nữ.

Là một người con gái có gương mặt không hề kém cạnh gì so với Raphtalia.

“Thằng nhãi tộc Hakuko.”

“Tộc Aotatsu, biến đi!”

“Con ả Raccoon xấu xí!”

“Phiền toái!”

“Là những người đang chiến đấu vì thế giới, vậy mà các người lại đánh lén... Đồ bỉ ổi... Lên nào, Raphtalia! Không thể tha thứ cho sự tà ác này được!”

Raphtalia và Nữ Hiệp Sĩ phối hợp tấn công và tung ra một loại kiếm thuật chớp nhoáng.

“Nơi này sặc mùi lũ chó quá. Hạ chúng nhanh nào.”

“Chủng Luka... Lại dám chiến đấu ở trên đất liền à, chắc ngươi muốn chết lắm nhỉ.”

Người ngăn Kiel với Sadina lại là một phụ nữ quàng một chiếc khăn đội đầu màu đỏ, với đôi mắt sắc, hàm răng nhọn, một đôi tai trông rất giống vây cá và cũng đang cầm trong tay một cái xiên để chiến đấu.

“Ngươi tính làm gì với Nii-chan!?”

“Ara...”

Trash ôm lấy Nữ Hoàng đã bị ngã trên mặt đất và đờ cả người ra.

“Aa...”

Cánh tay đang run của lão nhuốm đầy máu.

“Ai đó! Ai đó, làm ơn hãy niệm Ma Pháp Hồi Phục lên vợ ta! Nhanh lên!”

Bộ của Motoyasu đáp lại lời gọi của ông ta, và Midori bắt đầu vịnh Ma pháp Hồi phục cho tôi và Nữ Hoàng.

“Các ngươi đột nhiên làm cái gì thế?”

Ren rút kiếm ra, Motoyasu bắt đầu niệm Skill, còn Itsuki thì kéo dây cung.

Do tình hình đột ngột, nên có lẽ con bé chỉ hành động theo bản năng, Rishia ném vũ khí của mình về phía những tấm rèm cửa sổ ở xung quanh căn phòng.

Còn tôi thì đã tìm thấy được kẻ thù mà mĩnh vẫn đang câm hận. Sát khí của tôi bắt đầu dâng lên.

Bị thương? Mặc kệ.

Tôi không thể gục ngã ở nơi đây được.

Tôi dồn sức vào chân phải, và cố sức nâng cơ thể mình lên. Rồi trừng mắt nhìn vào tên khốn kia.

Hắn... Bởi vì hắn, Atlas... Mọi người...

Tôi sẽ giết hắn. Chắc chắn tôi sẽ giết hắn!

Wrath Shield III đã thăng cấp!

Chuyển thành Wrath Shield IV!

Wrath Sdield IV đã thăng cấp!

Chuyển thành Wrath Shield V!

Bởi vì Khiên Từ Bi, tôi không thể chuyển sang Wrath Shield được, thế nhưng... Mặc kệ từ bi hay là cái quái gì, tôi vẫn sẽ chuyển!

Nếu phải đánh đổi cả sinh mạng, tôi vẫn sẽ giết chết tên khốn đó.

Wrath...

Cái, cái gì đây? Cảnh báo hệ thống?

Biểu tượng chiếc khiên dường như trở nên nhỏ hơn...

Choang!

Một âm thanh chói tai vang lên, và... Vết nứt xuất hiện trên chiếc khiên. Chiếc khiên vốn được gắn dính vĩnh viễn vào tay tôi đột nhiên vỡ vụn.

“Cái gì!?”

Chẳng phải chiếc Khiên Huyền Thoại có năng lực không thể bị phá hủy sao?

Nhưng quan trọng hơn cả, là gã đó đã bắn xuyên qua phòng ngự của tôi và tấn công trúng Nữ Hoàng ở ngay sau lưng.

Cái gã đó, rốt cuộc là ai?

Khiên của tôi có thể chịu được cả ngọn lửa của Phượng Hoàng, vậy mà hắn có thể xuyên phá qua dễ dàng!

“À... Khiên à? Thực ra ta không cần lắm, nhưng có vẫn hơn không nhỉ.”

“Ngươi đang nói cái...”

Tôi cố gắng chịu đựng để cơ thể mình không phải té nhèo trên đất, rồi vịnh xướng ma pháp hồi phục lên bản thân.

“Zweite Heal!”

Nó có hiệu quả ngay tức thì.

Nhưng mà, nó lại không thể phục hồi lượng máu đã mất.

“Naofumi-sama! Ngài không sao chứ!”

“Đừng để ý! Quan trọng hơn, cái gã trước mặt... Là kẻ đã giết Atlas! Giết hắn!”

Tôi cực kỳ tức giận ra lệnh.

Đúng thế.

Hắn. Đòn tấn công hắn vừa dùng, không thể sai được, là tia chớp đã hạ gục Phượng Hoàng.

Uy lực khá lớn, và khi nhìn ra phía sau lưng, tôi thấy nó tạo ra một cái lỗ trên cánh cửa và kéo dài đi xa nữa.

“Rõ, Niichan!”

Kiel chuyển sang dạng thú, và lao vào Tact.

Nhưng Itsuki ngăn lại.

“Chờ đã!”

Itsuki nắm gáy con bé và kéo lại.

“Ngươi làm gì thế!”

“Hắn có thể đâm xuyên qua khiên của Naofumi-san. Nếu bất cẩn tấn công hắn, cô sẽ bị hạ ngay! Và hắn là Tiên Hiệp Sĩ, ngươi không thấy lạ khi hắn có thể dùng Trảo sao? Hãy suy nghĩ trước khi hành động đi!”

Điều đó, tôi cũng đã biết rồi.

Tôi bước về trước bước.

Thế nhưng tôi không thể dùng được chút sức lực nào trong cơ thể.

Tôi nhìn vào vết thương của mình.

Tôi đã niệm ma pháp hồi phục, nhưng nó vẫn chưa được chữa trị gì cả.

Tại sao!?

Di chuyển, di chuyển, và giết tên đó đi.

“À, ta cứ nghĩ các ngươi chỉ là lũ rác rưởi mà thôi, nên đã tính tiêu diệt toàn bộ các ngươi bằng con chim kia, nhưng thật ngạc nhiên là các ngươi vẫn còn sống. Nhưng, chẳng sao cả, các ngươi đã đến đây để hiến cho ta chút sức mạnh, thì ta đành xin nhận vậy.”

“Đừng có đùa với ta!”

Fohl dùng Khí ném người phụ nữ Tộc Aotatsu đi rồi lao vào Tact.

“Ô, trời. Chỉ bằng trình độ cỡ đó mà ngươi nghĩ có thể đánh bại ta được à? Coi bộ mình đang bị xem thường đây.”

“Acho!”

Đồng thời, Khí của Babaa cũng bắn xuyên qua mặt đất và lao về phía Tact.

Hắn dễ dàng né tránh và giơ tay phải lên. Rồi một đám phụ nữ xuất hiện từ bức rèm cửa mà Rishia đã ném vũ khí vào khi nãy.

Đám phụ nữ đang ẩn nấp nãy giờ đó lấy ra thứ giống như Súng Trường và nhắm về phía chúng tôi.

Oi... Súng là dựa vào Chỉ Số mà?

“Khiên Lưu Tinh!”

Tôi ngay lập tức triệu Khiên Lưu Tinh lên.

Nhưng chẳng có gì xảy ra cả. Khiên Lưu Tinh không hề xuất hiện.

“Hundred Sword!”

“Brionac!”

“Piercing Shot!”

“Air Strike Throw!”

Các Hiệp Sĩ phản ứng lại bằng Skill của mình.

“Cái gì thế này? Là Shield... Prison?”

Choang, Một cái lồng giam lớn xuất hiện quanh Tact và ngăn đòn tấn công của mọi người lại.

“Hả—”

“High Quick!” (Firo)

“High Quick!”

Đồng thời, một thân ảnh khổng lồ xuất hiện từ sau bức màn và lao vào Firo.

Thứ đó lao vào con bé với tốc độ rất cao.

“Fire Breath!”

“Kyua!”

“Freeze Breath!”

Gaelion và Taniko cũng cố tung đòn Breath của mình, nhưng cũng giống với Firo, thứ gì đó sau bức màn đã vô hiệu hóa đòn tấn công của họ.

“Ta sẽ không để các ngươi xen vào việc của Tact đâu.”

Một con Griffin hét lên bằng ngôn ngữ loài người, rồi vật lộn với Firo.

Một phụ nữ với đuôi và cánh rồng, cùng một bộ ngực to như của Rat, và ngậm một cái ống điếu trong miệng, xuất hiện và chống lại Gaelion và Taniko.

Hình như cô ta là người dùng Freeze Breath khi nãy.

“Đúng thế. Ngươi rất tức giận, nhưng ta cũng thế.”

“Kyua!”

Người phụ nữ bò sát, kẻ vừa phun đòn Breath, tuôn ra sát khí từ khắp cơ thể, và nhìn chằm chằm vào Gaelion.

“Hừm. Ngươi cũng là một Long Đế... Vậy thì ta lại càng không thể để ngươi thoát khỏi đây được.”

Sau đó, kẻ thù đáng hận của tôi, Tact, nói với đội quân phụ nữ của mình.

“Mọi người, đừng giết phụ nữ và trẻ em. Họ chỉ bị đám người kia lợi dụng mà thôi.”

“Đừng xem thường chúng tôi, chúng tôi hiểu mà.”

“Đúng thế, nếu chúng biết Tact, chúng sẽ hiểu thôi.”

“Tấn cônggg— — — — — — — —”

Đám phụ nữ nổ súng vào chúng tôi.

Tiếng súng vang dội ra khắp nơi.

Gu... Ga... Uu...

“Gu... Ugu...”

“Ga... Agu...”

“Aa... Đau quá...”

Cảm giác cả cơ thể tôi như bị bắn xuyên qua ở khắp nơi.

Tại sao?

Lẽ ra tôi là người có sức phòng ngự cao nhất mới phải, vậy thì tại sao tôi lại phải chịu sát thương đến mức này?

“Mùi vị thế nào? Đòn tấn công của một đội quân với Level thấp nhất là ?”

Cái gì... !?

Vậy là hắn biết cách phá vỡ giới hạn Level.

Chẳng trách sao hắn dễ dàng hạ gục được Kỳ Lân.

Bọn chúng dễ có đến gấp đôi Level của chúng tôi... Không, hắn nói đó là thấp nhất.

Có lẽ hắn lên đến gấp lần luôn rồi.

Bộ của Motoyasu đứng ngay trước Trash và Nữ Hoàng, nên họ không chịu tổn thương nào cả, nhưng mọi người thì đầy lỗ đạn.

Ngay cả Ren, Motoyasu, Itsuki cũng đã bị thương nặng.

Nhưng như hắn nói, phụ nữ và trẻ em... Raphtalia, Rishia, Nữ Hiệp Sĩ, và Taniko không bị tổn thương nhiều lắm.

Tên đạo đức giả này!

Ngươi sẽ tàn sát đàn ông, chừa lại phụ nữ, và sau đó thuận tiện làm một nhân vật chính tốt bụng à?

Hiện tại, Fohl, Firo, Gaelion, Sadina. Bộ Filo Rial và Babaa đã chịu thương tổn khá nặng từ súng đạn.

Tuy rằng Kiel hiện đang trong dạng chó, nhưng do trước đó trông nó rất giống nam, nên cũng được tính trong số đó.

Tôi có nhớ kiểu chiến đấu đó.

Trước khi trở nên kỳ lạ... Tôi nhớ lại tên Motoyasu lúc cái tính cách hạ lưu của hắn hiện rõ trên mặt.

Và cư xử như thể rằng hành động của mình chính là đúng đắn.

Đương nhiên, họ chủ yếu chỉ nhắm vào các Hiệp Sĩ.

Nhưng có lẽ đó là tốt nhất.

Nếu mọi người đều bị trúng kiểu sát thương đó, nếu không phải là Hiệp Sĩ, chắc họ đã chết mất rồi.

Dẫu vậy, tệ quá... Cứ thế này, chúng tôi sẽ chết mất.

Chiếc khiên của tôi hỏng rồi sao? Vỡ rồi?

Còn Ren, Motoyasu, Itsuki với phương pháp cường hóa cũng đang ở đây.

Những đòn tân công thông thường chẳng là gì với họ.

Tact nhìn tôi và mỉm cười.

“Đó chỉ là vì Level của các ngươi quá thấp. Cứ im lặng chờ bị đánh gục bởi Level ta đi.”

“Naofumi-sama, xem kìa!”

Raphtalia chỉ vào Tact với cánh tay run rẩy.

Tôi nghẹn cả lời.

Trên tay Tact... Một chiếc khiên rất quen thuộc.

“À, có lẽ các ngươi ghét việc phải chết với hàng tá câu hỏi trong đầu nhỉ, nên để ta cho các ngươi hay vậy. Ta có năng lực có thể cướp được sức mạnh của Vũ khí Huyền Thoại.”

Truyện Chữ Hay