Chỉ thấy lúc này hành lang có cả đống vệ sĩ mặc đồ đen, trên người những kẻ này có sát khí, hiển nhiên hơn hẳn những nhân viên bảo vệ ở bên dưới.
€ó điều tất cả những vệ sĩ này đều đang trợn mắt há hốc mồm nhìn hai người
Lý Hiên vừa xuất hiện, rõ ràng bọn chúng cũng không ngờ cánh cửa sắt hợp kim đó lại có thể bị người ta đá bay.
Ngay lúc này, cả hành lang đều vang lên tiếng còi báo động chói tai, có rất nhiều người cầm súng ống nhắm thẳng vào hai người Lý Hiên.
Ngoại trừ súng ống thì còn có cung nỏ có sát thương lớn, cung mạnh và nỏ cứng có sức xuyên thấu mạnh hơn cả súng ống.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Thanh Tuyết vô thức tiến lên chắn trước người Lý Hiên.
Có điều nghĩ đến cảnh Lý Hiên vừa ra tay, động tác của bà ấy hơi chậm lại. Ngay sau đó.
“Bang bang bang.”
Vô số tiếng cò súng vang lên, đạn và mũi tên đều bay về phía hai người.
Trong tay Diệp Thanh Tuyết xuất hiện một con dao găm, bà ấy đang định ngăn cản thì...Khoảnh khắc tiếp theo, bà ấy lại há hốc mồm.
. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Những viên đạn đó bay đến vị trí cách họ một mét dường như bị một bức tường vô hình nào đó cản lại, cố định tất cả ở trên không trung.
Thậm chí, bằng mắt thường bà ấy còn có thể nhìn thấy viên đạn kia đang không ngừng xoay tròn, nhưng vẫn không thể bản xuyên qua được.
“Bọn mày giúp Trần Thiên Bảo phạm tội, chết chưa hết tội.” Lý Hiên dứt lời.
Ngay sau đó, lực lượng vô hình xuất hiện từ trong cơ thể hắn. Vô số đạn và mũi tên bay ngược trở lại.
“Phập phập phập...”
Tiếng da thịt bị đâm thủng vang lên.
Chỉ thấy mấy chục người vệ sĩ ở trong hàng lang đều ngã xuống đất, có người bị bắn lủng trán, có người bị bắn xuyên qua vai, tiếng kêu r3n vang lên liên tục.
Lần này còn mấy người vẫn sống, nhưng bọn họ đều sợ hãi lùi về sau.
Bọn họ được Trần Thiên Bảo mời đến với giá cao, được bảo vệ ở tầng thứ ba mươi thì đều là vệ sĩ ưu tú nhất, nhưng trong kiếp sống làm vệ sĩ của bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy người nào đáng sợ đến vậy.
Không, đây không phải là người, mà là thần.
“Đi thôi.”
Lý Hiên nói với Diệp Thanh Tuyết đang thất thần ở bên cạnh. Lúc này Diệp Thanh Tuyết mới phản ứng lại. Giờ phút này, bà ấy cảm thấy đầu óc mình đang chết máy tạm thời.
Vốn dĩ bà ấy dẫn Lý Hiên đến đây báo thù, cứ sợ rằng lúc đánh nhau Lý Hiên sẽ bị thương, nhưng giờ mới biết, cháu ngoại này của bà ấy giả heo ăn thịt hổ.
Nhớ tới những động tác giả ngầu lòi của mình ở bên dưới, bà ấy cảm thấy mặt mũi nóng bừng.
Chỉ sợ ở trong mắt Lý Hiên, bà ấy giống như con khỉ trong vườn bách thú.
Lý Hiên không thèm để ý đến những vệ sĩ kêu thảm thiết dưới đất, đi ngang qua luôn.
Mà những người còn lại kia thì trực tiếp ôm đầu ngồi xổm xuống đất, run lẩy bẩy.
“Tao muốn xem ai dám đến Tập đoàn Thiên Bảo giương oai.” Ngay lúc này, hành lang vang lên tiếng hét giận dữ.
€ó ba bóng người từ bên trong lao ra, khí thế trên người rất đáng sợ, là cường giả cảnh giới Hóa Thiên.
Bọn họ là đồ đệ của vị cao thủ bên cạnh Trần Thiên Bảo, nghe thấy tiếng động liền ra ngoài xem thế nào.
Chỉ là sau khi bọn họ nhìn thấy cảnh tượng ngoài hành lang, lập tức nổi điên, da đầu như muốn nổ tung.
Mẹ kiếp, chuyện gì thế này?
Nhiều vệ sĩ ngã xuống như vậy, một nam một nữ này đáng sợ thế hả?