Sự Trở Lại của Thi Vương ~ Dũng Giả Một Thời, Tôi Bị Triệu Hồi Quay Lại Dị Giới Để Ngăn Chặn Hội Kín Chūni Do Chính Mình Lập Ra

chương 18: thám hiểm dị giới: trường hợp của cô em gái

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thủ Lĩnh của Helheim, "Thi vương".

Cuộc gặp gỡ định mệnh giữa kẻ tự xưng là Thi Vương và Đệ Ngũ Công Chúa Asha đã phá vỡ sự tĩnh lặng mà vương quốc Grifil duy trì suốt hơn một thế kỷ. Buộc họ phải sử dụng đến những bí thuật được lưu truyền qua bao thế hệ hoàng gia.

Những nam thanh nữ tú đã được triệu hồi từ dị giới.

Được tôn vinh là những dũng giả của Grifil, dưới sự bảo trợ của vương quốc, họ bắt đầu bước đi đầu tiên trên con đường chinh phạt Helheim.

Vương Quốc Grifil đã xác định mục tiêu đầu tiên của mình là thanh kiếm cắm vào cây đại thụ ở Gagil, thử thách của thần rèn Gruba.

Một cỗ xe đồ sộ được kéo bởi tám con ngựa khổng lồ, đủ sức chứa hơn ba mươi người. Vây quanh cỗ xe là năm chiếc xe ngựa khác, được hộ tống bảo vệ nghiêm cẩn.

Trong chiếc xe ngựa đang rền rĩ lạch cạch trên con đường đá sỏi, đệ ngũ công chúa Asha và các vị dũng giả đang miên man suy tưởng về chuyến hành trình của họ.

■■■■

"Asha-chan, sắp đến nơi chưa?"

"Vâng, cây đại thụ khổng lồ mà mọi người có thể nhìn thấy từ cửa sổ xe kia chính là đại thụ Gagil. Nó nổi tiếng chỉ sau thần thụ Ygguel ở trung tâm lục địa thôi đấy."

"Uầy! Phê chữ ê kèo dài! Đậm chất dị giới luôn kìa!"

"Dưới gốc cây đó... là thanh kiếm mà chỉ người được chọn mới có thể rút ra... như trong truyện cổ tích ha."

Các nam sinh lấy cớ để hỏi han về địa lý và những thắng cảnh nổi danh của dị giới, tụ tập quanh công chúa xinh đẹp Asha, hỏi dồn dập.

Tuy vậy, không chỉ các chàng trai mà cả các cô gái cũng ánh lên đôi mắt sáng ngời trước khung cảnh huyền bí mà họ chưa từng được chiêm ngưỡng ở thế giới cũ.

Dù trái tim họ rung động trước bóng dáng thần thụ mờ ảo ở xa xa kia, nhưng ánh mắt lại không thể rời khỏi cây đại thụ cao chọc trời trước mắt.

"Àiiii..."

"Hizaki, cậu sao vậy? Có phải cậu không khỏe không?"

"Không... không phải."

Từ khi được triệu hồi, cái tên này cứ bám rịt lấy tôi như đang mong chờ một cơ hội, nhưng tôi không thể nói thẳng tuột móng heo là hắn khiến tôi cảm thấy khó chịu được.

"Kawasaki-kun! Đến đây xem cùng chúng tớ nè!"

"Cái cây kia bự chà bá luôn ha!"

"Ừ, nhưng... tớ..."

Kawasaki Kyo dù bị các cô gái kéo đi nhưng không muốn rời khỏi ghế bên cạnh tôi, hắn liếc nhìn sang.

Cảm giác thật không thoải mái chút nào.

Một bên là cậu trai không hiểu sao cứ bám váy tôi, một bên là các cô gái kéo tay hắn, nhìn tôi với ánh mắt như thể muốn bảo "đọc bầu không khí đi con đĩ".

"…Cậu hãy đi cùng họ đi."

"…Thiệt ư... cậu sẽ ổn chứ?"

Cái gã thích diễn vai bạn trai này thật phiền phức.

Tôi gật đầu với thứ cảm xúc khó chịu trong lòng, cuối cùng Kawasaki-kun cũng bị các cô gái kéo đi khỏi ghế.

Cả nam sinh lẫn nữ sinh đều phấn khởi trước thực tại phi thường này.

Dù chưa có biến chuyển ngoạn mục, nhưng lòng hăng hái và bạo rạn của các học sinh đã tăng lên đáng kể.

Một phần nguyên nhân là do thứ sức mạnh, dị năng được ban cho chúng tôi.

---------------------------------------------------------------------

Hyouka Hizaki

Ma Pháp có thể sử dụng:

[Băng Ma Pháp] Cấp 1

Dị năng:

[Công chúa được Bạc Tinh ban phước]

Trong môi trường băng giá, ma lực và năng lực cơ thể sẽ tăng. Được trang bị cơ chế tự động né tránh và tấn công.

Danh hiệu

[Em gái của Thi Vương]

Chứng nhận này của bạn khiến thần linh tò mò. Giới hạn tăng trưởng của Băng Ma Pháp được phá vỡ.

-----------------------------------------------------------------------

Mỗi người đều được ban cho một dị năng và ma pháp.

Sau khi thử chúng, họ đã có được sự tự tin mà bản thân chưa từng có ở thế giới cũ.

Sự hiện diện hay thiếu vắng tự tin thực sự có thể biến đổi con người sâu sắc.

Chẳng cần phải nói đâu xa, nó lù lù hiển hiện ngay trước mắt nè, tôi từng thấy những kẻ trước đây chỉ biết ngồi lặng lẽ trong góc lớp chờ đợi thời gian trôi qua, giờ đây đã mạnh dạn tiến đến, đối thoại với các nữ sinh và công chúa Asha.

Ngay lúc này, có vài nam sinh đang cố giả vờ thờ ơ nhưng thực chất lại lén lút liếc nhìn chỗ trống bên cạnh tôi.

Khi tôi còn đang trăn trở không biết nên làm gì, thì...

"Hyouka, ta ngồi cạnh cô được không?"

"...Công chúa Asha"

Cô ấy khẽ nghiêng đầu một cách thanh tao, khiến mái tóc vàng kim nhẹ nhàng lay động.

Động tác đậm chất quý phái ấy khiến khó lòng tin rằng cô mới 12 tuổi, tôi lạnh lùng đáp lại, "Mời cô."

Công chúa Asha mỉm cười rạng rỡ, nhẹ nhàng đặt thân hình thanh mảnh của mình xuống ghế.

"Trông cô không được vui lắm."

"Vâng. Tôi chỉ muốn quay về lại thế giới của mình ngay lập tức."

"...Điều đó thì thật lòng... xin lỗi. Đó là lỗi của vương quốc bọn ta. Nhưng như ta đã giải thích trước đây rồi, nếu mục tiêu hoàn thành, bọn ta có thể gửi cô trở lại thế giới cũ ngay tại thời gian cô bị triệu hồi!"

"..."

Đây chính là vấn đề.

Cô ấy nắm chặt tay tôi giải thích đầy nhiệt huyết, với ánh mắt tràn đầy trách nhiệm tội lỗi.

Đôi mắt sâu thẳm ấy không thể thuộc về một thiếu nữ 12 tuổi.

Cái vụ triệu hồi này cũng vậy.

Thần Thánh quốc Grifil đã triệu hồi chúng tôi cũng điên loạn luôn rồi.

Chắc chắn rằng trong quá trình hình thành hoàng tộc, đã có một tư tưởng lệch lạc nào đó len lỏi vào.

Công chúa Asha nhận ra khoảng cách quá gần, vội vàng lùi lại xin lỗi rối rít.

Tuy nhiên, ánh mắt cô ấy vẫn ngời sáng, tôn kính nhìn tôi.

"Hyouka. Sức mạnh của cô rất lớn. Khác biệt hoàn toàn với những vị dũng giả khác."

Chắc hẳn cô ấy đang nhớ lại lúc chúng tôi thử dị năng.

Khi chúng tôi đang ở khu rừng băng giá có tên là Cánh Rừng Bạt Ngàn Grifil, tôi đã thể hiện ra cái dị năng của mình.

Và ngay cái khoảnh khắc đó, tôi đã áp đảo hoàn toàn hiệp sĩ của Thần Thánh quốc Grifil.

Trong quá trình phân tích sức mạnh của tất cả các dị năng trong lớp, tôi đã hạ gục các hiệp sĩ không thương tiếc.

Có lẽ từ khoảnh khắc đó, công chúa Asha đã bắt đầu quý mến tôi.

"Băng Ma Pháp... là ma pháp cổ xưa đã mất của nhân loại. Người có thể sử dụng nó chỉ có Hyouka và... Thi vương. Vậy nên Hyouka chính là chìa khóa để tiêu diệt Thi vương! Nhưng ngay cả khi cô không có kỹ năng đó, sự hiện diện của Hyouka đã nâng cao sỹ khí của mọi người... thật sự cảm ơn cô nhiều."

"...Sỹ khí ư? Tôi không nghĩ vậy đâu.""?"

Tôi hiểu rằng họ nhiệt tình vì tôi có thể đối chọi lại với Thi Vương.

Tôi sở hữu kỹ năng có thể tiêu diệt kẻ ác, nên họ nhìn thấy tiềm năng trong tôi.

Thế nhưng, khi ánh mắt họ chiếu lên tôi, thứ sinh ra không phải là xúc cảm kính phục đối với một vị anh hùng, mà là lòng đố kỵ hiềm khích.

Dẫu biết rằng suy nghĩ này có phần tiêu cực, nhưng nó không phải là hoàn toàn sai.

Công chúa Asha thuần khiết nghiêng đầu thắc mắc, nhưng tôi chỉ nhẹ nhàng đáp "Không có gì" và chấm dứt cuộc trò chuyện.

Cây đại thụ khổng lồ lướt qua ô cửa xe, sừng sững trước mắt.

Giữa những tiếng hò reo dội vang của các bạn học, công chúa Asha lặng lẽ nắm chặt tay tôi lần nữa.

"Hyouka. Ta nghĩ rằng cô sẽ là người rút thanh kiếm của thần rèn Gruba! Ta là con út của hoàng gia, không thể làm được... nhưng cô thì có thể!"

Đối với tôi, những lời đó chỉ như gió thoảng qua tai, chẳng đọng lại gì.

Nhưng không nghi ngờ gì, trong tâm trí của mỗi người trong lớp đều vang lên một suy nghĩ đồng điệu.

―――― Rằng chính tôi sẽ là người rút thanh kiếm huyền thoại ấy.

Thần Thánh Quốc Grifil dường như đang âm thầm gieo vào lòng các dũng giả khát vọng trở thành anh hùng.

Tuy nhiên, giấc mơ đó sẽ sớm nhanh chóng phai nhạt, tựa như một ảo ảnh mờ ảo trước mắt các dũng giả trẻ người non dạ.

■■■■

"―――――Thanh kiếm của thần rèn Gruba đã được rút ra rồi ư!?"

Cổng thành phố thép Gagil.

Khi cỗ xe ngựa của các dũng sĩ chuẩn bị vào thành, tin tức này đã truyền đến.

Không chỉ Asha, mà các hiệp sĩ canh gác cổng thành cũng không thể giấu nổi ánh mắt hoang mang.

Những gương mặt trong lớp đều rõ ràng hiện lên vẻ thất vọng, đa số bị choáng ngợp trước cảm xúc bất an của Asha và các hiệp sĩ.

Công chúa Asha tiến đến gần hiệp sĩ mang tin.

"Tại sao thanh kiếm lại bị rút ra đúng thời điểm này sau ngần ấy năm...!? Ai đã rút nó!?"

"Xin hãy bình tĩnh, thưa công chúa điện hạ!"

Hiệp sĩ trấn an công chúa và giải thích cho mọi người trong cỗ xe.

"Người đã rút thanh kiếm của thần rèn Gruba là... tiểu thư của gia tộc bá tước Iron, lãnh chúa Gagil."

"Con gái của bá tước ư...?"

Tin này không chỉ làm công chúa mà ngay cả các hiệp sĩ cũng xôn xao.

"Gia Tộc Bá tước Iron... gần đây có nhiều điều tiếng xấu..."

"Vâng, đã có đề xuất tước bỏ danh vị."

"Tuy nhiên, tài năng của tiểu thư Irena đã vang danh đến tận kinh đô Grifil. Nếu chiến công này được thêm vào..."

"Có thể thay đổi toàn cục diện..."

"Tuy nhiên, nếu kẻ nắm giữ nó là một quý tộc Grifil thì sẽ đem lại lợi thế cho chúng ta."

Cô ấy quay lại về phía những dũng giả còn đang lạc lõng.

Asha trấn tĩnh các hiệp sĩ, rồi cất tiếng với tông giọng uy nghi và quyền lực tuyệt đối của một công chúa.

"―――― Các vị dũng giả-sama, xin hãy chờ thêm một chút. Nếu mọi việc suôn sẻ, chúng ta có thể nhận được sự hỗ trợ của thần rèn Gruba!"

"Thần rèn Gruba... nghe có vẻ vĩ đại ha!"

"Đúng vậy, người đã tạo ra thanh kiếm cắm vào cây đó ấy."

"Có thể ông ấy sẽ chế tác ra vũ khí tuyệt vời cho chúng ta!"

"Vũ khí độc nhất vô nhị như trong truyện tranh vậy!"

"Cái lũ con trai này trẻ trâu dễ sợ!!"

"Tớ cũng hiểu cảm giác đó."

"Ừ."

Trong khi khéo léo vực dậy tinh thần đã giảm sút, Asha nhìn chăm chăm vào cây đại thụ với ánh mắt đầy kiên định.

"Đưa cỗ xe ngựa đến nhà Bá tước. Ta sẽ nhờ họ hỗ trợ trong công cuộc tiêu diệt Helheim."

Truyện Chữ Hay