Sự Trở Lại của Thi Vương ~ Dũng Giả Một Thời, Tôi Bị Triệu Hồi Quay Lại Dị Giới Để Ngăn Chặn Hội Kín Chūni Do Chính Mình Lập Ra

chương 13: thi vương bị bại lộ danh tính

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tệ thật đấy... tệ vãi..!

Con rồng ngu ngốc này đã làm thật rồi kìa...!

"Nid... ngươi..."

"Mu ha ha ha, thưa Đức Vua... Đây chính là thời khắc để vinh quang của ngài tỏa sáng rực rỡ khắp thế gian! Khoảng thời gian ẩn cư khuất núi đã kết thúc rồi ――――"

Pặc.

"Há?"

Khi cô ta vẫn còn quỳ rạp dưới đất, tôi nắm chặt chiếc sừng của Nid, rồi nhẹ nhàng áp sát khuôn mặt vào thì thầm:

"Sau những ngày dài đằng đẵng xa cách, liệu rằng ngươi đã quên ta là kiểu người như thế nào ư? Hỡi Nid..."

"Ôu! Thưa Đức Vua, gần quá rồi...! D-Dù ta vui mừng khôn xiết, nhưng táo bạo thế này ở nơi công cộng thì..."

"Ngươi vẫn không thay đổi chút nào dù đã lâu không gặp haaa!"

"Á, á, không mà, đừng lắc mạnh vầy! Sừng không phải thứ để cầm nắm đâu!"

Nidhogg chỉ biết cam chịu khi đôi sừng bị nắm chặt, đầu lắc lư theo. Cô ta cất tiếng phản kháng yếu ớt.

Từ thuở hồng hoang cho đến nay, cô ả vẫn giữ nguyên bản chất như thế.

Nidhogg 'Bất Chuế'.

Một trong 'Bát Giới' của Helheim, sử dụng trường phái võ thuật, tự do tự tại, một kẻ vô kỷ luật.

Cô ta thường xuyên chuốc rắc rối vì lối suy nghĩ thiếu thấu đáo.

Chỉ duy nhất tôi mới đủ khả năng kiểm soát được cô ta, và nhiều lần tôi phải chịu phần thiệt.

Mà nói đi cũng phải nói lại, chính tôi đã kéo cô ấy vào Helheim, nên không thể trách cứ được.

Kể cả thế, lần này thì không thể làm ngơ. Có lẽ cô ta không nhận thức được Helheim đang bị nhìn nhận thế nào trên toàn thế giới ngay lúc này đâu nhỉ.

"Nid, ta đã từng nói gì với Cán Bộ các ngươi hả?"

"K-không được nêu tên."

"Còn tên hội?"

"Không được tiết lộ..."

"Thế ngươi vừa làm gì?"

"K-không phải mà, thưa Đức Vua! Ta..."

Khi Nid đang cố bào chữa thì Nifl bên cạnh bật cười "Ha" khinh miệt.

Nghe thấy tiếng cười đó, Nid im lặng nhìn qua.

"Con rồng vô dụng, mãi chẳng chịu đổi thay. Cô là khối u ác tính của cái hội này, chỉ có đánh đấm là giỏi."

"Cô cũng có mặt ở đây à, cái kẻ ảo tưởng tự phong là cánh tay phải của ngài? Nghiện đeo bám đạt đến mức độ thượng thừa thế này thì có gọi đó là tài năng cũng không quá lời."

"Câm miệng."

"Đó mới là câu của đằng này đấy, đồ bò sữa."

"Chó chê mèo lắm lông à, đồ thừa mỡ."

"Đừng có làm như mình là sủng phi nữa."

"A?"

"Ơ?"

Hai người này vẫn không hòa thuận chút nào...

Ngay cả Garm cũng ngán ngẩm thở dài trong cái mũ trùm đầu.Không thể để thế này được, cần phải làm dịu họ lại.

"Ngừng ngay, cả hai người. Quay về rồi nói."

"Rõ."

"Tuân lệnh."

Cả hai đáp lại đồng thanh và không nói thêm lời nào.

Những Thám Hiểm Gia quan sát toàn bộ cuộc trao đổi đều há hốc miệng không thể tin nổi.

Nhìn họ tôi lại thấy đau dạ dày quằn quại.

Những người này biết tôi tự xưng là Thi Vương rồi...

Aaaaaa, nhục quá, nhục chết mất thôi! Lần này thì chẳng tìm được cái lỗ lẻ nào chui vô được nữa.

Cảm giác nhẹ tênh, như thể đang trôi nổi giữa không trung, kèm theo mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng, chẳng khác gì cái lần em gái vô tình lật mở cuốn sổ ghi chép đầy những mộng tưởng tuổi dậy thì.

Dẫu vậy, tâm trí tôi lại bình thản, vẫn có thể nhìn thấu toàn cảnh tình thế.

Bí mật của Helheim đã bị lộ tẩy rồi này, thân phận Thi Vương cũng không thể che giấu nổi nữa, trước mắt tôi là một nhóm các Thám Hiểm Gia, những kẻ vừa tôn kính gọi Nid là Thủ Hộ Long.

Hơn nữa, họ có vẻ đang ráo riết săn đuổi Helheim...

Liệu có thể giải thích cho họ hiểu trọn vẹn rằng: Mấy kẻ đang làm chuyện xấu là lũ giả mạo, còn nhóm chúng tôi là thật không?

Cứ coi là họ sẽ tin đi, nhưng cuối cùng cũng chỉ bị đế quốc cầm tù mà thôi.

Nhưng như thế thì chẳng khác gì hồi tôi còn là một Dũng Giả.

Tôi đã chán bị lợi dụng rồi.

Tôi vén mũ trùm xuống thấp hơn, trao lại thanh kiếm đang cầm cho Nifl.

Nifl cất thanh kiếm vào trong bụng, động tác đó tựa như thể đánh thức tâm trí, khiến những Thám Hiểm Gia như thể mới thức giấc từ cõi thời gian ngưng đọng vậy, họ bắt đầu cử động trở lại.

"Đ-Đứng lại! Các ngườ―――――"

"――――Câm miệng."

Thanh âm biến mất khỏi không gian trong thoáng chốc.

Tôi tái hiện bản ngã quá khứ của mình, hóa thân thành Thi Vương.

Tôi khéo léo tận dụng tình huống này.

Thực ra thế lại rất tiện.

"Ta là Thi Vương――――Chúa Tể Tối Cao thật sự của Helheim."

"――――Hả?"

Thám Hiểm Gia với mái tóc đen huyền thốt ra âm thanh có phần ngớ ngẩn.

Bất chấp cái biểu cảm đó,

tôi vươn cánh tay ra ngang, khiến Nifl, Garm và Nid phải quỳ gối phủ phục.

"Những kẻ lộng danh tự xưng Helheim, lũ mạo danh bỉ ổi lan tràn như dịch bệnh khắp thế gian. Những kẻ gian trá, phàm tục đó―――― từ giờ trở đi, sẽ bị bọn ta thanh trừng không thương tiếc."

Dù có thốt ra những lời kiểu như "Ôi nhục nhã, xấu hổ quá", cuối cùng vẫn phải dựa vào quyền uy để giải quyết.

Tôi nhận ra mình đang đi lại vào vết xe cũ.

Nhưng với một kẻ không đủ thông minh như tôi, sử dụng những mưu chước phức tạp là không thể.

Bỏ mặc cơn ngứa ngáy lan tỏa khắp thân, tôi vẫn cố chấp tiếp tục lời lẽ của mình.

"Hỡi những Thám Hiểm Gia của đế quốc Fortem... Hãy khắc ghi danh xưng của ta mà trình lên Hoàng đế Fortem. Đồng thời báo cáo cho hắn về sự hiện diện của lũ mạo danh bỉ ổi Helheim. Nếu các ngươi dám tiết lộ điều này cho bất kỳ ai khác ngoài Hoàng đế, thì sự trừng phạt sẽ ập đến không khoan nhượng――――― Ta mong các ngươi sẽ đưa ra quyết định khôn ngoan."

"Đợi đã―――――"

"Bất Vọng."

"Rõ."

Khi lời hiệu triệu vừa cất lên, Nifl lập tức thi triển ma pháp.

Cảnh vật xung quanh như bị vặn xoắn, những luồng sáng chói rực bùng nổ.

Ma pháp thời không Cấp độ 8, Dịch chuyển tức thời.

Chỉ một số ít kẻ có thể nắm trong tay thứ Ma Pháp này. Màn 'làm màu' này sẽ tỏ rõ sự uy phong lẫm liệt của chúng tôi.

Chốn dịch chuyển đến được bao trùm bởi màn sương hư ảo, nơi đó, một tòa lâu đài uy nghiêm quen thuộc chào đón.

Căn cứ của Helheim, Eljudnir.

"A, aaa... mình đã làm mất toi rồi..."

Khi cơn hưng phấn vừa lắng xuống, tôi hồi tưởng lại hành động vừa rồi.

"Xưng danh kiểu đó thì coi như xong... mình đang làm quái gì vậy nè..."

Nhưng lời đã trót buông đầu lưỡi, thì nuối tiếc cũng chỉ vô nghĩa mà thôi.

Không thể thay đổi được gì nữa rồi.

Chưa hết...

"Thi vương, ngài đã tuyên thệ vô cùng tráng lệ, tuyệt mỹ đến mức không thể diễn tả bằng lời."

"Vua! Đức Vua! Cuối cùng thì...!"

"Muhahaha, cả thế gian sẽ biết đến Vua của chúng ta!"

Khi ngắm nhìn đám người vui sướng như lũ ngốc, lòng tôi chợt thấy cũng chẳng đến nỗi tệ.

Cảm giác là vậy...

Thời điểm của hội kín cũng đã đến rồi.

Nhưng, dù sao thì.

"Nid, chịu phạt đi."

"Ơ, aaaa, xin hãy đợi đã ạ, thưa đức vua! Ta chỉ nghĩ rằng ngài nên được cả thế giới này tôn kính sùng bái, nên..."

"Quỳ xuống."

"............Vâng, tuân lệnh..."

■■■■

Helheim thật sự.

Những kẻ giả mạo.

Sự phản bội của Thủ Hộ Long.

Thi Vương.

Trước biển thông tin hỗn loạn, Kiêu Dũng Chi Thượng đứng thất thần tại chỗ, không nói một lời nào.

Giữa tình cảnh đó, Artel là người đầu tiên lên tiếng trước.

"Chúng ta phải trở về Đế quốc. Bẩm báo cho Hoàng đế biết."

"T-Tiểu thư! Còn Cánh Rừng Bạt Ngàn Grifil thì sao, còn đám người đó nữa!?"

Arter dùng chân thăm dò mặt đất ẩm ướt

Phản ứng ma lực thoáng hiện khiến cô phải nheo mắt lại.

Ngọn kiếm lửa, không gian ẩm ướt.

Những dấu vết như thể thứ gì đó bị đóng băng đã tan chảy, lan toả khắp không gian.

Dựa vào tình trạng của khu vực, Artel suy đoán về người đã đóng băng Cánh Rừng Bạt Ngàn Grifil này.

"Thi Vương... ta đã nhớ kỹ ngươi rồi."

Những lời hắn nói là sự thật hay giả dối?

Điều đó chẳng quan trọng.

Đối với thế giới này, lũ giả mạo Helheim hay Thi Vương thật sự. Arter chẳng thể xác định được bên nào là mối nguy lớn hơn nữa.

Truyện Chữ Hay