Khi bóng dáng Tiêu Hạo Lam xuất hiện một lần nữa thì ông ta đã đứng ngay trêи đỉnh đầu Đế La, xuất một kiếm Hắc Ám dài cả trăm nghìn mét bổ một nhát xuống đầu Đế La. "Đúng là tự phụ. Mau cút đi!" Đế La thấy thế thì hét ầm lên trong sự giận dữ, ông ta khua thanh kiếm dài trong tay rồi chém về phía Tiêu Hạo Lam, chẳng mấy chốc mà hai người đã lao vào đánh nhau.
Vù vù...
Khoảnh khắc này, thời gian như ngừng lại trong nháy mắt. Chỉ một giây sau đó, Đế La dùng cả thân mình để đối chọi lại một cách vội vàng và bị Tiêu Hạo Lam bổ cho một nhát rơi xuống rồi bay thẳng vào Đế cung Hắc Ám.
Bich...
Đúng lúc đó, luồng năng lượng còn sót lại mà Tiêu Hạo Lam sử dụng để đối đầu với Đế La mới hoàn toàn bùng nổ. Sau đó cả Đế cung Hắc Ám rộng lớn ở bên dưới cũng chỉ còn là những mảnh tro tàn. Chỉ trong phút chốc mà vô số đình đài lầu gác đều hoàn toàn sụp đổ. "Giết!" Đế La quát lên một tiếng trong sự tức giận. Ngay khi vừa ngã xuống, ông ta đã tập trung tất cả sức mạnh của mình lại để lao vọt lên trêи một lần nữa.
Lần này, tốc độ của Đế La đã nhanh hơn một chút. Sau khi lao vọt tới, ông ta vung một kiếm về phía Tiêu Hạo Lam.
Lần này, mọi chuyện biến chuyển ngược lại. Sau khi bị Đế La chém một nhát thì cả người Tiêu Hạo Lam lui về phía sau cả nghìn bước. Nhưng Tiêu Hạo Lam không hề dừng lại mà cầm kiếm lao đến trước mặt Đế La trong nháy mắt và chiến đấu với ông ta một cách điên cuồng. Chẳng mấy chốc mà luồng khí hư ảo của hai người cũng lao vào chiến đấu quyết liệt. "Xông lên giúp Đại Đết Giết!" Bên dưới Đế cung đã biến thành một đống phế tích chỉ còn sót lại một đội thủ vệ dưới trướng của Đế La, gồm một người đạt đến giai đoạn đầu của nhị kiếp, hai người nhất kiếp đỉnh phong và trêи một trăm Đế Vương Hắc Ám cấp cường giả. Tất cả đám người đó đều xông lên muốn giúp Đế La tiêu diệt Tiêu Hạo Lam.
Người vẫn luôn đứng ở đằng xa không tham gia vào trận chiến là Đế Vũ thấy thế thì chỉ cười nhạt một tiếng, ông ta cầm trường kiếm Hắc Ám trong tay rồi nói với đám người đó: "Đối thủ của các người là bản tôn, chặn đường bản tôn mà không chết thì hãy tính tiếp... A!"
Đế Vũ nở nụ cười rồi tung chiêu khiến hàng ngàn ánh kiếm Hắc Ám bao phủ lấy đám thủ vệ dưới trướng Đế La... Phù phù phù
Dường như không có bất cứ sự chống cự nào cả, những thủ vệ cấp cường giả của Đế La bị tiêu diệt ngay tức khắc. Với hỏa lực vô cùng đầy đủ, sức chiến đấu của Đế Vũ hoàn toàn không thua kém Tiêu Hạo Lam một chút nào cả. Thậm chí vì là Đại Đế của Đế Triều Hắc Ám nên kinh nghiệm chiến đấu của Đế Vũ còn phong phú và mạnh hơn Tiêu Hạo Lam gấp mấy lần.
Nên đó là lý do dưới sự công kϊƈɦ của Đế Vũ, những Đế Vương Hắc Ám kia đều bị chém giết chết gần hết, ngay cả hai vị Đế chủ Hắc Ám có trình độ nhất kiếp đỉnh phong kia cũng bị tiêu diệt mất một người, giờ chỉ còn sót lại một vị nhất kiếp đỉnh phong và một nhị kiếp giai đoạn đầu mà thôi. Thế nhưng hai người họ cũng bị thương rất nặng nên rơi thẳng xuống dưới. "Chậc, vẫn còn hai người à? Giết!" Đế Vũ thấy mình không thể tiêu diệt hết đám người này chỉ bằng một chiêu thì cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Nên ngay sau đó, ông ta bay xuống trước mặt hai người còn sống sót rồi dùng một chưởng đánh họ rơi thẳng xuống đất.
Sau đó "ầm" một tiếng, luồng khí hư ảo của Đế Vũ biến thành một cơn gió lốc Hắc Ám cao đến vài trăm mét rồi tràn lên từ phía ngoài Đế cung.
Rầm rầm, rầm rầm...
Phía dưới, những cường giả còn sót lại dưới trướng Đế La đều bị cơn lốc Hắc Ám do Đế Vũ hóa thành siết chết không còn sót lại một mống.
Chỉ trong chốc lát mà trêи chiến trường của Đế cung Hắc Ám chỉ còn sót lại một mình Đế La.
Lúc này, Tiêu Hạo Lam đứng giữa không trung, đối mặt trực diện với Đế La mà chém giết. Còn Đế Vũ, sau khi dọn dẹp sạch sẽ Đế cung Hắc Ám bên dưới thì chỉ ngồi trêи bức tường thành cao còn sót lại và quan sát trận chiến bằng vẻ hứng thú