Bên nó tuy người ít nhưng đều là những người giỏi và trung thành tới cùng. Ai ai đều mặt đầy lo lắng khi nó và Shin đang ở giữa vòng vây cùng với Jen, Lina và lão Lý. Tình thế vô cùng cấp bách khi nó vẫn chưa có động tĩnh gì...đầu nó giờ trống rỗng khi những người nó không có mặt tại đây lại đều xuất hiện đầy đủ.
- Ice... - hắn lo lắng gọi nó khi thấy nó cứ bất động. Khẩu súng trên tay nó bất chợt chĩa về phía Lý Mẫu Hùng.
- Thả Shin ra. - đùa sao? Nó không nghĩ cách thoát thân mà lại lo cho tên Shin sao? Hắn nghĩ nó điên mất rồi.
- Haha...được thôi. - ĐÙNG...Shin ngã xuống vì bên chân trúng đạn.
- Jun...xin lỗi anh. - dứt câu là tiếng súng của nó...lão Lý chết ngay lập tức khi ăn liên tiếp phát đạn vào tim. Sau đó là trận mưa đạn xả khắp nơi. Tối đó...khách sạn Light... khách sạn đẹp bậc nhất đã trở thành bãi tha ma với xác người chất đống...máu chảy lên láng. Tiếng ả Jen hét lên tìm chỗ núp...bên cạnh là xác cha ả vẫn còn mở mắt trừng trừng nhìn thẳng vào mặt ả làm ả thềm hoảng loạn và hận nó. Bên nó hiện tại chỉ còn bọn nó và trên dưới người đã thương tích đầy mình còn bên lão Lý đã chết sạch.
- B...ba...ba ơi...ba ơi. - ả lảm nhảm như con điên ,hai tay bịt chặt tai để cố không phải nghe tiếng súng.
- Shin...anh...anh hai...hức...anh ráng chờ...xe cấp cứu sắp tới rồi..hức - nó ngồi xuống ôm Shin đang hấp hối. Shin run run đưa cánh tay lên vuốt mặt nó. Kun, Wind hiểu ra ngay vấn đề khi nghe cả họ tên thật của Shin. Jun, Ken và Kai thì đứng đơ ra nhìn nó thốt lên tiếng "anh hai".
- Anh...anh xin lỗi. Không bảo...vệ được Tiểu Băng. Hự...Tiểu Băng ngoan...phải sống tốt...cho cả phần anh và ba mẹ. Biết không? - vì đỡ cho nó phát đạn mà Shin hưởng ngay đạn vào ngực.
- Không..không đâu mà. Anh hai không sao đâu mà. Huhu..gọi cấp cứu đi. Làm ơn...gọi cấp cứu đi giúp tôi đi. Em không thể mất thêm ai nữa....đừng bỏ em ở lại mình mà. Làm ơn đi mà...Shin...huhu...SHINNNNNNNNNNNNNN! - Nó khóc thét lên khi Shin trút hơi thở cuôi cùng trên tay nó. Mọi người đau lòng nhìn nó mà đâu hay họng súng khác đang hướng vế nó.
"- Ice...cẩn thận!" - tiếng Ann Jess Rain Nie hét lên trong tai nghe nhưng đã không kịp.ĐÙNG.
- KHÔNGGGGGGGGGGGGGGGGGGGG. - tiếng mọi người hét lên khi thấy nó lịm dần.
- Haha...mày sẽ không ở lại mình đâu. Hahaha... ĐÙNG - lại tiếng súng khác vang lên...ả Jen ngã xuống với cái đầu loang lổ máu.
- Không...không Ice...em không được xảy ra chuyện gì. - tất cả đều có mặt tại bệnh viện...bên trong là nó đang từng phút từng giấy đấu tranh của bác sĩ với tử thần. Hắn là người đau khổ nhất khi đối mặt với sự thật sắp mất nó....mãi mãi. Cả hai còn chưa có buổi hẹn hò chính thức....còn chưa ở bên nhau được bao lâu cơ mà. Hắn siết chặt đôi tay cắn chặt răng để không để tiếng khóc bật ra...nước mắt cứ thế lặng lẽ tuôn ra...đủ để chứng minh hắn đau đớn đến chứng nào. Kin sau đó lập tức báo ba nó...Lina dường như ngất lịm đi sau khi đưa nó vào bệnh viện may mà có Kin đỡ lấy. Wind và Kun im lặng nhìn vào đèn phòng cấp cứu...bây giờ họ chỉ biết cầu nguyện thay cho khóc lóc...mặc dù tim họ đang quặn thắt lại theo từng nhịp. Ken ôm Ann đang khóc ngất lên ngất xuống, Kai dìu Rain qua phòng bên nằm chung với Lina vì đã ngất luôn khi vừa tới bệnh viện, Nie chỉ biết dựa đầu vào vai Kun nức nở...còn Jess...cô đã biến mất không ai hay.
TING...đèn cấp cứu tắt tất cả ào tới vị bác sĩ vừa bước ra mong chờ. Nhưng cả TG như sụp đổ khi vị bác sĩ lắc đầu...sau đó là chiếc xe đẩy bên trên là tấm vải trắng che xác nó.
- Xin lỗi...viên đạn xẹt qua tim cộng thêm bệnh tim của cô ấy đang nguy cấp...chúng tôi đã cố gắng hết sức. - sau đó vị bác sĩ buồn bã rời đi. Bỏ lại phía sau những con người ngất đi vì đau đớn...hắn như không tin vào tai mình nhào tới lật tung tấm khăn trắng để tìm lấy chút hy vọng là nó vẫn còn sống. Nhưng không...cái xác trắng bệch...nhịp tim không còn đập...hơi ấm cũng không còn...nó thật sự đã ra đi.
- Không.........Ice.....em chưa chết....tỉnh dậy đi...làm ơn tỉnh dậy đi mà...ICEEEEEEEEEEEEEE. - hắn hét lên ôm chặt xác nó làm ai ai đều đau lòng buộc lòng phải tách hắn ra để bệnh viện đưa xác nó đi. Wind như gục ngã khi cả người con gái đều biến mất khỏi cuộc đời anh...tất cả là tại anh. Kun thì chết lặng nhìn theo xác nó đang được đưa đi mà không trụ nỗi lăn đùng ra sàn ngất...anh muốn đi theo nó.
- KUN....Kun ơi...anh làm sao vậy...bác sĩ...bác sĩ.
Đám tang nó...mọi người đều có mặt đầy đủ...không khí tang tóc u sầu não nề...vậy mà ngoài trời nắng vẫn chiếu...trời vẫn trong xanh như chẳng biết hôm nay là ngày gì. Linh cữu nó và Shin được đặt gần nhau...ông Hải dường như xém đột quỵ mà đi theo nó vì quá sock...là ông đã không ngăn cản nó...là ông ích kỉ muốn nó trả thù...là ông...tất cả là tại ông. Ngồi trên xe lăn vì quá yếu...ông lặng lẽ nhìn di ảnh của nó...gương mặt xinh đẹp...đầy mạnh mẽ của cô con gái đáng thương của ông làm ông càng thêm đau lòng.
- Ice...tiểu Băng của ba... - ông ngã khỏi xe khi cố đi về phía quan tài. Kun đau đớn đỡ ông dậy khi gương mặt anh đã lạnh tanh không giọt nước mắt. Ann, Nie, Rain đều khóc nức nở suốt thời gian chuẩn bị hậu sự cho nó mà không chịu ăn uống gì làm các chàng vừa đau đớn vừa lo lắng cho sức khỏe của mấy nàng. Hôm nay hắn không tới...hắn không tới đưa tang nó...vì hắn còn đang điên loạn ở nhà với ma men.
- Ice...em chưa chết. Một lần bỏ đi là quá đủ rồi...sao em nhẫn tâm bỏ anh đi lần nữa vậy hả? Haha...ông trời ơi...không lẽ chúng tôi không đáng được bên nhau sau ngần ấy đau thương sao? Tại sao chứ? TẠI SAO? - ba mẹ hắn vô cùng đau đớn khi biết hết toàn bộ sự việc qua lời Kai kể. Hôm nay ba mẹ hắn, Kai, Nie và Rain, Ann và cả ba mẹ Ken đều tới dự.
- Việc chị Ice có anh trai là sao hả mẹ? - Ken hỏi mẹ.
- Chấn Minh sao? Đó là cả câu chuyện dài. - mọi chuyện bắt đầu khi mẹ nó sinh ra Shin...lúc đó công ty lão Lý bị nhà nó nhấn chìm...lão sinh lòng ghen ghét cho người bắt cóc Shin...ba mẹ nó dường như suy sụp...công ty tuột dốc trầm trọng thời gian dài...sau đó ba mẹ nó quyết tâm vực dậy và sinh ra nó. Chẳng mấy chốc mà công ty lão Lý chỉ còn là thứ hai sau công ty nhà nó. Lý Mậu Hùng lại lần nữa ra tay tàn độc hơn đó là diệt trừ cả nhà nó...để lại tấn bi kịch như ngày hôm nay.
Sau đám tang nó cả đám đều nghỉ học vì không còn tâm trạng nào để nghĩ tới việc khác ngoài nó. Người con gái xinh đẹp, tài giỏi đã vĩnh viễn ra đi bỏ lại sau mình bao nhiêu con người đau khổ. Wind sau đó chạy tới nhà Jess tìm cô nhưng ngôi nhà đã được bán cho người khác...hỏi thì được biết cô đã rời khỏi VN từ hôm nó ra đi. Đau khổ chất chồng. Wind như phát điên khi nhận ra mình yêu cô chứ không phải là nó...với nó chỉ là cảm nắng...chỉ là hơn tình cảm anh em chút...vậy mà anh lại vì thứ tình cảm đó đánh mất người anh yêu và cũng là người yêu anh. Tất cả chìm trong đau khổ... chàng trai chìm trong đau thương khi mất đi người con gái của đời mình... con người tiếc nuối cho người chị, người bạn, người em và người lãnh đạo tài giỏi tốt bụng như nó.
- Ice ơi...anh tới thăm em đây. - hắn thất thểu đứng trước bia mộ mang tên "Hàn Ngọc Tuệ Băng" với bó hoa hồng xanh trên tay. Hắn ngồi tựa đầu trên bia mộ nó....nước mắt chảy ra theo từng lời từng câu hắn nói cho nó nghe.
- Hôm nay là tròn tháng anh và em yêu nhau đấy. Đây là rượu mà em thích nhất...đây là quà anh tặng em lấy trong túi ra hộp màu đỏ bên trong là nhẫn làm vợ anh nhé. Em im lặng có nghĩa là đồng ý nhé. - hắn đã đeo vào tay mình chiếc nhẫn y hệt cái hắn tặng nó...hắn đã có vợ.
- Từ hôm nay em là vợ anh...là vợ của Hoàng Thiên Anh này. Nhớ nhé...là vợ của Hoàng Thiên Anh này...mãi mãi. - hắn chôn hộp nhẫn xuống đất trước bia rồi lại mình nốc hết chai rượu rồi say khướt ngủ gục trên bia mộ nó. May sao Kun cũng ra thăm mộ nó rồi đưa hắn về trước khi trời trút mưa.
- Đến bao giờ mới hết đau thương?