Sư Tôn, Người Về Rồi...

chương 5

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Mỗi ngày đều tu luyện, đều hấp thu linh khí, thế nhưng tốc độ tu luyện thật sự rất chậm.

Đã ngày mà Quân Tịch Ly vẫn chưa thấy tiến triển nào .

Nhíu mày, lại xem quyển sách một lần nữa, nhưng mà nội dung bên trong chứng tỏ Quân Tịch Ly tu luyện cũng không sai cách.

-Vì ngộ tính của mình thấp sao?

Tìm không ra nguyên nhân, Quân Tịch Ly cũng chỉ cho là do ngộ tính của mình thấp, vì vậy tu luyện càng thêm chuyên chú, khắc khổ.

Chuyên tâm cảm nhận và hấp thu linh lực , để hết tinh lực vào ý niệm, Quân Tịch Ly không để ý đôi tay của mình đang vô thức chuyển động, nhìn kỹ chuyển động đó cũng không phải lung tung mà có kết cấu, dần dần hình thành một kết ấn phức tạp.

Cùng lúc đó, xung quanh Quân Tịch Ly bao bọc một tầng linh khí dày đặc màu lục lẫn lam. May mắn trong phòng của y có cấm chế, động tĩnh bên trong không chút nào ảnh hưởng đến bên ngoài, ngay cả hai vị thị nữ đang canh ngoài cửa cũng không phát hiện.

-Hô.

Thở ra một ngụm trọng khí, tâm tình Quân Tịch Ly thanh minh rất nhiều. Cả thân thể cũng giống như nhẹ nhàng .

Vươn tay ra, một cành cây từ cửa sổ bò vào trong phòng, dần hình thành nụ hoa, rồi bất chợt bung nở, mẫu đơn diễm lệ mảnh mai tỏa ra hương thơm quyến rũ đậm lòng người, khiến người ta không tự chủ được đắm say trong hương hoa thơm ngát này.

Đẩy cửa bước ra ngoài, cho thị nữ lui đi, tự mình dạo quanh vườn hoa.

Mẫu thân y rất thích trồng hoa hoa cỏ cỏ, đại đa số đều là dược thảo số còn lại là cây cảnh.

Biện viện của Quân Tịch Ly cũng được một tay bà sắp xếp, phía đông là nơi ở được bao quanh bởi hoa cỏ, phía tây có rừng đào và mai, phía nam là một hồ nước nóng , phía bắc có một tòa trúc lâu hai tầng đặt đầy sách về Quân gia.

Vì Quân Tịch Ly thích yên tĩnh, xung quanh biện viện đều bao phủ kết giới, hơn nữa chỗ Quân Tịch Ly ở cũng là nơi thanh tịnh nhất Quân gia.

...........

Trong cung điện xa hoa tinh xảo nơi nào đó.

Một người hắc y bạch phát ( y phục màu đen tóc màu trắng) trong đại điện to lớn hoa mỹ phá lệ trống trải, cô độc, hắn ngước lên, gương mặt bại lộ trọng không khí.

Đó là một gương mặt thế nào ?

Bất kỳ ai thấy gương mặt này đều đứng hình, lòng hô to " yêu nghiệt "! Đều sẽ vì gương mặt này mà hít thở không thông!

Gương mặt góc cạnh rõ ràng tinh xảo đến từng milimet, sống mũi cao thẳng, đôi mày kiếm sắc bén, giữa hai đầu lông mày là sự băng sương giá lạnh, làn da, tựa như bạch ngọc bị ngâm trong hàn băng,phá lệ trắng nõn như là trong suốt , đôi môi như son đỏ tươi mà yêu diễm , một đầu bạch phát được trói buộc bằng ngọc quan màu máu.

Tuy toàn thân chỉ có mỗi ba màu đỏ, đen, trắng, toàn những màu sắc đối lập, nhưng ở trên người hắc y nhân này, lại dị thường hòa hợp, dị thường đẹp đẽ.

Hắn nâng tay, dùng ngón cái vuốt ve cách hoa đỏ tươi mềm mại trong tay, sự ôn nhu dịu dàng trong mắt dù là thất thần cũng không tan đi, tựa như bông hoa này là người hắn yêu vậy.

Sự đối lập rõ ràng của đôi tay trắng như ngọc và bông hoa đỏ như máu càng tăng thêm mị hoặc yêu dị của nam tử, nhưng cố tình toàn thân người này lại chỉ có hàn khí lạnh lẽo, cho dù dung mạo của hắn cực kỳ tinh xảo diễm lệ, khí thế mạnh mẽ của hắn cũng khiến cho người ta không dám ngước lên , nói chi là ngắm nhìn dung mạo chứ.

Nhưng mà, lại có người dám.

Đại Điện mở ra, một nam nhân y phục lỏng lẻo, thần thái lơ đễnh bước vào , vốn cung điện do hàn khí của nam nhân kia đã rất lạnh, cố tình người tới y phục lỏng lẻo , lại thêm cây quạt trên tay cũng không biết là muốn quạt gió mát mẻ hay quạt đi hàn khí của nam nhân để ấm áp hơn.

-Ngân Tôn, vẫn không tìm được.

Giọng nói như tiếng đàn, trầm thấp êm tai, dĩ nhiên tiền đề là bỏ qua vẻ phong lưu như đang định dụ dỗ con nhà lành kia rồi.

-Không tìm được.....

-Đúng vậy, không tìm được.

-Với thế lực của Người, không phải là người kia trốn đi chỗ khác thì là người kia đã không tồn tại...

-Không. Sư tôn của bổn tọa sẽ không......

-Sẽ không vấn lạc? Nhưng mà người đã tìm hắn hơn năm.

-Có ...... cách nào khác để tìm Người không?

-Có.

.........

năm sau.....

Quân Tịch Ly ngồi trên ghế chờ đồ ăn mà mẫu thân y, Hạ Tư Tuyết nấu cho, Quân gia đầu bếp rất nhiều , nhưng vì nhi tử Hạ phu nhân vẫn tự tay xuống bếp.

Hạ phu nhân tuổi đã gần năm trăm, nhưng dung mạo vẫn như thiếu nữ ,xinh đẹp thanh nhã, ba trăm năm trước bà và Quân Hoán lúc đó mới là thiếu chủ Quân gia vừa gặp đã thương, thề không phải hắn không gả, là một vị đệ tử của trưởng lão, thuật Luyện Đan của bà vẫn rất lợi hại, vì thiên phú Luyện Đan đó, bà rất được sư tôn của mình yêu thích, tuy Miên Vực có người phản đối, nhưng có sư tôn của Hạ Tư Tuyết, họ cũng chẳng làm được gì.

Tiếc là năm đó Quân gia có kẻ thù rất mạnh, không những làm gia chủ Quân gia mất mạng, còn khiến thiếu chủ bị thương dẫn đến không thể mang thai, nghiêm trọng là khiến cho đan điền của thiếu phu nhân bạo nổ, một đời Luyện Đan sư lại chẳng thể luyện đan, cũng khiến cho thân thể bà yếu ớt hơn nhiều.

Vì thân thể của mẫu thân và phụ thân đều không tốt, cơ thể của Quân Tịch Ly cũng không phải thuộc loại mạnh mẽ, thân thể của y chỉ chịu được lạnh, không thể chịu nóng.

Truyện Chữ Hay