Sư Tôn, Người Về Rồi...

chương 32

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hơn nữa, Mục Thư Kỳ cũng không có xác định tình cảm thật sự mà Mộc Lăng Phong dành cho mình, thật sự là yêu? hay chỉ là chiếm hữu đơn thuần? cũng có thể chỉ là nhất thời động tâm, sau này có lẽ hắn cũng có thể động tâm với người khác.

-Huynh...

-Chuyện gì vậy ?

Mục Thư Kỳ là một kẻ theo chủ nghĩa hưởng thụ, hắn rất lười, điển hình là ngay cả thông minh hắn cũng lười thể hiện, chuyện tình cảm cũng vậy, hắn lười đến nỗi không chủ động, nhưng những thứ hắn quan tâm thì lại quan tâm đến muốn mạng, điển hình là hắn vì có được một đan phương mới mà nhốt mình trong phòng cả tháng trời, nghiên cứu đến nỗi biết giấy viết của đan phương xuất xứ từ đâu.

-Huynh thích đệ.

Mộc Lăng Phong không hổ là Mộc Lăng Phong, cho dù là tỏ tình, khuân mặt hay giọng nói vẫn giống như thường ngày, đương nhiên thỉnh bỏ qua đôi tai đang đỏ ửng lên.

-......

Mục Thư Kỳ đơ người, tuy là có biết tình cảm của Mộc Lăng Phong dành cho mình, nhưng mà được Mộc Lăng Phong chính miệng nói ra lại không giống có được không?!

Mục Thư Kỳ chớp mắt, chớp mắt, lại chớp mắt. Sau đó quay gương mặt ửng đỏ như trái cà chua đi, giọng lí nhí.

-Ta.... cho ta chút thời gian!

Mục Thư Kỳ quay đầu sau đó bước đi như chạy trốn, mà trong đầu thì đang so sánh việc chấp nhận và không chấp nhận.

Chấp nhận thì hình như có rất nhiều lợi ích, điển hình là ăn nho không cần bóc vỏ, ăn cá không cần gỡ xương, muốn ăn cũng không cần nấu, muốn đánh kẻ xấu không cần động tay, hơn nữa có máy điều hòa miễn phí, đông ấm hạ mát,.....

Không chấp nhận.... có vẻ những thứ nêu trên sẽ không có nữa, nhưng không chấp nhận lại được tự do hơn, ăn nhiều mà không bị quản, chơi nhiều mà không bị nói.... nhưng mà.... nếu không chấp nhận..... có phải Mộc Lăng Phong, sẽ không chơi với hắn nữa không?

Mưa sẽ không có người che dù cho hắn, lạnh sẽ không có người khoác áo ấm cho hắn, bệnh sẽ không có người chăm sóc bên cạnh hắn, bị thương sẽ không có người tuy tỏ vẻ giận nhưng vẫn chữa cho hắn....

Nghĩ đến đó, bước chân của Mục Thư Kỳ dừng lại, sau đó nghĩ rồi lại nghĩ , và cuối cùng quyết định.

Đồng ý.

( Cảm giác Mục Thư Kỳ đồng ý là do cần một người hầu thay vì một người chồng

Truyện Chữ Hay