Tiếp tục đi sâu vào bên trong hang động, bất ngờ phía trước đường đi lại được chia ra làm ngã rẽ một trái một phải.
Đứng nhìn một lúc, bằng trực giác của mình hắn có thế thấy được đại khái đường phía bên trái mang lại cho hắn nhàn nhạt nguy cơ, bao nhiêu năm sống ngoài dị giới đã cho hắn biết một điều là có đôi lúc giữa sống và chết chỉ cách nhau một cái trực giác mà thôi và trực giác là thứ duy nhất không thể lừa dối chính bản thân hắn, vậy nên hắn luôn luôn phân tích trực giác của mình.
Ngã rẽ bên phải cho hắn cảm giác an toàn hơn không có nghĩa là nó có ích, bước vào bên trong đây chủ yếu là giết boss trùm và lấy lợi ích có được từ nó, phía bên phải cho hắn cảm giác an toàn hơn có nghĩa là có khả năng con trùm không ở hướng đó, đó có thể là một lối ra hoặc là một nơi ít nguy hiểm hơn, từ đó Bách Liễu THần có thể hiểu là bên trái có thể là nơi ở của con boss trùm hầm ngục hoặc là một cái bẫy, mà ở đây thì có chổ nào là an toàn cơ chứ, chỉ có nguy hiểm và rất nguy hiểm mà thôi, nhưng dù sao thì chọn nơi ít nguy hiểm hơn để khám phá có vẻ tốt hơn.
Thế là Bách Liễu Thần không do dự nữa mà đi về phía bên phải, tổ đội của Never More không có ý kiến gì mà vẫn đi theo sau lưng hắn.
Bọn họ tiếp tục đi một lúc không lâu thì phía trước chợt bùng sáng lên, trướ mặt bọn họ là một can phòng được chiếu sáng bỡi những ngọn đuốc, ở phía cuối căn phòng bên kia là một chiếc ngươn lấp lánh ánh vàng.
Nhóm của Never More ngây người ra một lúc, sau cùng bất ngờ là không ai tiến lên, suy cho cùng thì bọn họ đâu có ngốc, cái khỉ này trông như là một cái bẫy không thể nào lộ liễu hơn, trong mắt bọn họ là thế nhưng trong mắt Bách Liễu Thần thì lại khác, hắn không cảm thấy nguy hiểm, nhưng lại có một suy nghĩ khác lóe lên, sẽ ra sao nếu như họ mở nó ra, có khi nào, thứ này như là một phần thưởng bên trong hầm ngục, mục đích cuối cùng, khi mở ra thì bọn họ sẽ bị cưỡng chế truyền tống ra ngoài, nhưng họ đã khai thác hết những gì cất bên trong hầm ngục này chưa, câu trả lời là chưa vì bọn họ khả năng có thể sở hữu một trong những món trang bị Phỉ Thúy Sắc đầu tiên, không phải ở Liên Minh Hắc Ám mà là ở máy chủ Việt Nam, thậm chí có thể nó sẽ là một trong những món trang bị Phỉ Thúy sắc đầu điên được tìm thấy trên hầu hết những máy chủ trên toàn thế giới cũng không chừng, nghĩ đến đây thôi hắn đã thấy hưng phấn đến nỗi da gà rồi, bao nhiêu là tiền đi à nha.
Không hề chần chờ mà quay người đi ngược trở lại theo lối cũng, tạm thời quên cái gươn này đi, bọn hắn phải túm đầu con boss trùm ở đây và bắt nó phải nôn ra thứ mà nó giữ cái đã.
Những thành viên bên trong tổ đội thấy Bách Liễu Thân quay người rời đi cũng nghĩ rằng mình đoán đúng mà không hề nói một lời nào tiếp tục đi theo hắn, mất một cùng một quản thời gian để họ quay lại chổ cũ, lúc này đã có một thứ đứng tại nơi đó đợi bọn họ.
Trước mặt bọn họ là một tên người khổng lồ đang đứng tại đó và nó cầm một cây chùy gỗ trông như một cái cột nhà, con này gần như to gấp đôi con trước đó, toàn thân nó chi chít những vết sẹo, bằng chứng cho việc nó đã trãi qua vô vàn những trận chiến trước đây và nó thậm chí còn nhiều hơn con trước đó cái đầu.
- Tên: Người Khổng Lồ Đầu.
Boss Hoàng Kim.
Lv: .
Hp: .
Những thành viên mới tham gia tổ đội lần đầu gần như há hốc mồm, trời ạ, đây là thứ mà cả Chiến Đội I phải chung tay với nhau để săn, hiện tại số lượng thành viên đứng ở đây thậm chí còn không bằng phần số lượng thành viên của Chiến Đội I, nhưng rồi họ nhìn vào Bách Liễu Thần với cùng suy nghĩ “à mà mình quên mất thằng này”.
Bách Liễu Thần búng tay một cái, đội hình ngay lặp tức thiết lập, lần này hắn không còn hổ báo tiến lên trước nữa, số lượng Mục Sư ở đây không bằng một nữa trong Chiến Đội II của hắn, con số này không đủ để bọn họ duy trì buff liên tục.
Trọng Pháo Đài và Dũng Dũng bước lên trước thực hiện vai trò của mình, Mục SƯ chủ động Buff Quang Thuẫn cho bọn họ, cái Trào Phúng đi ra, giá trị thù hận được đánh giấu, Dũng Dũng theo như yêu cầu của Bách Liễu THần mà lùi lại một chút, Trọng Pháo Đài cắm chiếc khiên của mình xuống đất sẵn sàng cho va chạm, những nghề viễn trình công kích không vội gâ sát thương ma chờ đợi giá trị cừu hận lên cao mức độ nhất định rồi mới tiến hành tấn công.
Uỳnh một tiếng, Khổng Lồ Đầu lao đến rồi nện cây chùy nó đang cầm trên tay lên chiếc khiên của TRọng Pháo Đài, thanh Hp của anh ta ngay lặp tức giảm xuống %, thấy thế Bách Liễu Thần liền dặn dò Mục Sư khoan hẳn sử dụng Thánh Liệu Thuật, đợi lần tấn công sau rồi chữa trị thì sau lần sử dụng Thánh Liệu Thuật lượng Hp của Trọng Pháo Đài sẽ đầy lại % thay vì lần chữa trị nếu như sử dụng ngay thời điểm này.
Khổng Lồ Đầu sau đó tiếp tục tấn công Trọng Pháo đài, và sau khi Trọng Pháo Đài và Dũng Dũng liên tục sử dụng lần Trào Phúng lên nó, lượng thù hận đã tích đủ nhiều, lúc này những nghề đảm nhiệm trọng trách gây sát thương mới bắt đầu tấn công, ngay lặp tức từng cái sát thương trên dưới điểm bốc lên trên đầu Khổng Lồ Đầu.
Bách Liễu Thần không một tiếng động vòng ra phía sau Khổng Lồ Đầu, thanh Long Nha trên tay phải hắn đâm ra, một cái sát thương vật lý điểm bốc lên trên đầu Khổng Lồ Đầu, cái sát thương ma pháp lần lượt là điểm và điểm bốc lên, sau đó hiệu ứng khống chế cứng liền định trụ Khổng Lồ Đầu lại tai chổ giây.
Tiếp tục điên cuồng công kích sau giây Bách Liễu Thần đã thành công tích được điểm cộng dồn cho Hiếu Chiến, Khổng Lồ Đầu thoát khỏi hiệu ứng khống chế, hiện tại điểm thù hặn của Trọng Pháo Thủ lên người nó vẫn rất cao nên nó vẫn công kích hắn mà không quan tâm đến Bách Liễu Thần.
Tiếp tục đánh đâm thêm một nhát nữa, hiện tại Hiếu Chiến đã đủ cộng dồn, Bách Liễu Thần ngay lặp tức mở ra trạng thái giao tranh, tố độ tấn công của hắn lại lần nữa dần dần tăng lên.
Lúc này điểm cộng dồn Quá Tải cũng đang lặng lẽ tăng lên, điểm, điểm, điểm, khi con số tăng lên đến điểm thì Lôi Điểu đã Cooldown xong, từ bên trong cơ thể của Khổng Lồ Đầu, những tia điện mà xanh bắt đầu tràng ra, thế là nó lại một lần nữa chỉ có thể đứng yên tại đó mà chịu trận giây.
giây thời gian trôi qua, lúc này thanh hp của nó chỉ còn %, cuối cùng thì sát thương của Bách Liễu Thần cũng đã vượt qua độ thù hận mà TRọng Pháo Đài tích lũy được, bằng một tốc độ khá nhanh, nó quay người lại vung cây chùy gỗ của mình đạp xuống Bách Liễu Thần.
Đoán trước được hành động này của nó, trước khi cây chùy to khủng khiếp của nó nện vào đầu mình, Bách Liễu THần đã kiệp thời nhảy ra tránh né.
Vì phải phân tâm tránh né nên tốc độ tấn công của Bách Liễu Thần đã giảm một cách đáng kể, khi con số cộng dồn của Quá Tải đạt điểm thì Lôi Điểu lại một lần nữa Cooldown xong, hiệu ứng khống chế cứng kích hoạt, đúng lúc đó Trọng Pháo đài và Dũng Dũng cũng đã cooldown xong Trào Phúng và đoàn loạt sử dụng ngay sau Bách Liễu THần.
giây qua đi, lượng hp của Khổng Lồ Đầu đã tụt xuống còn %, độ thù hặn của Trọng Pháo Đài tích lũy được lại lần nữa nhĩnh hơn Bách Liễu THần một chút nên Khổng Lồ Đầu quay sang tấn công hắn, nhưng chẳng được mấy giây thì nó lại chuyển mục tiêu sang Bách Liễu Thần.
Liên tục tránh né rồi phản kích, với con Khổng Lồ Đầu trước thì không nhất thiết nhưng hiện tại hán bắt buộc phải cẩn thận hơn, thanh Hp của Khổng Lồ đầu dần dần tiếp tục nhanh chóng giảm xuống, đến % thì Lôi Điểu lại tiếp tục Cooldown xong và Quá Tải cũng đã tích đến điểm.
Sau lần khống chế này, đúng như những gì mà Bách Liễu Thần dự liệu, Khổng Lồ Đầu lần đầu tiên từ khi giao chiến có động tác lạ, nó nhắc chân phải của mình lên định dặm mạnh xuống đất, nhưng Bách Liễu THần đã nhanh hơn một bước, dù nó định làm gì đi chăn nữa thì cũng phải chặn nó lại, Phá Nha Cước tung ra chẩn xác đá vào đầu gối chân phải của nó, đòn công kích bị cắt ngang khiến cho Khổng Lồ Đầu gào lên tức giận rồi nhắm vào đầu Bách Liễu Thần mà bổ cây chùy của mình xuống, nhưng hiện tại Bách Liễu Thần hầu như đã thích nghi vơi phong cách chiến đấu cũng như tốc độ của nó, muốn đánh trúng hắn thì còn lâu nhé.
Không đợi đến lúc Lôi Điểu một lần nữa tái kích hoạt, ngay khi Quá Tải đạt điểm cộng dồn, mũi của thanh Long Nha trên tay của Bách Liễu Thần liền sáng lên, hắn trơn như một con cá chạch mà lách qua một cái công kích của Khổng Lồ đầu rồi ngón út bàn tay trái của hắn nhẹ nhàng búng vào cán thanh Long Nha một cái, nó ngay lặp tức xoay một vòng hoàn mỹ trở ngược đầu lại rồi đâm lúng vào bên trong bắp đùi phải của Khổng Lồ Đầu.
Một tiếng bang phát ra từ bên trong người Khổng Lồ Đầu, sau đó một con số sát thương ma pháp hơn điểm đỏ chói bốc lên trên đầu của Khổng Lồ Đầu, nó thậm chí còn không kiệp thét lên thảm thiết thì đã lăng quay ra chết thẳng cẳng.
thành viên mới bổ xung vào tổ đội dùng ánh mát kinh hoàng nhìn về Bách Liễu Thần trong khi hắn thì bình tĩnh cuối xuống nhặt cái trang bị Hoàng Kim sắc lên rồi đi đến đưa cho Never More lúc này cũng có bản mặt “chuyện thường ở huyện ấy mà”.
Mọi người tại chổ sử dụng vật phẩm khôi phục, trong lúc đó Dũng Dũng nhích lại gần một Mục Sư rồi hỏi:
- Này, anh có thấy điều mà tôi thấy không.
Sau đó thì người Mục Sư này dùng ánh mắt kiểu “yên tâm đi, thấy nhiều là quen à” nhìn hắn rồi nói:
- Sếp phó mà lại.
Sau đo thì Dũng Dũng không để ý đến người Mục Sư đó nữa, không biết có phải gã nào nắm được nghề ẩn tàng cũng khủng bố như vậy không nhỉ, có vẻ như lần sau mình phải tìm một cái nhiệm vụ chuyển nghề ẩn tàng thôi.
Cả đội khôi phục lại trạng thái toàn thịnh rồi mới tiếp tục đi vào đường rẽ phía bên trái, không bao lâu thì trước mắt bọn họ xuất hiện một cánh cổng làm bằng đá với những hoa văn tinh xảo trạm khắc nổi trên đó, không có bất kì thủ vệ nào bên ngoài cánh cổng cả, đương nhiên rồi, vì bọn họ biết được rốt cuộc là có cái quái gì ở bên trong, và tất nhiên rồi, sẽ không có gì là bất thường nếu như cánh cổng này không cao bằng một tòa nhà tầng.