Sứ Mệnh Hoàng Đạo (12 Chòm Sao)

chương 87: nữ thần sa cơ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cô nắm chặt lấy đôi bàn tay thoi thóp của lão, nước mắt rơi đầy trên đôi gò má.

_ Ha... Lão đáng bị thế mà.... Hụ.... Ta sống làm việc ko đúng với mọi người.... Nên thần linh đang quở phạt ta đấy mà... Ha ha... Cháu gái đừng khóc nữa..... Lão ra đi thanh thản lắm!

Li _ Ko, ông ơi.... Ông sẽ sống mà.... Cháu sẽ cứu... Cứu ông mà... Híc....!!

_ Chị ơi, cứu ônh em đi.... Huhu...

_ Cha ơi, đừng bỏ tụi con mà....

Ngùoi nhà lão vây quanh khóc lóc thảm thiết.

Rõ ràng là điều ko thể, một mũi kiếm to tướng đã đâm vào tim lão.

Li vận dụng mọi ma lực để tách thanh kiếm ra nhưng bị mọi người ngăn cản

_ Cô Li, cô ko thể..

_ Nếu cô làm vậy chỉ phí công thôi

_ Cô nên ưu tiên cứu người khác thì hơn....

Li_ Ko, buông ta ra... Ông ấy sẽ cứu đc mà... Ta cứu đc mà nên... Làm ơn đi.....

Li bị , người ngăn cản kéo xa ra.

Li _ Ta xin các ngươi mà... Cứu ông ấy đi... Còn kịp mà.... Híc...

_ Xin lỗi, chúng tôi ko thể....

Capri _ Mau đem hắn lại đây!!

Một giọng nói tàn nhẫn phát ra từ phía sau. Mọi người hướng về phía nam nhân mặc bạch ngân giáp cao quý. Xung quanh là vài chục tên lính của Corn.

_ Đừng đụng đến ông, mau cút đi.

Thấy ông mình đang gặp nguy hiểm, mấy đứa trẻ khóc lóc ôm sòm gào thét.

Lính _ Tránh ra, kẻo trách ta ko tha.

_ Ko, ông ko đc đến gần ông tôi.

Capri _ Ta ko muốn chần chừ.

Capri như nổi nộ khí bì sự lề mề của bọn lính.

Lính _ Vâng.

Tên lính ko kiêng nể nữa, đem lũ trẻ ném mạnh bên.

_ Á... Hu Hu hu... Đau... Ông ơi.....

Lão _Lily.... Xin đừng.... làm hại con bé....

Lính _ Thân lão còn lo chưa xong thì đừng lắm lời....

Li _ Các người đang làm gì thế hả??......

Ngay lập tức Li bị giữ lại ngay, mọi người trùm thêm cái khăn choàng lên tóc cô.

_ Xin lỗi, cô ấy ko có ý mạo phạm... Chỉ là do hơi kích động thôi.

Những người hầu vội giải thích. Capri cũng ko để tâm với bọn người làm loạn mấy. Hắn chỉ đang cố nhớ có giọng nói quen thuộc. Giáp bào ẩn sâu tâm tư của hắn với người con gái kia. Người con gái làm hắn phải phát điên vì cô.

Lính _ Thưa ngài, hắn bị thương rất nặng....chỉ e ko sống đc.....

Capri _ Gọi Aries đến đây. Bằng mọi giá hắn phải sống...

Lính _ Vâng.

Aries lòng thổn thức nhìn về phía cô gái đang kích động trùm kín kia.

Aries _ Có... Có việc gì sao??

Capri _ Mau đem lão già kia ban mạng. Nhất quyết ko đc chết, mạng lão rất đáng giá đấy.

Aries _ Đc!

Aries ngay lập tức chữa trị cho lão ta.

Aries _ Vết thương ko còn đáng lo nhưng cần phải tĩnh dưỡng tuần.

Capri _ Đc, mau bắt tất cả lại. Đem cả gia đình của lão ta nhốt vào ngục.

Aries _ Ko thể.... Ngài ko thể!!

Capri _ Cô đừng quên thỏa thuận của chúng ta.

Aries _ Tôi....nhưng xin ngài... Thật sự họ vô tội mà.

Capri _ Có tội hay ko tự ta sẽ tra. Tội của chúng là người nhà của Tonie.

Lính _ Dạ thưa ngài, chuyện là.....

Tên lính thì thầm to nhỏ gì đó với Capri.

Capri _ Hừ, ta hỏi các ngươi.... Tên Tonie đang ở đâu???

Im lặng ~~~~~

Capri _ Vậy thì từ lớn đến trẻ, lão già nghĩ sẽ im miệng đc nữa sao? Bắt vợ hắn ta đầu tiên.

Capri ra hiệu cho tên lính. Hắn run run tiếp lệnh. Kéo người phụ nữ lại gần Capri.

Aries _ Ngài... Ngài định làm gì??

Capri _ Ha, dĩ nhiên là làm cho chúng khai ra mọi thứ. Tiến hành!!

Người phụ nữ hèn mọn quỳ mọp dưới đất run rẩy van xin hắn.

Vợ Tonei _ Tôi xin ngài... Đừng mà!!

Lính _ Nói, chồng của cô ở đâu??

Vợ Tony _ Tôi...tôi thật sự ko biết anh ấy ở đâu cả mà... Nên làm ơn tha cho tôi!!

Lính _ Sẽ tha nếu cô khai ra.

Capri thật sự nộ _ Ngươi đang làm gì thế? Đang muốn khoan dung với cô ta à? Chặt từng khúc thịt trên người đến khi cô ta khai ra thì thôi.

Bọn lính hoảng sợ nuốt nước bọt.

_ Vâng!!

Aries _ Ngươi ko thể...!!

Capri _ Chỉ cần cô ngăn cản thì vạn binh lính của Es đang chữa trị ngay lập sẽ ra sao cô biết đấy.

Aries _ Ngươi.....

Phập!!

Vợ Tonei _ Á..... Đau quá, tôi xin ngài.... Xin ngài tha cho tôi.....

Bàn chân của cô ta đã bị cắt lìa.

Capri _ Aries, mau trị thương... Ta ko muốn cô ta chết vì mất máu....

Aries đứng chết trân, đây là Capri đang muốn cô tiếp tay hành hạ cô ta. Mắt cô mở to ra, môi run bật....

_ Thánh nữ, xin ngài cứu mẹ con... Làm ơn.

_ Thánh nữ, mẹ sắp chết, cứu mẹ đi....

Aries nhìn xuống bọn trẻ đang khóc vang, kéo váy cô tức tuởi nhìn mẹ chúng nó. Lại đảo mắt qua Capri.

Capri _ Hừ, giết vạn thương sĩ đang đc cứu ở trạm phía tây gần đây cho ta.

Lính _ vâng!!

Aries _ Ko, xin đừng.... Ta xin lỗi, ta ko thể cứu mẹ của mấy nhóc đc, tha lỗi cho ta....

Capri _ Phải thế chứ Aries! Cô càng chần chờ họ càng chết nhiều hơn thôi.

Phập!! Phập!! Phập!!

Á!! Á!! Xin đừng!!

Aries mắt vô hồn nhìn bàn tay nhuộm máu đỏ của mình. Máu bắn đầy trên khăn che mặt trắng xóa của cô nói rằng: người phụ nữ này chết đau đớn là do cô. Giọng gào thét tức tuởi làm Aries chỉ ước mình điếc đi. Cảm giác tội lỗi ăn sâu vào cô.

Dừng.... Dừng lại... Làm ơn dừng lại đi... Đừng mà.... Mau dừng lại!!

Li xô bọn người đang giữ chặt mình. Cô phát đánh bay tên lính đang và đã cắt rời hết tứ chi của người phụ nữ đáng thương kia thành khúc thịt rời rạc.

Cướp kiếm từ tay tên lính, nhìn máu vấy bẩn hết cả trên đó, lòng Li càng như căm hận. Nghe tiếng khóc của lũ trẻ phía sau. Cảnh tuợng này cô còn ko chịu đc chứ nói gì bọn trẻ nhìn chính mẹ chúng bị chặt hệt súc vật trên thớt.

Tay nắm chặt lấy thanh kiếm căm hận chỉa về phía người mặt bạch ngân kia. Cô nhìn tựa còn mỏng manh hơn cả vải lụa nhưng lại có can đảm chỉa kiếm về hắn. Khăn trùm đỏ phất phơ trong gió.

Li _ Hãy dừng ngay lại các việc làm độc ác này.... Nếu ko thì đừng trách ta.

Nhìn người con gái trước mắt, Capri bất giác nhếch mép. Hắn đang rất vui đây. Nhẹ nhàng phả ra câu nói.

Capri _ Thật là cô gái nhỏ mạnh mẽ a~.

Aries nhanh tay cùng mọi người cản cô lại.

Aries _ Xin ngài tha tội, cô ấy ko có ý xúc phạm ngài... Chỉ là cô ấy quá kích động mà thôi. Xin ngài....

Li _ Ko Ari, tớ muốn giết hắn... Giết kẻ đã gây ra bao tội ác.....

Capri _ Ha... Ha ha ha, vậy tôi sẽ bắt cô trước khi cô trước đc ta....

Vụt!! Keng!

Capri nhanh tay chợp lấy thanh kiếm ngay khi vừa dứt lời, vứt hẳn kiếm xuống đất và ôm cô vào lòng.

Mọi người kinh hãi tột đột. Riêng phần Li vẫn đang rất bất ngờ.

Li _ Ngươi làm gì.....

Capri _ Ta tìm em đã lâu rồi!!

Lúc này Li mới tỉnh táo lại, nghe rõ giọng nói trầm ấm vang vẳng bên tai mình. Cô mới trợn mắt hoảng sợ.....

Li _ Ngươi.... Scor... Pio.

Aries _ Li, cậu nghe đc cái tên này ở đâu??

Li _ Tớ.... Sao anh lại tìm đc.....

Capri _ Ha, dù em có che giấu cỡ nào thì tôi cũng nhận ra ngay.

Ko ngờ người phụ nữ nãy giờ cậu chả thèm đoái hoài nhìn đến lại là cô. Đến khi nhìn thân ảnh kia chỉa kiếm về phía hắn và giọng nói mềm dịu khó thể quên đó, hắn đã biết rằng mình tìm đc cô rồi.

Li _ Anh.. Ko thể... Rõ ràng là anh bị mù mà... Anh...

Capri _ Ko ngờ em lại đánh giá thấp tôi đến thế?

Aries _ Li, sao cậu lại quen biết Capricorn?? Mau tránh xa hắn ta ra đi.

Li _ Capricorn?? Ari... Cậu nói gì thế??

Capri _ Hừ, mau đem tất cả về ngục mặc cho Scorpio xử lí... Nói với hắn ta sẽ tạm trở về Corn.

Lính _ Vâng.

Li _ Đừng... Làm ơn hãy tha cho họ, xin anh!!

Capri _ Ko thể, còn em cũng phải đi theo tôi.

Li _ Ko... Tôi ko muốn!!

Capri bất giác nhíu mày, đem cô vác hẳn trên vai đem đi.

Li _ Á... Đừng, tôi ko muốn... Anh mau buông tôi ra... Thả ra thả ra.....

Aries _ Li.....

Aries bất lực gọi tên cô....

____________

Người của quân càn quét ko ở trong lều nữa mà ở hẳn cung điện Es.

Aqua _ Anh, anh Capri muốn trở lại Corn. Anh ấy đang mang theo cô gái.

Scor _ Hắn ta đang ở đâu?

Aqua _ Dạ, ở đại sảnh dùng cổng dịch chuyển ạ.

Scor theo sau Aqua đi xuống sảnh cung điện. Nhìn cô gái đang ko ngừng giãy giụa trên vai hắn, mắt Scor loé ra ý cười.

Scor _ Ai??

Capri _ Người cậu giúp tôi tìm??

Scor _ Thế sao??

Virgo _ Đó... Libra, các ngươi định làm gì cô ấy??

Capri chau mày, miệng lộ rõ ý cười.

Capri _ Làm vợ ta. Scorpio, ta đi trước!!

Li gắng nhìn về người đc gọi là Scorpio. Anh ta tóc tím than, quả ko giống người nam nhân cô yêu thương. Sao cô lại quên mất lời đồn chứ, rằng vua Pio chỉ cần có màu tím than thì đó chính là hắn, hắn là đứa con bị nguyền rủa bởi độc.

Scor _ Đc, cứ hưởng thụ. Phần công việc sau đó của ta ngươi phải làm hộ.

Capri _ Ngươi thật biết ép người.....!!

Vụt!!

Pháp trận dịch chuyển hoàn thành, thân ảnh của Capri và Li biến mất.

Aqua _Anh....đó là nguyên nhân khiến cho Capri trước giờ tức giận sao??

Scor _ Ừ... Vì nữ nhân... Trông thật thảm hại.

Scor thiết nghĩ mình ngày nào đó sẽ hệt thế thì sao nhỉ??

Aqua _ Anh....!!

Scor _ Sao?

Aqua _ Dạ, ko gì cả, anh nên đi nghỉ đi ạ!

Scor _ Ừ, tối mang cho anh vài lọ độc tính mạnh em chế đc cho ta.

Aqua _ Vâng.

Nhìn bóng dáng cô độc bước lên cầu thang. Aqua nghĩ, anh, nếu như ngày nào đó em sẽ vì nam nhân mà thảm hại như thế thì sao?? Anh có ghét em ko??

Nhưng em vẫn muốn có ánh mắt trời. Muốn nó là của riêng em, người nam nhân ấy....

_________

_ Mừng ngài đã về!

Cả dàn người hầu cung kính cúi chào nhưng Capri chả để tâm. Cậu vẫn rảo bước về phòng mình.

Bịch!!

Có phần thô bạo nhưng kiềm nén ném mạnh cô lên giường. Li có phần hơi choáng, cô hơi hoảng sợ nhìn ánh mắt lạnh lẽo của Capri nhìn mình giận giữ. Cô hơi rụt người về sau.

Capri nhìn hành động nhỏ này của cô mà tức giận suy hừ. Cậu tháo chiếc mũ sắt ra. Nhìn tổng thể khuôn mặt càng lạnh lẽo gấp bội. Tóc đen nhánh làm nổi bậc làn da trắng trẻo xinh đẹp. Mắt đen nháy sâu thẳm. Cô cảm thấy ngột, ko khí im lặng nặng nề khiến cô phải cúi gầm mặt.

Cô gái này, tại sao vẫn ko nói. Cô ko muốn giải thích với anh lí do thất hứa sao. Cô sao lại ko nói, Chết tiệt.

Capri _ Tại sao??

Lời nói đầu tiên anh thốt lên khi vào phòng khiến cô run cả người. Cô ko đáp lại.

Capri _ Vì sao lại ko đợi tôi??

Cô run sợ nhìn anh khoảng khắc rồi lại cúi gầm mặt. Quả nhiên anh ta rất giận cô.

Capri dường như đang rất kích động. Cô chợt như muốn gào thét nhưng lại nén nhịn.

Capri _ Tại sao lại lừa dối tôi. Tại sao lại nói là đợi tôi?? Tại sao lại rời bỏ tôi?? Tại sao... Tại sao em nói đi??

Li _ Tôi... Ko vì sao cả!

Cô bậm chặt môi liếc nhìn về phía rèm cửa u ám.

Capri _ Nói dối.

Li _ Là thật. Tại sao tôi lại phải chờ một người xa lạ mà cả tên người đó tôi còn ko biết kia chứ? Anh.... Tên của anh ko phải là Scor!! Anh lừa tôi. Anh cũng như tôi thôi.

Capri _ Ta....!!

Nhận lấy ánh mắt oán hờn từ phía cô. Capri chỉ nghẹn miệng đôi chút.

Capri _ Ừm, tên của tôi ko phải là Scor. Tôi đã gạt em, tên đầy đủ của ta là....

Li _ Là Capricorn. Thật trớ triêu vì tôi biết đc thân phận của anh từ người khác.

Capri _ Tôi....!!

Li _ Anh là kẻ đã cướp đi đất nước của tôi thì đừng có nói những lời dối trá như trước nữa. Anh ko thể trả đất nước cho tôi đc, anh... Ko ngờ tôi lại đi cứu sống kẻ thù của mình. Tôi thật ngu ngốc mà!!

Capri _ Em... Hối hận vì đã cứu tôi sao?

Li _ Đúng thế!! Tôi ước ko cứu anh để ko để tội ác tiếp tục xảy ra. Nếu như trở lại lúc đó tôi nên bỏ mặc anh mới đúng, tôi là con ngốc mà!! Híc híc!!

Capri giận giữ nhìn cô, hắn lập tức giam cầm cô bằng tay mình.

Capri _ Em nói gì? Em ước chưa từng gặp tôi sao?? Hãy nói là ko đi.

Li _ Đúng. Tôi ko muốn gặp anh. Tại sao anh lại xuất hiện lần nữa trước mặt tôi chứ?? Sao ko biến mất cùng cái tên" Scor" giả của anh đi hả?? Sao cứ giày vò tôi.

Cô vùng vằng muốn thoát khỏi tay anh nhưng ko thể.

Capri _ Câm... Câm ngay. Tôi đang muốn biết tại sao em lại biến mất kìa?

Li _ Anh muốn biết tại sao ư?? Tại vì.... Tôi là nữ thần Libra của Bra. Hay còn đc biết đến là nữ hoàng thiên bình của lục địa. Người đứng đầu đất nước đã bị anh chiếm lấy đấy, vua Capricorn ạ!! Như thế anh đã hài lòng chưa.

Capri sững người, buông thỏng cô ra.

Capri _ Trước đó em đã biết tôi là vua sao??

Li _ Đúng, tôi vô tình nghe đc cuộc nói chuyện của anh vào đêm anh đi.

Capri _ Vậy còn em nghĩ sao về tôi? Em rất hận tôi mà đúng ko??

Li _ Đúng thế, tôi rất hận anh.

Li mặt vờ lạnh lẽo nhưng tay nắm chặt.

Tôi hận anh, kẻ đã cướp đi trái tim của tôi rồi phá hủy nó. Anh đã phá hủy đi những gì tôi dành cho anh. Tại sao anh lại là vị vua mà ko phải là tên lính nào đó chứ??

Capri _ Ha, mặc kệ em hận tôi thế nào, từ lúc này. Đừng hòng thoát khỏi tôi lần nữa.

Li _ Anh muốn gì??

Li có linh cảm xấu từ nụ cười tươi của anh.

Capri _ Muốn gì sao?? Phải là em chứ!! Tôi sẽ tiếp tục làm những gì em muốn vào đêm mưa kia.

Li _ Anh... Ko!! Á...!!

Đẩy ngã cô xuống giường. Capri hệt như thú hoang mạnh bạo xé rách áo cô.

Li _ Ko... Đừng mà Scor, em sợ!!

Capri _ Em phải nhớ rõ, tên ta là Capricorn.

Capri mạnh bạo cắn vào cổ, vai của cô. vết xanh đỏ trở nên sẫm hơn cả trước, những nụ hôn thô bạo giải tỏa.

Li nước mắt lưng tròng, đôi môi gợi cảm bị tay anh che đi át mất tiếng thút thít của cô. Anh ko muốn nghe, nếu nghe, anh sẽ bị lay động mất. Tay ướt và ấm nóng quá, cô có vẻ đang khóc rất nhiều nhưng anh ko cho phép mình mềm lòng.

Capri _ Ha, thật là cô bé hư. Em đang muốn tôi đến thế vậy mà lại dám bỏ trốn. Tôi có nên phạt em ko nhỉ??

Li _ Ưm... Ưm...

Li nước mắt lưng tròng van xin anh hãy dừng lại nhưng anh cố ý xuyên tạc cô.

Capri _ Em muốn tôi đến thế sao? Đc, đêm nay sẽ cho em hết!! Chúng ta làm tiếp chuyện dở dang của lúc trước nào.

Capri ra tay xé rách vải vóc trên người cô thành từng mảng. Li hoảng sợ hơn cả, cô vô vọng van xin anh.

Li _ Ưm.. Đừng... Ưm..

Từng nụ hôn đau đớn rơi xuống như mưa rơi xuống trên lưng trắng đẹp.

Capri _ Tôi luôn nhớ mùi vị đc chạm vào từng tấc da của em là như thế nào. Bao nhiêu vẫn ko thỏa đc....

Li _ Ưm....ko....

Phập!

Li cắn lấy những ngón tay trước môi mình. Nước mắt ướt đẫm mặt cô hòa cùng máu của Capri. Nếu là lúc trước anh hành xử thế này thì cô tuy hoảng sợ nhưng lại vô cùng hạnh phúc. Nhưng giờ là hoảng sợ và tủi nhục. Anh làm cô đau quá.

Capri rút tay mình ra khỏi miệng cô.

Li _ Xin anh... Làm ơn đừng... đối xử với tôi như vầy nữa mà. Tại sao... anh lại muốn hành.... hạ tôi chứ?? Híc!!

Capri khẽ liếm vết cắn trên tay. Miệng cười nhếch mép.

Capri _ Lí do sao?? Vì... Cô là con tin của tôi. Nữ hoàng Libra ạ. Và đêm nay tôi sẽ cho cô trải nghiệm thế nào là tủi nhục, đau đớn. Hệt như cách cô đã làm cho tôi đau khổ.

Xẹt Xẹt!! Rẹt!!Xoạc!!

Li _ Khônggg.....!!!

........

Capri dịu dàng hôn trên chiếc lưng trắng ấm nóng. Cơ thể chợt run như thể cô cảm thấy ghê tởm với cái chạm của cậu. Li ấp mặt vào gối, nước mắt thấm ướt đẫm.

Capri chợt nhói, xoay mặt cô lại.

_ Sao? Ko muốn nhìn thấy ta à?? Ko dám nhìn thẳng sao...??

Khi mặt cô xoay lại, ánh nhìn cô dành cho cậu chợt giật mình. Cái nhìn đầy căm hận và đau đớn. Lòng cậu quay cuồng cả lên

Capri _ Nhìn như vầy là ý gì??

Li _ Ngươi đã chiếm lấy Bra còn chưa đủ hay sao mà lại muốn làm nhục ta nữa chứ? Tại sao cứ muốn chơi đùa ta?? Híc híc!!

Capri _ Ta.... Ta....!!!

Mắt cậu đảo quanh, tránh ánh mắt của cô.

Li _ Đồ tồi tệ,.... ngươi đang muốn sỉ nhục sự tự hào cuối cùng...... của ta, của người Bra sao?? Ngươi.. Độc ác.... Trả cho ta, trả lại mọi thứ...... cho ta, ta ko muốn gặp ngươi.... Híc híc!! Ngươi làm mọi thứ để lăng mạ ta chứ gì??

Capri _ Ko... Ta ko có....!!

Li _ Có... Ngươi có.... Ngươi đang nhục mạ ta!! Sao lại ko tha cho ta chứ?

Capri _ Ta ko có, ta là yêu nàng! Vì rất yêu nàng mà thôi.

Li _ Ngươi... Ngươi ko thể... Ko có khả năng...

Capri kích động đến nỗi làm cho Li phải giật bắn người.

Capri_ Có... Vì nàng yêu ta!!

Capri với vẻ mặt vừa lo âu vừa tự tin. Lòng hơi bồn chồn.

Li _ Ko.. Ta ko..... Vì ta hận ngươi... Ngươi là kẻ thù của Bra và... Và ta ko thể yêu ngươi đc.

Li phải dằn vặt trái tim mà buông ra lời nói dối.

Capri, em xin lỗi. Em thật sự đau lắm khi yêu anh....

Lời nói của nàng như đánh thẳng vào Capri.

Capri _ Ha, vậy sao!! Ha ha ha!! Thì ra là do tự ta tơ tưởng.

Capri cười to làm cô bất an càng thêm bất an.

Capri _ Vậy thì... Đêm nay ta sẽ làm cô van khóc để cầu xin ta "yêu" cô.

Ánh mắt như mắt đi mọi thứ của Capri hệt màn đêm u oán lạnh lòng người. Cậu đã, ko còn niềm tin nào để đặt vào ai nữa cả.

Vụt!!

Cột chặt tay và miệng cô, Capri từng chút cởi bỏ áo mình.

Capri _ Cô sẽ chỉ là con rối làm ta thỏa mãn thôi. Ko hơn ko kém....

Kì thực có phải Capri đang tự dối mình.

___________

Aqua _ Anh, mọi công việc ở Es đã đc xử lí xong rồi ạ!!

Scor _ Ừ, vậy ta về trước. Dọn tàn cục và ghép Es vào phần lãnh thổ của O đi.

Aqua _ Dạ vâng.

Cạch!!

Cổng dịch chuyển đc tạo ra..... Scor bứoc vào trong....

Scor _ Còn về hành động của các nước tham gia cuộc chiến này ko cần ta nói em cũng tự bít chứ??

Aqua _ Dạ.... Em.... Vâng, em bít.

Scor _ Ừ.....

Aqua _ À anh... Em....!!

Scor _ Sao???

Aqua _ Cảm ơn anh vì đã giúp em nhận ra đâu là hạnh phúc thật sự!! Em sẽ cố gắng làm tốt mọi việc cho anh vào ngày lễ thành hôn. Chúc anh và tân nương hạnh phúc.

Scor _ Ko cần đâu. Vì chả hạnh phúc gì cả.

Aqua _ Ơ... Anh... Thật lạ, anh đâu phải là người cho ai tiếp xúc mình đâu chứ?

_____

_ Dạ bẩm nữ hoàng, có vua Cancer cần gặp ngài ạ. Thần có cần đuổi hắn đi ko ạ?

Taurus _ Ko sao, cứ cho vào!!

_ Dạ vâng.

Cancer hối hả chạy vào trong ánh mắt câm hận, mỉa mai của quân lính.

Can _ Tau, ko bị thương gì chứ? Có bị trọng thương ko nào??

Tau vẫn từ tốn nhâm nhi trà

_ Ko sao, nhờ đại ân đại đức của ngài mà Rus đã vào tay Càn Quét mà ko cần đổ giọt máu nào trên mảnh đất này cả.

Can _ Ta là muốn tốt cho nàng cả thôi.

Nhận ra đc hàm ý mỉa mai của nàng.

Taurus _ Ha, tốt sao?? Đúng, nhờ ơn ngài mà tất cả mọi người đã mất nước dễ dàng. Mọi ngăn chặn cố gắng Quân Càn Quét lớn thêm trước giờ đều là công cốc. Và giờ nhìn xem, họ đã biến nó trở thành quốc gia hùng mạnh và to lớn nhất đại lục rồi đấy. Ngươi có nghĩ đến điều đó ko?

Trước ánh mắt chèn ép của Tau, Can bắt buộc cũng tức giận. Sao cô ko nghĩ cho cậu chứ? Cậu tự bít mình đang làm gì.

Can _ Ta ko cần bít, chỉ cần máu ko đổ xuống, quân lính còn sống, nước ko mất nhà ko tan là đc. Vì mọi việc trước sức mạnh với phe càn quét là vô ích thôi. Ta ko muốn có thêm người bỏ thây ngoài xa trường bỏ lại gia đình của họ, họ có quyền đc hưởng đều đó. Dù mọi người có nghĩ ta là kẻ phản bội ghê tởm cũng đc nhưng nàng thì ko thể, nàng sao lại ko hiểu đc ta mà cứ dùng đôi mắt khinh thường cùng lời lẽ cai nghiệt ấy chứ. Vì sao mọi thứ, cái ta cần là nàng yên bình mà thôi ko đc sao.?? Xin lỗi, ta quá lời rồi. Việc làm hôm nay có phần khiếm nhã, ta muốn về cung trước, ko cần tiễn.

Can lặng người ra về khiến mọi người còn sững sờ thm hết mọi việc. Đất nước ko hề đổ máu vì chiến tranh, đúng, tuy mất nước nhưng họ ko hề bị phe càn quét thâm tóm khi dễ. Mọi việc Can làm đều đúng vì ai cũng bít thực lực của phe càn quét còn rất nhiều khủng bố ko lường đc.

_ Xem ra trước giờ chúng ta luôn hiểu lầm ngài ấy.

_ Đúng vậy, ngài ấy đã đưa ra quyết định chính xác để ngừng chiến tranh.

_ Vua Cancer là người tuyệt vời.

Taurus ngã khuỵu xuống, đc mọi người đỡ nhưng cô chỉ thẩn thờ.

Nhớ lại câu nói của Can từng nhát cứa vào tim cô.

Taurus _ Ha, ta ko thể hiểu đc hắn. Ko thể hiểu đc.... Mọi việc hắn làm ta điều ko hiểu và tại sao ta lại ko tin tưởng hắn chứ.... Ta.... Ta thật tồi mà.

_ Nữ hoàng.

Tau _ Dìu ta vào phòng.

_ Vâng.

Ta luôn tự cho mình là đúng nhưng tự trả giá quá đắt là mất chàng.

Truyện Chữ Hay