Gemi cầm tay nắm cửa phòng của capri: cửa khóa rồi, phải phá thôi.Nhanh chóng cánh cửa phòng đc mở ra, bên trong hoàn toàn trống rỗng.
Gemi: ko có ai sao? Cô gái phòng này thì bị thương đang điều trị ở khu chữa trị, còn tưởng là kẻ gây rối hay là trộm cơ đấy.
Ari nhanh chặn miệng cậu lại: im nào.
Cả đều hướng nhìn về phía phòng tắm.
Tiếng nước chảy phát ra từ phía nhà tắm làm người họ tò mò mà mở cửa ra.
Hơi bất ngờ chút về việc capri đang nằm thất thiểu trong nhà tắm, bên ngoài là cái áo choàng đen rộng rách tươm mà cô vẫn hay mặc nhưng nếu nhìn kĩ chút thì bên trong đó là bộ áo trắng dành cho bệnh nhân.
Bộ áo nhiễm nước từ trên xuống, nước mang theo các chất nhầy đen từ cơ thể cô theo đường ống thoát nước mà đi.
Cô xoay lại theo hướng tiếng động cửa vừa phát ra mà hỏi: chuyện gì?
Có vẻ thính giác của cô kém đi nhiều thì phải, bằng chứng là khi họ vừa mở cửa thì cô mới phát hiện ra họ.
Cút đi
Capri vừa dứt câu nói, chỗ đứng của người họ đã nổ tung.
Gemi nhanh nhẹn ôm chầm lấy Ari, nhảy ra khỏi phạm vi vụ nổ.
Gemi: ko sao chứ!
Ari cũng nhanh cảm ơn cậu vàvđịnh rời khỏi cái ôm của cậu ngay vì nếu cứ như thế này thì ngượng lắm: cảm ..cảm ơn
Vì cố sức sử dụng chút pháp lực nhỏ bé trong người nên capri nhanh chóng chìm vào mê man, cô quên để lại chuỗi bom nổ lại.
Gemi càng phải ôm chặt lấy Ari hơn mà phải tránh ra xa capri làm Ari càng thêm khó xử.
Gemi đặt ari ở dưới sân ktx: cậu ở đây nhé, tớ đi giúp cô ta.
Ari mặt ko cảm xúc, giọng ngập ngừng: ừ...cẩn thận.
Thoắt cái, gemi đã đứng trong căn phòng đã sụp xệ, nát bấy, sàn thì lủng lổ loang lổ. vừa mới bước tới bước thôi mà chân cậu đã bị sàn nhà nuốt chửng, mắt khẽ híp lại, mồ hôi khẽ tuôn vài giọt làm lấm tấm vần tráng trắng mịn của cậu.
Tạo ra đường băng tiến đến nơi của capri, bế cô lên thì phát hiện con đường băng khi nãy đã tan biến từ lúc nào. quả nhiên là ko đủ, cậu copy còn quá kém.
Từ lúc nào, lửa từ phòng của scor đã bén qua tận đây.
Nhanh chóng tìm cánh cửa sổ gần đây nhất, cậu nhanh tiến lại nhưng khi còn cách cánh cửa ko xa thì chân cậu đã sụp xuống theo cái sàn nhà mục nát.
Gemi: chết!!!!!
Rầm.......
Gemi: au...ui...!!!
Nhìn quanh căn phòng, gemi thấy vir đang nằm ngủ trên giường, cô ngủ rất ngon, ko hề biết rằng việc gì đang xảy ra cả.
Ngước nhìn cái trần trên đang bén lửa ngày càng nhanh và có nguy cơ sẽ sập quyên căn phòn ở tầng .cô gái này như thế nào cũng bị đè chết cho mà xe nếu ko thì cũng bị nương.
Coi như hôm nay cậu sẽ làm phước, cứu hết cả cô gái trong đêm vậy, cậu ko mong là sẽ xuất hiện cô thứ nữa đâu.
Nhanh phóng ra từ cửa sổ,
Gemi đặt capri xuống đất: cậu lo cho cô ta nhé.
gửi gắm capri cho ari xong thì cậu nhanh chóng phóng vụt lên phòng của Vir.thế mà cái thế quái nào lửa đã bén vào tầng làm cậu ko thể vào đc.
------------------
Cửa ko khóa nên Swam và Sagit nhanh chóng tiến vào trong phòng của Li.
Một đạo áp suất ko khú đã đánh úp vào người họ, làm cả phải bật ra người căn phòng.
Li mắt sòng sọc các sợi tơ máu, trừng mắt mà răng ghiến ken két: nhanh cút đi.
Lời nói vừa dứt thì cậu đã lao đến người hõ, sức khỏe của li vốn ko tốt, thể lực rất yếu kém nhưng giờ phút này cậu ta như con quái vật vậy, các cú đấm đầy uy lực, thợ săn như Sagit chỉ vừa giao thủ cùng cậu ra vài chiêu thôi thù đã bụ đánh bay vào tường, tường nứt mảng lớn.
Swam cũng ko địch lại cậu ta, nhanh chóng, Li đã bóp chặt lấy cổ của Swam mà nhấc lên cao.
Sagit nhìn mà run run, điệu bộ tức giận ko thể nào kiềm chế đc nữa: buông cậu ấy ra ngay.
Swam khó thở, mặt trắng bệch, nước mắt ngắn dài cố chóng cự lại cái sức mạnh quá ư là khủng bố của Li.
Li vẫn ko buông tay ra mà ngược lại còn bóp chặt hơn nữa.
Sagit càng nhìn mà càng tức, toàn thân đau nhói, bên mép miệng máu cứ thế tun ra.
Khi nãy đánh sagit, li đã ko sử dụng cú đấm bình thường nữa mà cậu ta đã ép áp suất tới cực hạn bao quanh cánh ray cậu ta mà húc vào bụng cô. uy lực ko khác gì dùng khối thép đập thẳng vào bụng cô vậy.
Thoát chốc sagit dừng lại mọi động tác của mình, mắt mở ra cái sắc thái quỷ dụ khiến cho Li cũng phải khẽ run chút.
Cô giờ đây ko phải là Sagit mà là sát thủ dưới ánh trăng mang tên Sagit.
Ko quan tâm đến cơn đau thấu sương của mình, cô đứng lên cách nhẹ nhàng, mắt sắc lạnh quét qua Li như thể cậu là con mồi của cô vậy.
Cười lạnh cái, cô đã tìm đc thú vui cho đêm nay rồi