Học kỳ cũng mau chóng kết thúc, đám học sinh rảnh rỗi thì sẽ thảo luận chuyện tốt nghiệp. Mà Đường Mật phụ trách đọc bài diễn văn trong buổi lễ tốt nghiệp thì lại chẳng hề lo lắng.
Kết thúc học kỳ đồng nghĩa với việc không cần phải đi học nữa, đợi đến hôm tốt nghiệp mới phải đến trường, trong khoảng thời gian này, cô ở nhà không có việc gì làm, mỗi ngày đều ăn no ngủ kỹ, ngủ dậy thì sẽ lên mạng để giết thời gian.
Cha mẹ không muốn cô vội vàng đi xin việc làm, mà trong lòng cô cũng đã suy tính hết rồi, khi nào có cảm hứng thì lại mở máy tính, dùng phần mềm đồ họa để
thiết kế ảnh bìa, sau đó gửi lên nhà xuất bản chờ tin tức.
Đúng vậy, cô muốn làm nhà thiết kế, càng muốn làm nhà thiết kế tự do hơn.
Cho dù là cô đăng ký trên mạng, cũng không phải là không có cách nào đạt được mục tiêu, cô là một hội viên kỳ cựu của trung tâm tin học, vì vậy nên được phát thẻ hội viên, cô có thể ở nhà mà vẫn có thể tham gia tất cả các khóa học, gặp chỗ khó hiểu thì có thể học lại.
Hiện tại, cô đang học thiết kế web, thiết kế theo sở thích của riêng mình, rảnh rỗi thì lượn qua mấy trang web bán thời gian, nghe ngóng và tìm hiểu một chút, sau đó sẽ gọi điện thoại tới công ty bọn họ để tìm hiểu và thảo luận sâu hơn, phát hiện mình không đủ tiêu chuẩn thì cô sẽ quay trở về để nghiên cứu thêm với giáo viên, tiếp tục đi sâu vào những khóa học chuyên biệt hơn, để có thể đạt được giấy chứng nhận chuyên ngành có liên quan.
Cô không giống Lô Tư Hiền, Lô Tư Hiền đã đến thực tập trong công ty Bách Đại của chú anh để chuẩn bị nhậm chức rồi.
Không biết tương lai bọn họ càng đi càng xa, hay càng đi càng gần đây?
Mặc dù bọn họ đã từng phát sinh quan hệ, nhưng cảm giác của cô đối với anh cũng chỉ hơn bạn bè một chút, vẫn chưa đủ để đạt tới mức độ để gọi là người yêu.
Hoặc có thể, cô cảm thấy mình đã đủ mạnh mẽ, không cần sự bảo vệ của người yêu chăng?
Một tiếng ‘đing’ thông báo có mail mới vang lên. Vừa mở ra, nụ cười trên mặt cô càng lúc càng lớn.
Quá tuyệt vời! Ảnh bìa của cô đã được trúng tuyển! Có động lực rồi, cô có thể vẽ nhiều thêm một chút!
Hai tay cô ở trước máy vi tính gõ ‘cạch cạch’, động tác nhanh chóng, nụ cười xinh xắn lộ rõ má lúm đồng tiền, trả lời mail vừa gửi tới.
Cô đưa tay mát xa mặt, nhất là vùng dưới mắt được cô ấn ấn thêm vài cái, cảm giác mệt mỏi chậm rãi tiêu tan.
Cô thật muốn đem tin tức tốt này chia sẻ với người khác… rốt cuộc cô đã tìm được công việc đầu tiên rồi!
Đây là lần đầu tiên cô kiếm được tiền, cảm giác thật sự là quá tuyệt vời!
Trong đầu Đường Mật thoáng hiện lên một khuôn mặt đang tươi cười, cô không tự chủ được mà lấy điện thoại ra gọi, người đầu tiên mà cô muốn chia sẻ chính là Lô Tư Hiền.
Điện thoại vừa kết nối, cô liền mừng rỡ nói: “Có rảnh không? Nói cho cậu biết một tin tốt!”
Lô Tư Hiền đang xử lý giấy tờ, khẽ mỉm cười đáp nhẹ một tiếng: “Tin tốt gì?”
“Ảnh bìa của tôi đã được nhà xuất bản phê duyệt rồi!” Cô cao hứng nói.
Anh có thể tưởng tượng ra được sự hưng phấn của cô, cười khẽ nói: “Muốn ăn mừng thế nào?”
“Ăn mừng?” Cô cũng không nghĩ nhiều như vậy: “Không cần đâu, chỉ là muốn có người cùng tôi chia sẻ mà thôi!”
“Anh là người thứ mấy?”
“À… tôi còn chưa nói với những người khác.”
“Nói vậy, anh là người đầu tiên biết đúng không?” Nụ cười của anh càng sâu hơn.
“Chờ anh tan làm rồi sẽ đưa em đi ăn mừng.”
“Ăn mừng thế nào?”
“Bây giờ nói ra thì không phải là ăn mừng nữa, cho nên trước hết cứ để anh giữ bí mật đã!”
“Được, tôi chờ cậu, cậu làm việc đi!” Cô cúp máy, trên mặt vẫn mang theo nụ cười vui vẻ.
Sau đó cô lại gọi điện thoại báo tin tốt này cho cha mẹ, để bọn họ biết, mặc dù cô ngồi chơi ở nhà những vẫn có thể kiếm ra tiền nhé!
Rốt cuộc cô cũng thoát khỏi kiếp sâu gạo rồi, yeah!
Sau khi tan làm, Lô Tư Hiền lái xe tới tìm Đường Mật, anh mặc quần tây áo sơmi, thắt cravat, mang giày da, so với cô, cả người ăn mặc đơn giản quả thật là không phù hợp, cô mặc một chiếc áo cổ lọ, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác rộng thùng thình, nơ bướm màu đỏ kết hợp với quần short ngắn, cộng thêm một đôi giày xăng đan.
“Tôi nói trước, tôi không muốn vì phối hợp với cậu mà phải ăn mặc nghiêm chỉnh, thật sự là quá cứng nhắc rồi!” Đường Mật trưng ra vẻ mặt không đồng tình.
Anh bật cười, đưa tay tháo dây nịt, kéo áo sơmi từ trong quần ra, nới lỏng cravat, sau đó lại cởi hai nút áo sơmi.
“Như vậy tốt hơn nhiều!” Tim của cô đập lỡ một nhịp bởi vì cái dáng dấp đẹp trai đến mức không có thiên lý này của anh: “Cậu định đưa tôi đi đâu?”
“Chúng ta đi đến nơi nào đó ăn xong rồi đi chơi nhé, đồng ý không?”
“Cậu hiểu tôi thật đấy!” Cô ghét bị gò bó, trên khuôn mặt nở một nụ cười rạng rỡ, sau khi mở cửa ngồi vào xe, cô cởi giày xăng đan, khoanh chân ngồi trên ghế.
Anh vòng sang bên kia để lên xe: “Sao không ngồi đằng trước?”
“Tôi không muốn thắt dây an toàn!”
“Nhưng vì lý do an toàn, cho dù em có ngồi phía sau thì anh cũng hy vọng em thắt dây an toàn lại!”
Nghe vậy, cô vội vàng mang lại giày xăng đan, “Chờ một chút!”, sau đó nhanh chóng mở cửa xuống xe, quyết định ngồi ở ghế trước: “Nếu như phải thắt dây an toàn thì ngồi ở đằng trước có thể quan sát tốt hơn, tôi tình nguyện ngồi đằng trước vậy!”
Anh mỉm cười, đợi cô thắt dây an toàn rồi mới lên đường.
“Anh có phiếu giảm giá rửa xe ở đây, mình để xe ở đây cho bọn họ rửa xe rồi đi bộ lòng vòng đến khu ăn vặt gần đây nhé!”
Cô gật đầu, không hề nghi ngờ, lại dùng một ánh mắt mới mẻ để nhìn anh.
“Không ngờ cậu như vậy mà cũng tính toán tỉ mỉ, không những có thể tiết kiệm được phí rửa xe mà còn không mất thời gian chờ đợi.”
Anh chỉ cười không nói, thuận tiện mở cửa xe, sau khi chạy xe thẳng vào chỗ rửa xe thì anh dắt cô đi vào khu trung tâm náo nhiệt, còn chưa tới gần thì cái bụng nhỏ của cô đã bị mùi thơm của thức ăn kích thích, kêu lên vài tiếng ‘rột rột’ rồi.
Trông thấy rất nhiều quán ăn vặt nằm san sát nhau, cô không thể nhịn được mà chạy đến chỗ bán đậu hũ thúi trước, cầm hai xiên đậu lên, trả tiền rồi đưa một cây cho anh, hai người vừa đi vừa ăn, bốn mắt nhìn ngó xung quanh.
Ăn xong, Đường Mật lại trông thấy mấy người đang xếp hàng chờ gà rán, cô chui vào trong đám người hỏi chủ quán: “Loại nào không cần chờ?”
“Loại truyền thống.”
“Được, cho tôi hai phần!”
Sau khi trả tiền, cô mang hai phần gà lớn ra ngoài, mùi thơm ngào ngạt khiến cô không nhịn được mà cắn một miếng to.
“Đường Mật, anh đã nói là sẽ dẫn em đi ăn mừng, sao lần nào em cũng giành trả tiền vậy?” Hại anh muốn làm anh hùng lại không có đất dụng võ.
“Có sao đâu?” Cô liếc mắt nhìn anh: “Nếu không thì, cái nào rẻ để tôi trả, cái nào mắc quá thì cậu trả!”
“Giá cả nơi này đều ổn định.”
“Vậy. . . bây giờ, tôi muốn ăn gì thì cậu mua hết nhé!”
“Không thành vấn đề!” Anh cười nói.
Tay của cô chỉ về nơi bán bánh su kem cách đó khoảng năm mét, miệng vừa cắn một miếng gà vừa nói: “Tôi muốn ăn cái đó, mua cho tôi một hộp đủ vị.”
Anh lập tức tiến về phía trước, cố gắng hoàn thành sứ mạng mua một hộp bánh su kem về cho cô.
“Cái đó có vẻ ăn rất ngon. . . .”
Nhìn theo ánh mắt của cô, anh thấy một tấm bạt màu xanh đang tunng bay theo gió: “Cá viên chiên?”
“Đúng, tôi muốn ăn!”
Anh không nói hai lời, lập tức chạy đi xếp hàng. Sau nửa tiếng, trên tay bọn họ đã đầy ắp thức ăn.
“Chúng ta tìm nơi nào đó ngồi ăn đi!”
“Ở đó! MacDonald. Tôi muốn ăn kem ốc quế, cậu đi mua đi, đưa mấy thứ này cho tôi, chúng ta lên lầu hai ngồi.”
Có Lô Tư Hiền làm chân sai vặt, Đường Mật ăn đến vô cùng ngon miệng, vô cùng thỏa mãn, hoàn toàn không có cảm giác buồn chán như lúc ở nhà.
Khi anh cầm kem ốc quế chạy lên trên lầu hai thì đã thấy cô đang ngồi bên cạnh cửa sổ vẫy vẫy tay với mình, cô đã mở mấy túi thức ăn ra, chờ anh ngồi xuống rồi cùng nhau ăn.
Cô không quan tâm người khác nhìn bọn họ thế nào, đối với cô mà nói, anh là người bạn thân nhất, không ai có thể thay thế được bạn thân, chỉ có anh mới có thể chia sẻ hết
những bí mật của cô, cũng chỉ có anh mới có thể cùng cô lăn lộn trên giường.
Cô có thể nhìn ra được Lô Tư Hiền thích mình, mà cô cũng rất hưởng thụ cảm giác được anh yêu, bởi vì có thể sai khiến anh khiến cô có cảm giác vô cùng thành tựu!
Có phải là cô rất xấu tính hay không? Cô cảm thấy không phải như vậy, bởi vì, cho dù anh bị cô sai bảo thế nào cũng đều cười rất tươi, không hề có chút gì gọi là không tình nguyện nha!
“Lô Tư Hiền, cho dù sau này như thế nào, tôi vẫn thích giữ vững mối quan hệ này của chúng ta!”
“Quan hệ người yêu?” Anh thử dò xét hỏi.
“Tôi cảm thấy không giống như vậy… Tôi không hiểu rõ quan hệ người yêu là như thế nào, nếu như bắt buộc phải ở bên cạnh nhau / mới là người yêu, vậy thì tôi không muốn, tôi không thích bị ràng buộc. Tôi thích giống như bây giờ hơn.”
“Người yêu cũng không phải là lúc nào cũng ở chung một chỗ.” Anh cải chính lại thành kiến của cô.
“Tôi không muốn bị trói buộc…”
Đáy mắt anh xét qua một tia thất vọng, cô cũng trông thấy, nhưng lại không muốn để mất anh: “Chúng ta cứ duy trì mối quan hệ như vậy có được không?”
Ngưng mắt nhìn về ánh mắt đầy mong đợi của cô, anh không muốn ép buộc cô, anh nguyện ý dùng tình cảm sâu đậm của mình để cảm hóa cô, chờ đợi cô. Vì vậy, anh nhìn về phía cô, nhẹ nhàng gật đầu.
Cô vui vẻ nở nụ cười, đưa lưỡi ra liếm kem.
Anh cảm thấy bụng dưới nóng lên, vội vàng cúi đầu ăn kem trong tay mình.
Càn quét hết tất cả thức ăn trên bàn, để lại bãi chiến trường la liệt cho anh gom vào thùng rác, đợi cô đi rửa tay xong thì bọn họ một trước một sau, đi về chỗ anh rửa xe.
“Chỗ đó hình như không tệ…đông người xếp hàng quá!” Đường Mật vọt lên trước đám người đang xếp hàng, đôi mắt sáng lên, chủ động nắm lấy cổ tay anh: “Phim D! Chúng ta đi xem một chút đi!”
Nhìn theo ánh mắt cô, thế nhưng sắc mặt anh lại trở nên trắng bệch: “Anh…”
“Cậu sợ à?” Nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của anh, môi dưới còn khẽ run lên, cô nói: “Đừng sợ, chỉ là giả thôi mà!”
Cô nóng lòng muốn đi xem thử: “Đi! Là cậu nói muốn đưa tôi đi ăn mừng, xem cái này cũng là ăn mừng nha!”
Cô mạnh mẽ lôi kéo anh, thấy có tổng cộng mười phim để lựa chọn, hơn nữa lại còn đang có giá ưu đãi đặc biệt nếu xem một lúc ba phim, đôi mắt cô sáng lên, bắt đầu nghiêm túc chọn phim.
“Lô Tư Hiền, tôi muốn xem ‘khu rừng trên mây’, ‘thế giới côn trùng’, còn một phim cho cậu lựa đấy.”
“Anh…” Anh có chứng sợ độ cao, phát hiện cô đã lựa vài bộ giống như là ngồi trên mây khiến cho anh có cảm giác chấn động, anh muốn cự tuyệt.
“Cậu không lựa à? Vậy để tôi lựa nhé, ‘cuộc đua dưới địa ngục’ được đấy! Cô cất giọng nói ngọt ngào, nói với nhân viên phục vụ: “Hai chúng tôi muốn xem ‘cuộc đua dưới địa ngục’, ‘khu rừng trên mây’ và ‘thế giới côn trùng’.”
Nói xong, cô lấy cùi chỏ huých anh một cái, anh cúi xuống nhìn cô, vẫn chưa hiểu ý thì nhân viên đã báo giá, anh lập tức móc bóp ra trả tiền.
Đứng chờ ở phía sau, hai người cùng nhau xem phần giới thiệu, đợi đến khi nhân viên đưa cho bọn họ mắt kính D thì đi vào căn phòng nhỏ chỉ đủ cho năm người, đeo mắt kính, lắng nghe âm thanh bên tai, nhìn toàn bộ hệ thống chiếu phim, dù biết rõ chỉ là giả, thế nhưng ghế ngồi lại lắc lư rung động, còn có cả phun sương mù, ánh sáng chớp lóe, thật sự khiến cho người ta có cảm giác như mình đang trải qua những cảnh tượng trong phim vậy.
Đường Mật nhìn tên hề trong màn hình, không biết là đang nói gì, sau đó ánh sáng lóe lên, bọn họ tiến vào bên trong vách đá, trông thấy có rất nhiều xương trắng, xe đang tiến về phía trước với tốc độ cực nhanh, cảm giác giống như là đang đua xe thật vậy, sự rung động vô cùng có hiệu quả.
Đôi mắt cô dán chặt vào màn hình, không muốn bỏ sót một chi tiết nào, hai tay vịn chặt vào chỗ vịn đằng trước để phòng rung động mà mất thăng bằng.
Bên cạnh vang lên một tiếng hét chói tai, cô khẽ mỉm cười.
Khi cảm thấy âm thanh này giống như thật thì cô quay sang nhìn Lô Tư Hiền một cái, phát hiện ra đây là tiếng hét của anh.
“Nhìn đằng trước!”
Oa! Cảm giác giống như có thể phi thiên độn địa, chiếc xe đang rơi thẳng xuống dưới, tiếng thét chói tai của anh lại vang lên một lần nữa.
Phía trước có vô số mũi tên đang lao đến, cô có cảm giác như mình thật sự bị trúng tên vậy.
Cá sấu ngăn cản lối đi, làm sao bây giờ? Haha…tông chết nó! Cho dù không chết thì cũng gãy xương nha!
Rắn hổ mang bò theo, làm sao bây giờ? Oa! Giống như là đang đánh nhau…hùng hổ tiến về phía cán chết nó!
Đôi mắt cô nhìn hình ảnh ở trong phim mà tự nói chuyện ở trong lòng mình, mà nội dung cũng tiến triển theo đúng như suy nghĩ của cô, thấy thế, cô có cảm giác vô cùng thỏa mãn.
Xem xong ba bộ phim, cô cảm thấy thật tuyệt, thật kích thích, thật mới lạ, vô cùng thỏa mãn.
“Lô Tư Hiền, tôi còn muốn xem thêm mấy phim khác. . .” Âm cuối của cô bỗng dưng tắt lịm.
Hai tay của Lô Tư Hiền bởi vì dùng lực quá nhiều mà đỏ lên, thậm chí còn sưng đỏ.
“Cậu thật sự sợ như vậy sao? Đó là giả mà!” Cô cường điệu nói.
Không sai, là giả, nhưng giả quá mức giống thật. Anh nghĩ thầm.
Đường Mật âm thầm le lưỡi, không ngờ anh thật sự sợ độ cao, trước kia cũng từng nghe anh nói tới, thế nhưng cô không tin, bây giờ cảm thấy rất áy náy.
“Cậu cảm thấy đỡ hơn chút nào chưa?” Hai người vừa bước ra khỏi rạp, vừa hóng gió một chút, cô chú ý đến sắc mặt của anh.
“Em không cảm thấy anh rất vô dụng à?” Lô Tư Hiền cảm thấy cực kỳ lúng túng.
“Không!” Cô thành thật lắc đầu: “Thật sự không có!”
“Anh làm em mất hứng rồi!”
“Không đâu! Cậu cho tôi ăn no như vậy, tôi còn chưa cám ơn cậu nữa!” Chỉ là sau này muốn đi xem mấy thể loại phim như vậy thì cô sẽ đi một mình, không rủ anh đi cùng nữa.
“Đường Mật, nếu em còn muốn xem, anh sẽ đi với em, chúng ta qua kia xếp hàng đi!”
“Cậu. . . không phải là không dám xem sao?” Đôi mắt cô sáng lên.
“Nhưng em muốn xem mà, không phải sao?” Anh hỏi ngược lại cô: “Anh có thể nhắm mắt lại.”
Đường Mật ngẫm nghĩ một chút, nhìn anh một chút rồi lại nhìn xuống dưới đất một chút, chần chừ hơn cả phút đồng hồ, cuối cùng lại lắc đầu: “Xem ba phim đủ rồi, để sau này xem tiếp!”
Anh không muốn làm cô mất hứng, cô hiểu được, đây mới là điều quan trọng nhất.
Sau khi bọn họ đi lấy xe, lúc chờ đèn đỏ, anh lấy từ ra một chiếc hộp tinh xảo mỹ lệ đưa cho cô: “Tặng em này!”
“Đây là cái gì?” Cô nhận lấy rồi âm thầm suy đoán.
“Thứ em thích nhất!”
“Đôi mắt cô sáng lên: “Là phim. . .”
Anh gật đầu, cô không nhịn được mà hỏi: “Hôm nay là ngày mấy, sao cậu lại tặng quà cho tôi?”
“Anh phát hiện mình yêu em đã tròn mười năm rồi!”
“Ơ?” Cái miệng nhỏ nhắn của cô khẽ cong lên, vui mừng mà lại không dám tin, nhìn anh. Ngay cả cái này mà anh cũng nhớ sao?
Thế nhưng anh lại tranh thủ hôn một cái lên môi cô, sau đó vội vàng rời khỏi.
Đèn xanh, anh vững vàng lái xe về phía trước, duy trì tốc độ km/h.
Trái tim cô đập rất nhanh, thế nhưng vẫn cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, đưa tay mở hộp, cho đến khi nhìn thấy đĩa phim hiện ra. Oa! Là phim A mới nhất. . . nữ chính rất xinh đẹp và đáng yêu nha!
Trời ạ! Cậu ấy mua cái này ở đâu vậy? Hình như bộ phim này không có che nha!
“Nếu em không muốn xem một mình thì có thể gọi cho anh bất cứ lúc nào, anh sẽ xem với em!”
Anh thật hiểu rõ sở thích của cô nha!
“Ưm. . .anh muốn rồi. . .cho anh nhé. . .”
Bầu ngực nõn nà đầy đặn của Đường Mật bị bàn tay của Lô Tư Hiền phủ kín, dưới sự vuốt ve xoa nắn quen thuộc của anh,
nó càng lúc càng trở nên lớn hơn, cô lưu luyến những cái vuốt ve này, ưỡn ngực hướng về đôi bàn tay đầy ma lực, dưới lòng bàn tay của anh, đầu v lại càng trở nên đỏ hồng, tựa như một quả anh đào đỏ mọng ướt át.
Hai chân cô trở nên mềm nhũn, đầu gối bị anh tách ra, dùng đầu gối của mình vuốt ve cánh hoa non mịn, đổi lấy từng tiếng ngâm nga rên rỉ của cô.
Đầu gối của anh bị dính một mảng ướt át, bởi vì ái dịch trong suốt của cô không ngừng chảy ra….
Cô đỏ mặt, ánh mắt mông lung, vô cùng mê người, anh dùng sức vặn hông, đem phái nam cứng rắn và nóng bỏng nhẹ nhàng cọ xát ở cửa huyệt đang khép hờ.
Cô cuồng nhiệt nghênh hợp với anh, thân thể ưỡn về phía trước, muốn hút lấy anh vào sâu bên trong.
Cô quá mức trơn trượt và ướt át khiến phái nam của anh trượt sang một bên cánh hoa.
Cô khó chịu kêu lên từng tiếng mềm mại yêu kiều, âm thanh ngọt lịm mê hoặc lòng người, khiến toàn bộ xương tủy của anh cũng muốn tan ra.
“Hiền…Tôi muốn…” Cơ thể của cô đã ướt đẫm mồ hôi, mông đẹp ưỡn lên, vặn vẹo như đang rất khó chịu.
“Mật… đừng nóng vội…” Anh đưa tay cầm lấy cây gậy nóng rực, đâm thẳng vào hoa huyt non nớt của cô.
Cô nặng nề ưỡn người lên trước, sau khi anh tiến vào hết cỡ, cô thỏa mãn rên to.
Anh cảm nhận được vách tường của cô đang co bóp, siết chặt lấy mình, khiến cho phái nam của anh không chịu nổi mà phải bắt đầu cử động, rút ra đâm vào, hưởng thụ khoái cảm liên tiếp ập đến.
Xem phim A không còn là đam mê lớn nhất của cô, cô phát hiện, có thể được cùng anh hợp làm một mới là hứng thú lớn nhất của mình, còn xem phim thuần túy không thể nào mang lại cho cô cảm giác thỏa mãn.
Cô thích thân thể cường tráng của anh, thích cảm giác lúc anh mạnh mẽ tiến vào bên trong cơ thể mình.
Nói cô không biết ngượng cũng chẳng sao, anh mang tới cho cô cao triều và khoái cảm không gì sánh được, bởi vì đối phương là anh cho nên cô nguyện ý giao ra tất cả mọi thứ của mình, tin tưởng anh, đem tất cả mọi thứ của mình giao cho anh.
“Hiền, nhanh một chút…” Cô nũng nịu thúc giục, mong chờ cảm giác sung sướng cực hạn.
Anh ôm lấy eo nhỏ của cô, nhìn vào đôi mắt cũng đã nhiễm đầy tình dục giống mình, không hề cố kỵ nữa, điên cuồng tăng tốc…
Cô thoải mái phát ra tiếng nức nở, thân thể cường tráng này của anh khiến cô yêu say đắm không thôi: “Hiền…đúng vậy…đừng ngừng lại…”
Ngay lúc quan trọng thì Lô Tư Hiền đột nhiên ngừng lại, làm cô vốn sắp đạt tới cao triều thì lại hụt hẫng, đôi mắt khó nén được mất mát nhìn anh: “Hiền?”
“Mật, Đường Mật của anh, anh yêu em!” Vẻ thâm tình đều lộ rõ trên khuôn mặt anh.
Cả người cô chấn động, nét mặt sợ hãi và mê mang: “Tôi… tôi không biết…” Cô không rõ là mình có yêu anh hay không, vậy nên cô không thể nào hứa hẹn được.
“Hiền, cậu cứ dùng thân thể để yêu tôi thôi, đừng nói cậu yêu tôi…”
Lô Tư Hiền cười tự giễu: “Rốt cuộc em coi anh là gì? Bạn giường hay bạn tình?”
“Cũng có thể, tùy cậu… chỉ cần không phải là người yêu thì bạn bè trai gái đều được!”
Bởi vì cô không có cách nào hiểu rõ được tình cảm của mình đối với anh, sợ mình không thể nào trao cho anh tình cảm nhiều như anh đã bỏ ra, cho nên cô không dám cho anh một câu trả lời chắc chắn, để cho hai người có một danh phận.
Anh bởi vì cái suy nghĩ mình chỉ là bạn giường hoặc bạn tình của cô mà cảm thấy đau lòng, trái tim như thắt lại, cảm giác đau nhói, đôi mắt bỗng trở nên nguy hiểm mà tức giận nhìn cô, vô vàn bất đắc dĩ, giọng nói bất lực: “Được nếu như đây là điều em muốn, anh cho em! Đem thân thể của anh, sức lực của anh, tất cả đều cho em!”
Anh điên cuồng và mãnh liệt thúc mạnh vào sâu trong hoa tâm, như muốn đụng hỏng cô, ngay cả sâu trong tâm hồn cô cũng trở nên run rẩy…
“Hiền --” Giọng điệu cầu xin mang theo chút sợ hãi.
Lòng anh mềm nhũn, lực va chạm không khỏi giảm nhẹ đi, bởi vì anh không muốn làm đau cô, như vậy thì anh cũng sẽ đau lòng.
Anh giận cô, cô lại dám coi anh là bạn giường để sử dụng!
Anh lại càng giận chính mình, cứ hèn mọn như vậy, bởi vì sợ cô rời xa mình mà tự nguyện phối hợp với cô.
Có lẽ là do anh đã quá nóng nảy…..
Anh không nên nóng giận nhất thời, anh muốn làm bạn trai của cô, người yêu của cô, thậm chí là cả đời bầu bạn!
Mà trước mắt, đàn ông bên cạnh cô chỉ có mình anh, thật ra giữa bọn họ cũng chẳng khác gì người yêu, bây giờ anh cũng không nên cố chấp đòi hỏi cô một danh phận.
Anh muốn tiếp tục chiếm đoạt lấy cô, cứ để cho thời gian khảo nghiệm…
Một ngày nào đó, cô nhất định sẽ hiểu được rằng, thật ra cô cũng yêu anh!