Edit: Diệp.Hiện tại cô, chỉ để ý cha mẹ của cô đúng không?Tốt, rất tốt! Nếu như cô để ý cha mẹ của cô đến thế, như vậy, anh càng không sợ phải ép cô đến sốt ruột!Ngắm nhìn Lạc Khuynh Thành thật sâu, trên khuôn mặt tuấn tú có đau thương u ám không che giấu được, môi mỏng lạnh lùng cong một cái, đáy mắt của German, lộ ra một tia lạnh lẽo giống như hàn băng……."Lạc Khuynh Thành, thật sự là đủ rồi! Tôi đã tha thứ cho em náo loạn ba ngày, em mà náo với tôi nữa, xem tôi thu thập em như thế nào! Có phải em thật sự cho rằng, tôi có thể dung túng em đến không có giới hạn hay không?!"Hít một hơi thật sâu, cố nén xúc động dữ dằn muốn tiến lên trực tiếp bóp chết Lạc Khuynh Thành, nắm đấm bóp chặt chẽ, gân xanh trên mu bàn tay của German, phối hợp với thái dương, nhảy lên thình thịch, khiến phẫn nộ và ẩn nhẫn của anh, hoàn toàn bại lộ…..."Em cho rằng chết là có thể xong hết mọi chuyện ư? Em cho rằng tôi có thể cứ dễ dàng như vậy mà bỏ qua cho em? Em cho rằng tôi thật sự có thể thỏa mãn tâm tư của em, để em chết ở trước mặt tôi?! Nói cho em biết, nằm mơ! Trừ phi tôi chết, nếu không, tôi tuyệt không cho phép em chết ở trước mặt tôi!"Tức giận dâng đầy lên, tiếng gầm của German, bay bổng ở trong phòng, là dữ dằn như vậy, ngay cả nóc nhà cũng bị chấn đến rung động, mà trái tim của một phòng toàn người này, cũng theo lời của anh, rung động, run lẩy bẩy…...Bọn họ không rõ, rõ ràng là German giận dữ, rõ ràng là anh đang rít gào, thế nhưng là vì sao, bọn họ lại có thể từ trong lời anh nói, nghe thấy bi thương và tuyệt vọng chứ?Nhất là một câu kia, trừ phi tôi chết, vốn là nên mang theo đe dọa thâm trầm, nhưng vào trong tai bọn họ, lại biến thành hứa hẹn, anh đang nói với cô, anh đã xem cô coi như mạng sống, thề phải cùng cô, cùng sống chết!Cho nên, trừ phi anh chết, nếu không, tuyệt đối cô sẽ không chết đi, sẽ không……◆Cũng không biết đến cùng có nghe thấy lời German nói hay không, ngay cả nửa điểm phản ứng Lạc Khuynh Thành cũng không có như cũ, cứ như thế, hoàn toàn nằm giống như trước, tĩnh lặng im ắng, bên trong gian phòng quả thật an tĩnh đến dọa người.Hai con ngươi, ném ra mũi nhọn so với lợi kiếm còn sắc bén hơn, hùng hổ doạ người khóa ở trên khuôn mặt thuần tuý trắng trẻo không có chút huyết sắc kia của Lạc Khuynh Thành, bỗng nhiên trong lúc đó, German lại cong môi lạnh lùng cười một tiếng: "Chẳng qua nếu như em muốn chết đến vậy, thật ra ngược lại tôi có thể thành toàn em!""Em có bản lĩnh thì cứ tiếp tục đi tìm chết, tôi sẽ kéo thêm vài người chôn cùng với em!"Tiếng nói rơi xuống, liền thấy được ngón tay của Lạc Khuynh Thành, không tiếng động mà giật giật, động tác cực kỳ nhỏ bé, nhưng giờ phút này đối với German mà nói, lại có thể so với sức kéo cường đại có thể cứu anh khỏi đáy vực sâu…...Chỉ cần cô còn nghe lọt là được.Trái tim, “Bịch" một tiếng, đáy lòng của German, có mừng rỡ đang tuỳ ý trào lên, rốt cuộc, rốt cuộc cô cũng có phản ứng…...Hai con ngươi tiếp tục sắc bén nhìn chằm chằm Lạc Khuynh Thành, yên lặng mấy giây, German tiếp tục mở miệng, âm thanh rất thấp, rất lạnh, mang theo ý vị cảnh cáo rõ ràng."Em nên biết, giết chết vài người đối với tôi mà nói có bao nhiêu đơn giản, em đã làm tuyệt tình như thế, như vậy thì cũng đừng trách tôi nhẫn tâm, tôi chỉ nói với em một câu cuối cùng, mạng của chị gái và cha mẹ em, toàn bộ đều nằm ở trong tay của em, em dám tìm chết, tôi liền dám giết chết toàn bộ bọn họ! Không phải em muốn chết sao? Như vậy, cứ để cho toàn bộ người nhà của em chết theo đi!""Reggie Nord anh.......!" Ôm lấy Lạc Ngâm Tích, Lệ Thiếu Đình thật sự hận không thể tiến lên một súng bắn nổ đầu German, tuy rằng anh biết chẳng qua anh ta đang nói dọa mà thôi, nhưng lời này, nghe kiểu gì cũng cảm thấy không thoải mái!Đầu óc đang "Ong ong ong" vang lên, Lạc Khuynh Thành cảm thấy quanh thân mình giống như là đang bị lửa đốt, nhưng khi thì lại như là hãm sâu ở dưới đáy hầm băng ngàn năm, khí lạnh lăn tăn, lửa và băng xen lẫn như vậy, khiến cho cô nếm thử mùi đau khổ đến cực hạn, con đường phía trước là một mảnh trắng xoá, ngược lại dường như hoàn toàn không nhìn thấy, khiến cho cô không còn đường có thể đi…….Thật khó chịu, cô thật sự rất khó chịu, rất muốn giải thoát hoàn toàn khỏi tình trạng này, ai tới cứu cô nhanh đi? Ai tới!?"Mẹ......"Khuôn mặt nước mắt dàn dụa kia của mẹ khắc rõ vào trong óc, cánh môi khô nứt nhẹ nhàng mấp máy, tiếng nói của Lạc Khuynh Thành khàn khàn đến mức khiến cho người ta vừa nghe xong tim liền đập nhanh, đầu lông mày gắt gao nhăn thành một đoàn, có giọt nước mắt, nương theo một tiếng gọi này, từ khóe mắt của cô, chán nản nhỏ xuống.Mẹ, có phải mẹ rất đau khổ không? Chờ con, con lập tức trở về với mẹ…..."Nói chuyện, em ấy nói chuyện!""Rốt cuộc cũng có phản ứng!"Tiếng hoan hô nổi lên bốn phía trong phòng, mọi người đều cho rằng, Lạc Khuynh Thành sắp tỉnh lại, nhưng mà, cô chỉ tiếp tục thì thầm như muỗi vo ve gọi mẹ của cô, nước mắt dàn dụa, từ trên gương mặt của cô im ắng trượt xuống, tiếng nói nhẹ nhàng khàn khàn như vậy, lại lộ ra đau khổ mất hết can đảm…...Mừng rỡ lập tức biến mất không thấy gì nữa, ngược lại German càng thêm luống cuống hơn, cái dạng này của cô, căn bản giống như là người lập tức muốn đi tìm chết!"Cô ấy gọi cái gì?"Quay đầu hỏi Lạc Ngâm Tích, German thật sự lo chết, cô nói tiếng Trung, căn bản anh không nghe hiểu!"Em ấy đang gọi…... Mẹ."Trong cổ nghẹn lại, nước mắt của Lạc Ngâm Tích, hoàn toàn vỡ đê.Mẹ, đúng vậy, nếu là mẹ biết ngay lúc này Khuynh Thành đang thừa nhận đau khổ lớn như vậy, nên có bao nhiêu tan nát cõi lòng? Khuynh Thành của cô, vốn cũng nên là một người mẹ, nhưng em ấy lại đã mất đi đứa bé của mình, loại đau này, thật sự sẽ khiến cho người ta hoàn toàn chết tâm đi?Trong lòng tựa như là mọc ra từng cây châm, đâm về phía các nơi ở trong cơ thể của anh, dừng ở trước khuôn mặt loang lổ nước mắt kia của Lạc Khuynh Thành, khí thế của German vốn còn đang hung hăng, ở giờ phút này dường như lại mất đi toàn bộ sức lực…...Mẹ.Đến cùng cô đây là đang gọi mẹ của cô, hay là vẫn đang hò hét vì đứa bé vô duyên kia?Thì ra, có lẽ là lỗi của anh, khiến cho cô mất đi đứa bé, trong lòng của cô, nên cực kỳ hận anh đi?Môi mỏng nhấp chặt chẽ, gắt gao nhìn chằm chằm Lạc Khuynh Thành, trái tim của German, trong nháy mắt như muốn xoắn lên một trận lại một trận đau đớn, tựa như là bị một thứ nào đó không biết tên hung hăng bóp chặt, đau đớn như là lăng trì, một loại hối hận xấp xỉ tuyệt vọng, đang lan tràn ở trong cơ thể của anh…...Trong ánh mắt có đau đớn đang vụt sáng, như ngọn lửa đang thiêu đốt, lại như băng tuyết đang trôi dạt, lại trở về trước giường lần nữa, nghiêng người, German bỗng nhiên đưa tay kéo Lạc Khuynh Thành từ trên giường lên."Lạc Khuynh Thành tôi nói cho em biết, nếu là em thật sự có lá gan tìm chết này, vậy chúng ta liền đánh cược xem! Em còn sống, chị gái em và cha mẹ em liền còn sống, em chết, tôi liền khiến cho bọn họ chết cùng em!"Tóc dài đen nhánh bất lực rũ xuống từ giữa cánh tay German, nửa người trên mềm mềm tựa ở trên người anh, Lạc Khuynh Thành cũng không nhúc nhích, tựa như một con búp bê vỡ vụn không có chút sinh lực nào, trái tim co lại đau đớn, nói một phen như thế, lạnh lẽo cứng rắn như dao như tên, không giữ lại nửa điểm quay đầu nào buông xuống, trong phòng ngoại trừ âm thanh của người đàn ông, chỉ còn lại từng tiếng hít thở đầy kiềm chế.Lời nói lạnh lùng nện xuống, thân thể Lạc Khuynh Thành liền run lên một cái, cánh tay nhỏ bé bất lực rũ xuống kia, cũng đang bắt đầu run rẩy không một tiếng động, nó như ấn xuống trái tim của German, mỗi một cái đều như mang theo trái tim của anh run cùng…….Đây là đòn sát thủ cuối cùng mà German có khả năng nghĩ đến, anh cũng thật sự bị ép đến nông nỗi không còn đường có thể đi.Trong phòng im lặng đến đáng sợ, tất cả mọi người nín thở nhìn chăm chú Lạc Khuynh Thành, trái tim cũng như bị nắm chặt, giống như German.Bọn họ cũng giống như German, đều cho rằng dưới lời nói độc ác lần này, dù là tâm cô tàn nhẫn hơn nữa cũng nên tỉnh lại, nhưng mà, ngoại trừ cánh tay nhỏ đang run rẩy biểu đạt sự tồn tại của cô, cô vẫn như cũ, tĩnh lặng không một tiếng động, hô hấp, phát ra càng yếu ớt hơn…….Bọn họ nào đâu biết rằng, đây không phải là cha mẹ của cô a, cha mẹ chân chính của cô, đang chờ hồn cô xuyên về!Tức chết rồi, vội muốn chết, cũng đau muốn chết, giờ khắc này German, thật sự hận không thể người lập tức có thể chết đi là chính anh! Cũng tốt hơn ở đây bất lực!"Cút! Đều cút ra ngoài cho tôi!"Bỗng nhiên vung lên, tùy ý để Lạc Khuynh Thành giống như là một khối vải rách ngã xuống giường, đôi mắt ngầm của German giống như là hấp thu bóng tối của màn đêm, phát cuồng gầm thét lên tiếng, tức đến toàn thân anh đều đang run rẩy…...Đôi mắt sắc bén quét sạch bốn phía trong phòng, nhìn về phía bàn trang điểm, hai con ngươi từ từ trầm xuống, bất ngờ mà nguy hiểm nhíu lại, German chợt vung nắm đấm lên, hung hăng đập lên trên một cái!"Thượng tướng!"Một quyền này vung xuống thật đúng là không nhẹ, nghe âm thanh kia tất cả mọi người đều thấy tan nát cõi lòng, lo lắng bất an xông lên, Gavin vội vã muốn kéo German lại, lại bị anh đẩy mạnh một cái!"Cút! Lại tới nữa thì ngay cả cậu tôi cũng sẽ giết!"Giờ khắc này, German hoàn toàn bạo phát, đôi tay rắn chắc đẩy một cái, mắt thấy bàn trang điểm kia rơi ầm ầm xuống đất, ngay sau đó, tủ quần áo cũng đổ, tất cả đồ vật trong phòng có thể cho anh đập, cơ hồ trong nháy mắt đều bị đạp đổ toàn bộ.Theo giá đỡ ào ào rơi xuống đất, sắc mặt German phát ra càng đen hơn, anh thật sự nổi cơn điên rồi, lấy súng ra, nhắm ngay bài trí trong phòng tùy ý nổ súng, tiếng súng "phang phang phanh", một tiếng tiếp một tiếng vang lên, phàm là những thứ ở trong phạm vi tầm mắt của anh, đều bị anh bắn cho nát tươm, ngoại trừ...... Lạc Khuynh Thành.Chạy ra ngoài giống như đào mệnh, nhóm bác sĩ đều là có thể trốn liền trốn rất xa, đám người hầu dưới tầng, nghe thấy tiếng súng liên tiếp không ngừng, không một ai dám thăm dò, đều cứng ở tại chỗ, bị dọa đến ngay cả thở mạnh cũng không dám.Thật là đáng sợ, rõ ràng cũng không nhìn thấy Thượng tướng, vì sao khí thế âm lãnh của ngài ấy vẫn có thể đánh tới bọn họ?Đứng ở cửa, mặt như đất bụi, Gavin và Lệ Thiếu Đình nhìn nhau, ai cũng không dám nhiều lời, lại càng không dám tiến len…….Tên ác lang này nổi điên, giống hệt ác ma cuồng loạn, lúc này tiến lên, rõ ràng là chịu chết phải không? Bọn họ lại không ngu ngốc!Trong phòng, trong nháy mắt là một mảnh bừa bộn, trong lòng German trống rỗng, hoàn toàn không có sảng khoái khi được phát tiết, lửa giận trong lồng ngực, ngược lại càng tăng vọt lên, anh thật sự hận không thể vặn đầu Lạc Khuynh Thành xuống ngay lập tức, hung hăng đạp! Hung hăng đạp! Ai kêu cô bướng bỉnh với anh! Ai kêu cô giả chết!Tính tình bướng bỉnh của người phụ nữ chết bầm này so với ai khác anh đều rõ ràng hơn, nhưng tuyệt đối anh không hề nghĩ tới, cô vậy mà có thể bướng bỉnh đến trình độ như vậy! Cô hạ quyết tâm, thật đúng là so với ai khác đều tuyệt tình hơn!Đứa bé không còn, anh đau so với cô cũng không ít hơn, hiện nay anh lại bị cô cưỡng ép hành hạ ba ngày, đau đến nông nỗi ngũ tạng lục phủ cũng sắp bị phá hủy, cô còn muốn thế nào!? Rốt cuộc muốn anh làm như thế nào, cô mới bằng lòng tỉnh lại?Chẳng lẽ thật sự muốn anh chết ở trước mặt của cô cô mới cam tâm sao? Hả!?Muốn anh chết đúng không?Được!"Oành" một tiếng, cửa phòng ngủ, bị đóng chặt chẽ, đột nhiên xoay người đi qua, German từng bước từng bước đi về phía Lạc Khuynh Thành, màu mắt, âm lãnh.=====Ngày edit full: //.Bà tác giả vui tánh ghê á, chương nào cũng cho hết hụt thế này, chương sau còn hụt hơn nữa cơ.Chương sau chị nhà chưa tỉnh, có ai biết anh nhà làm gì để chị nhà tỉnh không?Bẻ cánh bướm bay . Đến cuối cùng, có phải là mơ không?