Oa, chẳng lẽ mình được cậu Trần này chọn trúng?
Anh ấy chủ động với mình!
Cô ta đã sắp không chịu nổi, trái tim như muốn nhảy ra ngoài. . truyện tiên hiệp hay
“My My, nhờ em hướng dẫn cho anh một chút, giới thiệu về bố trí trên du thuyền.”
Trước tiên Trần Tư Khải đi tới bên cạnh, sau đó vươn cánh tay ôm lấy hông của Vương My My.
Động tác rõ ràng này của anh khiến cả người Vương My My run lên, toàn thân lập tức căng thẳng.
“Cô chủ! Trần Tư Khải rất kỳ lạ, chúng ta có cần đi tới đó, trực tiếp xuất hiện trước mặt Trần Tư Khải không?”
Thuộc hạ xin chỉ thị từ Anna.
Thực ra Anna còn mất kiên nhẫn hơn, cô ta rất muốn xông qua đó, nhưng lại miễn cưỡng kìm chế.
“Đừng vội, tôi muốn nhìn xem, rốt cuộc anh ấy và người phụ nữ này muốn làm cái gì. Lẽ nào hai người bọn họ dám lén lút hoạt động gì đó?”
Thuộc hạ nhíu mày, tiến lại gần nói: “Có khi nào… hai người bọn họ chạy vào phòng nào đó để lên giường không?”
Bốp!
Anna tức giận, tát một cái vào mặt thuộc hạ, thiếu chút nữa đã đánh bẹp mũi anh ta.
Tên nhóc xui xẻo kia che mũi, đau đến mức khóe môi mếu máo.
“Cái thằng khốn nhà cậu, đi theo tôi đến đây chỉ tổ khiến tôi phiền lòng, cậu câm miệng cho tôi!”
“Ô ô, vâng thưa cô chủ.”
Thuộc hạ rụt cổ một cái, đâu dám nêu ý kiến lung tung nữa.
Thế nhưng, khi tầm mắt của Anna chuyển sang Trần Tư Khải và Vương My My kia, đáy lòng cô ta càng thêm căng thẳng.
Thuộc hạ nói không sai, Trần Tư Khải là một người đàn ông, đàn ông thì đều thích phát sinh quan hệ với phụ nữ ở những nơi mới lạ.
Nói không chừng hai người bọn họ sẽ nhất thời hứng lên, chạy vào một căn phòng nào đó trên chiếc du thuyền này… để quấn quýt một phen.
Mẹ kiếp! Anna tức giận đến mức chửi thầm.
Đừng để cô ta nhìn thấy cảnh tượng Trần Tư Khải và người phụ nữ nào đó lêu lổng ở chung với nhau. Cô ta chưa nhìn thấy, mới chỉ suy nghĩ như vậy một chút mà đã muốn giết người.
Đúng vậy, ai dám động vào người đàn ông của cô ta, cô ta sẽ giết chết con đĩ đó!
Khang Tử đã nhìn thấy Anna từ lâu, thế nhưng anh ta vẫn để lộ ánh mắt bình tĩnh như thường, làm bộ không phát hiện Anna.
Người phụ nữ ngoại quốc buồn nôn này tưởng rằng đây là châu Âu sao?
Buổi tối mà lại đeo kính râm, gương mặt còn âm trầm, bộ dạng ác độc như muốn giết người, quá làm người khác chú ý. Vậy mà cô ta lại mặc kiểu quần áo buồn cười như vậy.
Khang Tử cầm một ly rượu, tùy tiện đi ở sau lưng Trần Tư Khải hơn mười mét, không để người ngoài nhìn ra bên cạnh Trần Tư Khải có rất nhiều vệ sĩ.
Khang Tử uống một ngụm rượu, cánh tay khoác lên lan can trên boong tàu, quan sát bốn phía.
Ai chà, cảnh sắc thật sự rất đẹp.
Trải qua mưa bom bão đạn nhiều năm như vậy, rất hiếm khi anh ta có thời gian rảnh rỗi nhàn hạ mà đi thưởng thức cảnh sắc xung quanh.