Chiếc áo choàng trắng tinh và mái tóc đen dài gợn sóng.
Làn da trắng ngần tựa như bị ốm. Một quần thâm đậm trên đôi mắt. Cô gái vừa giết gã đàn ông ấy nhìn tôi và nở một nụ cười vô tội không thể ngờ được rằng lại là từ một kẻ vừa mới giết người.
Tuổi tác của cô ta có vẻ như là bằng với tôi. Từ lượng ma tố xung quanh cô ta, cơ thể của cô ta hẳn đã phát triển nhờ ma lực giống tôi.
Nêu tôi phải miêu tả cô ta trong hai từ, thì đó sẽ là……nguy hiểm……chắc là vậy.
“......Ai đấy?”
“Ai lại quan tâm đến những chuyện như thế……là những gì mà ta muốn nói, nhưng ta sẽ nói cho nếu là cậu. Cậu có thể gọi ta là Carla.”
.
▼ Carla
Tộc: Người ♀
【Ma Lực: 375/395】【Thể Lực: 31/45】
【Sức Chiến Đấu Tổng Thể: 323】
.
Một lượng ma lực dồi dào và giá trị thể lực giống với một đứa trẻ. Pháp thuật hùng mạnh có thể biến một con người trở thành cát bụi và điều bất thường là cô ta trông như không có gì cả. ……Cô ta quá nguy hiểm. Tôi có thể giết cô ta được không đây? Bằng giá trị thể lực của cô ta, tôi có cảm giác là cô ta sẽ chết dễ dàng chỉ với một nhát lên đánh trúng người cô ta vậy, song ‘bản năng’ của tôi đang gào thét trong tôi rằng rất nguy hiểm khi bất cẩn di chuyển lại gần cô ta.
Tôi giết người vì mục đích để sống sót, nhưng Carla……thật là lạ khi phải miêu tả nó như thế này, nhưng cảm giác cứ như là cô ta 『giết người cho thỏa mãn ham muốn giết chóc』 vậy.
“Đúng như là ta nghĩ, cậu thật tuyệt……Cậu khác hẳn so với những con người (thứ rác rưởi) ngoài kia. Ngay cả sau khi đã chứng kiến sức mạnh của ta, suy tư của cậu chỉ lấp đầy câu hỏi ‘liệu mình có thể giết được cô ta không’.”
“......Đó là lí do cô đến nói chuyện với tôi sao?”
“Đúng vậy đấy. Cậu phát ra một ‘hương máu’ khác với những con người khác. Hay là, cậu cũng là một người thích lảm nhảm về sự quý giá của cuộc sống?”
Một áp lực quái dị tỏa ra từ Carla người vẫn đang mỉm cười. Đối với cô ta, cô ta không cần bất kì lí do gì để giết nhưng tùy thuộc vào câu trả lời của tôi, lí do cho việc 『không giết tôi』 có thể sẽ biến mất.
“Bất kể lí do là gì, người bị giết có là ai cũng không quan trọng gì hết phải không?”
“......Fufu, cậu tuyệt vời đúng như ta tưởng. Ta muốn giết cậu, ấy vậy mà ta cũng không muốn giết cậu, cậu không nghĩ rằng chuyện ấy thật là dễ thương giống như một chuyện tình lãng mạn trong một câu chuyện sao?”
Quả nhiên cô ta là kiểu người đó. Quan sát cô ta, tôi dừng sử dụng cường hóa thân thể trên cơ thể mình ngay cả khi tôi vẫn đang thận trọng trước cô ta.
“Nè, nói cho ta tên của cậu đi.”
“......Aria.”
“Aria……cái tên đó hợp với cậu thật đấy. Ta là người đã hỏi nhưng điều gì đã khiến cậu quyết định nói tên mình cho ta biết vậy?”
Tôi lấy lên bất cứ thứ gì có thể dùng để nhận dạng cái xác và ném chúng xuống đường cống trong khi đưa ánh mắt của mình hướng một chút về phía cô gái đang cười tận hưởng kia.
“Tôi nhận ra là mình không có lí do gì để giết cô.”
Khoảng khắc tôi đưa ra câu trả lời đó, Carla bật cười lớn đến nỗi cô ta ho nghẹn. Giá trị thể lực của cô ta vốn đã thấp lại còn giảm thêm ba điểm. Đôi mắt tím của cô ta ánh lấp lánh hình phản chiếu của tôi trên đó. Tôi không biết là do đâu nhưng có vẻ như tôi đã vượt qua bài kiểm tra của Carla. ……Ít nhất là cô ta đang nghĩ là sẽ thật là phí phạm nếu giết tôi ngay lúc này.
Tôi cảm thấy như thế bởi vì tôi cũng có một cảm giác tương tự.
Cô ta là một con người khác thường và nguy hiểm, nhưng không biết vì lí do gì mà tôi lại có thể hiểu được cách suy nghĩ chân thật này dễ dàng hơn là ngàn lời sáo rỗng được dựng lên bởi những kiểu tử tế. Có lẽ cô ta cũng như vậy. Khoảng cách giữa tôi và cô ta đã được rút ngắn lại được nửa bước chân so với ban đầu.
“Ta đang định đi vào hầm ngục sau chuyện này. Ta đã làm chuyện này một mình trong suốt thời gian vừa qua, nhưng nếu là cùng Aria thi ta muốn thử khám phá cùng một tổ đội.”
“Cô có thể đi vào hầm ngục với lượng thể lực đó sao?”
Một đứa trẻ ở cùng độ tuổi như tôi đang nói rằng cô ta đã đi vào hầm ngục. Hầm ngục là một nơi nguy hiểm. Ngay cả tôi là một trinh sát viên người đã trau dồi kĩ năng Ẩn Mật của mình cũng sẽ chết ngay tức khắc nếu mình bị mai phục.
Điều đó lại càng đúng hơn với Carla. Cô ta trông như là còn không có kĩ năng Ẩn Mật. Tôi chỉ có thể coi đó là tự sát khi cô ta đi vào đó một mình, nhưng đồng thời tôi cũng không nghĩ là cô ta đang nói dối.
Carla cũng như Elena và tôi. Tôi nghĩ là cô ta đang phải tuyệt vọng giãy dụa để sống với thứ sức mạnh được nhồi nhét trong cô ấy. Tôi có lí do để trở nên mạnh hơn và ý nghĩa của chiến đấu, trong khi Carla cũng có lí do để trở nên mạnh hơn nếu nó nguy hiểm đến mạng sống của cô ấy.
“Không sao đâu. Nếu ta chết, phụ thân ta sẽ chỉ nhăn mặt vì mất đi con tốt thí của mình, còn, ta nghĩ là mẫu thân ta thì sẽ vui sướng từ tận đáy lòng thôi.”
Carla cười vui vẻ trong khi nói những điều như thế.
Yêu cầu của cô ta đi vào hầm ngục hẳn không hơn gì là một cái cớ để nói chuyện với tôi lúc đầu.
Từ góc nhìn của một người bình thường, họ sẽ hoài nghi về hành động của cô gái này, và họ có thể cũng sẽ cảm thấy khó chịu kinh khủng. Song……cách mà cô ta hành động tự do như vậy mà tự không ràng buộc bản thân xứng đáng được tin tưởng hơn nhiều so với những người như Dino, người chỉ toàn nói là nói và tiếp cận với một nụ cười giả trân cùng những lời hoa mỹ tốt đẹp.
Carla chỉ thật lòng với nguyên tắc của chính mình.
“Tôi sẽ bỏ cô lại nếu cô gục ngã.”
“Tất nhiên rồi. Ta sẽ rất vui nếu Aria cũng chết cùng ta vào lúc đó.”
“Tự đi mà chết một mình đi.”
.
Chúng tôi đã có một cuộc trò chuyện như vậy đồng thời kết thúc và tự chúng tôi thách thức hầm ngục cỡ lớn được đồn đại là một nơi nguy hiểm.
Mặc dù chúng tôi đã phát triển lớn hơn về mặt thể chất do ma lực, song so với người lớn, vẻ ngoài của chúng tôi vẫn chỉ là trẻ con. Khi một cặp đôi như thế này thử bước vào hầm ngục, một người lính tốt bụng giám sát lối vào đã cố ngăn chúng tôi lại, nhưng một hiệp sĩ đi ra từ trạm gác khi thấy Carla, y đã mờ đường trong sợ hãi.
“Thật thô lỗ. Hắn ta trông như là mới thấy một tên giết người bừa bãi sau khi nhìn ta, thật không thể nào tin được.”
“Cô có cái gương nào ở nhà không Carla?”
“Mẫu thân là một người chỉ mang sự hứng thú với chính bản thân mình, vậy nên chúng tôi có hàng đống thứ đó. Cậu đẹp thật đấy, Aria ạ……chắc chắn rằng cậu sẽ vẫn đẹp đẽ dù cho bị máu nhuộm cả người đi chăng nữa. Dù là với máu của chính cậu, hay của kẻ khác.”
Carla có vẻ như là một tiểu thư đài các, nhưng việc cô ta có thể đi lang thang mà không theo cùng bất gì hộ vệ nào chắc hẳn là vì cô ta là một 『người nguy hiểm』 cả về sức mạnh và sức ảnh hưởng.
“Cậu biết đấy, nơi đây là một hầm ngục quái vật bán nhân. Có tin đồn là nó có tới một trăm tầng, song số lượng chính thức những tầng đã được chinh phục chỉ là khoảng năm mươi tầng.”
“Chính thức sao?”
“Một lần xảy ra trong quá khứ khi một người phụ nữ đã bỏ ra một số tiền lớn cho một lực lượng hùng hậu đi xuyên qua hầm ngục, mang theo một số lượng thương vong khổng lồ và đã chạm chân tới tầng sâu nhất. Cậu hẳn đã nghe qua. Có một tinh linh của hầm ngục tại nơi sâu nhất của một hầm ngục cổ đại.”
“......Ý cô là Gift chứ gì.”
Tôi đã từng nghe về nó. Một tinh linh trú ngụ tại nơi sâu nhất của một hầm ngục cổ đại. Kẻ nào đến được nơi đó sẽ được ban cho một Gift mà họ ước muốn như là một phần thưởng.
Vì lí do đó mà Carla đi vào hầm ngục một mình sao? Theo như sư phụ, bạn có thể nhận được một sức mạnh uy lực đi cùng là một hạn chế cực kì rắc rối theo hướng đó. Có vẻ như Carla không được khỏe, cô ta hẳn là đang dự định chữa trị cho bản thân bằng Gift đó.
“Ở tầng đầu tiên chỉ có goblin hoặc kobold là xuất hiện. Nhìn kìa, chúng đang tới đấy.”
“Ừm.”
Cô ta không cần phải nói. Tôi đã cảm nhận được ba sự hiện diện đang tiếp cận chúng tôi.
“Aria, hãy cho ta xem cách cậu giết chúng đi.”
“............”
Cô ta ‘bảo’ như thể cô ta đang dỗ ngọt ai đó nhặt hoa cho cô ta vậy. Tôi lặng lẽ lấy ra một chiếc vũ khí ẩn từ trong thắt lưng và ném nó. Một con goblin đến từ phía trước bị trúng ngay cổ họng và rơi ngược trở lại. Nó chết ngay sau đó.
『Gugya!?』
Hai con còn lại đứng đờ ra đó do chúng không thể hiểu được chuyện gì vừa xảy ra. Tôi dùng Ẩn Mật lặng lẽ rút ngắn khoảng cách. Ngay khoảng khắc bọn goblin nhận ra, tôi đã cùng lúc cắt cổ cả hai con bằng con dao đen và con dao găm nhỏ, kết thúc mạng sống của chúng.
“Đúng như ta nghĩ, cậu thật xinh đẹp Aria à……”
Sau khi trở lại từ việc gặt hái những sinh mệnh ấy, Carla nheo mắt trong sự ngây ngất giống như một thiếu nữ đang ngắm nhìn một bông hoa vừa được hái vậy.
“Đừng có bắt người khác phải làm hết công việc.”
“Dĩ nhiên rồi, có lẽ ta sẽ xử con kế tiếp.”
Khi hai con goblin tiếp theo xuất hiện, chúng đã nhận phải Hỏa Tiễn và Phong Thiết mà Carla đã bắn ra ngay tức thì và chết.
Song Chú à…..Carla đã đề cập rằng cô ta có thể dùng đến pháp thuật cấp 3. Những pháp thuật cô ta dùng vừa rồi đều là cấp 1, song uy lực của nó thật phi thường so với pháp thuật mà người phụ nữ đó sử dụng.
Nếu là Carla, tôi có cảm giác là cô ta có thể giết bất kì kẻ địch nào dù cho có là hạng 4 đi chăng nữa.
.
Có vẻ như Carla thật sự có ý định dẫn tôi đi xem xung quanh. Cô ta chọn lộ trình ngắn nhất và đưa tôi đến con đường dẫn đến tận tầng ba.
“Này, Aria. Cậu có nghĩ rằng tại sao những cái bẫy trong hầm ngục lại không làm hại quái vật không?”
Carla lắm lời đến không ngờ. Khi không có trận chiến nào, cô ấy sẽ nói chuyện với tôi về rất nhiều thứ, nào đâu cả những chuyện có ích và những chuyện vô nghĩa.
Cả hầm ngục là một con quái vật. Để có thể nhận được sinh lực và ma tố từ những sinh vật sống lảng vảng trong đó, chúng thu hút con người và quái vật khiến chúng giết hại lẫn nhau, song có trường hợp hầm ngục cổ đại hàm chứa trong đó những cái bẫy tinh ranh.
Những cái bẫy không quá phức tạp lắm. Cạm bẫy thả bạn xuống những tầng dưới, bức tường khiến trần rung chuyển khi được chạm vào, và những thứ như thế. Có nhiều cái bẫy có những cơ chế đơn giản, nhưng ngược lại, chúng sẽ có quy mô lớn lên và dễ bị dính phải.
“Có phải là bẫy không hoạt động để chống lại quái vật không?”
“Phải. Vì lí do gì đó mà quái vật sẽ không dính phải bẫy. Không phải vì chúng biết vị trí cạm bẫy nằm ở đâu, mà có vẻ như bẫy không tự nó kích hoạt. Đó là lí do tại sao người ta lại nói rằng đó là ý định của con quái vật, tức là hầm ngục. Cũng chính vì thế mà đừng liều lĩnh trở thành gánh nặng. Sẽ không còn gì là xinh đẹp nữa nếu cậu bị nghiền nát mà chết.”
“Tôi hiểu rồi……”
……Một thông tin thú vị.
“Này, Aria, liệu cậu sẽ lắng nghe điều này chứ? Ta có một vị 『hôn phu』 và ta vừa gặp y lần đầu tiên vào ngày hôm kia.”
“Hê.”
Chủ đề lại thay đổi. Tôi vẫn muốn nghe thêm về hầm ngục mà tôi không nghĩ là cô ta sẽ quay lại chủ đề đó nữa rồi, nên tôi cũng dừng nói thêm gì nữa.
“Thật thờ ơ. Mà, cũng được thôi. Người đó thật sự rất đáng thương. Y là người ta đem lòng yêu thích theo một giác cảm khác so với Aria đấy.”
“Tôi thương hại cho anh ta đấy.”
“Ta không hề làm bất cứ điều gì quá đỗi đáng sợ với y, cậu có biết không? Ta còn tự hỏi rằng liệu y đã bao giờ giết một con bọ hay chưa đấy. Y là một người trong đầu là cả một đồng hoa lá. Ta không thể chờ đến ngày y bị làm cho ô uế và bị vấy bẩn. A, nhưng ta sẽ kiên nhẫn đợi chờ cho ngày chúng ta kết hôn. Sẽ càng vui hơn nữa khi y không thể nào chạy trốn khỏi ta nữa, cậu có nghĩ vậy không?”
“Nếu như bạn đời của cô cũng tận hưởng việc đó.”
“Trời ạ, ta sẽ không để y dễ dàng chết được đâu. Mặc cho ngoại hình như vầy, chứ ta cũng là một người mang những giấc mơ được giữ những thứ dễ thương làm thú cưng đấy. Nhưng mà, người đó còn có những hôn thê khác ngoài ta nữa. Nhưng không vấn đề gì cả. Dù sao thì ta cũng không nghĩ là mình sẽ có thể có được một đứa con, nên ta sẽ để cho bọn họ sống cho đến khi chúng sinh ra người thừa kế.”
“Tôi hiểu rồi.”
“Nhưng ta không thể để y bội bạc hơn thế nữa. Ta ghét lắm, khi có kẻ khác táy máy vào đồ chơi của mình. Đó là lí do tại sao, cậu thấy đấy, nếu người ấy nhìn vào một con đàn bà nào khác ngoài hôn thê bọn ta, ta định là sẽ cho con đàn bà đó chết ngay trước mắt người ấy.”
“Không thể nào khác được nếu bọn họ có ngoại tình.”
“Phải chứ? Cậu cũng nghĩ vậy đúng không? Ta thật sự mong chờ đến lúc đó khi ta không thể nào chịu nổi nữa.”
Đa thê hở…… Có lẽ Carla đến từ một gia đình quyền quý có địa vị rất cao. Trong trường hợp đó, cô ta có thể cũng sẽ có dính dáng tới Elena.
……Nếu cô ta trở thành kẻ thù của Elena—
“Đừng quá phấn khích. Sẽ rắc rối lắm nếu tôi có yêu cầu phải ngăn cô lại.”
Carla có vẻ như đã nhận thấy thứ gì đó từ những lời của tôi. Cô ta dừng bước và nhìn thẳng vào tôi.
“Cậu đang nói là, nếu là cậu, thì cậu có thể ngăn cản ta lại sao Aria?”
Đôi mắt của Carla đâm thẳng vào tôi. Đôi mắt tím của cô ấy trông có hơi chút cô đơn và một chút vui mừng. Tôi nhìn thẳng lại vào đôi mắt ấy.
“Nếu đó là điều Carla đã ước muốn, thì tôi sẽ tự tay giết cô.”
“......Aa, thật là đáng yêu làm sao. Nếu ta có chết một ngày nào đó, thì ta muốn được chết dưới tay của Aria.”
.
Chuyến đi hầm ngục kết thúc khi thể lực của Carla không thể duy trì được nữa ngay cả bằng thuốc hay ma thuật hồi phục. Sự thật là nước da của Carla vốn đã trông như là xác chết rồi. Giá trị thể lực của cô ta cũng chỉ còn lại có mười, song cha mẹ của cô ta cũng sẽ không quá lo lắng khi cô ta có thể dễ dàng chết như thế.
Tại sao Carla lại đi xa đến mức đi vào hầm ngục như thế này cơ chứ? Điều đó không chỉ là vì cô ta muốn được giết. Mà là bởi vì có thứ gì đó cô ta muốn giết cho bằng được kể cả cái giá phải trả là mạng sống để cô ta có được sức mạnh. Đó là những gì tôi cảm nhận được.
Trời đã về chiều khi chúng tôi đi ra khỏi hầm ngục. Có một cỗ xe đen sang trọng đang chờ đợi Carla ở bên ngoài vào lúc đó. Có lẽ đó là thói quen hằng ngày của cô ta.
Tôi chia tay với cô ta ở đó. Tôi để ý thấy một người quản gia bước từ cỗ xe ngựa để đón Carla và giữ một khoảng cách vừa phải với cô ta. Rồi Carla nở một nụ cười thường và bí mật thì thầm với tôi.
“Nói này, Aria. Có vẻ như cậu đang bị nhắm vào đó.”
“......Tôi biết rồi.”
Cảm giác bất an mơ hồ này……là Radha. Tôi không biết là liệu rằng cô ta có thể cảm nhận được nó hay không nhưng tôi cũng không lấy gì làm lạ gì nếu cô ta có thể.
“Muốn ta giúp cậu giết hắn không?”
Tôi lặng lẽ nheo mắt lại trước sự trêu đùa của cô ta và tỏa ra áp lực của mình.
“Tôi sẽ giết cô nếu cô đụng tay lên con mồi của tôi.”
Sức mạnh của Carla không thích hợp để chống lại Radha. Song, nếu Carla đã nói rằng cô ta sẽ giết Radha, cô ta nhất định sẽ làm vậy.
“Fufu……điều đó nghe có vẻ sẽ vui đấy, nhưng ta cũng dừng lại thôi. Hẹn gặp lại cậu sau, Aria. Không được chết trước khi cậu đến giết ta đấy.”
“............”
Carla để lại những lời điềm gở và biến mất vào trong cỗ xe ngựa đen.
Một phần trong tôi muốn được luyện tập trong hầm ngục tiếp nữa, nhưng tôi không cần thiết phải để lộ đôi tay này trước Radha người đang theo dõi tôi.
Bên cạnh đó, kĩ năng Ám Ma Thuật của tôi cũng sẽ sớm đạt đến giới hạn. Tôi ở lại trong một nhà trọ gần hội mạo hiểm giả để khiến cho Radha hạ thấp cảnh giác, siêng năng tập luyện nền tảng của đoản kiếm kĩ và tâm trí, và hai ngày sau—để có thể gặp được đội Dong Binh Đoàn Hừng Đông sẽ trở lại từ hầm ngục, tôi hướng về hội mạo hiểm giả.