Strongest Survival by Otome Game’s Heroine

chương 14: người chế tác áo giáp kỳ quái

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tôi đã hiểu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Ông người lùn đang mặc chiếc áo và chiếc quần da với một phần ngực hở một khoảng lớn và đang tạo dáng với một điệu bộ nữ tính này đây chính là người em trai kỳ quặc của ông Galbas người đã đưa tôi vũ khí.

Gelf là một người đàn ông với bên trong là phụ nữ. Đây là lần đầu tiên tôi tận mắt nhìn thấy, song tôi đã biết được từ ‘kiến thức’ của người phụ nữ đó rằng kiểu người này có tồn tại.

Mặc dù cô yêu tinh gọi được gọi là Mira đã biết trước điều này, Feld có vẻ lại không biết. Vì lí do vì đó ông chú ấy đã đờ ra như Er và Mihail. Tôi bước ngang qua bọn họ, lấy ra chiếc giáp tay trên tay trái và đặt xuống quầy hàng.

“Đây là một món đồ đã cũ, cô có thể sửa lại nó được không?”

“Ôi, cục cưng, cưng mang đến đây một vật phẩm hiếm thật đấy. Nó sử dụng một loại da quái vật mà chụy đây không nghĩ là mình đã từng nhìn thấy trước đây......chụy tự hỏi là nó được làm từ chủng quái vật nào?”

“Tôi nghe nói là ủng của tôi được làm từ Night Stalker, nhưng tôi không biết chiếc giáp tay thì thế nào. Độ dai và đàn hồi của chúng khác nhau nên tôi nghĩ là khác chủng quái vật, nhưng mặc dù lớp da vẫn còn tốt để sử dụng, những phần khác đã đến giới hạn của nó hết rồi.”

“Tuyệtt~quá, đấy là chủng quái vật quý hiếm ở phương đông đấy. Nhưng, phần da cũng cần phải được chăm sóc cẩn thận đấy cưng hiểu không? Mặc dù được đồn đại là có thể tự tái tạo bằng nước và ma lực trong môi trường, nhưng cũng có giới hạn trong việc đó. Chụy có thể sửa được, nhưng......chụy có một yêu cầu nhỏ cho cưng, vậy nên cưng có thể cùng chụy đi ra phía sau được không?”

“Hửm? Hiểu rồi.”

“Đ-Đợi chút đã.”

Gelf kéo tay tôi ra phía sau, nhưng Mihail đã nhanh chóng bắt tay khác của tôi lại và ngăn chúng tôi.

“......Cái gì?”

“Em hỏi cái gì ư......em, sau khi nhìn thấy......ông ấy vậy ư? Em không nghĩ gì về chuyện đó sao?”

Mihail đáng lẽ ra phải cẩn trọng và nghi ngờ tôi, nghi ngờ thân phận của tôi. Ấy vậy mà tại sao anh ta lại hoảng hốt và thậm chí nắm tay tôi dừng tôi lại để khỏi bị lôi kéo đi.

“Nếu anh đang nói về vẻ ngoài của Gelf thì tôi đã biết nhờ ‘kiến thức’ rằng có kiểu người như thế này tồn tại. Không cần thiết phải nhiễu sự vô nghĩa về nó đến thế nếu đã biết về nó, phải không?”

Khi tôi nói điều đó, Feld và yêu tinh Mira căng tròn mắt ngạc nhiên. Gelf người dường như đã quen với việc nghe những điều tương tự với những lời Mihail nói ra cũng đang quan sát chúng tôi với vẻ tiêu khiển và nói lên sự khâm phục sau khi nghe những lời của tôi.

“Cưng, cục cưng thật nam tính mặc cho cục cưng dễ thương đến nhường này......”

Và rồi, *pon* Er vỗ tay vào mặt như thể anh ta đã tìm ra câu trả lời cho thắc mắc của anh ta.

“À, mình hiểu rồi. Mihail, bồ liên tục bắt chuyện với nhóc ấy là bởi vì bồ quan tâm và lo lắng cậu bé ha.”

Sau khi được bảo những điều như thế, Mihail người đã cố giữ nụ cười điềm tĩnh suốt từ nãy đến giờ trên khuôn mặt giờ nhăn nhó như thể anh ta là một đứa nhóc.

“......Vậy thì có sao không chứ? Thằng nhóc này là một đứa liều lĩnh sẽ tiến vào một nơi nguy hiểm mà không quan tâm tí gì, tôi không thể nào để nó một mình được.”

“............”

Gì chứ? Phải chăng những hành động và lời nói của anh ta trông như là thăm dò tôi vừa qua thực chất là do anh ta lo lắng cho tôi sao? Có lẽ tôi đã làm và đã nói ra chuyện gì đó nguy hiểm mà mình không nhận ra, mà......đúng là một tên đàn ông con trai rắc rối. Anh ta có thể cứ thế nói thẳng ra mà.

“Ôi trời, mấy cưng không cần phải lo lắng như vậy đâu, chụy đây không định bắt cóc 『công chúa』 của mấy cưng đem đi đâu đâu. Chụy là một người chế tác giáp giới. Chỉ là có chiếc áo giáp này chụy muốn bé cưng dễ thương này mặc một tí, nên vui lòng đợi ở đây một chút.”

Gelf nháy một mắt với đôi lông mi dài trĩu nặng. Nó khiến cho Mihail đờ đực ra đó. Gelf theo khoảng trống đó mà đưa tôi ra sau cửa hàng. Er và Feld đồng thanh lẩm bẩm và chúng đã lọt vào tai tôi trong khoảng khắc đó.

““......Công chúa?””

.

Tôi bị kéo đi một cách mạnh bạo nhưng tôi cũng không hề kháng cự, bởi vì, thật kì lạ để tôi nói được điều này, bởi vì tôi có cảm giác cứ như mình có thể cảm nhận được thứ gì đó như ‘tình mẫu tử’ từ Gelf, một người đàn ông……

“Cưng đúng thật là một đứa trẻ có thần kinh thép. Ngay cả Mira-chan cũng đã rơm rớm nước mắt với có những biểu hiện co giật khi bé ấy lần đầu tiên gặp chị đấy. Chẳng trách tại sao Galbas lại thấy thích thú với cưng.”

“......Làm sao mà cô biết được?”

Galbas đã bảo tôi hãy thử gặp em trai của ông ấy, song tôi lại chưa hề đề cập gì về điều đó cho Gelf.

“Con dao trên thắt lưng, đó là một trong số những cái mà Galbas đã làm trong quá khứ đúng chứ? Có vẻ như bản thân ảnh không thích nó lắm, nhưng nó thật sự rất gắn bó với anh ấy. Cưng nhận được nó chứng tỏ rằng anh ấy có một sự thích thú mạnh mẽ.”

“Tôi mua nó lại……sau khi làm một việc.”

Mặc dù tôi vẫn chưa thanh toán nữa.

“Như nhau vậy thôi. Galbas sẽ không bán nó cho bất kì ai mà anh ấy không ưa thích. Mà, đó là lí do tại sao chị đây sẽ dồn hết tất cả tâm huyết vào và cố gắng hết sức mình-”

“............Với cái gì cơ?”

“......M-Mà, rồi sẽ ổn thôi. Cô ấy có hơi kỳ quặc vậy chứ cô ấy không phải là người xấu đâu.”

Cô yêu tinh Mira nói lên một lời cam đoan mà lại không dám chắc chút nào.

.

Dường như cô ấy đã được ông chế tác áo giáp này chăm sóc kể từ khi cô ấy vẫn chỉ mới là một mạo hiểm giả hạng thấp, song nghe không thuyết phục lắm nhất là khi cô ta nói thế trong khi đang gạt như những hạt mồ hôi lạnh trên mặt, Mihail cau mày nghĩ về điều đó.

Chiến binh Feld và tinh linh sứ Mira là những mạo hiểm giả được ông ngoại Mihail giới thiệu làm cận vệ thực hiện tháp tùng cho thái tử. Họ là thành viên của tổ đội mạo hiểm giả Hồng Kiếm.

Đó là tổ đội mạo hiểm giả nổi danh mà ông cậu đã có một mối quan hệ cùng kể từ thời niên thiếu của ông. Những thành viên khác ngoài thủ lĩnh người lùn và cô yêu tinh Mira đã có thay đổi vài lần, nhưng do những thành tựu của tổ đội và sự tín nhiệm, Nhà Melrose cũng đã nhờ họ nhiều yêu cầu từ đó đến giờ.

Số thành viên hiện tại của tổ đội là bốn từ khi pháp sư của tổ đội nghỉ hưu vài năm trước, vậy nên nhóm họ đang hạn chế thực hiện bất kì công việc quy mô toàn đội nào, song ba thành viên khác ngoài người trinh sát viên ra, người đang tìm kiếm một pháp sư mới, thì bọn họ đã bắt đầu lại hành động cùng nhau kể từ khoảng một năm trước bởi vì hiệu suất làm việc thấp khi họ hành động độc lập.

Rồi lần này, khi thủ lĩnh người lùn không tham gia công việc tháp tùng bên trong thành phố này thì chỉ có hai người là cận vệ.

Chuyến đi trong khuôn viên thành phố lần này bắt đầu từ mong muốn của vị thái tử Ervan Fon Claydale, nhưng mong muốn đó thực chất là do Mihail dựng lên, bởi vì cậu ta muốn cho Ervan chứng kiến ‘thực tại’, người phần nào thiếu tư chất như mẹ cậu, vị đệ nhất vương nữ thân là lệnh ái của một tử tước.

Mihail và Ervan là bạn, nhưng cách họ suy nghĩ như là một quý tộc mỗi người một khác nhau. Mihail đang cố gắng quyết định xem Ervan liệu có phù hợp để trở thành vị vua kế nhiệm hay không.

Mihail hoàn toàn không tin tưởng vào người khác. Cậu tin vào gia đình của mình, song cậu nghĩ rằng, duy chỉ có ông ngoại là xứng đáng cho sự tin tưởng của cậu. Đó sẽ là một vấn đề khác khi đặt niềm tin với tư cách là một quý tộc, nhưng nếu cậu biết được rằng Ervan không xứng đáng với lòng tin của cậu như là một thân tín phục vụ trong tương lai, Mihail sẽ từ bỏ phục vụ cho Ervan và hỗ trợ cho đệ nhị hoàng tử người vẫn đang còn nhỏ, hay đệ nhất công chúa xuất thân từ dòng dõi quý tộc thượng lưu chính thống. Cậu ta có thể cân nhắc cho những hành động đó như thể đó là điều không thể nào tránh được.

Chuyến tham quan thành phố bắt đầu từ những suy nghĩ như vậy, nhưng rồi Mihail đã gặp ‘cô ấy’ giữa dọc đường.

Cô ấy hòa nhập vào trong đám đông một cách kín đáo. Tuy nhiên, vì lí do gì đấy mà ánh mắt của cậu vẫn bị cô ấy thu hút.

Lúc còn nhỏ, Mihail yêu thích việc ngắm bức chân dung của ‘dì’ cậu ấy, người đã rời gia tộc từ trước khi cậu được sinh ra. Cô ấy là một người phụ nữ xinh đẹp với khí chất đoan trang cùng nụ cười thanh lịch. Xúc cảm mà Mihail đã cảm nhận được khi ấy có lẽ tương tự như khoảng khắc lần đầu biết yêu là gì.

‘Cô ấy’ diện trong mình một bộ đồ nam nhưng cậu đã biết ngay từ cái nhìn đầu tiên, rằng cô ấy là con gái. Cô ấy mang một bầu không khí tựa như người phụ nữ trong bức chân dung, chính vì vậy mà ánh mắt của cậu đã ngay lập tức bị thu hút vào khoảng khắc cậu nhìn thấy cô ấy.

Khi Mihail vô thức nhìn theo hình bóng ấy, mạo hiểm giả Feld cũng đã để ý đến cô gái đó nhưng vì một lí do khác và bảo với cậu rằng ‘y’ đang bị nhắm đến bởi vài tên ngỗ nghịch.

Cô gái ấy trông thậm chí còn trẻ hơn cả Mihail, nhưng ‘y’ trông có vẻ khá mạnh mặc cho tuổi tác của mình, vậy nên cũng sẽ không có vấn đề gì cả ngay cả khi họ để y một mình, Feld giải thích và hỏi rằng bọn họ nên làm gì.

Bình thường Mihail sẽ mặc kệ chuyện đó đi, song, Mihail đã do dự trong khoảng khắc và chính vào lúc đó, người được bảo vệ Ervan đã bảo rằng hãy cứu ‘y’, và đó là lí do tại sao Mihail cuối cùng đã bị lôi vào dính dáng với ‘cô ấy’.

Các con người ngáo ngơ Ervan và Feld không hề để ý đến giới tính của cô ấy, nhưng Mihail thì lại thấy lo ngại về sự thiếu hiểu biết của cô ấy như một đứa trẻ thiếu những cảm quan thường thức.

Tại sao cô ấy lại không nhận ra rằng mình có ngoại hình thu hút ánh mắt người ngoài? Bởi vậy mà cô ấy lôi kéo những rắc rối không cần thiết vào thân. Mihail đáng ra phải là người tự kẽ một đường lăn giới hạn bản thân khỏi những người khác, ấy vậy mà cậu lại không thể hiểu được vì sao trái tim cậu lại loạn nhịp đến thế này trước một cô gái mà câu cuối cùng cậu nói lại là một lời xúc phạm không cần thiết tới cô ấy.

Cậu ấy tự dằn vặt khi Ervan chỉ ra điều đó. Điều đó làm cậu nhớ lại phần trẻ con mà cậu đã quên bấy lâu nay cùng sự phát triển của cơ thể, và cô gái bị kéo đi bởi một người kỳ quặc trong khi cậu vẫn đang kinh ngạc.

.

“Xong~rồiii, xin lỗi vì đã để mọi người phải chờ đợi♪.”

Lão người lùn kỳ quặc Gelf đã trở lại. Là một quý ông, niềm hãnh diện của cậu không cho phép cậu làm những việc như là nhìn lén được, nhưng khi cậu đánh mắt xem liệu cô gái đó có ổn không……

“Quao, quả nhiên là Gelf……”

Mira nói nghe cứ như đó là những gì cô ấy mong đợi sẽ xảy ra. Mihail chỉ nghe thấy giọng cô ấy bởi vì tất cả những người đàn ông bao gồm cả cậu ấy đều không thể nói gì trước sự ngỡ ngàng.

“Gelf……cái này có hơi khó để mang vào.”

“Chắc là vậy, có hơi lớn với cưng quá chăng?”

Diện mạo của cô ấy đã hoàn toàn khác với lúc trước. Một thiếu nữ đang mang một đôi bốt da ngắn và chiếc váy da dài đến đầu gối. Hai cánh tay trần duỗi dài từ đôi vai không tay áo và bắp chân trắng ngần lộ ra bên dưới chiếc váy trông thật rạng ngời. Mihail vô thức tránh mắt đi vì xấu hổ.

Dù vậy, thứ lôi kéo mắt cậu nhất, đó có lẽ là dung nhan của cô.

Khi chiếc áo choàng cũ rích giấu mặt cô ấy đã được bỏ ra, mái tóc xõa bám đầy tro đã biến mất, rủ xuống vai cô ấy là một ‘mái tóc hồng vàng thắt gọn’ trông thật rực rỡ và đôi mắt lung linh xanh màu ngọc bích, chúng thật tương đồng với bức chân dung của người phụ nữ mà Mihail mến mộ và đã nuôi dưỡng cảm xúc đó như là mối tình đầu.

“Cháu bé……là thiếu nữ sao?”

So sánh với những lời đó của Feld, một người không biết đọc tình huống chút nào, hành động của Ervan người đang bắt đầu đỏ mặt bên cạnh ông ấy đang cảm thấy khó chịu với Mihail vì lí do gì đó.

“Đó là một nguyên bản mà chị đã tạo ra khi trước để tạm thời cho việc may vá, nhưng may là nó phù hợp với kích thước cơ thể của cưng chỉ mới một chút điều chỉnh đơn giản. Hãy tạm dùng nó cho đến khi việc sửa chữa trang bị hoàn tất. Khi đó là lần tới đến đây, hãy nói cho chị biết rằng em thấy thấy thế nào khi mặt nó.”

“......Ừm.”

Có vẻ như tôi được bảo thay bộ đồ này là để thay thế cho những trang bị của mình cho đến khi chúng hoàn tất sửa chữa. ……Song, tôi thật không hiểu tại sao mình lại được cho bộ trang bị toàn thân chỉ để thay chế cho chiếc giáp tay và đôi bốt. Hơn thế nữa, Gelf thậm chí còn nhìn thấu được ảo ảnh tạo tro trên tóc tôi ngay tức thì, hủy thần chú và thậm chí còn chải tóc cho tôi.

“Bộ đồ đó, đáng lí ra chị sẽ là người mặc nó, song chị lại tối giản hình dáng và chức năng của nó quá nên thành ra là chị không thể nào mặc vừa nó được.”

Mặc dù ông ấy là người lùn, ông ấy vẫn muốn mặc những thứ đồ mỏng và bông xù nhỉ……

Nhưng ông ấy cũng đã nói rằng cái này là để tạm thời may vá mà có vẻ như trang bị này dùng hoàn toàn từ da thật. Dù mỏng nhưng khả năng phòng thủ của nó là tương đối ổn và nó cũng mang lại sự mềm mại cùng đàn hồi ở một mức nào đó.

“......Với lại, mang thứ này theo. Mặc cho đàng hoàng đấy, được chứ? Bất kể chuyện gì đi chăng nữa, được chứ-!?”

“Ừm.”

Cuối cùng, Gelf lấy ra một thứ gì đó từ giá nơi ông ấy để quần áo bông mỏng và bảo tôi nhận nó.

Cái gì đây……ông ấy đã hoàn toàn bị sốc khi tôi thay đồ, nhưng cái này thì có liên quan gì đến chuyện đó không? Quan trọng hơn, tôi được bảo rằng bộ đồ này được làm từ da thường vậy nên tôi sẽ không bị nổi bật lên, nhưng, tôi có thật sự trở nên bình thường hơn chỉ với cái này không?

Tôi không muốn trở nên nổi bật bởi công việc tôi sẽ làm sau này. Tôi ăn mặc như là một người đàn ông cũng là vì điều đó, nhưng Gelf bảo rằng không sớm thì muộn cũng sẽ đến lúc tôi sẽ không thể giấu giới tính của mình chỉ bằng cách ăn mặc như đàn ông được nữa.

Ông ấy khuyên tôi rằng khi đã vậy thì tốt hơn hết là tôi không nên dùng quần áo nam giới nữa mà thay vào đó là mặc vào những thứ như áo choàng để che thân mình và làm cho tuổi với giới tính trở nên mơ hồ, và mang những trang bị ưu tiên chức năng hơn. Ộng ấy bảo tôi rằng đây là đồ bình thường cho mạo hiểm giả nữ dạo gần đây, nhưng……Feld và những người khác đang nhìn tôi bằng vẻ mặt chết lặng, nêu việc này cũng khiến tôi lo lắng phần nào.

Có lẽ đó là lí do tại sao mặc dù Gelf đã làm những điều giống như Galbas, người đã đưa tôi con dao đen, tôi lại cảm thấy hơi chút miễn cưỡng khi phải thật lòng cảm ơn ông ấy.

“Cháu……cháu bé là thiếu nữ nhỉ?”

Tất nhiên, đó là điều hiển nhiên với ngoại hình này. Tôi nhận lại được biểu cảm bối rối kiểu vậy từ Feld, nhưng không hiểu sao những lời nhận xét hờ hững như vậy lại khiến tôi cảm thấy hơi chút đượm buồn.

Bầu không khí đang trở nên kì quặc rồi, nên phải rời khỏi đây ngay lập tức. Tôi có thể hỏi thêm về những trang bị này và trang bị tôi đã giao cho Gelf sau, khi việc sửa chữa đã hoàn tất.

Tầm này, tôi có cảm giác là bọn họ cũng sẽ xuôi theo dòng chảy mà đi cùng tôi cho đến hội mạo hiểm giả, nên tôi đã đi ra ngoài trước, chỉ về phía sau tôi cho người có vẻ như là một hiệp sĩ gần đó rằng họ vẫn còn ở bên trong, và không dừng lại, tôi lẻn vào đám đông và biến mất. Rồi tôi nghe thấy những giọng nói từ xa đang tìm kiếm tôi.

Sau đó tôi kiểm tra vật dụng mà Gelf đã nhét vào tay tôi trước khi tôi đi. Thứ này, trong ‘kiến thức’ của người phụ nữ đó, nó được gọi là quần lót. Nó là một món đồ nhỏ được làm từ sợi bông và nó là kiểu được buộc lại hai bên bằng dây.

.

Vốn dĩ, tôi định hướng đến hội mạo hiểm giả từ đây để tìm hiểu về mục tiêu của mình, đội Dong Binh Đoàn Hừng Đông, nhưng thành không thể nữa rồi, bởi vì Feld và hội của chú ấy cũng sẽ hướng về hội, vậy nên tôi nên đợi ít nhất vài ngày rồi sau đó mới đến đó.

Dù vậy, tôi vẫn cần phải thu thập thông tin. Do tôi đã đi tắt thời gian di chuyển đến đây, kẻ liên hệ của tôi từ hội sát thủ có khả năng vẫn chưa đến kinh đô. Sọng, nếu không phải là kẻ liên hệ, mà là một ‘quan sát viên’ có sức mạnh thì có khả năng họ cũng đã dùng cùng con đường với tôi đã đi.

Không có chuyện gì xảy ra ngày hôm đó. Nhưng vào ngày hôm sau, khi tôi làm những điều giống ngày hôm qua, ngồi trên tường ở trong con hẻm gần thánh đường của kinh đô giết thời gian trong khi dùng Ẩn Mật để đánh lừa con mắt của những người dân thường, được khoảng hai tiếng trôi qua thì có một thanh giọng gọi tôi từ trong ‘bóng đêm’ của một cái cây hơi cách xa nơi đây.

『—‘Lọ Lem’, tao có chuyện này muốn hỏi mày đây.』

“............”

Đúng như tôi nghĩ, có một kẻ trong hội liên lạc với tôi. Nhưng thay vì nói 『Tôi có thông tin』, thì đó lại là 『Tao có chuyện này muốn hỏi mày đây』. Thế có nghĩa là sao?

Tôi bật nhảy khỏi tường và bắt đầu đi về phía đối diện với giọng nói đó.

『......Này.』

Giọng nói vừa rồi lại vừa gọi tôi từ trong một nơi bóng tối khác, song tôi không có ý định dừng lại.

“Tôi không có chuyện gì để nói với một kẻ sẽ không tự nói gì về bản thân mình.

『............』

Kẻ quan sát nín thinh trước những lời tôi lẩm bẩm. Vài giây sau, một thú nhân mèo với mái tóc dài phất phơ sau lưng xuất hiện từ con hẻm tăm tối trước mặt tôi.

“Tao muốn hỏi mày một chuyện đây. ‘Lọ Lem’……Mày đã làm gì với Guy?”

“............”

Không thể nào…… Ám Gia Radha sao?

Truyện Chữ Hay