Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

chương 11

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Childhood chap 5 lên rồi nhá !!

-------------------

Thứ tôi sắp làm là …

“Một cái bình nước”

“Một cái bình nước ư ? Cậu làm nó bằng tre hả ?”

“Nếu mình có đủ dụng cụ thì mình có thể làm một cái khá đơn giản. Mình cũng chưa từng làm bao giờ nên cũng không chắc lắm.”

Ý tưởng của việc này là tận dụng các đốt tre để chứa nước vào thân rỗng.

“Ý hay thật đó!”

“Mình nhớ là giáo viên Lịch Sử đã kể cho mình về việc này.”

“Ồ cậu nhớ bài kĩ thật đó ! Cho dù điểm của mình cao hơn cậu !”

“Sao cậu biết điểm của mình !?”

“Mình không biết, nhưng mà mình biết mình đứng ở đâu trong lớp”

“À, mình hiểu”

Iori là học sinh đứng nhất lớp và thứ ba toàn khối mà..

“Điểm số không nói lên được gì ha.”

“Nè!!”

Tất nhiên là tôi đang đùa thôi, Iori cũng hiểu nên cả hai cùng cười lớn

“Tới bước khó rồi..”

Chúng tôi đã hoàn thành xong việc cưa các ống tre ra để làm bình chứa nước, tuy nhiên vẫn chưa có chỗ để đổ nước vào

trong..

“Hay là khoan một cái lỗ ở cái mặt trơn nhẵn này ?”

“Chúng ta có gì dụng cụ không ?” – Iori trỏ vào hộp dụng cụ

“Ừm…Để xem…”

Tôi lấy ra cái khoan tay, dụng cụ để tôi có thể đục một cái lỗ nhỏ mà tụi tôi đang cần.

Dù có dụng cụ, nhưng việc đục không dễ như chúng tôi nghĩ. Mặc dù đã ngồi một lúc nhưng vẫn không thể đục nổi.

“Mình không nghĩ khúc tre này cứng đến vậy…”

Tôi không rõ là do khúc tre này quá cứng hay là do tôi dùng cái khoan tay này sai cách nữa… Dù sao thì đây là lần đầu tôi dùng nó trong đời mà.

“Hay là cậu dùng búa đi”

“Cậu bảo mình dùng búa để đập khúc tre ra á ?”

“Hông..” – Iori lắc đầu và bảo

“Cậu thử dùng búa gõ vào cái khoan tay xem ?”

“Ừm, để mình thử xem”

Tôi chỉnh lại tư thế, dùng chân giữ chặt khúc tre, tay trái cầm cái khoan tay còn tay phải thì cầm búa gõ vào cái khoan tay từ trên xuống.

“Giờ cậu nhìn giống thợ mộc quá Masato!”

“Nếu mà mình quấn một chiếc khăn quanh đầu chắc càng giống hơn nữa nhỉ ?”

“Đúng đó ! Cậu sẽ thành thợ mộc luôn đó!”

Chúng tôi tán gẫu khi tôi dùng búa gõ vào khoan tay.

“Hay quá ! Cậu làm được rồi kìa, sắp được rồi đó Masato!”

“Được rồiiiii !”

Do cái lỗ vẫn còn hơi nhỏ nên tôi lấy thêm dụng cụ khác để làm nó to ra

“Xong rồi !”

“Oh!!” – Iori vỗ tay

“Thử dùng nó thôi nhỉ ?”

“Đợi đã, chúng ta chưa dùng nó được đâu”

“Mình phải làm gì nữa thế ?”

“Chúng ta phải làm sạch nó đã, có thể là nên thả nó vô nước sôi để chắc chắn.”

“Ý cậu là mình phải khử trùng chúng à ?”

“Đúng rồi đó”

“Thế để mình làm cho”

Tôi hơi ngập ngừng, tôi không muốn cô ấy phải đi lại

Thôi thì để cô ấy làm gì đó đi nhỉ

Tôi đồng ý sau khi suy nghĩ

“OK, mình sẽ để cậu làm. Còn mình sẽ đi nhặt thêm cành cây và lá cây để duy trì khói.”

Lá cháy gần hết rồi, nên tôi phải đi nhặt thêm.

“ĐÃ RÕ!” – Iori tuân lệnh tôi

“Gặp lại sau nhé!”

-------------------

Tôi nhặt lá và cành cây khô ở mạn nam khu rừng, hôm nay thì việc thu nhặt dễ hơn hẳn nhơ cái chậu mà Iori đã làm trước đó.

“Hay là làm thêm vài thứ để chứa đồ nữa nhỉ ?”

Nếu không có cứu trợ vào ngày hôm nay, tôi sẽ cùng Iori làm thêm vài cái chậu nữa. Tôi nghĩ thế trong lúc trở về

-------------------

“Làm đồ thủ công đúng là giúp thư giãn thật đó” – Tụi tôi đang cùng nhau làm một vài cái cốc

“Cho tới giờ thì tụi mình chỉ có uống nước trực tiếp từ giếng nhỉ ?”

Sau khi làm xong hết việc, chúng tôi cùng nhau tiếp nước. Hiện giờ thì chúng tôi đang dùng cốc vừa mới làm từ đống tre còn lại để đựng nước uống. Tất nhiên là đã khử trùng hết rồi.

“Chân cậu đã đỡ hơn chưa ?”

“Ừm! Nó đỡ hơn hẳn rồi á!”

Iori đi vào trong và đưa chân cô ấy cho tôi xem, vết phồng rộp đã lành đi thấy rõ..

“Tốc độ hồi phục của cậu nhanh thật đấy, mới chỉ vài giờ thôi mà”

“Nhờ cậu bảo mình nghỉ ngơi đó !”

“May mắn vì vết thương không nghiêm trọng hơn nhỉ”

Tôi nhìn lên trời rồi nốc trọn cốc nước, lúc này đã là hoàng hôn rồi. Chúng tôi đã ngồi làm mà quên mất thời gian.

“Hôm nay cũng không có cứu trợ nhỉ..”

“Dù vẫn chưa chắc nhưng… chắc là hôm nay cũng không rồi”

“Mong là họ không tìm chúng ta ở sai chỗ…” – Iori thở dài và nhìn xuống đất. nhưng cô nàng ngửa mặt lên rồi nhìn vào tôi

“Đợi tiếp ngày mai thôi nào !”

“Ừm”

Thời gian vàng mà chúng tôi đặt ra cho việc cứu trọ là tới hết ngày mai. Nếu không có tiến triển thì buộc chúng tôi phải tự tìm cách để quay lại đất liền

Có lẽ là mình nên nghĩ cách ngay từ lúc này rồi…

-------------------

“Làm bồn tắm đi Masato ơi ! Mình nghĩ là chúng ta có đủ dụng cụ mà đúng không ?” – Iori bảo khi tôi đang ngồi

“Có bốn điểm khiến điều đó là không thể !”

“Bốn lận ư …?”

Tôi gật đầu rồi giơ từng ngón tay lên…

“Đầu tiên, chúng ta thiếu nguyên liệu trầm trọng. Dù có đầy đủ dụng cụ mà không có vật liệu như gỗ thì chúng ta không thể làm được”

“Thế thì.. mình có thế chặt cây được mà..”

“Thứ hai, nếu tụi mình chặt cây thì chúng ta nên dùng đống gỗ đó để làm thuyền và bè để rời khỏi đây thay vì bồn tắm”

Iori thở dài..

“T-Thế thì… cái thứ ba thì sao…?”

“Giả dụ tụi mình có thể làm được một cái bồn tắm, chúng ta không thể mang nước vào bồn được. Xây một đường dẫn nước thì nó nằm ngoài khả năng của mình, và chúng ta cũng không chắc là nước trong giếng có bị cạn hay không nữa…”

“Đúng nhỉ… Thế còn cái cuối ?”

“Giả sử rằng tụi mình có thể đưa nước vào, chúng ta cũng không thể làm nước ấm lên được…”

“Aaaa… Nó đúng là bất lực …” – Iori gục xuống

Cô nàng ngả người xuống giường, ủ rũ.

Tôi nhanh chóng đảo mắt đi…

Tôi phải nhìn đi chỗ khác ngay… vì bộ mồ hôi làm đồ cô nàng dính chặt vào cơ thể…

Lớp vải quá mỏng khiến cho bộ đồ của cô gần như là xuyên thấu, và nó chẳng khác gì Iori đang khỏa thân cả. Nó quá kích thích cho một thằng nam sinh cấp ba khỏe mạnh như tôi

Và sự thật là tôi vẫn là trai tân… Chỉ như thế này cũng khiến tôi hứng lên thấy rõ. Thực sự quá nguy hiểm…

“M-Mình có ý khác!”

Cứ giữ im lặng như này còn nguy hiểm hơn, tôi tiếp lời.

Để lảng đi khỏi những ý nghĩ hư hỏng…

“Ý khác ư? Cậu không định bảo tụi mình tắm sông đó chứ ? Nó quá xa nên chịu thôi nhỉ”

“Mình hiểu mà, sau vụ ở hồ thì đó là bài học lớn cho cả hai đứa rồi. Thế nên, tụi mình có thể dùng cái này”

Tôi lấy ra đồng đồ lót thừa trong cái rương đồ.

“Chúng ta có thể cắt nó ra để dùng làm khăn lau”

“Tụi mình làm ướt nó rồi lau người ư ?”

“So sánh với việc tắm rửa thì nó chả thể bằng một góc, nhưng ít nhất thì … nó có thể giải quyết được một chút vấn đề nhỉ ?”

“Đồng ý ! Với lại do thời tiết nóng nên chỉ cần nửa ngày là đồ khô rồi, chúng ta chỉ cần một bộ đồ lót thôi mà !”

Tôi gật đầu

“Nếu không có ý kiến gì nữa thì mình cắt nó ra thôi”

“Làm thôi !”

Và rồi, tôi và Iori cắt đống đồ lót thừa ra. Giờ thì chúng tôi có mười mảnh khăn lau người.

“Thử thôi nhỉ ?”

Tôi cởi đồ rồi đi ra ngoài, làm ướt khăn lau bằng nước từ giếng rồi bắt đầu lau người.

“Ừm, không quá tệ”

Không thể đảm bảo được chất lượng của chúng nhưng không có cách khác nhỉ.. Dù sao thì đống đồ này đã ở đây suốt ba mươi năm rồi.

“Để mình kì lưng cho cậu !” – Iori tiến tới

“Có sao không đó ?” – Tôi nói khi quay lưng về cô ấy

“Được mà ! Mình muốn cảm ơn cậu vì đã bảo vệ mình và xin lỗi vì cần chân tụi mình lại”

“Thế thì mình sẽ nhận lòng tốt của cậu”

“Đứng yên nhé !”

Iori làm ướt khăn lau rồi bắt đầu cẩn thận kì lưng tôi.

“Thoải mái hông ?”

“Tuyệt lắm ! “ – Tôi cười và nói

Cảm giác gì thế này…

Một niềm hạnh phúc nhen nhóm lên từ trong tôi.

Cảm giác thoải mái này khác với cảm giác hứng tình …

“Xong rồi !”

Khoảnh khắc hạnh phúc ngắn ngủi nhanh chóng kết thúc.

“Cảm ơn cậu, nó tuyệt lắm đó”

“Mình vui lắm ! Tự nhiên cậu im lặng quá nên mình thấy hơi lo lắng đó!”

“Lỗi mình, lỗi mình. Mình đang tận hưởng sự hạnh phúc ấy mà”

“Là sao chứ ?” – Iori cười lớn

“Thế thì, có khi mình cũng phải tận hưởng sự hạnh phúc luôn”

Nói đoạn, Iori đặt tay lên vai tôi rồi quay người tôi lại

“Ê!?”

Tôi hoảng loạn che đi phần dưới háng với cả hai tay

Iori cũng quay lưng lại về phía tôi rồi cởi đồ cô nàng ra…

“Giờ cậu cũng kì lưng giúp mình nhé, Masato ?”

Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.

Hoặc nếu bạn cảm thấy phiền, bạn có thể ủng hộ đọc tại website khác trong hệ thống của chúng mình tại link tương ứng:https://lightnovel.vn/truyen/stranded-on-a-deserted-island-with-the-schools-number-one-beauty-so-ill-give-it-my-best-shot/chuong-11-1A

Truyện Chữ Hay