Tôi cảm thấy bao tử của tôi như nhào lộn lên.
Ngồi trên xe ngựa hơn sáu giờ đồng hồ từ khi chỉ còn trên những con đường đông dân Lucifenia, chúng tôi cuối cùng cũng đã đặt chân đến thủ đô Elphegort, Aceid. Vào lúc này, đã quá trưa.
Tôi cảm thấy khá chóng mặt trên xe ngưa. Nêu như lâu thêm một chút nữa thôi, tôi nghĩ mình sẽ nôn ra mất, con đường từ Lucifenia đến Elphegort gồ ghề đến mức chúng tôi không biết phải làm gì. Mặc dù khoảng cách thực tế giữa hai nước không quá xa, nhưng chúng tôi phải đi vòng xung quanh khu rừng Bewilderment một vòng lớn chỉ để đến nơi cần đến.
Ôi tôi muốn thiêu trụi khu rừng đó làm sao.
Vì suy nghĩ những điều như vậy, tôi đã không thể ngừng nở một nụ cười nham hiểm như vậy. Oh, đây không phải là cách công chúa cười. Tôi thở thật sâu và hướng mắt về phía cửa sổ. Khi vào trong thành phố con đường không còn gồ ghề lắm. Tôi đã thấy những người đi bộ đi lại tấp nập, nhưng nó chỉ khiến tôi buồn nôn thêm mà thôi. Tôi phải nhanh lên. Khi tôi đến nơi, tôi sẽ dự một bữa tiệc trà…. Lúc 3PM tại Dinh thự Freesis.
Nạn đói ở Elphegort đã tạm thời được giải quyết nhờ vào viện trợ lương thực từ Marlon và Elphegort
Mặc dù cảm thấy rất hạnh phúc vì Lucifenia đã có viện trợ từ bên ngoại quốc, nhưng những mối quan hệ vẫn diễn ra khá phức tạp.
Tôi nhớ lại tối hôm trước.
「一一Sẽ tốt hơn nếu bọn họ giúp đỡ sớm hơn一一」
Đó là lý do 2 đất nước này
từ chối viện trợ lương thực lâu dài. Nhưng tại sao họ lại giúp đỡ một cách đột ngột vậy….? Ừ thì ít nhất lí do của quốc gia Marlon quá rõ ràng
Hôn ước giữa Riliane và Kyle Marlon - Quốc vương nước Marlon - sẽ được thực hiện trong vòng 1 năm nữa.
Hôn ước này đã được dự định tiến hành khá lâu rồi. Tôi đã nghe được trước khi nữ hoàng băng hà, mẹ của chúng tôi, Nữ hoàng trước đây của Lucifenia Anne và Phụ mẫu của Kyle, Hoàng Thái Hậu Prim đã hẹn ước với nhau rằng Hôn lễ sẽ được tiến hành khi Riliane tròn 15. Cô ta nói rằng cả 2 bọn họ đã là bạn thân của nhau rồi.
Vậy bạn có thể nói rằng họ đang nâng cao vị trí của họ trước khi hôn lễ được tiến hành
Nhưng lý do Elphegort viện trợ lương thực thì chưa rõ.
Không phải vì tôi là một người hầu thì tôi không biết gì về chính trị. Như sự kiện mới vừa diễn ra, các bộ trưởng không thể không quí tôi. Hơn thế nữa, họ đề nghị tôi hoành thành mong muốn của họ.
「Hãy cho họ thấy lòng biết ơn của chúng ta, và chắc chắn rằng những người hầu sẽ đến phục vụ Hầu gái trưởng (tức là Mariam). Con không cần nhất thiết phải gây rắc rối với thủ tướng và Gia đình Hoàng Gia.」
Ban đầu Minis là người đến thăm các nước láng giềng và tỏ lòng biết ơn của chúng tôi đối với họ, Nhưng Elphegort đã từ chối. Không phải tất cả tất cả bọn họ đều từ chối, một số vẫn chấp nhận yêu cầu như vậy.
Sau khi nhiệm vụ này bị đùn đẩy từ người này sang người khác, nó rơi vào tôi. Lúc đó, Ney đã liệt giường vì bệnh cúm, và Chartette…. Quên nó đi. Nếu cô ấy đến một nước khác, cô ấy sẽ phá hoại các tác phẩm nghệ thuật của các chính trị gia và từ đó nảy sinh các vấn đề chính trị cũng như quan hệ quốc tế.
Nhưng chi tiết nhiệm vụ này thật mờ ám, nơi được chỉ định đến không phải là cung điện Elphegort, mà là Dinh thự của Keel Freesis.
Ảnh hưởng của Keel không chỉ giới hạn ở Elphegort, đến cả các thương gia Lucifenia và Marlon đều sở hàng hóa mà Keel quản lý, Ổng ấy có thể được coi là một “Lãnh đạo trong doanh nghiệp”. Lần đầu tôi thấy ông ấy trong buổi tiệc khiêu vũ trước kia. Trước đó tôi nghĩ ông ấy là một người đàn ông
khỏe mạnh với một bộ râu. Nhưng thực tế, Keel có một gương mặt lịch thiệp của một người trẻ tuổi. Anh ta đeo 1 chiếc kính thường là dấu hiệu để người khác biết đến. Vì vậy tôi không thể không thở dài rằng ông ấy rất xứng đáng với cương vị là một thương gia cùng với sự nổi tiếng.
Hôm nay tôi sẽ đến biệt thự của Keel; vì thực ra người hỗ trợ thực phẩm cho thần dân Lucifenia là anh ta chứ không phải là vua Elphegort. Keel cũng nhiều lần giúp đỡ cho sự phát triển của nền kinh tế của vương quốc chúng tôi; tôi nghĩ điều này không lạ lắm nhưng…
Tôi lắc đầu, đáng lẽ ra tôi không nên suy nghĩ về những vấn đề phức tạp này. Tôi không phải là một chính trị gia hay một vị vua, mà chỉ là một người hầu tầm thường. Nhiệm vụ của tôi là hoàn thành những gì được giao phó, thế thôi.
Có lẽ là vì buổi trưa nắng gắt đã trôi qua nên ở các con đường của thủ đô Aceid đầy ắp người qua lại. Đối với tôi, điều lạ kỳ nhất ở đây chính là màu tóc của người dân. Không phân biệt già trẻ, tất cả mọi người đều có mái tóc màu lục.
Tuy nhiên, không phải tất cả màu tóc đều giống nhau. Một số thì lai giữa màu vàng-lục, một số thì lai giữa màu lục-đỏ, có thể đó là cách họ phân biệt nhau. Nói chung thì tất cả đều có màu lục.
Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao họ gọi đây là “Lục Quốc”.
Vương quốc Lucifenia của tôi cũng được gọi là “Hoàng Quốc”. Điều đó có nghĩa là mọi người đều nên có mái tóc màu vàng nhưng thực ra không phải tất cả mọi người dân đều thế.
Cũng giống như “Lam sắc Quốc” – Vương quốc Marlon; Vua Kyle có mái tóc màu lam, nhưng hầu hết những cận vệ trong cung điện của anh ta có mái tóc màu nâu hoặc đen. Tôi nghe nói rằng một lý do nữa họ gọi nơi đó là “Lam Quốc” vì Marlon được biển bao bọc xung quanh.
(Với tiến độ này, tôi có thể sẽ không kịp hoàn thành yêu cầu của Gumillia…) Tôi chợt nhớ đến một việc gì đó mà người học việc của Elluka, Gumillia đã nhờ vả khi đến đây.