Nếu tôi nói không khó chịu, đó là nói dối.
Tôi cảm thấy rất khó thở, như bị mắc nghẹn hạt cát nơi cổ họng.
Ngay cả tôi cũng cảm thấy thế này thì Seo Yi An, thậm chí còn tệ hơn thế.
Tôi lo lắng nhìn Seo Yi An.
"Ừm...."
"Anh ổn không nếu vào trong đó?"
"Ừ, anh nên chào hỏi mà."
Idol của KJ ư... Tình hình bây giờ như thế này...
Điều tồi tệ nhất là nhóm đó lại là những người sống sót trong khu rừng khắc nghiệt.
Sự thật, hầu hết các thực tập sinh của KJ đều là nạn nhân của tên quản lý côn đồ.
Việc tìm ra một thực tập sinh không bị đánh khó hơn là tìm ra ai đã bị đánh.
Tuy nhiên, trong số họ chắc chắn có trường hợp riêng biệt - thực tập sinh được quản lý ưu ái, nhóm ra mắt hiện tại đều là những thực tập sinh được quản lý côn đồ ưu ái.
Những người biết rõ sự mục nát của ngành giải trí này và họ sẵn sàng bỏ ngoài tai toàn bộ.
Nhắc tới tình huống trước kia.
Tình cảnh của Yi An khá nhạy cảm, giấc mơ của họ có thể bị phá huỷ nếu đứng ra đòi công lý cho anh.
Tôi có thể cho hiểu họ.
Nhưng.
Có một người cứ quanh quẩn trong tâm trí tôi.
Kang Ji Hyuk.
Anh ta là người đã lợi dụng Seo Yi An để lấy lòng quản lý.
Các thực tập sinh khác cũng tặc lưỡi thở dài khi thấy anh ta liên tục bắt nạt hyung của tôi như thế nào.
'Không phải Kang Ji Hyuk đã bán đứng Seo Yi An để được vào nhóm ra mắt sao?'
'Tôi cảm thấy tiếc cho Yi An... Tôi nghe nói cuối cùng thì anh ấy cũng rời công ty.'
'Đáng lẽ anh ấy nên ra đi ngay từ đầu, tại sao anh ta bắt nạt anh ấy đến vậy?'
'Vấn đề do quản lý muốn tìm chỗ trút giận thôi.'
Anh chàng đó đảm nhận vị trí Leader của The Core.
Người phớt lờ lương tâm của bản thân.
Bán lương tâm cho quỷ dữ.
Vì vậy, tôi cảm thấy rất khó chịu khi tái ngộ với Kang Ji Hyuk trong trường hợp này.
"Xin chào." Kang Si Woo gõ nhẹ vào cửa.
Cánh cửa phòng chờ đóng kín bật mở.
Các thành viên The Core nhìn thấy khuôn mặt của chúng tôi, lúng túng đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
Dù chỉ ra mắt cách nhau 3 tháng nhưng tiền bối vẫn là tiền bối. Kang Si Woo hô to khẩu hiệu: "Shine Bright! Xin chào, đây là Stardust!"
"Tôi rất mong chờ!" Các thành viên The Core khẽ gật đầu đáp lại.
Nghe có vẻ chói tai, nhưng đó là tư thế nhận chứ không phải chào lại.
Tôi từ từ quan sát các thành viên của The Core.
Một số là những gương mặt quen thuộc và một số là những người gia nhập KJ sau khi tôi rời đi.
Có lẽ họ nhận thức được chúng tôi là đối thủ nên nét mặt không được thoải mái.
Tuy nhiên, bầu không khí không đặc biệt căng thẳng.
Ngay lúc đó.
Mái tóc màu cam nổi bật, thấy rõ ngay cả khi nhìn từ xa. Chàng trai ấy tiến tới bắt tay tôi.
"Tên cậu là Seo Han phải không?"
"Vâng, xin chào."
"Rất vui được gặp cậu."
Tôi nhớ tên cậu ấy là Ray? Khuôn mặt tôi từng thấy trên TV nên tôi nhận ra ngay.
Đây là lần đầu tiên tôi được gặp trực tiếp, vì cậu là thực tập sinh đã gia nhập KJ vào khoảng thời gian tôi rời đi.
Ray đến gần và giới thiệu với thái độ khá thân thiện.
"Tôi vừa xem vừa lo từ những tập đầu của Stardust Project đó. Chúc mừng cậu ra mắt."
"Ồ, cảm ơn bạn." Tôi cúi đầu, cười ngại.
Đáng lẽ không nên phản ứng xa cách như vậy, nhưng tôi hơi có thành kiến với KJ, tôi không muốn thân thiết với họ.
Ray, người không thể nào biết được điều đó, vừa mỉm cười tinh ranh vừa tiến lại gần tôi: "Tôi gặp cậu ở đây. Thật tuyệt vời khi được trông thấy tận mắt người mà tôi từng xem trên TV suốt~"
"Hở. Vâng. Cảm ơn."
"Đây có phải là chương trình âm nhạc hát live đầu tiên của cậu không?"
"Đúng, đây là chương trình âm nhạc được phát sóng chính thức đầu tiên của tôi."
"Nhưng cậu đến từ chương trình sống còn nên đây không phải là lần đầu tiên cậu lên sân khấu nhỉ? Buổi biểu diễn đầu tiên của tôi thực sự là buổi biểu diễn đầu tiên đó. Tôi đã gặp khó khăn với việc làm quen với nó. Ui, lúc đầu tôi lo lắng đến mức tưởng mình sắp chết. Đúng nhỉ?"
"Đúng."
"Hyung của tôi cũng vậy, haha."
À-ha, tôi hiểu sơ sơ rồi.
"Cậu trình diễn trên sân khấu vài lần rồi nên mọi chuyện sẽ ổn thôi. Lúc đầu tôi cũng lo lắng, nhưng nếu quen thì không sao nữa. Con người là sinh vật thích nghi nhanh mà, nhỉ?"
Hmm, tôi có một ý tưởng.
Anh chàng này... Có tính cách ranh như cáo giống Cha Seong Bin và Lee Do Kyung. Trong hai người họ, cậu ấy sẽ thân với Cha Seong Bin hay Lee Do Kyung hơn?
Khi tôi đang cố gắng tìm hiểu tính cách thật của Ray bằng cách nói giỡn với cậu ấy, đột nhiên Ray mỉm cười, đưa điện thoại ra.
"À, đúng rồi. Chúng ta có thể giữ liên lạc không, trao đổi số điện thoại nhé?"
"Sao cơ? À. Chắc chắn rồi."
Tôi cảm thấy áp lực lắm, tiền bối.
Tôi nhìn nhận lại tính cách của Ray một lần nữa trong khi do dự đưa số điện thoại của mình cho cậu ấy.
Tôi nghĩ Cha Seong Bin và Lee Do Kyung không thuộc đẳng cấp đó. Phong cách của Ray táo bạo hơn một chút.
"Đây là số điện thoại của tôi."
"Tôi nên lưu cậu là gì?"
"Nếu được mong bạn lưu thành Do Seo Han..."
"Tôi không lưu tên danh bạ cứng nhắc như vậy đâu~ Được rồi, cậu muốn có biệt danh gì?"
Biệt danh nữa sao. Tôi cảm thấy nặng nề hơn rồi, tiền bối.
Tại sao cậu ấy lại làm điều này chỉ sau 5 phút gặp mặt?
Tôi liếc nhìn Ha Jun Seo, gửi tín hiệu SOS.
'Giúp em với, hyung!'
Ray chắc hẳn đã đọc được vẻ mặt của tôi, cậu ấy cười ngại ngùng, bổ sung thêm: "À, à. Hoá ra cậu khá nhút nhát. Tôi sẽ lưu như vậy cho cậu nhá."
Ray cười vui vẻ, nhìn sang một bên.
Từ lúc chúng tôi bước vào phòng chờ, có một người luôn bình thản ngồi tựa vào ghế sofa.
Mặc dù hai nhóm đang lúng túng chào hỏi nhau, thì người đó vẫn mặc kệ tất cả.
Mái tóc anh ta che phủ đôi bông tai hình khối màu xanh đậm.
Thành viên kiêm trưởng nhóm The Core Kang Ji Hyuk mặc một chiếc áo khoác da màu đen, ngồi bắt chéo chân.
Rốt cuộc chúng tôi cũng gặp nhau.
Tôi đang nghĩ điều đó trong khi nhìn anh ta với vẻ bối rối...
Ray quay đầu lại, buột miệng gọi: "Này, sao anh không đến đây một chút?"
Tôi đoán được đại khái vì sao anh ta làm vậy.
... Mối quan hệ của chúng tôi thực sự tồi tệ.
Không phải anh ta cố ý làm chúng tôi khó xử vì chúng tôi là hậu bối mà chúng tôi từng cạnh tranh nhau cho vị trí ra mắt hồi còn làm thực tập sinh.
Haiz-
Kang Ji Hyuk giả vờ không thể cự tuyệt, đứng dậy khỏi chỗ ngồi, đi về phía tôi trong khi nghịch nghịch chiếc điện thoại trên tay.
Nếu không có Ray gây áp lực, có lẽ anh ta đã không đứng dậy.
Anh ta có phải lãnh đạo không?
Ở cấp độ đó, không phải nên đổi trưởng nhóm sao?
Bịch- Bịch-
Khi Kang Ji Hyuk đến gần hơn, dù chỉ trong giây lát nhưng biểu cảm của Yi An huyng đã thay đổi.
Nét mặt cứng lại.
Trong khi đó, Cha Sung Bin, người không biết lực công kích của Kang Ji Hyuk mạnh đến mức nào, cười rạng rỡ.
Anh nói xin chào.
"Ồ, xin chào!"
Tất nhiên, không được đáp lại.
Anh ta im lặng, phớt lờ Cha Seong Bin.
Cha Seong Bin vừa mới giơ tay lên liền ngập ngừng hạ xuống với vẻ mặt bối rối.
"Tên tôi là Seo Ha Im!"
Vâng, anh ta cũng phớt lờ Seo Ha Im, chỉ lướt điện thoại và xem những gì muốn nhìn.
Seo Ha Im gãi đầu, ngượng ngùng rời đi.
"Ồ, anh sẽ..."
Wow, rẻ tiền thật đấy.
Khoảnh khắc mà Ray, người không biết gì, chuẩn bị nhận ra. Kang Ji Hyuk ngẩng đầu lên với vẻ mặt nghiêm nghị.
"À, nhóm này."
Kang Ji Hyuk, người đã không mở miệng suốt thời gian qua nói: "Ai là người đứng đầu?"
Trong mối quan hệ mơ hồ của tiền bối và hậu bối chỉ cách nhau ba tháng, có một sự khác biệt rõ ràng trong câu hỏi này.
Nhằm mục đích nhấn mạnh chủ quyền.
Trước những lời nói có ý định rõ ràng đó, Kang Si Woo chậm rãi tiến về phía trước.
Anh ấy bước ra ngoài.
"Ừ, là tôi."
Có lẽ do lớp trang điểm mà hôm nay trông anh hắc ám một cách bất thường.
Không giống cách một lớp màn hình, khi bạn thực sự đối mặt với Si Woo, thay vì chó anh ấy thậm chí càng giống sói lớn.
Cảm giác an toàn tuyệt đối khi ở cùng đội, nhưng nếu là đối thủ, anh ấy khá đáng sợ đấy.
Con ngươi của Kang Ji Hyuk khẽ run lên.
Anh nuốt nước bọt nhiều lần, ậm ừ mãi mới phun ra: "Lea, Leader?"
"Vâng, tôi là Leader của Stardust."
Câu đáp lại bằng một giọng trầm khàn vang lên như thể khóa chặt cổ họng đối phương. Vai Kang Ji Hyuk tỏ ra nao núng, có lẽ vì cảm thấy bị uy hiếp bởi giọng khàn đặc biệt.
Nói thật, không ai có thể ra oai phủ đầu khi đối diện với khuôn mặt đó cả.. Không biết có ai dám không?
Không có cách biệt nhiều về con số, chỉ khoảng 3 tháng thôi đấy?
Nào, cúi đầu xuống chào nào.
"Rất, rất vui được gặp bạn..."
"Tôi cũng rất vui được gặp anh, tiền bối."
Kang Ji Hyuk trước đó đã cố gắng nắm thế chủ động, nhưng hiện tại lại im lặng không biết nói gì.
Đúng vậy, mạnh với kẻ yếu và yếu thế với kẻ mạnh.
Đó là bản chất của Kang Ji Hyuk.
***
Ngay sau khi chương trình ca nhạc được phát sóng, tài khoản chính thức đã đăng bài viết trên Twitter đính kèm bức ảnh về buổi diễn âm nhạc đầu tiên.
STARDUST @Stardust_Doubles
[Hình ảnh]
Dusty~! Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã đến ủng hộ buổi phát sóng đầu tiên của chúng mình ngày hôm nay!!
Nhờ có các bạn mà mình đã có thể hoàn thành sân khấu ra mắt một cách mạnh mẽ :)
Bọn mình sẽ trở lại với diện mạo đẹp hơn trong tương lai! Mình sẽ làm Bụi trong Vũ trụ (Space Dust) phát triển hơn qua từng giai đoạn.
#Stardust #Knetplus #Kpop #Dusty #HaJunSeo #ChaSeongBin #KangSiWoo #SeoIan #JinSeHyun #SeoHaIm #DoSeoHan
Trong ảnh, bảy thành viên mặc áo khoác trắng đang ngồi cùng nhau, bối cảnh là cầu thang, đây là quy tắc chứng nhận nhóm đã tham gia chương trình phát sóng âm nhạc quốc gia. Em út Seo Han ngồi điềm tĩnh còn Cha Seong Bin nằm với tư thế khác thường.
Bên cạnh anh là Seo Ha Im, đứng một mình cạnh cầu thang.
-Có thể nhận ra maknae line chỉ trong một tấm hình? Có vẻ họ không thể chỉ ngồi yên chụp ảnh theo nhóm được.
Trong khi đó, việc Dusty tò mò nhất là ai đã viết bài đăng đầu tiên trung thực như thế.
-Đáng yêu quáㅠㅠㅠㅠㅠ Ai viết vậy?
└Giọng văn thành thật quá mức của Kang Si Woo nhỉ?
└Tôi nghĩ đó là Kang Si Woo, hahahahahahahahahahahahahahahahaha. Vì anh ấy là Leader ó
└Rõ ràng!!! Anh ấy đã viết mà không chèn biểu tượng cảm xúc nào, tôi đoán những thành viên khác đã cướp và chỉnh sửa lại LOL.
-Tôi sẽ làm Bụi trong Vũ trụ (Space Dust) phát triển hơn qua từng giai đoạn. Hahahaha, thậm chí còn đặt một dấu chấm câu nữa.
└Cậu ấy có thể ngừng nghiêm túc khi gọi tên nhóm là Space Dust không?
└Mấy đứa đều biết Fan gọi mấy đứa như vậy rồi. Ugh, lỗi tại hay duyệt web á
└Nhìn vào dấu chấm, chắc chắn là Kang Si Woo
└À, cơ mà Do Seo Han cũng có cách nói chuyện tương tự á.
└Thế á, dấu chấm đó thực ra là sự hợp tác của Do Seo Han và Kang Si Woo, đây là phân tích đúng nhất nhở.
Phân tích chính xác nhất, trái ngược với suy đoán của Dusty, Kang Si Woo là người kết câu bằng dấu chấm than.
'Không phải biểu tượng ':)'... giống dân làm ăn quá sao?'
'Đây là bài viết đầu tiên của tụi mình nên phải viết thật trang trọng. Ấn tượng đầu tiên quan trọng lắm!'
'U là trời, thật ó?'
Dòng Tweet đầu tiên ra đời bằng cách đó, nhưng chưa đầy 5 phút sau, một bài đăng khác với cảm giác hoàn toàn trái ngược được đăng.
STARDUST @Stardust_Doubles
Là Seong Bin đây~~~ Dusty!!!! (Trái tim)
Tôi ở đây để nói với bạn một điều vô cùng tuyệt vời và to lớn.
Sắp đến rồi.
Thực tế, ngày nay khá phổ biến?
Đó là bí mật gì, haha
Dù sao, sớm thôi! Sắp ra mắt!!!
Giọng điệu thuộc về Cha Seong Bin, dù cách xa 50 tỷ năm ánh sáng vẫn thấy rõ.
Dusty, người đang lướt qua tus Tweet, trông rất ngạc nhiên.
Cô ngẩng đầu lên.
"Hả?"
Một thứ gì đó sắp đến?
Vậy là khi nào?
-Sớm?
-Sắp ra mắt cái gì thế?
-Tim tôi đập như điên, cái gì mới được?
-Jargon? Cover? Hay là gameshow giải trí?
Khoảng thời gian chời đợi không kéo dài lâu.
Đối với Cha Seong Bin, sớm có nghĩa là....
3...
2...
1...
Ngay lập tức.
Ting-
Ngay khi cô kiểm tra chủ đề mới đề cập trên Tweet, một thông báo đã xuất hiện trên YouTube.
-Này, tôi không nghĩ đó là Jargon....
Dusty, người đang gõ dòng này, nhìn sang chỗ khác với ánh mắt giật mình.
Lý do vì tiêu đề của đoạn video ngắn chỉ khoảng 30 giây đã thu hút sự chú ý của cô ngay lập tức.
[Chúng tôi đang quay phim lại về nội dung gốc của nó? (Trailer)]
"Điên. Có thật là Jargon không?"
Một đoạn video ngắn chỉ khoảng 30 giây.
Dusty bấm vào video như bị mê hoặc.
Và.
Bọn trẻ xuất hiện trong phòng họp, chúng đang trò chuyện. Trang phục đang mặc... Vì vậy....
[Vậy chúng ta đang quay Jargon à?]
[Jargon đầu tiên?]
Vest công sở.
-Bộ đồ vest, phúc lợi cho chúng ta?
-Lẽ ra nên mặc đồng phục học sinh phải không? Em bé ㅠㅠ
-Nhưng tại sao lại hợp với mấy đứa đến mức khiến tim chị đập bịnh bịch?
-Cha Seong Bin đúng kiểu cấm dục nhưng lưu manh, Kang Si Woo tổng tài lạnh lùng, hahahahahaha
- Seo Yi An ngồi im lặng chính là Misaeng.
-Vậy nó là gì??? Concept gì vậy?
(미생: Misaeng: Mùi đời. Misaeng là bộ phim truyền hình được sản xuất năm 2014 dựa trên bộ truyện tranh trực tuyến nổi tiếng cùng tên của Yoon Tae-ho.)
Seo Ha Im thay mặt Dusty đặt câu hỏi cho mọi người. Anh tích cực giông tay.
[Vậy hôm nay chúng ta sẽ làm gì?]
[Chúng tôi đang có một cuộc họp.]
[Họp?]
[Họp về nội dung gì?]
Ngay lúc đó.
Bốp.
Cha Seong Bin đập mạnh một tập A4 dày lên bàn, trông như tập tài liệu.
Anh xuất hiện một cách mạnh mẽ.
-Sao cậu lại đập thứ đó LMAO?
-Nhìn kỹ thì chỉ là giấy A4 trắng không có nội dung gỉ hahahaha.
-Đừng phí thời gian tạo tâm trạng nữa.ㅠㅠ
Cha Seong Bin tiếp tục đọc kịch bản, anh xoa cằm với vẻ mặt nghiêm túc.
[Bởi vì cuộc khủng hoảng lớn nhất trong lịch sử loài người đã đến trên Space Dust của chúng ta...]
Bùm.
[Chúng ta phải chinh phục Trái đất.]
- Khái niệm này quái quỷ gì đây?
- Đừng để người ngoài hành tinh biến mất thêm nữa, lũ chết tiệt.
-Biểu cảm của Cha Seong Bin, hahahahahahaha, anh ấy say rồi à?
-Vậy Jarkon đầu tiên là hội nghị chinh phục Trái đất dựa theo ý tưởng của công ty?
Clap clap-
Cha Seong Bin thậm chí còn vỗ tay hưởng ứng, nói một cách dũng cảm.
[Được rồi, từ giờ trở đi... Chúng ta hãy bắt đầu Hội nghị chinh phục Trái đất.]
Kết thúc video Teaser ngắn.
Màn hình ồn ào bởi tiếng kêu lách tách một lúc, cuối cùng một thông báo xuất hiện.
[Trung sĩ Dust của Hội đồng chinh phục Trái đất]
[2017.4.29 7:00PM. Giải phóng]
Soạt-
Màn hình đen kịt, âm thanh to rõ của Cha Seong
Bin vang lên.
[Tôi sẽ đề nghị một chiến lược thực sự cực đoan.]
[Tôi cũng vậy.]
[Seo Han, khái niệm của em là gì?]
[Thế hệ MZ.]
(Thế hệ MZ ở Hàn Quốc dùng để chỉ những người sinh từ 1981 - 2010. Đây là sự kết hợp của những người sinh từ năm 1981 - 1996 thuộc thế hệ Millennials và những người sinh từ năm 1997 - 2010 thuộc Thế hệ Z.
Thế hệ MZ có đặc điểm là thuần thục trong việc sử dụng Internet, thiết bị di động và cả phương tiện truyền thông xã hội. Vì vậy, họ còn có thể được gọi là "Người bản địa kỹ thuật số (디지털 원주민)". )
Concept thế hệ MZ - người ngoài hành tinh của Do Seo Han, bắt đầu bằng giọng của ve sầu...
"Và."
Chưa gì cô đã sợ rồi.