-40!!!!!
Sau cú vung đầu xoá sạch nến, Team Touch đạt được 'thành tích' mới!
"Seo Han, người thử thách đầu tiên, ACE."
Việc phá kỷ lục âm đến tận 40 điểm không hề dễ dàng.
Vì thế Touch tự động bị loại khỏi trò chơi và đội chúng tôi về đích ở vị trí chót bảng.
"..."
Với thành tích âm đó, chưa nói đến việc không đủ chỗ cho năm người trong bữa tiệc, ngay cả một góc nhỏ cũng đừng hòng mơ tưởng.
Đây quả thật là thế giới sinh tồn tàn khốc. Đài truyền hình chết tiệt thật sự không có ý định 'bố thí' dù chỉ một món.
Camera quay cận cảnh Do Seo Han khi cậu đang trộn cơm với nước tương.
"Ha..."
Đôi mắt rưng rưng vì cảm giác có lỗi với đồng đội.
- Aahahahahaha, khuôn mặt đáng thương của tội đồ Seo Han khi ăn trông dễ thương quá. Seo Han, lẽ ra tui nên đẻ ra ẻm
- Nếu bà sinh con chắc chắn không ra được khuôn mặt đó đâu
- Tại sao ẻm lại nhìn chằm chằm xuống sàn với vẻ mặt đau buồn đó?
Người nhỏ nhất hành động như thế, trong khi bốn ông anh vẫn ăn uống ngon lành chẳng để tâm gì.
Cha Seong Bin vét hết bát cơm, nói khẽ với vẻ mặt hài lòng.
"Nhà hàng này có nước tương tuyệt vời."
- Cha Seong Bin lạc quan vô hạn hahahaha
- Anh chàng này có khí chất của học sinh trung học, lmao.
- Seong Bin ăn hết rồi sao...
Seo Ha Im bổ sung.
"Đây không phải là hương vị đến từ một công ty sản xuất hàng đầu sao?"
- PR hơi quá rồi...
- Ẻm được trả nhiêu để nói câu đó thế?
- Thú thật thì cơm nước tương ngon bất ngờ luôn
ㄴ Choco Ha Im... bất chấp tất cả, nói mà trong khi mắt dán chặt tháp phun choco
ㄴ Anh ấy chưa chịu bỏ cuộc
Trong khi Cha Seong Bin trò chuyện với Seo Ha Im - người vẫn còn tiếc nuối với socola, thì Kang Si Woo và Do Seo Han im lặng nhét cơm vào miệng.
Kang Si Woo nói nhỏ với đôi mắt không tập trung.
"Thật tốt..."
"Tốt ạ?"
"Nhưng... Âm 40 điểm có hơi..."
"..."
Số điểm âm này có thể 'bị' ghi nhớ rất lâu.
Seo Han phản đối bằng cách xé kim chi team Better tặng để ăn kèm.
"Em nói rồi mà, em thuộc đội bóng đá cơ."
"...Ít nhất thì em giỏi bóng đá nhỉ?"
"..."
"Seo Han, tại sao em không trả lời?"
Tôi thấy may mắn vì mình nhảy giỏi.
***
Mặc dù phát sóng trên truyền hình cáp nhưng Stardust Project luôn duy trì vị thế dẫn đầu xu hướng.
Đây là chương trình thử giọng cho ra mắt nhóm nhạc từ các công ty có quy mô khác nhau. Xem xét thái độ không mấy tích cực của cư dân mạng trước khi chương trình phát hành, đây là một kết quả khả quan.
Kevin, người hưởng lợi lớn nhất từ Dự án Stardust, đang cười mỉm trước camera.
Mái tóc nhuộm vàng và khuôn mặt với những đường nét khác biệt. Thoạt nhìn, hình ảnh này có vẻ 'không ngoan', nhưng Kevin đảo ngược ấn tượng của người xem bằng sự thân thiện, hoà đồng.
Tuy nhiên, khác với hình ảnh trên TV, Kevin không hề dễ gần.
Kevin nhìn chằm chằm PD Lee Young Chae với ánh mắt sắc nhọn.
"Thực tập sinh Kevin."
"Vâng!"
Kevin từ từ ngồi xuống, mỉm cười. Cuộc phỏng vấn cá nhân này sẽ được chiếu trong tập 11, phát sóng vào tuần tới.
PD sản xuất Lee Young Chae hỏi như thẩm vấn, tìm kiếm bất cứ thứ gì có ích cho tập phát sóng sắp tới.
"Có thực tập sinh nào khiến bạn cảnh giác ở vòng đánh giá nhóm vừa qua không?"
"Se Hyun. Cậu ấy là một người biểu diễn tuyệt vời, màn trình diễn thật sự xuất sắc nên tôi đoán đây cũng là lý do team tôi thua ở vòng đó."
"Vậy ai là thực tập sinh nổi bật nhất, phần đánh giá vị trí ấy?"
"Seong Bin có vẻ là thiên tài Rap. Anh ấy giỏi quá nhỉ?"
Haha.
'Xem đôi mắt long lanh đang cố bẫy tôi kìa.'
Kevin biết câu trả lời PD Lee Young Chae muốn nghe.
'Ông ta tìm mọi cách để cái tên 'Do Seo Han' bật ra khỏi miệng tôi.'
Rõ ràng đội ngũ sản xuất cần một đoạn video mới để chỉnh sửa, thiết lập nên một cuộc chiến mãnh liệt hơn.
Kevin nuốt cảm giác khó chịu xuống bụng, cố gắng kiểm soát biểu cảm.
'Tại sao mọi người cứ lôi kéo tôi lên bàn cân của đứa trẻ đó.'
Thay vì Do Seo Han, anh chọn Seong Bin, thiên tài thể hiện tài năng. Hay Jin Se Hyun, ca sĩ hát cực kỳ hay nhưng không vì thế mà bỏ bê luyện tập.
Cậu ta không phải hai kiểu người trên. Không có thiên phú cũng không có tài năng.
Cùng lắm chỉ là đứa trẻ biết nhảy.
Cậu ta không xứng đứng cùng đẳng cấp với anh.
PD Lee Young Chae không thể nào biết cảm xúc thực sự của Kevin, ông gãi đầu có vẻ đang tìm thêm cách khác.
Tính kiên nhẫn của anh đang đến cực hạn mà cuộc phỏng vấn vẫn chưa chịu kết thúc.
Kevin giả vờ cười toe toét trước ống kính.
Biên kịch trẻ nhất viết gì đó lên tấm bảng và giơ lên.
[Q. Theo bạn, ai là visual đại diện cho toàn bộ thực tập sinh?]
Đây có phải câu hỏi nhất thiết phải trả lời 'thành thật' không?
Kevin xoa tay, mỉm cười: "Chuyện này... khó quá."
Tất nhiên, anh không thể tự chọn bản thân.
[Loại trừ chính mình!!]
Như đọc được suy nghĩ của anh, một bảng có dòng chữ khác được giơ lên.
Anh cũng không có ý định đó, thậm chí vì giữ gìn hình tượng, anh còn phải chọn người khác làm visual đại diện, tiếc ghê.
Kevin tỏ ra bối rối vì khó lựa chọn: "À... Tôi có khá nhiều bạn đẹp trai..."
Ha Jun Seo, Cha Seong Bin?
Khi Kevin cân nhắc nên chọn ai trong hai người này, biên kịch trẻ nhất lại giơ bảng với nụ cười rạng ngời.
"Có vẻ bạn đang gặp khó khăn nên tôi sẽ tiết lộ bảng xếp hạng hiện tại!"
'Đúng, nên làm thế từ sớm.'
Đồng hạng 1: Ha Jun Seo, Cha Seong Bin
Đồng hạng 2: Kevin, Do Seo Han
Đúng như Kevin dự đoán, Ha Jun Seo với hình tượng chú gấu trắng thuần khiết và Cha Seong Bin với hình tượng cáo sa mạc ngại ngùng đã đồng hạng nhất.
'Khi nhìn vào hai người đó có thể cảm giác ra những cảm xúc rung động khác biệt nhưng ấn tượng mạnh ngang nhau.'
Hạng hai...
Ánh mắt Kevin thoáng dao động sau khi thấy tên Do Seo Han nhưng lập tức bình tĩnh lại như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Đó là một dao động nhẹ mà camera không thể thể quay lại.
'Chúng tôi lại có cuộc chiến khác ở đây sao?'
Kevin quản lý tốt nét mặt của mình, nhưng không thể tránh né việc trả lời câu hỏi liên quan tới Do Seo Han nữa.
PD Lee Young Chae hỏi Kevin với nụ cười đắc ý như thể ông vừa quăng miếng mồi ngon tới mức cá mắc câu 100%.
"Có vẻ hạng 2 có nhiều cái tên quen thuộc nhỉ?"
Đó là một biểu hiện ác ý như đồ chó.
***
"Kevin, cám ơn đã làm việc chăm chỉ."
Kevin đóng cửa, lê bước dọc hành lang.
Nghĩ đến cuộc phỏng vấn kịch tích vừa nãy, anh nên khao bản thân một bữa thịnh soạn... Nhưng...
'Tôi không thể...'
Bây giờ sơn hào hải vị có vào miệng cũng chỉ còn vị đắng thôi.
Kevin cười lạnh khi thấy Do Seo Han đi tới từ đầu bên kia của hành lang.
Anh và cậu ta chưa từng thi chung nhóm và thậm chí chẳng bao giờ nói chuyện với nhau, kể cả lúc ở Doubles.
Khi khoảng cách của cả hai đủ gần để nói chuyện một cách thoải mái, cậu ta tỏ ra lịch sự, chào hỏi anh trước cùng một nụ cười nhẹ.
"Anh vừa ra khỏi phòng phỏng vấn à?"
"...Ừ, cuộc phỏng vấn diễn ra khá nhanh."
"À. Em cũng vậy..."
Seo Han gật đầu, cố gắng đi ngang qua một cách tự nhiên nhất.
Tuy nhiên, ánh mắt bén nhọn của Kevin bắt gọn chú chuột Hamster và không chịu nhả ra. Đó là một cuộc chiến đánh nhau bằng mắt, nhưng anh ta lại nguỵ trang rằng bản thân vô hại với nụ cười lịch thiệp.
"À, Do Seo Han."
"Vâng?"
Kevin hỏi với giọng dịu dàng.
Kevin biết Seo Han cực khát khao Better nhưng fan cậu ta không thích điều đó.
"Anh nghe nói em muốn diễn Better?"
"À, vâng. Tại bài hát hay quá."
"Tiếc ha. Chúng ta xém chút là cùng đội."
Cùng một đội với anh ư?
Nếu điều đó xảy ra, cậu ta ắt hẳn sẽ thảm lắm.
Kevin cười khúc khích, che giấu cảm xúc của mình: "Nhưng anh nghĩ Seo Han hợp với Touch hơn. Nó gần như là bài hát viết riêng cho em."
"Ồ, cảm ơn lời khen."
"Seo Han là center đội đó phải không?"
"Phải."
"Chúc mừng. Anh cũng là center của Better." Kevin vừa cười nhếch mép vừa rà quét cả người Seo Han từ trên xuống dưới.
'Cố gắng kiểm soát tôi ư? Không được đâu.'
Vòng này PD Lee Young Chae có ý định khuấy sâu vào chủ đề sự cạnh tranh của top 1 và top 2, bằng cách bẫy anh nói thứ này thứ nọ.
Tuy nhiên, Kevin không có ý định tham gia trò chơi nhạt nhẽo của nhà đài.
Thực tế, đây là cuộc thi của bài hát.
Với đôi môi có độ cong đầy ẩn ý, Kevin buột miệng thốt ra: "Cơ mà... Cố gắng chẳng có tác dụng gì đâu."
"Vâng?"
'Tôi nói đúng sự thật.'
Một bài hát dễ thương sao có thể thắng nổi bài hát mang rất nhiều năng lượng gợi cảm chứ?
Kevin tự tin rằng anh có thể có thể đè bẹp Touch chỉ bằng lực tương tác của Better.
"Ha, thôi không sao, vì đây là concept dễ thương nên fan của em sẽ thích nó."
"Haha, cảm ơn."
Chú hamster đang khó hiểu, cười và nhanh chóng đưa ra câu trả lời thân thiện.
Những đứa trẻ khoảng độ tuổi này thường mềm yếu và thiếu khéo léo. Đối phó Seo Han rất dễ vì tính cách cậu ta dễ gần.
Kevin cụp mắt, và nói: "Vì Seo Han giỏi nên anh đoán anh có thể gặp em trong trận chung kết."
Tôi sẽ chiếm vị trí thứ nhất, còn cậu cứ sống sót ở bất cứ vị trí nào tuỳ thích.
Câu anh nói cho Do Seo Han nghe có ẩn ý như vậy. Nhưng không đời nào đứa trẻ cả tin đó có thể hiểu ẩn ý này một cách chính xác được.
"Em cũng hy vọng có thể gặp anh ở trận chung kết!"
Do Seo Han cười tươi.
***
Sau khi Kevin rời đi.
"Kẻ nghiện ma tuý hôm nay đã 'uống' thuốc chưa?"
Cư xử tệ thật.
Do Seo Han cau mày, lẩm bẩm một nhận xét chuẩn nhất.
Anh ta cứ liên tục lắc đầu và nói nhảm...
Anh ta tưởng tôi không biết chiến đấu à?
Hình như Kevin 23 tuổi hiểu lầm tôi chỉ là đứa nhóc chưa trải sự đời, nhưng thực tế thì ngược lại.
Đánh giá dựa trên thang cấp bậc, tôi đã đạt level max.
Do Seo Han, người biết hết mọi thứ về Stardust Project đang tham gia lại chương trình lần thứ hai, không khỏi bật cười trước hành động khiêu khích trẻ con của Kevin.
Không biết có phải do cách biệt tuổi tác không, anh ta còn tự mãn hơn Lee Do Kyung.
Đúng vậy, Kevin là thực tập sinh nổi tiếng dù chưa ra mắt.
Có lẽ vì điều đó ảnh hưởng tới anh ta chăng? Kevin đang ảo tưởng rằng anh ta có được 'thành tựu' vô cùng lớn.
Nếu bị ném vào ngành giải trí, ngành được người ta ví như một khu rừng rậm hoang vu không có lối thoát, chỉ vài ngày thôi anh ta sẽ kiệt sức đến mức không thể phát ra âm thành nào nữa.
Seo Han bật cười thích thú, nhớ lại giọng nói phấn khích của phóng viên Lee Young Chae.
"Khi nào thì đến lúc? Khi nào em muốn thì cứ nói với chị! Ngày mai? Ngay lập tức?"
Quả bom hẹn giờ đã đến mốc thời gian.
Chỉ cần nhấn nút khởi động. Tôi đang chờ thời cơ thích hợp để kíp nổ nó.
Seo Han xoa cầm, đắm chìm trong suy nghĩ.
'Phần thưởng cho hạng nhất vòng này là bao nhiêu nhỉ?'
Đội đứng đầu vòng đánh giá ý tưởng nhóm được thay đổi tỷ lệ phiếu bầu, mỗi thực tập sinh được cộng thêm 30% tổng phiếu bầu cá nhân.
Nếu số phiếu bầu của người xem trên 7 triệu... Điều này đủ để lật đổ cả thí sinh nằm trong vùng an toàn, làm mới toàn bộ bảng xếp hạng cuối cùng.
Tôi thực sự không có bất cứ khát khao nào với hạng nhất chung cuộc...
'Anh sẽ ra mắt, hyung.'
Nhưng tôi có một lời hứa.
Seo Han tặc lưỡi, nhớ lại cuộc trò chuyện với Kevin ban nãy.
U trời, tôi nên làm gì đây?
"Tôi không muốn không gặp lại anh trong đêm chung kết đâu.'