Có lẽ mọi người đều cảm nhận được điều đó.
Giọng tôi vốn đầy mong đợi, chớp mắt liền biến mất, kết câu có vẻ hơi chần chừ.
"Ừ." Đúng như dự tính... Tôi không thể nói dối.
Tôi nhớ đến một đoạn video tôi từng xem ở đâu đó, nội dung là giả vờ thích một món quà.
Đầu tiên, bạn phải cười tít mắt.
"Có lẽ đây là món quà hoàn hảo dành cho em..."
Sau đó, tạo nét mặt đang cảm động và cầm chúng lịch sự bằng hai tay.
"Dù sao nó cho tốt sức khoẻ nên em hãy ăn nó hằng ngày."
"Hở? Hạt hướng dương rất tốt cho sức khoẻ hả? Tim em đập thình thịch khi thấy hình dạng những hạt hướng dương xuất hiện trong hộp quà đấy. Đó có phải kế hoạch của anh không?"
"Seo Han, em dễ thương quá."
"Nếu tim em đập nhanh khi thấy hạt hướng dương, điều đó chứng tỏ em bị rối loạn nhịp tim."
"À, vâng." Tôi nói dối không thành công... Chớp mắt, đính chính: "Em không phải hamster đâu, thật đấy."
"Thật á?"
Câu nghi vấn đó là sao?
Seo Ha Im ranh mãnh xua xua tay, lấy vài hạt hướng dương đặt vào lòng bàn tay tôi.
"Đáng yêu ghê, chúng ta chụp ảnh lưu niệm đi. Hãy đăng nó lên sau khi được PD cho phép!"
Nhìn đôi mắt sáng ngời này nè, dường như anh ấy có thể chụp ảnh bất cứ lúc nào bất cứ đâu.
Anh nên xem lại bộ dáng bọn mình lúc này đi.
Hình như anh chàng này đang nghiêm túc...
Điều ngớ ngẩn là Ha Jun Seo cũng tích cực tham gia vào trò đùa vô nghĩa của Ha Im.
"Chắc chắn rồi. Hãy chụp một bức ảnh nào."
Mọi người hành động y như một bộ phim...
Chúa ơi, tại sao hyung lại lấy điện thoại ra? Tại sao mấy anh lại làm điều này?
Khi tôi đứng đó, do dự. Ha Jun Seo ranh mãnh nói thêm: "Tất cả concept hiện tại đều được các hyung của em tạo ra bằng tình yêu thương."
"Đúng vậy, hãy thử ăn cả hạt hướng dương nha!"
"..."
Mọi người tính làm thật đấy à?
Tôi thực hiện theo chỉ dẫn, cầm hạt hướng dương và tạo dáng.
Tách
"Wow, trông đẹp phết nhỉ?"
"Canh góc cũng tuyệt. Tôi đã nói mà, tôi chụp ảnh giỏi."
Jin Se Hyun nằm xuống sàn, thể hiển toàn bộ kỹ năng chụp ảnh pro max của mình. Ha Jun Seo tận dụng thời cơ, đặt con gấu bông hamster mà anh chuẩn bị làm quà vào lòng tôi.
Cộng thêm món quà từ Jin Se Hyun, chiếc gối màu vàng tươi.
"Bây giờ, thêm một tấm nữa!"
"Hmm, em có nên đăng lên ngay và luôn không?"
"Chúng ta chụp chung một tấm nha."
Những đồ vật này có thật là quà không, hay là cách thoả mãn sở thích của họ?
"Cám ơn?"
Lễ trao quà kết thúc trong ồn ào.
***
_____________________________
Thiên tài sân khấu Do Hamster!
Chúc mừng sinh nhật
#SEOHAN_BRILLIANT_FLIGHT #17 #LOVESEOHAN #DOSEOHANDEBUT
♡ Chúc mừng ngày Seo Han ♡
Seo Han của chúng ta luôn chân thành trên sân khấu
Hôm nay hãy nghỉ ngơi một chút và thật vui vẻ nhé
#SEOHAN_BRILLIANT_FLIGHT #17 #LOVESEOHAN #DOSEOHANDEBUT
Ảnh này là của kỳ đánh giá center
★Seo Han Toả Sáng Tuổi 17★
Chúc mừng sinh nhật Seo Han! >.<
#ANGELHAM ##SEOHANBDAY #SEOHAN_BRILLIANT_FLIGHT #17
_____________________________
Dù có công ty quản lý nhưng tôi vẫn là thực tập sinh, vì vậy chưa được phép mở SNS cá nhân, tôi chẳng thể làm gì khác ngoài đăng một bức ảnh trên trang chủ Stardust Project cả.
Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có nhiều người chúc phúc mình thế này.
Hôm qua, khi nhấn vào hashtag xu hướng được đăng trong thời gian thực, tôi đọc từng tin nhắn cổ vũ của fan hâm mộ, dừng lại ở một bài viết.
Bức ảnh tôi đăng, do lệch múi giờ mà thời gian trên bài đăng hiển thị là hôm qua.
Bức ảnh có concept với hạt hướng dương.
Khi các hyung chụp bức ảnh này, tôi cứ tự hỏi rằng chuyện đang diễn ra là hiện thật à? Nhưng khác với tâm trí ngơ ngác của tôi, bức ảnh được chụp rất đẹp, giống hệt tranh vẽ.
Tôi là người trung thực. Tôi thừa nhận bức ảnh đẹp bởi kỹ thuật chụp ảnh của Se Hyun vô cùng tốt.
Bên dưới bài viết, phần bình luận vẫn tiếp tục sôi nổi.
- Tôi phát hiện tấm ảnh này vào trưa hôm sau, và đột nhiên lên cơn đau tim.
ㄴAnh ý dễ thương quá
ㄴLàm sao có thể không thích Se Hyun của chúng ta được, người chụp ảnh làm chứng cho 'đây là sinh nhật của bé Hamster' bằng cách quấn gấu bông chuột Hamchi, chiếc gối vàng và hạt hướng dương lên cổ Seo Han
ㄴBọn họ vấy bẩn con trai tui ㅠㅠ
ㄴMột thiên thần Hamchi được được các hyung yêu quý ㅠㅠ Ngay cả trong bức ảnh đứng một mình, dáng vẻ maknae của bé cũng sáng bừng
- Vậy ai là người nghĩ ra concept hạt hướng dương kkkkkkk
ㄴMột thiên tài đã làm nó
ㄴHyung ơi, em muốn chụp ảnh khi đang ăn món này (Bé Hamchi 17 tuổi Do Seo Han nói)
ㄴKekekekek Tôi không nghĩ Seo Han muốn làm thế đâu
ㄴCó lẽ không phải cậu ý
ㄴNếu bạn phóng to bức ảnh, bạn sẽ thấy tai anh chàng đỏ bừng, nên chắc chắn không phải ý tưởng của ảnh rồi
ㄴLà Ha Im phải không?
ㄴChắc vậy
ㄴChắc chắn là Seo Ha Im rồi Hahahahaha
- Các anh cùng nhóm đã làm điều này trong sinh nhật của bé haha. Đúng như dự đoán, đây là đội hoạt động tốt đẹp nếu không có Lee Jun Hyuk
ㄴTại sao đột ngột nhắc đến Jun Hyuk ở đây?? Tôi ghét mấy người làm tâm trạng tôi xuống dốc không phanh
ㄴ Lee Jun Hyuk xấu xí
ㄴ Lmao
ㄴ#LeeJunHyukGetOff
ㄴĐừng chèn thêm tên Jun Hyuk vào bài viết này nữa
- Người ta bảo bức ảnh này do Jin Se Hyun chụp ㅠㅠㅠㅠ
ㄴ Tôi đoán, nó đúng
ㄴ Có vẻ như hai người họ đã thành bạn thân rồi. Tôi ủng hộ tình bạn của con tôi ㅠㅠ
ㄴ Bây giờ tui cũng đang nghĩ về nó, ước gì mấy đứa đăng nhiều ảnh hơn. Khuôn mặt trông thật điên rồ vì cùng xuất hiện trong một khung
ㄴ Mong sân khấu của mấy anh bé được chiếu sớm ㅠㅠ
ㄴTBN hãy nhanh chóng đăng tải fancam cá nhân nhé. Theo quy định của show thì chúng sẽ được phát hành vào tuần tới
ㄴ Tôi là cô gái đang chờ đợi mòn mỏi hệt như một con chó, làm ơn nhanh lên
"Nhìn đi, anh biết chụp ảnh, đúng không?" Jin Se Hyun đột nhiên ló đầu ra, nói trong khi đi tới gần tôi.
Nhờ anh ý chụp đẹp nên tôi nổi bật trên mạng mấy ngày nay.
Khi tôi cúi đầu tỏ lòng biết ơn, một giọng nói bình thản vang lên.
"Lần sau chúng ta chụp chung nhé?"
"Được, hyung."
Jin Se Hyun có trí thông minh bẩm sinh.
Dù không có cá tính bắt mắt, lấy ví dụ như Seo Ha Im thường công khai sự dễ thương trước mặt fan hâm mộ, nhưng Se Hyun dường như biết cách làm sao để thu hút sự chú ý của người khác.
'Nhắc tới chụp ảnh, tôi ước mình được chụp lại, trông em lạc lõng quá.'
Tôi đoán đó là ý trong câu nói của anh ấy sau khi xem những bình luận đã đăng.
Anh bạn này cũng theo dõi xu hướng của mạng xã hội một cách bí mật.
Tôi vừa cười khúc khích vừa kiểm tra những bình luận còn lại.
Thỉnh thoảng lại có vài bình luận mắng Lee Jun Hyuk, nhưng không ai nhắc tới cuộc tranh cãi trước đó cả.
Không lâu nữa buổi công bố thứ hạng đầu tiên sẽ diễn ra, vì vậy đây không phải là lúc quan tâm chuyện tầm phào đó nhỉ?
Jin Se Hyun bỗng nhiên nói với giọng thô lỗ một chút, như thể anh ấy hiểu được cảm xúc của tôiz
"Đừng đọc nữa. Hầu như đều là lời khen mà."
"Em chỉ muốn giám sát một chút."
"Giám sát? Sau này, có lẽ sẽ có rất nhiều chuyện ảnh hưởng tới tâm lý của em, đừng để tâm chúng."
"Anh làm em cảm thấy anh đang chăm em tốt hơn tất cả mọi người luôn."
"Đúng đấy. Trẻ con không hiểu được mấy chuyện loại này đâu."
"...?"
Khi tôi ngây người nhìn anh, Jin Se Hyun xua tay và tỏ vẻ anh chỉ đùa.
Tôi cảm thấy khó chịu kỳ lạ vì rõ ràng anh ấy chỉ thành thật một nửa, nhưng tôi quyết định bỏ qua sự khó chịu đó.
Dù sao, Jin Se Hyun nói không sai.
Hôm nay, sau khi tập 3 kết thúc, một loạt bình luận mới sẽ xuất hiện.
Nếu bị chúng tác động, tâm trạng tôi bị ảnh hưởng, thì người thiệt thòi là mỗi mình tôi mà thôi.
Một nửa thế giới này thích tôi, thì một nửa kia ắt sẽ ghét tôi.
Tôi bình tĩnh cất điện thoại đã tắt nguồn vào túi.
Đột nhiên, cánh cửa phòng chờ bị đẩy ra, Ha Im cười tươi chạy vào với chai coca trên tay.
"Hmm? Hai người họ tới rồi! Jun Seo hyung, vào trong thôi!"
"..."
"Mọi người, cùng xem tập hôm nay nha."
Ha Im đã phấn khích.
***
[9 giờ tối]
Chúng tôi tập trung tại một phòng chờ trống xem tập 3 của Stardust Project.
Đây là sự kết hợp tôi thấy khá thường xuyên.
Seo Ha Im, Jin Se Hyun, Ha Jun Seo và tôi.
Seo Ha Im có lực tương tác khá mạnh mẽ. Khi trò chuyện, anh ấy thường không dùng câu theo kết cấu 'có hoặc không', mà là 'hãy'.
Ha Im hơi nhích người sang cạnh tôi: "Em muốn ăn khuya không?"
"Không."
"Pizza?"
Họ thậm chí còn đặt mua pizza trước nên mọi thứ đã được chuẩn bị tươm tất.
Những chàng trai này rất nghiêm túc với tập được chiếu hôm nay.
"Ngon ghê. Thật ra Se Hyun có phiếu giảm giá, nên anh đã dùng nó."
"Mọi người cám ơn tôi đi."
"Ừ, hyung!"
"Eww... Tôi không bao giờ muốn có một đứa em như cậu."
Jin Se Hyun lắc đầu, bày ra vẻ mặt chán ghét việc Seo Ha Im đột nhiên gọi anh là 'hyung'.
Tất nhiên, tôi nghĩ sự chán ghét như trò đùa đó không làm Ha Im tổn thương đâu.
"Hehe." Ha Im ụp hai miếng pizza thành một và nhét vào miệng.
Ha Jun Seo ngồi cạnh Ha Im, nhấp một ngụm cà phê, mời Dory ngồi cạnh ảnh: "Dory, chúng ta cùng xem TV nhé?"
Anh xuay mặt con thú bông sáng màu về hướng TV.
Mỗi lần thấy cảnh này, tôi đều nghĩ...
Hyung rõ ràng có thân thể như người bình thường nhưng đầu óc lại thiếu ốc vít ở đâu đó.
Jin Se Hyun hình như đọc được suy nghĩ của tôi, anh ấy từ từ ghé sát, đưa cho tôi một chiếc cốc giấy và nói: "... Em nên làm theo trái tim mách bảo..."
"Em vui vì hyung của em sống thật với bản thân."
"Dù có nói thế thì nó vẫn quái lạ." Jin Se Hyun nói khẽ, bổ sung: "Những người bình thường duy nhất nâng cốc chúc mừng nào."
"Được!"
Những chiếc cốc giấy đựng đầy coca chạm vào nhau trong không trung.
Tôi lấy một miếng pizza, sau đó dán mặt vào màn hình.
"Ồ, tới rồi kìa."
"A! Quảng cáo kết thúc rồi." Seo Ha Im đang hưng phấn, ném chiếc cốc rỗng vào thùng rác nhưng thất bại nên bắt đầu làm ồn. Nhưng ngay khi tập mới được chiếu, mọi người trở nên im lặng.
"..."
Chẳng mấy chốc, gương mặt chúng tôi xuất hiện trên màn hình.
[Tôi sẽ cố gắng hết sức.]
Tập 2 kết thúc bằng trailer giới thiệu sân khấu Đường đến trường, hiển nhiên cảnh đầu tiên tập 3 là phần trình diễn của team tôi.
Trên TV, cả nhóm bước ra với vẻ mặt đầy quyết tâm, lời tường thuật của các đội khác cũng được chèn vào.
[Team đó có đội hình mạnh nhất phải không?]
[Seo Ha Im, Jin Se Hyun, Lee Jun Hyuk, Do Seo Han, Ha Jun Seo, không phải tất cả đều cấp A à?]
[Thậm chí có cả Center. Wow, nhóm này là Avengers. Họ không thể thua đâu.]
Ngay khi thấy đội hình team tôi, ai ai cũng cảm thán. Avengers - team này tập hợp nhiều thực tập sinh có độ nhận diện cao nhất.
Đa số thực tập sinh đưa ra những nhận xét tích cực, thậm chí quá đỗi ngọt ngào vì nhiều lời khen đường mật.
[Hm... Kết hợp này có hợp với tôi không à?]
[Thật ra, đây là nhóm có nhiều người chen chúc nhau.]
Màn hình bị chuyển cảnh ngay lập tức. Jin Se Hyun cúi đầu và nói rõ ràng: [Xin chào, đây là sữa tắm...]
- Ý nghĩa thực của câu trả lời đó là gì?
- Sữa tắm làm tôi mất cảnh giác
- Tôi chỉ thấy sự điên cuồng trong mắt ảnh thôi. Haha, điên hết rồi, tôi yêu chương trình này
- Chỉ cần nhìn biểu cảm nghiêm túc kỳ lạ đó, ai cũng biết Se Hyun đang đùa
- Sữa tắm? Anh ấy bị điên à?
- Se Hyun... Chị vẫn chưa biết rõ tính cách của em... Nên em có thể tiếp tục làm thiên tài sân khấu thôi, được không?
"Hyung, anh có nói như vậy không?"
Không biết Se Hyun nhận cuộc phỏng vấn riêng đó khi nào, nhưng may mắn, người xem không phản ứng gay gắt với câu trả lời của hyung.
"Wahahahahah.... C-Cậu, tính cách thật của cậu là ngốc nghếch như này à?" Ha Jun Seo đang cười to tới mức hết hơi không thở được, thế mà mắt vẫn không quên dán chặt lên màn hình.
Cuối cùng, màn hình hiển thị sân khấu của chúng tôi.
Năm người sải bước ra ngoài, với tư thái như thể không ai có thể ngăn cản nhóm này chiến thắng.
[Tôi tự tin.]
[...Tôi sẽ tận hưởng sân khấu.]
Câu nói cuối cùng là của tôi, tôi nói trong khi cười toe toét.
Đứng trên sân khấu, hướng mắt về phía khán giả.
Những cảnh tượng tưởng chừng như mới diễn ra ngày hôm qua.
Khoảnh khắc tôi toả sáng rực rỡ trên sân khấu được tái hiện lại trên màn hình.
Stardust World nằm giữa không gian vũ trụ.
Theo động tác bay nhẹ lên không, ký ức bắt đầu ùa về.
"Ký ức vẫn còn mới..."
Một kịch bản âm nhạc hay.
Tất cả cảm giác hồi hộp cảm nhận được khi đứng trên sân khấu vẫn còn văng vẳng trong tim tôi.
Đây là giấc mộng sao, anh có thể nhìn thấy nó nếu nhắm mắt
Ký ức thanh xuân
Thứ gì ở ngoài kia?
Anh không nghĩ mình sẽ bắt được
Sau đó hoà âm của mọi người vang lên ngay lập tức.
Trái ngược với trailer ám chỉ sự xung đột giữa các thành viên, team tôi trình diễn hoàn hảo trên sân khấu, không một ai tranh đoạt sự nổi bật, sân khấu hoàn mỹ bởi chúng tôi bù trừ lẫn nhau, tạo nên vẻ đẹp đồng đều.
Chất lượng tốt đến mức không có cảnh nào bị cắt.
Seo Ha Im mỉm cười, nhìn thẳng camera.
- Là mấy cậu ý điên hay tui điên dzậy?
- Tôi đang xem cái gì đây? ㅠㅠ TBN hãy đăng fancam của mỗi người đi ạ
- Chuyện bạn bị mất trí nhớ khi gặp người đẹp trai có thật không? Chuyện bạn bị mất trí nhớ khi gặp người đẹp trai có thật đấy! Tui nhìn đang nhìn thấy những chàng trai xinh đẹp như hoa và bị zậy ó...
- Tôi sẽ xây một đất nước mang tên Seo Ha Im, hãy nhập cư ngay vì hiện tại đó là hòn đảo không người
- Sóng mũi Jin Se Hyun như đỉnh Everest. Lần trước tôi đã cố leo lên nhưng không thành công
Camera quay cận cảnh khuôn mặt của mỗi thành viên và sự nghiêm túc của họ được biểu hiện rõ nét.
Anh đang bay nhưng với không tới
Anh bơi giữa không trung
Năm người vừa đi vừa nhảy, tập trung ở chính giữa sân khấu, sau đó nhanh chóng tản ra.
Camera làm khán giả nín thở bởi những vũ đạo uyển chuyển của mọi người.
Đồng thời, điểm nhấn của sân khấu này.
Anh quay trở lại con đường mà chỉ còn mỗi anh bước
Anh sẽ đi cho tới khi gặp lại em
Trên màn hình, tôi nhảy bật ra khỏi ghế.
[STARDUST]
Tôi viết tám chữ đó trên bảng đen và ném viên phấn đi.
Những chiếc bàn bị đẩy ghép nối vào nhau.
Anh là người theo đuổi
Anh không nhớ bóng tối bao trùm khắp mọi nơi
Đây là vận mệnh
Là cơ hội thứ hai để anh quay lại sau một quảng thời gian dài
- Ai là chỉ đạo vậy? Thật điên rồ ㅠㅠ
- Tui đang khóc nức nở
- Mấy anh bạn kia quả là thiên tài. Jun Seo sẽ trở thành thiên thần nóng bỏng mắt
- Xin hãy cho họ ra mắt
- Tôi cứ tưởng đây là vở nhạc kịch cơ, nhìn xem họ truyền tải gì với sân khấu chất lượng cao như thế này nè, những đứa trẻ nghĩ ra concept này thật tuyệt vời và không có chỗ nào để chê sân khấu này cả ㅠㅠ Ha. Tui yêu mấy em ý đến muốn khóc. Tất cả mấy đứa đều là ngôi sao xinh đẹp toả sáng ngoài vũ trụ. Tôi có thể thấy được sự nỗ lực và tình yêu của mấy đứa. Tôi sẽ yêu mấy đứa đến cuối đời, đến tận cùng thế giới.
Anh không bỏ lỡ nữa
Anh thề với trời
Vì vậy hãy biết ơn và ghi nhớ cuộc đời này mãi mãi
Một cảnh tôi không thể xem vì đang trình diễn.
[Ha...]
Khi team chúng tôi thở hổn hển, cống hiến hết mình cho sân khấu, phản ứng của ban giám khảo lại trái ngược, nó kỳ lạ.
Bình luận của khán giả đang rất tốt.
- Hãy debut nha, các em
- Do Seo Han, Seo Ha Im, Jin Se Hyun, Ha Jun Seo, hãy ra mắt nào ㅠㅠㅠㅠ
- Ban đầu tôi cứ tưởng là sân khấu bình thường nhưng giờ nó xứng đáng được thêm vào danh sách sân khấu lịch sử của idol
- Ví dụ hoàn hảo khi nói về sân khấu hay
- Mọi thứ đều hoàn mỹ từ vũ đạo đến đội hình di chuyển, chỉ đạo thật là điên quá đi
- Nếu team này không debut thì ai debut?
- Mấy bé sẽ thành công ㅠㅠㅠㅠ Chị sẽ biến điều đó thành hiện thật ㅠㅠ
"..."
Đôi mắt đang đọc bình luận của Ha Jun Seo dừng lại giữa khoảng không vô định.
Cuối cùng, anh thận trọng nói: "Hyung đoán... Chúng ta đã làm rất tốt, mọi người có nghĩ thế không?"
"Có."
Mặc dù là sân khấu tôi diễn nhưng có một điều tôi chắc chắn.
"Em đã xé nát nó, sân khấu."