.........Lúc nãy hú hồn thật đấy.
Souta tự nhiên từ đâu ra mời tôi ăn trưa cùng.
(Cái gì?! Sao tự nhiên lại mời mình ăn trưa cơ chứ?!)
...là những ý nghĩ đầu tiên hiện lên, và hình như Souta cũng biết tôi đang giám sát cậu ta từng li từng tí rồi.
Kỳ lạ quá~
Mình đã luyện tập để xóa bỏ sự hiện diện của mình đi hết mức có thể rồi cơ mà.
Có lẽ Souta chỉ đơn giản là một người cực kì nhạy bén thôi chăng~?
Nhưng cậu ta làm gì có tí Ngoại Cảm[note47167] nào đâu đúng chứ?
Bằng chứng là, dù Yukina luôn ở ngay bên cạnh nhưng cậu ta có nhận ra đâu.
Kể từ khi Yukina qua đời, tôi chưa từng trò chuyện với Souta lâu đến như vậy bao giờ.
Thật ra, tôi không nghĩ rằng chỉ có hai đứa nói chuyện với nhau như vậy không thôi.
Bởi Yukina vẫn sẽ luôn bên cạnh bọn mình mà.
(.........Vui... thật đấy...)
Thật không ngờ.
Trước giờ tôi luôn là một đứa nhút nhát, còn rất kiệm lời với những người không quen biết nữa.
Ngoài Yukina cực kì thân thiết với tôi ra thì tôi cũng không có nhiều bạn cho lắm.
Còn mấy thằng con trai thì tôi chỉ muốn tránh mặt chúng hết mức có thể thôi.
Với lại, tôi cũng cực kì ghét cái thể loại ngang bướng, cứng đầu cứng cổ.
Dù Souta nói chuyện rất thẳng thắn và thành thực, nhưng cậu ấy cũng chú ý tới việc giữ khoảng cách với nhau.
Bởi thế nên nói chuyện với cậu ấy thoải mái vô cùng.
Chà, suy cho cùng thì mình và cậu ấy cũng đâu có cô đơn đâu nhỉ.
(Vì Yukina lúc nào cũng kè kè bên Souta hết mà~...)
Suýt soát thật.
Mém nữa là chạm mắt cô ấy mấy lần rồi.
May là cho đến phút cuối vẫn không có gì xảy ra.
Nguyên tắc Cơ bản nhất của việc Thanh Tẩy là –– [Không được trực tiếp nói chuyện với các Linh Hồn].
Những tiếc nuối của các Linh Hồn vẫn còn vương vấn lại thế giới này.
Và họ không thể chạm hay nói chuyện với bất kỳ người sống nào hết.
Người thường thì không thể nhìn nhận thấy Linh Hồn được, nên không có vấn đề gì.
Vấn đề nằm ở chỗ những người có thể "thấy" được hồn ma như tôi đây.
Lúc mà bạn vô tình va phải ánh mắt của họ, thì họ sẽ dần tiếp cận bạn.
Trường hợp tệ nhất, những linh hồn đó sẽ ám lấy bạn.
Cho nên một trong những nguyên tắc nền tảng của thanh tẩy là [thấu hiểu Linh Hồn đó muốn gì mà không được để Linh Hồn đó chú ý đến bạn].
Đó là lý do tôi cực kì cẩn trọng trong việc quan sát Yukina đang ám lấy Souta kia.
Nhưng Souta đã phát hiện ra tôi, rồi thành ra chúng tôi dùng bữa trưa cùng nhau luôn......
(Mà chuyện đã đến nước thế rồi thì mình cũng chả làm gì được~...)
Khi Souta đột nhiên mời tôi ăn trưa chung, suy nghĩ đầu tiên vụt qua tôi là phải từ chối lời mời của cậu ấy.
Yukina luôn ở phía sau Souta, nên việc đi ăn cùng sẽ làm tôi có thể quan sát cô ấy dễ dàng hơn, nhưng đồng thời khả năng Yukina nhận ra tôi đang dõi theo cô ấy cũng tăng cao hơn.
Souta cũng không có vẻ ép buộc tôi phải đi cùng cậu ta hay gì cả.
Lúc thấy cậu ta chuẩn bị rời đi, lòng tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng...
"Nè nè Souta-kun. Nếu cậu không ăn cùng Akabane-san thì sao không đi ăn với chúng tớ đi nhỉ?"
"Ừ, đi thôi nào."
Có vài bạn nữ ngỏ ý mời Souta ăn trưa chung.
Họ cứ khăng khăng mời cậu ấy đi ăn cho bằng được.
Đang ngồi nhìn Souta bị mấy bạn nữ đó kéo đi thì......
(Hở?)
Người đang ám Souta là Yukina nhìn chòng chọc vào hai bạn nữ đó với đôi mắt phừng phừng sát khí.
(Không không không không không không ổn rồi!!)
Nếu cứ để chuyện tiếp diễn thế này thì trăm phần trăm Yukina sẽ chuyển xấu mất.
Có khi cô ấy sẽ trở thành Ác Linh không chừng!
"Souta, đi thôi nào!"
Tôi bắt lấy cánh tay của Souta rồi lôi cậu ta ra khỏi tụi con gái.
Thấy tội cho hai người đó quá......
Nhưng ngay bây giờ, Yukina là ưu tiên hàng đầu!
Và thế là Souta và tôi có bữa ăn trưa cùng nhau như thế đó.
<<<<>>>>
"Được thôi. À mà, cảm ơn cậu vì hôm nay nhé."
Souta vẫy tay chào tôi, còn tôi hướng thẳng bước chân ngược lại với lớp học.
Tôi nói với Souta rằng mình cần đi vệ sinh nhưng...... đó chỉ là lời nói dối.
Tôi rẽ qua góc tường, và ngay sau khi Souta khuất khỏi tầm mắt, tôi tựa lưng vào tường, thở phào nhẹ nhõm.
"Haa... Suýt nữa thì."
Tôi đã ăn trưa cùng với Souta mà không có rắc rối gì xảy ra.
Công nhận là khó thật đấy.
Trong khi Souta và tôi trò chuyện thì ngồi kế bên Souta chính là Yukina, và tôi nghe thấy nào là...
(Wow~ Họ đang nói về mình kìa~)
(A, mắc cỡ quá đi~)
(Sou-chan, Akane, tớ yêu hai cậu quá đi!)
...Vân vân và mây mây.
Tôi đã cố hết sức có thể để không đáp lại bất cứ lời nào với Yukina.
Nhưng, tuyệt thật đấy.
Tôi có thể nhìn ngắm gương mặt của Yukina gần đến vậy.
Dù không thể trò chuyện cùng cô ấy...... nhưng chỉ được nhìn thấy cô ấy thôi là tôi đã hạnh phúc lắm rồi.
Và chắc chắn một điều rằng, cô ấy vẫn chưa biến thành Ác Linh.
Yukina dường như đang rất vui vẻ thì phải.
Hay nói đúng hơn, từ trước đến giờ tôi chưa từng gặp một hồn ma nào vui vẻ và hạnh phúc đến vậy như cậu ấy cả...
Nhưng tôi không biết nỗi [tiếc nuối] của cậu ấy là gì hết......
Để tìm ra được thì có lẽ mình phải tiếp tục điều tra và quan sát thêm rồi.
"...... Mình nên về lớp thôi nhỉ..."
Tôi lẩm bẩm một mình rồi thả tấm lưng đang dựa ra khỏi tường.
"Nè, Akane ơi."
Ai đó cất tiếng gọi tên tôi.
Tôi đã hoàn toàn mất cảnh giác.
"Có chuyện gì sao?"
Tôi đã lỡ đáp lại cậu ấy mất rồi.
Tôi nhận ra sai lầm của mình gần như tức khắc.
Thôi xong...
Tôi không thể rút lại những lời nói đó nữa.
Tôi quay đầu lại và –– ở đó, là Yukina đang lơ lửng giữa không trung và mỉm cười với tôi.
<<<<>>>>
Eng: Ngoại Cảm (Rei-kan) (霊感) - Tương tự như Sức mạnh tâm linh, ESP (viết tắt của Esper), giác quan thứ sáu, giác quan siêu nhiên hay bất kỳ thuật ngữ nào khác đề cập đến khả năng "nhìn thấy" hoặc "cảm nhận" những hiện tượng tâm linh. "Rei-Kan" (Rei - Linh Hồn, Kan - Cảm Nhận) là một thuật ngữ trong tiếng Nhật ám chỉ khả năng tương tác với các sinh vật hoặc thế giới tâm linh.