Spino - Sức Mạnh Thượng Cổ

chương 10: danh tính của bóng người đã được sáng tỏ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tôi cũng đã về đến nhà, có lẽ bây giờ Kumino cũng vậy. Tôi hỏi Spino về chuyện đã xảy ra và thắc mắc không biết tại sao Kumino lại bỏ đi như vậy. Spino chỉ cười sặc sụa rồi bảo rằng tôi phải tự hiểu ra, ông ta sẽ không can thiệp vào việc này. Spino còn lẩm bẩm trong mồm cái gì đó đại loại như: "Con bé đó...hay sao...thằng đần này?". Tôi thắ mắc thì ông ta bảo không có gì. Sau đó, tôi hỏi Sora và cũng nhận được câu trả lời tương tự. Tôi nằm trên giường và suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra. Mọi việc cứ rối tung cả lên và rồi...

Trời đã sáng.

Đêm qua tôi không ngủ được chút nào!

Tôi ngồi dậy và ra khỏi giường. Thấy động, Sora liền mở mắt. Nó ngáp ngắn ngáp dài:

"Uwww waaaa, sao hôm nay anh hai dậy sớm vậy?"

Tôi không nói gì và đi ra ngoài. Sora chạy theo, kéo tôi lại:

"Anh hai chưa trả lời câu hỏi của em! Rồi, anh trả lời đi!"

Tôi vẫn không nói gì. Sora chạy ra phía trước và nhìn tôi. Nó kêu lên:

"Mắt anh thâm hết cả lên rồi này! Đêm qua anh bị mất ngủ ạ?"

Thấy nó nói nhiều quá, tôi cũng đành trả lời cho qua:

"Ừ đúng rồi, Sora đi chỗ khác chơi đi, cứ để anh..."

"Không chịu đâu, anh hai phải ngủ cơ! Vào giường đi, em sẽ giúp anh ngủ."

Sora kéo tôi vào giường, bắt tôi nhắm mắt lại để ngủ. Con bé bật các bài nhạc đồng quê, quạt mát, thậm chí là hát ru cho tôi nghe.

"Con bé quan tâm mình quá, hay thôi mình ngủ cho nó vui nhỉ?"-Tôi nghĩ.

Thế nhưng tôi đâu phải muốn ngủ là ngủ được. Đầu tôi cứ suy nghĩ về những việc đã xảy ra hôm qua, tất cả đều liên quan đến Kumino. Việc cô ấy và bóng người kia là một, điều mà cô ấy nói hôm qua, tất cả chúng cứ xoay vòng vòng trong đầu tôi như muốn tìm lời giải đáp. Và rồi, gió cứ chậm dần, chậm dần, lời hát ru cũng nhỏ lại rồi tắt hẳn. Sora đã ngủ, chỉ còn bài nhạc đồng quê vẫn đang bật. Tôi xoa đầu con bé và ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

tiếng sau.

Tôi bật dậy khỏi giường. Bây giờ đã là giờ trưa. Tôi đã ngủ cả một buổi sáng nay và vẫn chưa nghĩ ra được gì cả. Tôi ra khỏi giường và xuống dưới nhà, mùi cơm rang trứng, món khoái khẩu của tôi bay nghi ngút. Tôi vào bếp thì thấy Sora ở đó, và nó đang làm bữa trưa cho tôi. Thấy tôi, nó reo lên:

"Anh hai dậy rồi à? Anh ngồi đi, em đang nấu bữa trưa cho anh đây. Giờ chúng ta đang là dân tị nạn, thức ăn cũng không có nhiều, cũng may là em tìm được quả trứng này đấy. Đúng món khoái khẩu của anh hai luôn!"

"Ừm, món gì Sora nấu cũng ngon mà."

Sora được mẹ dạy nấu ăn từ hồi nhỏ, nên con bé có thể nấu ăn. Món gì nó nấu đối với tôi cũng rất ngon, dù là ngon như bây giờ hay ghê như ngày đầu vào bếp. Con bé cũng rất thích nấu ăn, nó có thể làm hẳn một bữa cơm ngon cho cả gia đình, cho nên nhà tôi không phải chịu cảnh em gái thảm họa như nhà ai đó. Trong lúc chờ, tôi hỏi:

"Đúng rồi Sora, bố mẹ không có nhà hả?"

"Vâng.Hôm nay là phiên bố canh gác, còn mẹ thì đang ở khu cung cấp thực phẩm lấy thức ăn. Chút nữa là mẹ về liền à! Xong rồi, anh hai ăn đi kẻo nguội!"

"Ừ, mà Sora cũng ngồi xuống mau đi!"

"Xin phép được dùng bữa!"

Vẫn như mọi khi, mọi món ăn mà Sora nấu đều rất ngon, ít nhất là với cả nhà tôi. Ăn một miếng thôi mà thấy như sắp chạm tới thiên đường vậy! Lúc này thì Spino hiện lên trong tâm trí tôi. Ông ta nhìn tôi hoài nghi, và xúc một thìa ăn thử. Và bất chợt tôi nghe thấy tiếng "ruỳnh" ở đằng sau. Spino ngã lăn ra:

"Ôi mẹ ơi, ngon vãi chưởng! Ta nhớ cái vị này quá!"

"Tôi đã bảo mà. Mà không ngờ ông có thể ăn khi không có thân xác ở bên ngoài đấy."

"Ta và ngươi...chia sẻ cùng một cơ...thể. Cái gì...ngươi ăn được thì...ta cũng ăn được. Ôi mẹ ơi ngon quá!"

Tôi ngấu nghiến bát cơm rang cho bữa trưa của mình và lên phòng nghỉ. Chiều đến, cũng như thường lệ, tôi lại ra bìa rừng luyện tập. Hôm nay Spino miễn cho tôi tập thể lực và cho tôi tập thuật kết giới. Tôi tập một mạch đến chiều tối. Và tất nhiên là bóng người đó lại theo dõi tôi suốt quãng thời gian đấy. Tôi cũng đang rất tò mò người ấy là ai nên khi phải cố kiefm nén lại nó rất là khó, các bạn cũng hiểu đúng không? Không chịu nổi nữa, tôi bung luôn:

"Này người bạn kia, tôi biết bạn đang ở đấy. Bạn có thể xuống đây để chúng ta nói chuyện được hay không?"

Một tiếng nấc lên vì bất ngờ. Giọng con gái! Không lẽ đó là Kumino? Cô ấy chạy đi, và tôi đuổi theo. Tôi vừa đuổi theo vừa thuyết phục cô ấy dừng lại, nhưng vẫn không có phản hồi. Tuy vậy, cô ấy vẫn không thể chạy thoát được. Vì đoán trước được việc này sẽ xảy ra, tôi đã để phân thân lại ở sâu trong rừng, và bây giờ cậu ta đang chạy đến. Phân thân nhảy lên, lè lưỡi dọa cô gái ấy:

"Ú òa!"

Một tiếng kêu lớn vì giật mình. Tôi nhận ra giọng nói này, là Kumino!

"Kumino, dừng lại đi. Mình biết đó là cậu mà! Cậu có thể dừng lại để chúng ta nói chuyện được không?"

"Mộc thuật: Mộc ngục."

Phân thân bị nhốt lại. Tôi cũng không phá ra được, vì đây là khắc hệ của tôi. Kumino lại tiếp tục chạy đi xa hơn. Quả đúng như vậy, đây là ở trong rừng nên hệ nguyên tố của cô ấy sẽ có lợi thế hơn. Và cũng như để thử nghiệm thành quả sau một buổi chiều luyện tập, tôi đành phải dùng đến nó:

"Kết giới thuật!"

Một bức tường mana bao bọc bắt đầu hiện lên. Kumino bị chặn lại. Nhưng rồi, cô ấy bắt đầu phá nó. Đây là kết giới hệ thủy, và hệ mana của Kumino là Mộc nên cô ấy chẳng sớm hay muộn cũng sẽ phá được nó. Khi tôi chạy đến thì lớp kết giới đã sắp bị phá thủng. Thật là...

"Spino, kiểm soát dùm tôi nhé. Tôi sẽ dùng Kim thuật."

"Được thôi, nhưng ngươi bị gì ta không chịu đâu nhé." - Spino cười với tôi.

"Kim kết giới!"

Đầu tôi trở nên lâng lâng, quay quay như chong chóng. Tôi bắt đầu trở nên mất kiểm soát. Và khi này thì Spino vào việc. Ông ta sẽ rút hết mana trong người tôi nên thay vì mất kiểm soát, tôi sẽ ngất đi. Khi vẫn còn chút ý thức, tôi nghe thấy tiếng Kumino chạy lại:

"Taki, Taki!"

"Cuối cùng cậu cũng đã nhận! Mình thắng rồi nha!" - Tôi cười với cô ấy.

"Cậu thật là ngốc mà! Đâu nhất thiết phải cố như vậy chứ?" - Tiếng Kumino như khóc nức lên.

"Vì cậu đó!" - Tôi nói rồi ngất lịm đi.

Lần trước là Spino, theo thứ tự thì lần này phải là Tanaki. Nhưng vì đây là chap của Kumino nên thiên vị em vậy ^^

Những sự thật thú vị về Kumino:

Kumino là một Dandere điển hình, hiền lành và đáng yêu.

Kumino thích Tanaki cùng lúc với Tanaki thích mình vào thời sơ trung, cụ thể là hồi lớp

Kumino cao m, khá cao so với con gái ở độ tuổi đó.

Kumino nhóm máu O, món ăn yêu thích là bánh đậu đỏ.

Kumino thích học Hóa Học và là học sinh nữ giỏi Hóa nhất trường

Truyện Chữ Hay