Tất cả quái vật đã bị tiêu diệt và nhóm lá chắn đỏ đã bị triệt phá. Các hiệp sĩ vẫn có thể di chuyển được điều trị cho đồng đội của họ hoặc bắt giữ những kẻ khiên đỏ còn lại. Không có ai có một hành động gì, có vẻ như họ đã quyết định theo dõi trận chiến đang diễn ra ở trung tâm chiến trường. Các hiệp sĩ ai cũng hiểu rằng nhóm của Naminissa muốn tự giải quyết cuộc chiến một mình.
Các hiệp sĩ cũng không dám tiếp cận tôi. Họ liếc tôi như thể trông thấy người hùng nào đó vậy. Vui lòng đừng dòm nhiều quá như vậy .... lúng túng thật ....
Mà, đúng là tôi đã làm một điều mà vượt xa đối với một người bình thường có thể làm .... thở dài ... thật khó chịu khi bị nhìn chằm chằm.... !!!
Tôi quay đầu nhìn về trung tâm của chiến trường cùng với Orlando. Mặc dù vẫn chưa chắc thắng, nhưng rõ ràng là nhóm của Naminissa đã dần nắm được ưu thế. Ngay cả khi Denoga biến đổi, bản thân hắn không có kinh nghiệm chiến đấu nên nó không phải là vấn đề lớn. Hắn ta không thể sử dụng tốt sức mạnh mới của mình, với khả năng đó không thể đánh bại nhóm của Naminissa. Sự thiếu kiên nhẫn pha lẫn với sự bực tức bởi vì mọi chuyện không được như hắn muốn nên các đòn tấn công hắn của hắn trở nên rối loạn.
Thanh gươm của Narellina chém vào hông của Denoga khi tránh đòn tấn công của hắn. Từ phía sau Naminissa bảo vệ Narellina với phép thuật rào chắn, roi của Leria-san hạn chế chuyển động của Denoga, và phép thuật lửa của Navirio dần dần làm suy yếu hắn.
Tôi rất ngạc nhiên khi thấy Navirio chỉ huy rất tốt hành động của nhóm này. Tôi tự hỏi anh ta có thể tính bao xa. Mặc dù hiện tại mọi thứ có vẻ tốt, nhưng tôi vẫn tập trung vào đôi chân mình để có thể nhảy vào bất cứ lúc nào.
Cuộc chiến của họ đã vào giai đoạn cuối cùng. Cơ thể của Denoga được phủ bởi một lượng lớn các vết cắt. những vùng da bị cháy vì các đòn tấn công ma thuật cũng có thể nhìn thấy rải rác khắp cơ thể.
Vai Denoga lay động với hơi thở hổn hển. Sử dụng ý chí còn lại của mình, hắn tấn công dữ dội bằng những móng dài sắc bén bao phủ bởi sức mạnh ma thuật.
- GAAAAAAAAA !!!!! BỌN DÒI BỌ !!!!! (Denoga)
Đồng thời gầm rú trời long đất lở Denoga phóng bàn tay về phía Narellina nhưng nó đã bị đẩy lùi bởi ma thuật rào chắn của Naminissa. Hắn ta mất thăng bằng khi chiếc roi của Leria-san quất vào chân hắn và ngã xuống.
Narellina nâng thanh kiếm với mũi kiếm chỉa xuống Denoga, kẻ đã ngã xuống úp mặt xuống đất.
- Kết thúc rồi Denoga !!! (Narellina)
Trong khoảnh khắc, một ngọn lửa bao lấy
thanh kiếm của Narellina trước khi nó xuyên qua cổ họng của Denoga.
- GUHAAAAAAAAAAAAAAA ........ (Denoga)
Những vết rạn nứt lớn xuất hiện trên cơ thể của Denoga. Móng vuốt dài và đôi cánh của hắn tan ra và biến mất. Denoga kết thúc với máu chảy từ cổ họng của hắn ta và tạo ra một vũng máu trên mặt đất.
- Ouuuuuuu ..... !!!!!
Các hiệp sĩ hét lên chiến thắng. Orlando và tôi đập tay nhau trong khi cười vui vẻ. Nhóm của Naminissa tiếp cận chúng tôi với Navirio dẫn đầu.
- Kết thúc rồi ... Tôi muốn nói câu đó nhưng, nhà vua và hoàng hậu vẫn còn chìm trong giấc ngủ (Wazu)
- Họ sẽ ổn thôi. Có một phần của ký lúc tôi vẫn còn bị thao túng, về việc Denoga khoe mẽ về nguyên nhân cha mẹ tôi ngủ. Nên đừng lo vì tôi biết làm thế nào để giải nó. (Navirio)
- Vậy thì, tốt quá rồi (Wazu)
Navirio và tôi bắt tay. Naminissa và những người khác nhìn chúng tôi với một nụ cười trên khuôn mặt của họ .... nhưng rồi đột ngôt có một người vỗ tay khen ngợi để thu hút sự chú ý của chúng tôi.
* vỗ tay-vỗ tay *
Tôi quay mặt về hướng tiếng vỗ tay. Có một người phủ trên mình một bộ quần áo màu đen đeo một chiếc ba lô to gấp đôi cơ thể. Một người đàn ông mảnh khảnh che giấu khuôn mặt của mình bằng một cái mũ chùm đầu màu đen đang vỗ tay ở đó.
Một người bán dạo? Chỉ có thể nhìn thấy anh ta cười mỉn nhưng tạo cảm giác khó chịu.
- Thật là tuyệt vời !! Đánh bại một con quỷ mới thức tỉnh! Như mong đợi đối một gia đình hoàng gia !! Mà, dù sao gốc nó chỉ là một thằng ruồi nhặng nên chẳng bất ngờ gì
Tôi nhớ ở làng Elf khi tôi nhìn thấy ngoại hình của anh ta .... umm .... tên là gì ấy nhỉ .... à mà thôi .... đầu tiên hãy đánh bại anh ta trước đã.... có vẻ như những quả cầu là từ anh ta .... người bán rong .... Tôi nghe kể trước đó .... phải không nhỉ ....
Bên cạnh đó, tên này là ai? Vẻ bề ngoài của anh ta không có gì khiến tôi phải cảnh giác cả, vậy tại sao .... mỗi lần quan sát hắn lại cảm thấy khó chịu.
- Thật là một trận đấu tuyệt vời ~ !! Đ-ặ-c-b-i-ệ-t là cậu trẻ này với con rồng trên đầu!! Sức mạnh mà cậu có được thật tuyệt vời !! Tôi đã phải rùng mình đấy!
Người đàn ông nói chuyện vui vẻ trong khi đang tiếp cận tôi. Cảm giác khó chịu ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn với từng bước từng bước anh ta đến gần tôi.
- Là anh .... phải không ? (Wazu)
Mặc dù tôi chỉ nói những chữ này, không biết sao anh ta lại hiểu chính xác câu hỏi của tôi, anh ta dừng chân, và giang tay lên và xếch miệng cười .
- Hahahaha !! Đúng thế!! Tôi đã cho tên rác rưởi đó quả cầu đỏ và cầu đen !!
Naminissa ngay lập tức căng thẳng bởi những lời xác nhận của tên này. Nhưng tuy nhiên, biểu hiện của anh ta vẫn không đổi và vẫn mỉm cười.
- Nhân tiện thì,
Gần đây... phản ứng từ "Ghen tị" và "Thèm khát" đã biến mất .... đó là do cậu làm à?
-Tôi không hiểu anh đang nói về điều gì nhưng chắc chắn là tôi đã đánh bại 2 người bị chuyển đổi như thế này (Wazu)
- Oh tôi hiểu rồi !! Không phải tôi muốn trả thù hay gì đâu, thấy không? bởi vì có bao nhiêu bọn rác rưởi chết cũng không thành vấn đề
Người đàn ông bất ngờ gõ nhẹ cằm của mình trong khi nghĩ về một cái gì đó. Mình có tấn công ngay bây giờ không nhỉ ....?
- Umu .... Tôi muốn biết quá !! So với cô gái đó, không biết ai mạnh hơn nhỉ?
- Cô gái đó? (Wazu)
- Vì mục đích đó, tôi cần cậu tới chỗ cô ấy .... dù sao cô ấy cũng là "Lười biếng". Vì-mục-đích đó!!
Người đàn ông lấy một viên pha lê màu đen từ ngực của mình và nhanh chóng nghiền nát nó bằng tay trần. Sau đó, một tia sáng màu đen phát ra từ tay anh ta và biến mất vào không khí.
Tôi cảm thấy không ổn khi đột nhiên trọng lượng quen thuộc biến mất khỏi đầu tôi. Tôi nhìn lên và thấy Meru bị mắc kẹt bên trong một viên pha lê màu đen trôi nổi trên không trung.
- kyui-kyui !!! (Meru)
- Meru !!! (Wazu)
- Tạm biệt!!
Người đàn ông vẫy tay và viên pha lê đen biến mất cùng Meru trên bầu trời.
Cảm xúc đen tối bủa vây tôi. Tôi nắm lấy vạt áo của tên bán dạo trong khi chuẩn bị như có thể đánh anh ta bất cứ lúc nào, nhưng nụ cười của anh ta vẫn không thay đổi.
- Ngươi đưa Meru đi đâu? (Wazu)
- Nó tới chỗ cô ấy! Cậu có thể tìm thấy cô ấy ở thành phố suối nước nóng phía bắc, vậy tôi tới trước nhé ~ !! Hẹn gặp cậu ở đó ~~
* pakin *
Với những lời chia tay đó, người đàn ông trượt khỏi tay tôi và biến mất trong không khí khi tôi cố gắng bắt anh ta lại.
- Cậu sẽ đi à? (Orlando)
Tôi từ từ quay lại khi tôi nghe tiếng Orlando.
- Ừ, tôi sẽ đi đòi Meru .... xin lỗi, mặc dù tôi đã nói là muốn nhìn thấy anh trong bộ đồ hiệp sĩ thì như thế nào (Wazu)
- Tôi không để tâm đâu (Orlando)
Naminissa và những người khác bu lại xung quanh tôi.
- Để cậu ta cho tôi lo. Tôi hứa sẽ cho cậu ta làm hiệp sĩ dưới quyền trực tiếp của tôi (Navirio)
- Cảm ơn anh rất nhiều Navirio (Wazu)
Navirio hứa sẽ cho Orlando làm hiệp sĩ. Anh ấy sẽ ổn nếu để Navirio lo.
- Wazu-sama .... lần này bọn em thực sự đã mang ơn anh. Về phần thưởng em sẽ .... Em chắc chắn sẽ trao nó cho anh vì vậy anh hãy chờ nhé !! (Naminissa)
- Ừ-ừ (Wazu)
.....phần thưởng sao? Vậy là có phần thưởng à? Ồ được, tôi sẽ vui lòng chấp nhận nếu có một phần thưởng.
- ho * Sau này tôi chắc chắn sẽ đến gặp cậu (Narellina)
- Ể? Vâ-vâng... (Wazu)
Narellina hắng giọng và nói trong khi nháy mắt với tôi. Khuôn mặt cô ấy đỏ. Cô bị cảm lạnh à?
- Vậy thì, hẹn gặp lại mọi người! (Wazu)
Tôi bắt đầu chạy theo hướng Meru bay đi.