Lúc chúng tôi giáp mặt với bọn cướp đã bắt cóc Siena trong rừng, tôi gặp anh ấy.
Khi tôi đang tìm kiếm một cơ hội để giải cứu Siena khỏi bọn cướp, tôi bắn một mũi tên hướng thẳng vào tên trộm thì anh ấy xuất hiện. Anh ấy mặc một bộ quần áo làm từ lông thú và da thú. Anh ấy không có thanh kiếm, hay đúng hơn anh ta không mang vũ khí hay bất cứ thứ gì. Tôi tự hỏi anh ấy đang làm gì trong rừng ... Tôi cảm thấy không có nguy hại gì nên tôi quyết định lờ anh ấy đi.
Một trong những tên cướp bắt đầu tiến về phía người này nhưng trong chớp mắt, anh ta đến bên này và giải cứu Siena. Tận dụng cơ hội này tôi đã xóa sạch bọn cướp với phép thuật của mình. Nó đã kết thúc, vô thức tôi nghĩ như vậy. Tôi đã chuyển lời cảm ơn đến người đã cứu Siena.
Nhưng, vì một lý do nào đó anh ấy như hóa đá khi anh ấy nhìn thấy tôi. Tôi không biết tại sao? Có gì trên mặt tôi chăng?
- Được rồi, tôi đã quyết định rồi~~~ !!!!! (Wazu)
Tôi không hiểu anh ta đang nói gì.
Sau đó, anh ấy cho chúng tôi biết anh ấy tên Wazu. Anh ấy hỏi về vị trí của thị trấn gần nhất, nhưng thay vào đó chúng tôi dẫn anh ta đến làng Elf. Tôi đi trước hướng dẫn, phía sau tôi, Sieana đang bám lấy Wazu-san, Yuyuna và Ruruna cũng nói chuyện với anh ta rất nhiều. Trông họ khá vui vẻ ....
Mẹ của Siena chạy đến chúng tôi từ bên trong ngôi làng và họ đang ôm nhau, tất cả mọi thứ đã kết thúc ....
Dường như Wazu-san sẽ ở lại với Yuyuna và Ruruna trong một khoảng thời gian. Hai người họ nói với tôi như vậy. Thực sự, có vẻ sẽ vui đây ....
- Em muốn ở lại qua đêm không? - Tôi từ chối khi Ruruna hỏi tôi như vậy. Một người như tôi sẽ chỉ làm hỏng tâm trạng mọi người....
Tôi chưa bao giờ chểnh mảng việc luyện tập từ khi còn nhỏ. Tôi không nhận ra là, mọi người xung quanh tôi bắt đầu đề cao và coi tôi như là một thiên tài, tôi thực sự đã cố gắng hết mình chỉ để đáp ứng mong đợi của họ. Cuối cùng, khi nhận ra tôi đã đứng trên tất cả những người khác và thành Morito, nhưng khi nhìn lại tôi chỉ còn một mình. Tình bạn hay tình yêu, tôi đều không có. Tuy nhiên, Yuyuna và Ruruna vẫn đối xử với tôi như bình thường.
Thật là một cuộc đời cô độc ....
Nhưng Wazu-san lại khác, anh thường nói chuyện với tôi. Chúng tôi cũng hay cùng nhau đi đến khu rừng để hái các loại thảo mộc và cây ăn được. Việc đó dù chẳng có gì đặc biệt nhưng tôi đã rất vui.
2 tuần trôi qua kể từ khi Wazu-san đến làng này ... Tôi nghĩ có gì đó đã thay đổi bên trong tôi. Tôi cảm thấy hạnh phúc bất cứ khi nào Wazu-san bắt chuyện, và lòng tôi trở nên êm đềm hơn. Nhưng, bắt gặp Wazu-san nói chuyện với một người phụ nữ Elf khác, tôi cảm thấy hơi đau trên ngực, thật sự rất khó chịu.
Ruruna .... chị hơi quá gần với Wazu-san rồi đấy....
Và rồi, vào một ngày, có lời triệu tập từ trưởng làng. Gazuna đã thách đấu một trận đấu tay đôi với tôi , ngoài ra còn có điều kiện là người thua cuộc phải rời khỏi làng. Gazuna là một tên khó ưa, nhưng dù sao anh ta vẫn là một phần của làng này. Tôi không đánh giá thấp sức mạnh của anh ta, tuy nhiên, tôi chắc rằng mình mạnh hơn anh ta. Nhưng anh ta đề xuất một cuộc đấu tay đôi, phải là một người có ý chí và quyết tâm.
Tôi tự hỏi liệu tôi có nên chấp nhận nó hay không. Không, tôi nên chấp nhận nó, tôi hiểu rõ điều đó. Nhưng, tâm trí tôi vẫn rất mơ hồ. Vì thế .... trong vô thức tôi đi đến chỗ Wazu-san. Tôi chỉ muốn được gần anh ấy cho đến khi sự quyết tâm của mình trở nên vững chắc.
Ngày hôm sau tôi gặp Gazuna.
Tôi kinh ngạc trước sức mạnh của áo choàng. Tuy nhiên điều đó cũng không đủ để đánh bại tôi, nhưng đột nhiên có vô số lũ quái vật đổ vào làng, thật lòng tôi không biết phải làm gì Mặc dù chúng đến từ chân núi, nhưng chúng chỉ ở mức B-rank, mức tối thiểu với một số con quái vật cấp A trong đó. Đó là bọn quái vật mà tôi không thể một mình chống lại được. Tim tôi tràn đầy sự thất vọng.
Tôi đã thử triển khai phép thuật nhưng không thể thốt ra một từ. Tôi sẽ không ngần ngại sử dụng nó vào kẻ cướp hoặc bọn quái vật, nhưng Gazuna vẫn là người của làng này. Tôi có khinh thường anh ta nhưng vẫn không nỡ triển khai phép thuật của tôi vào anh ta ....
Và rồi Wazu-san xuất hiện trước mặt tôi.
Hả? Wazu? Làm thế nào mà anh có thể ở đây? Khi tôi liếc nhanh về phía sau của Wazu-san, một số lượng lớn xác chết quái vật nằm rải rác tại đó.
- Anh ủng hộ em! Chúc may mắn (Wazu)
Huh? Anh vừa nói gì vậy? Anh sẽ đuổi bọn quái vật đó đi? Đó là sự thật phải không? Nhưng vì một lý do nào đó quái vật đang chạy trốn khỏi làng ....
A thật tốt là Wazu-san không hề bị tổn thương.
Phép thuật của Gazuna có vẻ như sắp cạn kiệt nhưng hắn ta vẫn không muốn từ bỏ và dự định kéo dài cuộc chiến, nhưng tôi sẽ kết thúc nó ngay bây giờ.
Gazuna nuốt một quả cầu màu đỏ và cơ thể anh ta chuyển hóa. Hình dạng của hắn ta không còn là Elf nữa, hắn trông giống như một sinh vật được gọi là "Quỷ" xuất hiện trong câu chuyện cổ tích.
Tôi tập trung vào hắn ta, nhưng vì quá mệt mỏi nên nên cơ thể tôi không phản ứng kịp. Tôi đâm con dao của tôi trong khoảng khắc nhưng đòn tấn công của hắn không dừng lại, cơ thể tôi bị hất văng vào rào chắn. Không biết làm sao mà tôi vẫn còn ý thức nhưng cơ thể tôi không thể di chuyển được nữa, trước mặt tôi, Gazuna nghiền nát con dao yêu thích của tôi bằng bàn tay của hắn.
Chết tiệt....
Khi tôi nhìn thấy Wazu-san ở phía bên kia rào chắn, tôi đã nói với anh ấy cùng mọi người chạy đi. Tuy nhiên lo lắng đó không cần thiết nữa---
* Pariiiiiin !! *
Rào chắn đã biến mất. Không, nó đã bị phá hủy. Wazu-san .... anh thực sự là ai vậy ...?
Wazu-san vòng tới chỗ Gazuna biến đổi. Trong khi ấy tôi từ từ đứng lên và kiểm tra lại cơ thể mình. Và rồi điều đó đã vào tai tôi
- ~ Vì ta thích Sarona-san !!! (Wazu)
. . . . . . Eeeeeeeeeh?
Vừa nãy, Wazu-san vừa nói gì? Thích? Anh ấy thích tôi??
Mặt tôi. . . Không, toàn bộ cơ thể tôi trở nên nóng bừng. Trái tim tôi đập nhanh đến nỗi tự làm đau chính nó.
Tại sao anh không nhìn em? Wazu-san .....
Cuối cùng Wazu xoay người và đôi mắt chúng tôi chạm nhau, nhưng đột nhiên đầu tôi trống rỗng ---
Tôi-Tôi nên làm gì. . .
- Uhm.... về..... những lời Wazu-san nói lúc nãy ....(Sarona)
Toàn bộ khuôn mặt tôi nóng
bừng....
- Em rất cảm kích...Cảm xúc của anh...(Sarona)
Tôi không thể nhìn thấy khuôn mặt của Wazu-san vì tôi đang nhìn xuống để tránh ánh mắt anh ấy.
- Em xin lỗi !!! (Sarona)
Không phải cái đó! Đó không phải là điều tôi muốn nói! Hãy thành thật đi!, tôi đang nói gì thế này !
- Nhưng --- (Sarona)
Tôi ngẩng mặt lên, nhưng là hình dáng Wazu-san đang chạy với một tốc độ thần sầu mà lần đầu tôi được nhìn thấy..
Eh .... Eeeeeeeeeh?
Wazu-san,anh chạy nhanh quá ..... chờ em với..... lời thú nhận của em..... chưa xong mà ....
. . . . . . . . . Một lời thú nhận?
À tôi hiểu rồi .... Tôi đã hiểu rồi .....
Tôi cũng thích anh ấy.....
Cuối cùng tôi cũng nhận ra cảm giác của mình, trái tim tôi cảm thấy nhẹ nhàng và tôi mỉm cười vô thức.
-. . . Sarona (Yuyuna / Ruruna)
Tôi đột nhiên nghe thấy nhiều tiếng gọi, Yuyuna và Ruruna đang nhìn tôi.
- Cậu ấy đã đi rồi..... anh chàng đó! (Yuyuna)
- Người anh hùng đã giúp làng và Sarona .... eh? Sarona? Đừng nói với chị là em cũng? (Ruruna)
Ruruna nhìn vẻ mặt của tôi, dường như cô ấy đã nhận thấy cảm giác của tôi. Mặt tôi có dễ đoán không .... ughhh .... Tôi vội vã che mặt lại. Tôi không hiểu bản thân mình.
- Thật sao? Em.... với cậu ấy .... ~ (Ruruna)
- Không có gì hết (Sarona)
Tôi đã chối thẳng những lời của Ruruna nhưng tôi đã quyết định điều đó trong trái tim tôi ....
Tôi sẽ đuổi theo wazu-san và sau đó tôi sẽ bày tỏ cảm giác thật của mình. Ngay cả khi vào lúc đó có ai đó bên cạnh anh ấy đi chăng nữa, tôi cũng sẽ không thất bại !!
Trước tiên, tôi sẽ từ chức Morito .... và sau đó ... có vẻ như tôi sẽ mất một chút thời gian , nhưng tôi chắc chắn sẽ tìm thấyanh!! Hãy chuẩn bị Wazu-san !!
- Tới lúc phải làm gì đó rồi phải không ?(Yuyuna)
Hình ảnh của Wazu-san nhập tràn trong đầu tôi. Tôi nhìn hướng mà Yuyuna đang chỉ, Gazuna ở đang ở đó.
- Hả? Cứ để hắn ta ở đó! Em nghĩ nên để Trưởng làng xử lý hắn. Thực sự thì bây giờ em không quan tâm liệu hắn ta sống hay chết .... Hẹn gặp lại !! (Sarona)
Tôi quay gót chân và rời khỏi đó với * pokkan * Yuyuna và Ruruna biểu hiện khuôn mặt kinh ngạc.