Sóng Ngầm - Trường Lê

chương 19

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nam ngồi im lặng suy nghĩ mặc cho tiếng nhạc mỗi lúc một lớn hơn:

" Hắn không phải kẻ đó, bước tiếp theo mình phải làm gì đây..? Ban đầu mình đã tính lên kế hoạch một mũi tên đánh động hai con chim nhưng xem ra phải thay đổi một chút. Giết hắn thì quá đơn giản, nhưng mình hiện tại còn muốn ý nghĩa hình xăm của hắn là gì, liệu rằng hắn có liên quan đến tổ chức Báo Đen hay không..? Nơi ở của hắn mình đã nắm được, tạm thời không nên đánh rắn động cỏ, mục tiêu của mình bây giờ là Thành Hưng, trước khi tiếp cận được Thành Hưng thì vẫn phải để cho con mèo này được sống....Quyết định như vậy đi, hôm nay đến đây là đủ rồi."

Nghĩ xong Nam uống nốt chỗ rượu còn lại trong ly rồi đứng dậy gọi phục vụ thanh toán, nhìn chai rượu vẫn còn gần như là nguyên vẹn, phục vụ hỏi:

- - Em sẽ đem chai rượu này đi gửi giùm anh, lần khác anh tới đây đưa thẻ ra là được, anh có cần không ạ..?

Nam mỉm cười:

- - Thôi không cần đâu, chỗ tiền còn lại bo cho cậu.

Phục vụ cảm ơn rối rít, cúi đầu tiễn Nam. Bước qua bàn của Vinh sắt Nam làm bộ không để ý nhưng thực ra Nam đã quan sát thấy khi Nam bắt đầu thanh toán tiền ra về thì Vinh sắt cũng đã ngoắc tay cho tên đàn em, tất nhiên Nam hiểu hắn ra lệnh gì cho bọn thuộc hạ. Thản nhiên đi qua Nam len vào giữa đám đông rồi bước ra khỏi Monaco.

Ra đến đường lớn Nam khẽ vươn vai bởi không khí trong bar khiến Nam cảm thấy có phần không hợp với mình, quá ồn ào, quá đông người và quá nhiều nhục dục. Hít một hơi dài Nam muốn đi bộ tản mạn một chút. Bởi phía sau Nam hai vị khách không mời cũng bắt đầu bám đuôi. Có lẽ chỉ cần đợi Nam đi đến quãng vắng chúng sẽ hành động.

Hai thằng du côn ngơ ngác nhìn nhau sau khi bước qua một ngã tư thì chúng đã mất dấu Nam, đứng cách đó đoạn đường vắng, Nam nhìn hai tên giang hồ nháo nhác tìm mình mà cảm thấy buồn cười. Một tên trong số chúng lấy điện thoại gọi cho Vinh sắt, chắc hẳn bên kia đầu dây, Vinh sắt đang chửi chúng tơi bời nên cả hai tên khúm núm, mặt mũi sợ sệt xin lỗi rối rít.

Bỏ qua chúng Nam biến mất vào trong bóng tối của con đường nhỏ hẹp, ngày hôm nay tuy kẻ muốn tìm vẫn chưa xuất hiện nhưng ít nhất Nam cũng xác nhận được Vinh sắt không phải tên đã giết bà ngoại. Có chút thất vọng nhưng Nam cần gác lại những chuyện quá khứ, bởi bây giờ mới là lúc bước chân vào hang cọp. Đêm nay Vinh sắt sẽ không về nhà, giờ có đến nhà hắn cũng chỉ mất công, quay về nhà Nam thì cũng không phải gần, hơn nữa Nam cũng hiểu thời điểm này tốt nhất không nên xuất hiện ở nhà. Chỉ còn lại ngôi nhà mà Đen giao chìa khóa cho Nam, đêm qua đến tận sáng nay, Nam dành thời gian nghiền ngẫm tất cả những hồ sơ của những kẻ có liên quan đến Thành Hưng rồi. Việc Vinh sắt không phải tay đã giết bà ngoại thực chất cũng không ảnh hưởng gì đến kế hoạch của Nam cho lắm. Có điều chưa đến lúc phải ra tay mà thôi, lúc đầu Nam dự tính, sau khi xác nhận Vinh sắt là đối tượng mình cần tìm thì đêm nay sẽ là kết cục của y, cái chết của y sẽ được thông báo đến Thành Hưng như một lời khiêu khích. Thậm chí Nam còn nghĩ sau khi giết Vinh sắt thì người tiếp theo Nam hướng đến chính là Thành Hưng luôn, một ý nghĩ điên rồ và đầy liều lĩnh, táo bạo.

Giờ đây khi biết Vinh sắt không phải kẻ đã giết bà ngoại, hướng suy nghĩ của Nam đã thay đổi một chút, Nam sẽ tiếp cận Vinh sắt và tìm hiểu xem hắn là người thế nào, có liên quan gì đến Báo Đen hay không, hoặc ít nhất hình xăm trên người hắn mang ý nghĩa gì, tính đến nay đã có kẻ có hình xăm con báo, không nhiều nhưng cũng không phải là ít trong giới xăm hình. Thường thì chỉ có những băng đảng, tổ chức tội phạm mới có những ký hiệu riêng, có thể đó là một hình xăm cho những người tham gia vào băng đảng. Rõ ràng việc một hình xăm giống nhau từng chi tiết khó có thể lại xuất hiện trên nhiều người đến như vậy. ̉n ý của Đen sau khi rời ngôi nhà chính là mong Nam bình tĩnh để tìm hiểu xem Vinh sắt thực chất là kẻ ra sao.

Bình tĩnh lại Nam mới nhận ra khi thù hận chiếm lĩnh đầu óc, con người ta thường đưa ra những quyết định vội vàng, không mang tính chuẩn xác cao. Giết Vinh sắt không khó, nhưng moi được thông tin từ hắn lại là điều cũng không dễ dàng. Việc này cần có thời gian và chuẩn bị chu đáo hơn.

Nam tặc lưỡi vì biết mình đã quá sơ suất trong hành động. Điện thoại của Nam reo lên, không ai khác ngoài Đen, bởi số này chỉ có một mình Đen biết, Nam vừa nghe thì Đen hỏi:

- - Mọi chuyện sao rồi..?

Nam đáp:

- - Hôm nay tạm thời không xảy ra gì cả, Vinh sắt có cho người theo tôi nhưng cắt đuôi rồi. Mà này, hình như anh biết kẻ đó không phải người giết bà ngoại tôi phải không.?

Đen nói:

- - Chú mày nghĩ anh là thánh hay sao mà cái gì cũng biết. Anh chỉ khoanh vùng rồi tìm hiểu thấy hắn thôi, cũng do hắn đang làm cho Thành Hưng nên mới biết được. Đặc điểm nhận dạng là chú mày cung cấp, chứ anh sao có thể biết đúng hay sai...? Làm ơn mắc oán à cái thằng này..?

Nam tiếp:

- - Cho tôi xin lỗi, nhưng việc này tôi cần thêm thời gian. Chưa thể hành động ngay được, còn cần phải tìm hiểu thêm một số thông tin nữa. À mà anh có thể cho tôi mượn một phương tiện đi lại được không..? Như này hơi bất tiện....

Đen cười lớn:

- - Ha ha ha, mới qua đêm mà chú mày trưởng thành nhanh đấy. Chính xác là anh đang cần người biết nghĩ sâu hơn, chuyện này không đơn giản đâu, cứ giết người mà xong việc thì đâu còn thú vui. Còn việc đi lại chú mày có thích con xe của anh không..? Anh sẽ đưa nó cho chú làm phương tiện đi lại....Dáng chú mày rất hợp với nó đấy.

" Kít.....ít........kít.....ttt......."

Tiếng phanh xe thắng gấp cháy cả mặt đường, một chiếc taxi vừa phóng vượt qua Nam một đoạn rồi dừng lại. Nam trả lời Đen:

- - Vậy anh cho tôi mượn chiếc...xe....đó.....

Chưa nói hết câu thì Nam nhìn thấy điều gì đó, phía bên trên chiếc xe vừa dừng đỗ, cửa xe mở ra, tài xế xuống xe kéo người bên trong ra ngoài rồi mắng:

- - Đồ điên, bẩn hết cả xe của tôi rồi....Đã vậy ngồi còn không ngồi yên, cứ kéo đầu người khác, cô có biết chút nữa là cô gây tai nạn rồi không....Xuống, xuống....tôi không chở cô nữa, ngày khỉ gì mà toàn gặp khách không đâu. Tưởng bắt được khách ngon đi bar lớn, ai dè vướng ngay của nợ.

Đen không thấy Nam nói gì thêm bèn hỏi:

- - Này, này....có chuyện gì đấy..?

Nhìn cô gái đang bị tài xế đuổi ra khỏi xe, Nam lúc này cũng đã bước tới gần. Là cô gái ở trong Monaco khi nãy, hình như cô ta đã say mèm, lảo đảo bước ra khỏi xe cô ta móc móc túi chắc định lấy tiền trả bác tài nhưng say quá không lấy được. Nam nói với Đen:

- - Thôi, tạm vậy đã nhé.....Tôi tắt máy đây.

Đen ngơ ngác nghe tiếng tút điện thoại vang lên, không hiểu ở đó Nam đang làm gì mà gấp gáp đến vậy.

Chạy lại gần, Nam lấy tiền đưa cho tài xế, bác tài hỏi:

- - Cậu quen cô này à..?

Nam không biết nói thế nào đành gật đầu, bác tài tiếp:

- - Nãy thấy đi như ma đuổi từ trong cái sàn đấy ra, cô ta gõ cửa xe tôi rồi lên luôn....Chạy được một lúc thì nôn ọe, khiếp quá đi mất, đàn bà con gái trẻ thế này mà nát. Thôi đấy, nếu cậu quen cô ta thì đưa cô ta về đi, tôi chịu....Nhìn xem này, nôn hết ra cả ghế sau rồi. Tởm thế...

Nam lấy thêm tiền đưa cho tài xế xin lỗi, bác tài cũng nhận tiền rồi cảm ơn chạy xe đi mất. Còn lại hai người Nam vỗ vỗ vào mặt cô gái hỏi:

- - Này này, cô có còn đi được không đấy....?

Cô gái ngất ngưởng ngước đầu lên nhìn Nam rồi cười, cô ta say lắm rồi:

- - Anh.....là....ai...đấy....Say...là...say....thế...nào...? Ụ....ụa.....

Biết cô ta sắp nôn, đây lại trước cửa nhà dân, nhìn phía trước có một con ngõ tối, Nam đỡ cô ta dậy đi lại đó để cô ta nôn, chẳng biết cô ta đã uống bao nhiêu mà bây giờ nôn ra toàn rượu, mùi nôn bốc lên khó chịu khiến Nam phải bịt mũi lại. Nhưng rồi, lập tức lúc này có một chiếc oto đen lao đến, chúng dừng ngay với chỗ mà chiếc taxi ban nãy dừng lại. Bước xuống xe là Vinh sắt cùng tên đàn em, vội thu mình vào bóng tối nơi con ngõ, Nam nghe thấy bên ngoài Vinh sắt chửi bới:

- - Đm chúng mày....Có mỗi đứa con gái mà trông chừng cũng không xong....Giờ không biết ở đâu mà tìm, lũ ngu như chúng mày chỉ ăn với chơi là giỏi thôi. Khốn kiếp....

Chúng không phải tìm Nam mà người chúng muốn tìm chính là cô gái này, quái quỷ thật, rốt cuộc thì cô ta là ai, tại sao lại dính vào bọn Vinh sắt.

- - Ụa....ọe....

Cô ta lại tiếp tục nôn, nhưng Nam phải lấy tay bịt miệng cô ta lại tránh cho bọn bên ngoài nghe thấy. Vinh sắt tức tối lên xe đi mất, lúc này Nam mới thả tay ra thì ôi thôi, bộ vets đen lịch lãm mới tậu sáng ngày bây giờ nhơ nhớp bãi nôn từ cô gái kỳ lạ.

Không chỉ thế, nôn xong cô ta đã bất tỉnh nhân sự, tất nhiên vẫn còn thở. Nam nhăn nhó mặt mũi vì thứ bốc mùi kia dang dây vào người mình, Nam bám lấy vai rồi lắc người cô gái:

- - Này, này, này....dậy đi chứ.....Cô làm trò gì thế này, dậy đi.....

Cô gái khẽ mở mắt, nhưng rồi lại lập tức đổ chầm vào Nam, cô ta ú ớ:

- - Ún..uống....tiếp.....đi............

Lần đầu tiên trong đời Nam phải đối diện với tình cảnh vô cùng oái oăm này.....Phải giải quyết làm sao đây..?

Truyện Chữ Hay