Trời bắt đầu tối dần, khi mặt trời nhường chỗ cho những vì sao bắt đầu xuất hiện trên bầu trời đen kịt cũng là lúc ánh sáng của ngôi biệt thự toạ lạc trên một quả đồi tách biệt khỏi khu dân cư trở lên rực rỡ hơn bao giờ hết.
Lúc này mới chỉ là h tối....Con đường đi lên ngôi biệt thự là một con đường độc đạo, chỉ có lối lên và cũng là lối xuống duy nhất. Dọc con đường, Ngoạn cho bố trí phải đến trạm gác để xe lưu thông qua lại. Có nghĩa là mỗi chiếc xe để lên đến biệt thự phải bị kiểm tra đến lần.
Chiếc xe tải loại nhỏ vừa dừng lại ở trạm đầu tiên, hai tên mặc đồ đen đứng ra chặn đầu rồi gõ gõ vào thành xe:
— Đi đâu đây.!? Xe chở cái gì thế này.!?
Một người mở cửa xe đi xuống nói:
— Chúng tôi chở bia cùng với rượu lên bên trên. Người đặt hàng là anh Vũ.
Một tên nheo mày:
— Sao không thấy anh Vũ nói gì nhỉ, hôm qua đã chở lên rồi cơ mà..!?
Người vừa xuống xe nói:
— Tôi có biết đâu, thấy báo giao hàng thì tôi giao thôi. Không thì các anh gọi lại cho anh Vũ xem sao..!?
Ba tên mặc đồ đen nhìn nhau rồi gật đầu, một tên lấy điện thoại ra gọi vào số của Vũ Con, sau khi Vũ Con ( Đen) bắt máy, hắn hỏi:
— Anh Vũ, có một xe chở bia với rượu bảo giao cho anh. Bọn em chưa cho lên.
Đen nói:
— Có phải của đại lý Thành Nam không..!?
Tên mặc đồ đen hỏi:
— Mày là bên Thành Nam hả..?
Người kia gật đầu, trong điện thoại Đen tiếp:
— Đưa máy để tao nói chuyện với nó.
Người kia vừa cầm điện thoại, Đen hỏi:
— Tổng bao nhiêu thùng..!?
Người kia đáp:
— thùng bia, thùng rượu.
Đen tiếp:
— Được thử trước bao nhiêu..!?
Người kia nói:
— Thử trước ....Nếu đồng ý sẽ chuyển hết.
Trả lại máy cho tên gác trạm, Đen bảo với hắn:
— Cho xe đó lên...!!
Lập tức barie được đẩy lên, chiếc xe tải nhỏ tiến thẳng về phía biệt thự, nhờ có sự liên lạc giữa các trạm nên xe được thông qua nhanh chóng. Tuy vậy người của Ngoạn vẫn cẩn thận kiểm tra từng thùng bia, thùng rượu, số người có mặt trên xe. Sau ba trạm gác, chiếc xe cũng dừng lại ở trước sân biệt thự. Đen đã dợi ở đó từ trước, bước xuống xe lúc này ngoài tài xế ra còn một người nữa, người này đội mũ lưỡi trai, mặc quần áo của nhân viên giao hàng. Không ai khác đó chính là Nam, cả ba nhìn nhau ngầm hiểu ý, Vũ Con ( Đen) lúc này ra lệnh cho đàn em chuyển những thùng bia rượu này vào bên trong. Còn lại thùng, Vũ Con ( Đen) vỗ vai Nam rồi nói:
— Thùng này phiền cậu bê đến phía sau biệt thự, cứ đi đến đó sẽ thấy một cái bốt nhỏ. Để đấy cho tôi là được....Mọi người mỗi người một tay một chân chuyển nhanh lên. Sếp nói, sau khi công việc hoàn tất, anh em sẽ được vui chơi thoải mái. Làm việc đi..
Đen đang cố thu hút sự chú ý để cho Nam dễ bề hành động. Bê thùng rượu ra phía sau biệt thự, có lẽ vị trí này là nơi Đen muốn Nam tạm thời ẩn mình, mặt sau của biệt thự dựa vào núi cho nên không có lính gác. Tuy nhiên những chuyện này đối với Nam chỉ là chuyện nhỏ. Nam từng trèo tay không lên những vách đá còn cheo leo gấp nhiều lần thế này, đó là những buổi đi hái thuốc cùng sư phụ Pỉn Tá tromg rừng sâu. Lợi dụng bóng tối, sau khi giấu thùng rượu đi, Nam nhanh như một con khỉ leo lên vách đá rồi biến mất trong màn đêm phía sau ngôi biệt thự.
Ở sân trước lúc này Vũ Con ( Đen) cũng ra hiệu cho người lái xe đến nhanh chóng rút lui. Như vậy, việc đưa Nam xâm nhập vào biệt thự của Ngoạn đã diễn ra một cách êm thấm, không có một chút sơ xuất nào. h tối, chiếc xe Rolls Royce màu đen bóng loáng đỗ lại ngay trước sảnh. Đó chính là xe của Ngoạn, hai bên hai tên đàn em vội mơ cửa xuống trươc, chúng cẩn thận đỡ Ngoạn xuống, kẻ cầm baton, kẻ cầm tẩu thuốc. Đặt chân xuống mặt đất, những thứ đó lại nhanh chóng trở về tay Ngoạn. Phì phèo khói thuốc, Ngoạn cười lớn:
— Khà khà khà, buổi tối đúng là rất bắt mắt.
Phía trước sảnh tất cả đàn em đã đứng dàn thành hai hàng đối xứng hai bên lối vào bên trong biệt thự, tên nào tên đấy nghiêm túc một cach quy củ. Vũ Con(Đen) cũng đang đứng chờ đợi. Ngoạn gật gù ra chiều hài lòng, bước qua Vũ Con, Ngoạn có lời khen:
— Làm tốt lắm, vất vả cho cậu nhiều rồi.....Cố gắng qua đêm nay, chúng ta sẽ sang một trang mới, khi đó...Người tiếp quản Thành Hưng chính là cậu...Ha ha ha..
Vũ Con ( Đen) khẽ cúi đầu cảm ơn, nhưng có vẻ như Đình Sáu đang nhìn Vũ Con chằm chằm. Đen được biết Đình Sáu mới là tay phải đắc lực của Ngoạn, Nam cũng nói người này kiệm lời, rất khi nói, nhưng khí tức của hắn toát ra không phải là kẻ đơn giản.
Ngoạn đi vào trong, Đình Sáu đến gần Vũ Con, hắn nói ;
— Tao có cảm giác hình như mày cao hơn phải không Vũ...Mặc dù không nhiều.
Vũ Con ( Đen) làm bộ ho sặc sụa, chỉ tay vào đôi giày, Đen nói với giọng khàn khàn:
— Suỵt...Hôm nay toàn người có máu mặt...Tao muốn...mình cao hơn một chút...Giày độn...độn đấy.
Tầm sớm khi Ngoạn gọi điện, Đình Sáu cũng đã biết Vũ Con đang ốm nên hắn không thắc mắc về giọng nói, nhưng mặt hắn sầm lại, ánh mắt của hắn có gì đó thay đổi, Đen nghĩ:
" Thằng khốn, chẳng lẽ hắn phát hiện ra điều gì rồi. Nếu như bị lộ ở đây mọi chuyện sẽ bị phá hỏng. Phát hiện vấn đề, chắc chắn chúng sẽ huỷ cuộc hẹn."
Bàn tay của Đình Sáu đưa lên, nhưng rồi hắn cười lớn:
— Ha ha ha, thằng khùng.....Hoá ra mày cũng như thế luôn hả Vũ...Tao buồn cười chết mất.
Vũ Con ( Đen) ngớ người ra, Đen không hiểu chuyện này có gì buồn cười. Nhưng theo những gì Đen được biết thì Đình Sáu đâu phải kẻ hay cười. Tuy nhiên những tên như Đình Sáu luôn có sở thích khác người. Việc Vũ Con đi giày độn khiến cho hắn cười chảy nước mắt. Hắn bước vào trong với Ngoạn mà vẫn ôm bụng cười. Bên ngoài lúc này Đen mới dám thở mạnh. Mọi chuyện vẫn đang trong tầm kiểm soát.
Cứ như thế cho đến h tối, những chiếc xe liên tục đi vào khu vực sân trước sảnh biệt thự. Những tay trùm có tiếng trong khu vực thế giới ngầm miền Bắc cùng với nhiều tên đàn em bắt đầu xuất hiện. Và chị Phụng là người xuất hiện sau cùng trên chiếc Maybach S màu trắng đầy quyền lực, ngồi cùng xe của chị Phụng còn một người khác, đó chính là Bình Bạc. Theo sau xe chị Phụng là nguyên một dàn chiếc BMW đen cóng chở những tay trợ thủ, đàn em thuộc dạng đắc lực nhất của tổ chức " Gia Đình ". Sự xuất hiện của chị Phụng đúng với tư cách của một bà Trùm trong lĩnh vực ma tuý toàn khu vực, thậm chí là toàn quốc.
người đứng đầu trong đó có Ngoạn đã đứng dậy để chào đón chị Phụng. Tuy nhiên trong số những người này không phải ai cũng coi chị Phụng là số . Ánh mắt của Phụng và Ngoạn nhìn nhau đầy ẩn ý. người đứng đầu, mỗi người chỉ được dẫn theo một hộ vệ để bước xuống tầng hầm, vào căn phòng diễn ra hội kín.
Trong khi Ngoạn và những kẻ mới đến còn đang chào hỏi nhau thì bên ngoài Vũ Con ( Đen) mới nói vào thiết bị liên lạc với Nam:
— Thế nào rồi, xác định được những vị trí trọng yếu rồi chứ..!? Nếu chỉ là tay chân của tên Ngoạn thì không phải vấn đề, nhưng hiện nay chúng ta có thêm khá nhiều khách vãng lai. Hiện chúng đang tập trung bên trong biệt thự. Vòng ngoài chú mày phải tự lo liệu. Nơi này chỉ có một đường ra, thế nên có thể chúng ta sẽ rất vất vả đấy. Sau khi bọn chúng chui xuống hết tầng hầm. Anh mày sẽ cho nổ.....,
Nam nói:
— Nổ, ý anh là anh đã cài sẵn thuốc nổ ở tầng hầm..!? Vậy tôi có mặt ở đây làm gì.!?
Đen cười:
— Để chứng kiến kẻ thù gϊếŧ bố cậu chết tan xác. Hãy chờ xem màn trình diễn của pháo hoa đêm nay.
Lúc này phía trong, Ngoạn cùng với những người có liên quan đã bắt đầu đi xuống tầng hầm. Muốn kích nổ được bẫy đã đặt sẵn, Đen phải ở trong khu vực tầng hầm khoảng m. Khi Ngoạn cùng chị Phụng và những tên khác đi xuống, Đen bắt đầu bước vào trong biệt thự.
Đi đến lối xuống tầng hầm, Đen nghĩ có lẽ lúc này đám người kia đã yên vị trên chiếc ghế, nhưng không, trái ngược với suy nghĩ của Đen, chúng đang quay trở lên. Thấy Vũ Con ( Đen) đang đứng bên trên, Ngoạn cười lớn:
— Ha ha ha, các ông lớn đây muốn kiểm tra qua an ninh cũng như mức độ an toàn của căn phòng này một chút. Không sao, điều đó là hoàn toàn đúng bởi chúng ta đang chuẩn bị bước vào một cuộc cách mạng. Để tin tưởng nhau hơn, chúng ta nên làm như vậy. Bây giờ mỗi người sẽ cử một người của mình xuống để kiểm tra căn phòng trước. Sau khi xác nhận an toàn, không có mối nguy hiểm nào...Chúng ta sẽ bắt đầu cuộc họp mặt.
Ý kiến của Ngoạn được thông qua bởi ngay đến Ngoạn cũng không thể tin được rằng dưới phòng có cài thuốc nổ. Đen thoáng giật mình, biết rằng mọi chuyện sắp tới đây sẽ bị bại lộ nếu chúng phát hiện ra thuốc nổ được giấu ngay trong phòng kín. Khi đám người đang đi xuống kiểm tra, Đen ở trên tìm cách lủi ra xa, vừa đi Đen vừa khẽ nói:
— Không thành công, hắn phát hiện ra rồi.
Nam cũng nghe thấy điều này, nhưng khi Nam chưa kịp trả lời thì một giọng đàn ông trầm, lạnh lùng vang lên trong tai nghe:
— Hà hà, không sao....Lùa hết lũ chuột đó ra đi. Ta cũng không nghĩ hắn sẽ chết một cách dễ dàng như vậy. Phương án B đã hỏng, thực hiện phương án A.
Nam nghe giọng nói của người đàn ông này rất quen, hình như Nam đã được nghe ở đâu đó rồi. Nhưng rốt cuộc ông ta là ai..!? Đang suy nghĩ thì ông ta nhắc đến tên Nam:
— Nam, cậu nhóc....Trong lúc hỗn loạn ta cần cậu giúp một tay. Loại bỏ hết những kẻ chắn đường, ta sẽ đến gặp cậu sớm thôi.