Editor: Puck - Diễn đàn
Tô Mặc Nhiên, cô gái bình thường thế kỷ hai mươi mốt, đặc biệt duy nhất chính là cô đã từng có một gia đình giàu sang hạnh phúc mỹ mãn, tại sao nói đã từng, bởi vì cha mẹ cô ly dị khi cô mười tuổi, lại tạo dựng gia đình mới của riêng mình, cô cũng có em trai em gái mới.
Cha dượng mẹ kế đều là người bình thường, không có nhiều ý định ác độc, cũng tự nhiên không thể có tính tình thánh mẫu.
Hai gia đình không đánh không mắng cô, mỗi tháng đúng hạn sẽ phát tiền phí sinh hoạt, vả lại tiền phí sinh hoạt còn hết sức phong phú, nhưng chỉ dừng lại ở đây, chẳng quan tâm đã là kết quả tốt nhất.
Từ nhỏ cô đã biết, cô đều là người dư thừa đối với hai gia đình, vì vậy từ khi vào cấp ba cô liền ở ký túc xá, mỗi tháng cầm phí sinh hoạt bọn họ cho sống cuộc sống của mình, không có chuyện gì đặc biệt cũng ít quấy nhiễu gia đình bọn họ, đây là chuyện duy nhất cô có thể làm vì cha mẹ ruột của mình.
Cô bình thường không có yêu thích gì khác, chỉ thích xem tiểu thuyết và nghiên cứu nấu nướng. Bởi vì tiểu thuyết xem quá nhiều cũng bắt tay viết mấy quyển, coi như một trong suốt nhỏ, kiếm chút tiền lẻ, mặc dù cô cũng không thiếu tiền.
Vào tháng mười năm tình cờ cứu một bà cụ nhận được một mặt dây chuyền hình hoa sen bằng ngọc trắng, chất ngọc trắng dịu dàng, phiếm ánh sáng bóng óng ánh, đón lấy ánh mặt trời nhìn vào bên trong dường như còn lưu động một chất lỏng, coi như dù không biết phân biệt tốt xấu, cô cũng biết mặt dây chuyền bằng ngọc