Ngọc Huyền bỏ đi mặc kệ Long với tội lõi mà hắn đã gây ra. Long đứng như trời trồng mà không biết làm như nào. Trước giờ hắn chưa có dỗ dành con gái khóc bao giờ. Ngoài Nguyệt ra, hắn cũng chẳng biết cách dỗ ai. Nên hắn chỉ biết ngồi xuống cạnh Ngọc Linh mà nói câu nói quen thuộc:
- Thôi nín đi, anh xin lỗi.
Không biết là lời xin lỗi có hiệu quả hay vì lí do gì mà vài giây sau cô bé chùi nước mắt vào áo hắn rồi đứng dậy cách mạnh mẽ, xoay người đi vào bếp. Long tính đi theo xem Ngọc Linh có bị làm sao không nhưng lại thôi. Nhỡ đâu hắn lại lỡ mồm lỡ miệng gì lại khổ. Nên không đi theo nữa. Nhưng vẫn để lại tia ý thức theo dõi động tĩnh của Ngọc Linh.
Còn hắn thì ngồi trên sofa, tiếp tục hỏi về chuyện huyết mạch Văn Lăng tộc mà hôm qua hắn quên béng mất không hỏi.
- Ê Huy, về cái hệ thống thong tin cá nhân mà hôm qua mày đưa tao ấy, tao có vài thắc mắc.
Huy đã bớt điên để quay trở lại hình hài người bình thường. Hắn trả lời:
- Ừ, tao biết rồi.
Long không ngạc nhiên gì, nên cũng hỏi luôn:
- Ok, vậy đầu tiên là cái huyết mạch Văn Lăng, Tiên Linh, Long là nhưu nào? Giải thích kĩ hộ về cái này với.
- Ừm, để tao truyền thừa cho mày, nói hơi dài.
Huy vừa dứt lời thì Long chợt cảm thấy trong đầu có thêm đoạn thông tin về loại huyết mạch mà hắn hỏi.
“Tiên Linh chính là những cư dân có dạng hình người của Tiên Giới. Thân thể Tiên Linh chảy xuôi không phải là máu, mà là thứ chất lỏng màu vàng lấp lánh như hoàng kim. Chất lỏng này được gọi là Tiên Huyết. Tiên Huyết là gốc rễ của việc tu hành của Tiên Linh. Họ tu luyện chính là Tiên Huyết. Lấy Tiên Huyết làm chủ, Tiên Linh là những kẻ có sức sống mạnh mẽ nhất Tam Giới…
Long tộc chính là Rồng. Là loài có thân thể mạnh mẽ chỉ sau Kì Lân tộc. Long tộc đã từng thống trị Nhân Giới, giữ địa vị cao hơn tất cả. Nhưng sau Tam Giới Chiến lần cuối, Long tộc hiệu triệu yêu thú, tự lập ra Thú Giới, tách biệt với Nhân Giới của loài người…
Văn Lăng, trong tứ đại viễn cổ bí tộc. Đặc điểm nhận dạng là khả năng hồi phục cực mạnh. Người Văn Lăng tộc luôn mang trên mình phong ấn. Ấn này là Thiên Mệnh Ấn, chịu Thiên Đạo áp chế.”
Đó là đoạn thông tin mà Long nhận được.
- Êu, khoan đã. Hình như có gì đó sai sai. Sao lại dính Thiên Mệnh Ấn?
- Không có thông tin. Vấn đề này vượt ngoài tầm hiểu biết của nhân loại Trái Đất.
- Đù…
Long thực sự bất ngờ vì lời Huy nói. Như Huy nói thì trên người hắn cũng có cái Thiên Mệnh Ấn. Càng ngày hắn càng cảm thấy cuộc đời có nhiều thứ bí ẩn và phức tạp. Ngay chính bản thân hắn cũng nhiều sự việc mờ ám vướng lên người. Từ tiếng gọi mơ hồ của cô gái nào đó, tới Huyết Sát, rồi giờ lại là THiên Mệnh Ấn.
Lời nguyền từ kiếp trước vượt Luân Hồi bám theo hắn chưa trừ, thì giờ lại có thêm cái phong ấn chưa biết. Chỉ có vài ngày mà hắn có thêm nhiều gánh nặng gấp mấy lần kiếp trước.
- Haiz, con đường dài chông gai. Biết lúc nào mới thảnh thơi đây?
Long than thân trách phận lúc rồi mới nhớ tới cái bất hợp lí nữa của hệ thống thông tin cá nhân. Chính là linh lực thì để số còn sinh lực thì để phần tram. Vấn đề này được Huy giải thích như sau:
“Linh lực, không chỉ đơn giản là thứ lưu trữ trong người. Lưu trữ trong người, đơn giản là để dễ vận dụng và tối đa hóa ích lợi mà linh lực mang lại đối với cơ thể. Linh khí là của trời đất, linh lực là của con người. Đây là lí thuyết mà mọi tu sĩ đều biết. Nhưng có những trường hợp đặc biệt, có thể biến linh khí thành của bản thân mà không cần luyện hóa. Nên nếu dùng phần tram để tính, thì rất khó và rối. Dùng số liệu sẽ thích hợp hơn. Sau này mày sẽ hiểu lí do mà tao làm như vậy.
Sinh mệnh lại khác, sinh mệnh là của cá nhân, không thể vay mượn từ bất kì ai. Nên để theo phần tram.”
- Hệ thống không chỉ có mỗi vậy thôi chứ? – Long hỏi
- Tất nhiên là sẽ có những thứ khác. Nhưng tao cần thời gian cô đọng qui tắc và năng lượng. Kiểm tra thông tin thì nhanh chứ mấy cái này khá là tốn thời gian. May là mày lên Kim Đan nhanh, linh lực cũng lớn mạnh. Nhưng cảm ngộ không đủ, nên thời gian cô đọng qui tắc không rút ngắn được bao nhiêu.