Sống Lại Rồi Thì Phải Làm Sao?

chương 27

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Hệ Thống?

- Yes bro. Là Hệ Thống.

- Là loại hệ thống có level với kinh nghiệm các thứ như trong truyện à?

- Hey, đừng so sánh tao với mấy thứ hạ đẳng gò bó đẳng cấp chủ nhân chứ. Không có level, cũng không có kinh nghiệm, đánh quái cũng không có rơi ra loot đâu.

- Vậy là cái thể loại Hệ Thống gì? Mày đừng ỡm ờ nữa, nói thằng ra đi.

- Nóng tính quá bro, được rồi để tao giải thích. Như tao đã nói, tao là Hệ Thống Tri Thức Thần Kì, đúng không? Mà tri thức, nó bao gồm rất nhiều lĩnh vực. Nếu không có Hệ Thống, làm sao mày tìm được thứ mày muốn giữa mênh mông tri thức? Hệ Thống sinh ra là để sắp xếp, phân loại, quản lí mọi thứ cách khoa học nhất, thuận tiện nhất với chủ nhân. Nói ngắn gọn vậy hiểu chưa?

- Hiểu rồi. Mày là Hệ Thống quản lí tri thức. Thế “Thần Kì” là ở chỗ nào?

- Sở hữu tri thức toàn nhân loại còn chưa thần kì?

- Chả có gì thần kì. Mày nhìn mấy Hệ Thống mày bảo là hạ đẳng đi, có cái nào mà không có đặc sắc riêng? Hệ Thống Nhẫn Giả có Huyết Mạch, Huyết Kế Giới Hạn,... mày có gì? Đến cái đơn giản nhất, Hệ nào cũng có là Cửa Hàng, mày cũng không có. Thần Kì chỗ nào hả Huy? Nhầm, Dị Khí?

- Haha, easy mà bro, cần gì nóng. Hệ Thống Tri Thức Thần Kì ở chỗ, có thể biến tri thức thành hiện thực. Tất cả mọi thứ thuộc phạm vi Tri Thức, đều có khả năng. Mấy thứ ông nói kia, có thì cũng có đặc sắc, nhưng đều là giả tưởng cả. Mà giả tưởng là sao, là do con người sáng tạo ra, đã do con người sáng tạo, dĩ nhiên thuộc về tri thức nhân loại rồi. Chú hiểu ý anh chứ?

Nghe Huy Ba Hoa giải thích, Long mới ngớ người. “Đm nó nói đúng ha, cái mình đọc cũng là tri thức, mà là tri thức thì thuộc quyền quản lí của nó. Vậy nó là tổng hợp tất cả Hệ Thống, các vị diện, các nhân vật? Đù... BÁ.”

- Đậu xanh bá vậy mày? Tức là cứ thuộc về tri thức, là thuộc quyền quản lí của mày?

- Chuẩn. Nếu đủ sức mạnh, thậm chí tao có thể hiện thực hoá cả thế giới giả tưởng.

- Gì? Cả thế giới? Ví dụ như kiểu One Piece có tính là thế giới không?

- Tính. Nhưng One Piece là tiểu thế giới. Còn có nhiều đại thế giới cao cấp hơn.

- Như kiểu trong Đế Bá?

- Đế Bá, uh. Nó là trong các đại thế giới.

- Vậy tao xuyên không vào trong đó được không?

- Được chứ sao không. Mày là chủ nhân, chỉ cần mày có thể nghĩ đến, thì tao có thể làm ra. Không sợ không làm được, chỉ sợ không nghĩ được.

- Vê lờ.

Long không ngờ, cuốn sách thần bí này lại có công năng phải gọi là siêu cấp bug. Nó bug như vậy, không mạnh không được. Nhưng, có điều hắn thắc mắc, đó là nắm giữ cuốn sách nghịch thiên như này, những người nắm giữ trước hắn, số phận họ ra sao? Không lẽ thực sự không có trường sinh bất tử?

- Ê, cho tao hỏi cái này

- Hỏi gì?

- Tao không phải chủ nhân đầu tiên phải không?

- Ừ. Không phải đầu tiên. Có vấn đề gì à?

- Vậy những người trước, họ thực sự... chết rồi à?

- Đúng vậy. Chết hết rồi.

- Như mày nói, mày có nhiều năng lực nghịch thiên như vậy, sao họ lại không thể vĩnh sinh bất tử? Chẳng lẽ thực không thể bất tử?

- Mày vẫn còn ngây thơ lắm. Thử nghĩ đi, lịch sử nhân loại, đời trước có thể nào hơn đời sau không? Tri thức nhân loại càng về sau càng nhiều, quyền năng của tao cũng theo đó lớn mạnh lên. Mấy vụ xuyên không giả kia, mới xuất hiện trong mấy chục năm gần đây. Liệu mấy người trước có biết được?

- Nhưng tri thức tu chân giới, lâu đời như vậy, không lẽ cũng không thể trường sinh?

- Ai có thể nói trước là không thể trường sinh? Tao không thể. Nhưng người đời sau, sau nữa, có lẽ sẽ có người tìm ra. Hoặc, có thể là mày.

- Tao?

- Biết sao được tương lai? Dù mày có khả năng nhìn lén thiên cơ, xem thấu thời gian, nhưng mỗi lần mày làm vậy, luôn có gợn sóng tác động làm chệch đi quĩ đạo vốn có, mọi điều mày nhìn thấy, đều là vô nghĩa. Bởi có thể giây trước là thế này, nhưng chỉ cần mày nhìn thấy, giây sau tương lai đã rẽ sang hướng khác.

- Như mày nói thì liệu có thể nào tồn tại thế giới song song với thế giới này không?

- Không có thế giới song song như mày nói. Nếu có, vậy chắc chắn thế giới ngăn cách cực kì mạnh, không có phương pháp vượt qua, vì tao không bất kì thông tin gì về thế giới ấy.

- Vậy à. Thế mày có biết vì sao tao hồi sinh không?

- Thông tin liên quan đã bị xoá. Rất tiếc, tao không thể giải đáp cho mày.

Nhận được câu trả lời không như ý, Long cúi đầu, không nói gì. Sương mù về nguyên nhân trùng sinh trong hắn vẫn chưa được giải đáp. “Đã bị xoá, haha, xoá rồi cũng tốt. Dù sao thì còn sống là tốt rồi. Vẫn nên cảm ơn, dù là vì lí do gì đã khiến mình sống lại, có cơ hội thứ .”

- Mày có thể trở thành bất kì Hệ Thống nào phải không?

- Không thể trở thành. Tao không việc gì phải trở thành ai, hay thứ gì khác. Nhưng có thể mô phỏng lại. Tuy nhiên, thời gian mô phỏng rất lâu, và cần nguồn năng lượng khổng lồ để chuyển đổi các qui tắc, giới hạn, công năng từ thế giới ảo ấy sang thế giới thực. Tao không khuyến khích mày làm trò mô phỏng này đâu bro.

- Vậy nên làm thế nào?

- Hãy tự sáng tạo lấy, coi các Hệ Thống ảo ấy là nguồn tham khảo, tự tạo lấy cái phù hợp với mày, với thế giới thực này.

- Như vậy được không? Có lỗi quá không?

- Mọi thứ tuỳ thuộc vào khả năng của mày.

Long thực sự rất là khó nghĩ. “Là tự tạo Hệ Thống cho bản thân, chứ không phải được Hệ Thống lựa chọn. Nhưng các Hệ Thống kia, thứ mạnh nhất chính là Công Pháp, Luyện Khí, Luyện Đan, Huyết Mạch, mấy mục này chắc chắn phải có. Vài loại Hệ Thống Game thì có level và chỉ số cụ thể, dễ dàng quản lí. Còn có Cửa Hàng và Quay Số May Mắn, là mục đặc sắc nhất của các Hệ Thống. mục này chính là thứ gần như trợ giúp main nhiều nhất. Cửa Hàng thì luôn luôn hữu dụng, còn Quay Số May Mắn thì khi main còn yếu là thứ buff cực mạnh, nhưng tỉ lệ vào đồ tốt hơi thấp. Nếu có thể thay đổi tỉ lệ, vậy không khác gì hack rồi. Haha”. Long cực kì phấn khích, nếu mọi thứ đúng như suy nghĩ của hắn thì quả thực hắn có thể đi ngang cái thế giới này rồi. Nhưng như đọc được suy nghĩ của hắn, Huy lên tiếng vùi dập viễn cảnh tươi sáng kia:

- Tỉ lệ sẽ do tao quyết định, bớt ảo tưởng đi nhé con.

Long giật mình:

- Đù, mày đọc được à?

- Dung hợp ý thức, ý thức của tao là từ mày mà có, tao đọc được suy nghĩ của mày là đương nhiên.

- Vậy sao tao không đọc được của mày?

- Vì tao có suy nghĩ đâu mà đọc?

- Đậu... Vậy như ý kia của tao, có thể làm không?

- Có thể, nhưng tao là người quản lí Hệ Thống, mày không can thiệp được bất kì thứ gì, và tạo rồi thì không thể xoá đi đâu, nên suy nghĩ kĩ vào.

- Có thể Update đúng không?

- Có thể.

- Vậy thì quất đi, có các mục chính là Thông Tin Cá Nhân, Túi Đồ, Kĩ Năng, Lò Luyện, Pet, Linh, Cửa Hàng, Vòng Quay May Mắn.

Thông tin cá nhân có các mục Sinh Mệnh/Linh Lực/Tinh Thần Lực/Linh Hồn Lực, các chỉ số về Cơ Bắp/Nhanh Nhẹn/Tinh Thần/Linh Hồn/Hồi Phục.

Kĩ Năng sẽ có mục Tâm Pháp, Đấu Pháp, Bí Pháp. Tâm Pháp là thứ tăng trưởng tu vi, Đấu Pháp là thứ dùng để chiến đấu, Bí Pháp là những thứ không dùng để chiến đấu.

Lò Luyện chia ra thành Luyện Đan, Luyện Khí, Luyện Phù.

Pet thì như trong game đi.

Về Linh, nếu có thể thì đánh số thứ tự phần thức tỉnh, ví dụ đầu ở giữa là , đầu trái là , phải là ,... Thức tỉnh có thể tự do nếu đủ điều kiện.

Cửa Hàng và Vòng Quay May Mắn mày tự làm chủ, hợp lí tí nhé, đừng có kiểu gian thương.

- Về cơ bản thì tao hiểu rồi. Sẽ mất khoảng tuần để có thể tạo ra Hệ Thống nhưu mày muốn, tao sẽ chỉnh sửa cho hợp lí. Về gian thương, tao là Hệ Thống Tri Thức, không phải Hệ Thống Buôn Bán, nen khỏi lo đi. Qua ngày mai, nếu mày còn trụ được vững thì tao sẽ bắt đầu chế tạo Hệ Thống ấy cho mày.

- OK. À, tao đặt tên là...

- Sống qua ngày mai rồi đặt.

- ...

Long đưa ý thức trở lại cơ thể. Bây giờ là gần giờ sáng. Vậy là hắn ở trong đó cũng hơn tiếng đồng hồ rồi. Hôm nay là thứ , vẫn phai đi học sáng. “Tranh thủ nghỉ ngơi hồi phục để đêm còn có sức nào”, nói rồi hắn lại chìm vào trong Cửu Quyết.

h, như thường lệ, Long và Hoàng thằng đi học. Khi đi qua cái ao sen, Long có cảm giác nó khác khác, hắn không biết khác chỗ nào, nhưng nó không giống mọi ngày. Hình như thằng Hoàng cũng nhận ra gì đó nên quay ra nhìn mặt nước xanh dập dềnh nhẹ nhàng, nhìn bình thường đến không thể bình thường hơn.

- Hoàng, mày nhìn gì đó? – Long hỏi dò.

- Tao thấy hơi lạnh lưng khi nhìn mặt ao mày ạ. Mày có cảm nhận được gì không?

Nghe Hoàng nói vậy, Long cũng chú ý cảm nhận xung quanh, nhưng không thấy lạnh lưng như Hoàng nói. Long không dám thả tinh thần lực ra, sợ đánh động tới chủ nhân cấm chế, nên đành dựa vào ngũ giác.

- Không, có thấy gì đâu, chắc gió sớm đấy. Yên tâm đi, không có gì đâu, anh gánh hết.

- Đm gánh gánh cc. Tao cần mày gánh quá?

Miệng thì chửi vậy, nhưng khuôn mặt Hoàng vẫn đầy vẻ nghiêm trọng, nhìn mặt ao cái rồi quay đi. Nó tin trực giác của nó, cái ao này có vấn đề. Nó cảm thấy bất an.

- A, kìa nhìn kìa mày, con Nhi tao hỏi mày đấy, kìa, đi xe đạp điện trắng kìa.

Tiếng gọi của Long khiến Hoàng di dời sự chú ý tới bóng dáng mà Long chỉ. Áo trắng, ống tay xắn gọn gàng, tóc cột kiểu đuôi ngựa, theo gió bay phất phơ, rất nên thơ. Hoàng cố nhớ, xem con bé kia là con nhà ai. Nhưng hắn bó tay, chưa gặp bao giờ.

- Tao không biết, chưa gặp bao giờ. Mày có chắc là nó làng tao không?

- Không chắc, nhưng tao thấy nó chèo thuyền ở ao làng mày hái sen nên chắc là người làng mày.

- Thằng hâm, biết đâu nó đến nhà người thân chơi thì sao? Mà sen làng tao ai hái chả được.

- Thôi để lần sau gặp tao hỏi vậy, nó phóng đi mất rồi. Từ hướng đi thì chắc chắn là từ làng mày. Nên có lẽ nó sống ở làng mày, rồi sẽ gặp lại thôi.

- Ừ.

Long cứ cảm thấy rất là băn khoăn, không hiểu cái cảm giác thân thuộc mà Nhi gây cho hắn vì đâu mà có. người mới gặp lần, đều là tình cờ gặp gỡ.

“Có lẽ nào tiền kiếp là có thật?”

Truyện Chữ Hay