Sống Lại Rồi Thì Phải Làm Sao?

chương 19: tiểu lí phi dép thần bí

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Long bước ra cổng. Chi đứng lặng phía sau dõi theo. Cô bé cảm thấy bóng lưng nhỏ bé kia bỗng dưng to lớn lạ thường. Có lẽ, cô đã yêu hắn mất rồi.

Long bước ra cổng nhà xe thì Hoàng mới chạy theo, túm lấy vai Long rồi hỏi:

- Mày đừng có làm liều. Gần thằng đấy, còn có cả vũ khí.

Long nhìn Hoàng lúc lâu, Long biết Hoàng suy nghĩ lên đánh cùng hắn, nên nói:

- Mày không cần phải lên cùng tao, mày lên chỉ tổ chết oan. Yên tâm, mấy thằng này chưa đủ doạ tao đâu.

- Hay mày cứ ở trong trường đi? Chúng nó đợi chán rồi bỏ đi thôi.

Long cau mày:

- Tao không hèn nhát đến mức đó. Mày ở lại đây đi.

Nói rồi Long bước ra cổng. Hoàng đứng tại chỗ nhìn theo rồi thở dài. Hoàng muốn lên cùng Long, nhưng nó còn quá yếu, lên chỉ vướng chân vướng tay hắn mà thôi, có khi còn chết vô ích. Nên ý định đó bị Hoàng dập tắt. Hoàng bước lại chỗ Chi, an ủi cô bé:

- Yên tâm đi Chi, thằng Long mạnh lắm, nó bảo không có việc gì thì chính là không có việc gì. Phải tin tưởng nó.

Chi gật gật đầu rồi ngồi lên xe của Long. Cô bé không về, cô muốn đợi Long quay lại. Cô ra xem Long đánh nhau, cô không dám nhìn, nhỡ Long bị thương thì cô bé chắc khóc lên mất.

Hoàng thấy Chi ngồi đó thì cũng thôi, quay đi ra cổng quan sát Long chiến đấu. Hoàng muốn nhìn thấy chiến lực thật sự của Long. Long đã trở thành cái đích của Hoàng để nó phấn đấu, cả về học tập lẫn luyện tập, Long luôn vượt trội hơn Hoàng. Hoàng cũng không đố kị với Long, mà chỉ lấy đó làm động lực phát triên bản thân.

Quay về phía Long, khi Long bước tới cổng trường thì chỗ này đã bu đầy học sinh đứng bên đường hóng hớt. Người đi đường dừng lại xem cũng khá nhiều. Long bước chậm rãi ra, cặp sách để lồng xe trong nhà xe nên giờ cả người khá trống trải.

Học sinh dẹp sang bên nhường lối cho Long, hô hấp chúng nó dồn dập theo từng bước chân Long. Đám đông yên lặng nhìn nhân vật chính đi ra. Còn đám thanh niên kia thì không yên lặng được như thế. Hầu như mồm thằng nào thằng ấy chửi bới liên hồi.

- Thằng ranh con này cũng gan đấy chứ!

- mẹ thằng này còn giả bộ cool ngầu. Ngầu ngầu con cc!

- Đm bước nhanh lên bọn bố còn về đi đá phò.

- Anh em xử nhanh nó đi, tao buồn ỉa.

- …

Hết công suất. Không hiểu sao bọn trẻ trâu luôn lắm mồm. Long cũng chả quan tâm mấy câu chửi, có chửi lại cũng chả làm gì, mồm đấu mồm? How to win? Thực ra có thằng, thằng trong quán nước Hoàng không nhìn thấy, nên Long nhìn kí ức Hoàng cũng chỉ có thằng bên ngoài thôi. Mà Long cũng chả quan tâm, thêm hay thiếu cũng vậy cả.

Long bước ra, con đường đã bị đoàn người hóng hớt làm tắc nghẽn, không thể đi lại. Long khi bước ra thì vòng tròn cũng đã khép kín. Không thể chạy. Long đứng đó, không nói gì, nhìn lượt thằng.

Thằng Nam cầm đầu cả bọn bước lên trước, hắn quan sát Long từ đầu tới giờ, không nói gì. Lúc này mới bước ra, nói:

- Mày là thằng đánh em tao nhập viện? Nhìn phong thái cũng có gan lắm.

- Mày là ai? Em mày là thằng nào?

Nhận được câu hỏi đầy giọng giễu cợt của Long, thằng Nam cũng không có nổi điên nỏi khùng mà cười nhếch miệng:

- Nam Cao, thằng Điệp là em tao. Nói năng xấc xược lắm thằng nhóc.

- Thì ra là thế. Chúng mày không nhục tới nỗi chục thằng hội đồng thằng nhóc cấp chứ?

- Haha, bớt khích tướng đi thằng ranh. Bọn bố mày hội đồng mày đấy? Yên tâm, không chết đâu, chỉ thực vật cả đời thôi con. Chúng mày đâu, lên cho tao.

Long cũng mặc kệ là solo hay hội đồng. Hắn đang quan sát bọn kia, chúng nó đang dần áp sát, trận thế bao vậy cánh cung, không có góc chết, không chỗ trốn.

Trước khi bị ép dần vào tường, Long quyết định ra tay trước. Bị dồn vào chân tường sẽ khá khó để thủ vì chúng nó có vũ khí, Long dù dùng tinh thần lực bọc cơ thể thì cũng rất tốn sức.

Long đứng đợi chúng nó tới gần khoảng hơn m, rồi phóng hết sức vào thằng giữa. thằng cùng ép lên, nhưng thực tế trực tiếp giáp mặt với Long chỉ có thằng, mấy thằng còn lại ở sau.

Long lao đến thằng ở giữa, thằng này tóc nhuộm xanh, tay cầm cái gậy gỗ. Long lao lên bất ngờ, lại ở khoảng cách khá gần, nên thằng này không kịp phản ứng, chỉ kịp giơ gậy ngang ngực. Long lao lên, tay trái hất cái gậy sang bên, nắm đấm phải thọi đấm toàn lực vào ngực thằng này. Long không bọc tinh thần lực. Nhưng đấm toàn lực vào cái ngực toàn xương kia cũng đủ khiến thằng này tức ngực nằm im lúc.

Mấy thằng khác thấy Long lao len trước cũng bắt đầu lao lên theo, nhưng vẫn chậm hơn Long nhịp, sau khi đấm thằng tóc xanh, Long nhảy lên đạp thằng đằng sau thằng tóc xanh. Thằng này vì đứng sau, tầm nhìn bị che lấp nên ăn trọn cái đạp vào ngực ngã ngửa ra, làm thằng nữa phía sau cũng ngã theo. thằng bên cạnh thằng tóc xanh thuận tay phải nên vung típ với gậy lựa chiều hướng về lưng với ngực Long, trước sau. Long cúi xuống né, rồi lộn vòng về phía trước, đè lên người thằng vừa ăn đạp. Tiện tay cầm luôn lấy cái ống inox rỗng ruột của thằng này. Không nặng, mà lại đủ cứng. thằng vừa vung gậy về phía Long vì Long cúi xuống nên va vào nhau, thằng bị thằng còn lại đập trúng tay, có lẽ gãy xương. Long nghe thấy tiếng hét ở đằng sau nhưng cũng không quay đầu lại. bên trái phải của Long lại có thằng lao vào, vụt từ trên xuống, đích nhắm là đầu Long. Long vận dụng tinh thần lực, hoá thành nắm đấm đầu thẳng vào đầu đứa khiến chúng nó nghẹo đầu sang bên cách kì quái trong mắt ngừoi xung quanh. Trước mặt Long có thằng, thằng lao lên phang ngang cái gậy bóng chày, nhằm mặt Long vụt rất nhanh. Long cúi đầu lần nữa, đưa tay đập cái ống inox vào xương ống chân thằng đó. Gã ngã ra ôm chân la ó. thằng còn lại thì lên chậm hơn, thấy thằng đi trước bị đập gãy ống chân thì hơi chùn bước lại. giây khựng người, Long ném cái ống inox trúng đầu thằng rồi tụ tinh thần lực thành nắm đấm đấm vào động mạch cổ tên kia. thằng nữa bị hạ.

Mấy thằng xung quanh thấy chỉ vỏn vẹn trong vòng hơn giây, đã có gần chục thằng bị Long hạ cũng hơi chùn chùn, kéo giãn khoảng cách với Long, vây quanh Long thành vòng. Long sau nhịp đánh bất ngờ vừa rồi cũng dừng tay, đứng dậy quan sát lượt, chân dẫm lên ngực thằng tóc xanh ăn đấm đầu tiên. Tổng có thằng hiện đang lăn lê bò nằm kêu cha gọi mẹ, còn thằng chưa kịp lao vào ăn đòn thì vẫn còn đứng trụ.

thằng hiện rất e dè Long. Đơn giản vì bọn này toàn bọn ô hợp, chỉ biết dùng số đông bắt nạt, dùng vũ khí ép tay không. Đánh đấm có biết tí võ nào, chỉ biết lao lên, vung hết sức. Nếu đối thủ hơi tỏ ra ái ngại cái là lấn tới, còn hơi cứng cứng cái là tâm lí chùn chùn ngay. Mồm vẫn cứng chẳng chịu thua ai đâu nhưng trong lòng thầm tính toán bài lui rồi.

Long đang đứng tìm thời cơ ra tay tiếp thì bỗng thấy bắp chân trái đau nhói. Khuỵu gối xuống. Thì ra thằng ăn đấm tinh thần lực chưa bất tỉnh, chỉ choáng choáng rồi nằm đó, giờ đánh lén Long. Thằng này đội nón sơn đen, đánh lén thành công liền được nước, vung tiếp cái dùi cui nhằm đầu Long. Long điên tiết nhìn thằng này, dồn toàn bộ tinh thần lực đánh tan ý thức của nó. Thằng này xác định cả đời ngớ ngẩn, sống kiếp thực vật.

Long quá sơ sót, bị đánh lén khiến chân trái Long thương nặng, độ cơ động giảm mạnh. Rất may là thằng kia đánh vào bắp chân, chứ nếu đánh thằng xương ống đồng chắc Long gãy chân, vì xương cốt Long hiện chưa phát triển hết, chưa quá cứng cáp.

thằng xung quanh thấy Long bị thương, liền hò hét lao lên. Long nhìn thấy có cái gậy nhằm đầu Long mà đập xuống, cái chân nhằm vai đạp tới, sau lưng có cái côn nhị khúc, cái dùi cui, viên gạch đang bay tới.

Không còn chỗ né, không thể phản công.

Học sinh và người xung quanh nhìn cảnh tượng ấy thì hét lên kinh hoàng. Có người vì sợ quá mà ngất đi.

Có thể tưởng tượng nếu dính trọn cả đòn, chắc chắn Long không chết cũng thành phế nhân.

Trong gang tấc, Long bắn ra luồng đạn tinh thần, nhằm thẳng vào khớp vai của thằng có vũ khí, thằng định đạp vào vai Long thì vào đầu gối.

Hoá giải hết tất cả công kích trong tích tắc sinh tử, Long hơi choáng vì vận dụng tinh thần lực quá nhiều. Vẫn còn viên gạch đang bay tới kia. Long cũng chỉ đành bọc nốt / tinh thần lực còn lại lên lưng, cách lưng cm, nên cũng không có bị thương. Chỉ là đầu váng mắt hoa. Đây là cực hạn của Long hiện nay, luồng đạn tinh thần kia hút phần tinh thần lực của Long. Từ đầu đến giờ Long cũng dùng để công kích thằng nên tổn hao, không còn đủ phần, dùng xong đã là gần cạn kiệt. Rồi còn bọc đỡ viên gạch, tinh thần lực chạm đáy.

Hoàng từ đầu đến cuối chăm chú theo dõi, nhưng vì người đông, và Long bị quây bên trong nên không thể nhìn rõ hết các động tác của Long, nhưng chỉ sau giây có thằng gục thì Hoàng cũng thầm giật mình kinh thán. Rồi vừa nãy, chỉ trong tích tắc mà thằng đang tấn công Long bỗng phun máu, ngã ngửa ra. Thằng ôm chân, thằng lăn qua lăn lại la thảm. Mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến Hoàng cứ ngỡ như vừa rồi chỉ là mơ vậy. Long thoát cách thần kì, viên gạch kia là gạch nung, nặng cũng kg mà ném trúng lưng của Long, Long không có suy xuyển gì. Hoàng hết sức bất ngờ. Nhưng nhìn thấy Long tay chống đất, thở dốc, cánh tay chống đất mà run run chứng tỏ Long cũng không có nhẹ nhàng gì.

Thằng Nam nhìn thấy tất cả xảy ra chỉ trong khoảng giây, thằng đàn em của mình đã ngã gục thì hoảng sợ. Rồi nhìn đến Long đang run run cánh tay chống xuống đất, hơi thở nặng nề đứt quãng thì nhếch mép cười, ra lệnh cho thằng đứng sau lưng:

- Đập thằng ranh con kia cho tao, gãy tay gãy chân trả thù cho các anh em.

Dù muốn đánh chết Long lắm, nhưng thằng này vẫn còn biết suy nghĩ, nếu chết ngời thì sẽ rất rách việc. Nên chỉ bảo gãy tay gãy chân. Thằng này cũng rất biết ăn nói, tâm lí muốn hành hạ Long là tư tâm, nhưng mở miệng ra lại là trả thù cho an hem, khiến bọn bị ăn đánh kia dù đau cũng ấm lòng. Quả thực cũng có đầu óc, chứ không phải chỉ là gấu mèo não chó.

thằng kia bước lại gần, càng gần thì chúng nó bước càng nhanh. Bọn nó cũng khá sợ Long. Màn thể hiện vừa rồi của Long khắc sâu trong tâm trí chúng nó nên ban đầu vẫn cẩn thận, rồi càng gần Long chúng nó nhận ra Long đã kiệt sức nên cười đểu. thằng chạy nhanh lại vung chân nhằm đầu Long sút cú hết sức. Không hiểu sao bọn này đánh nhau đều nhằm hết vào đầu, điểm chung của đầu gấu chăng?

Long lúc này đang thở gấp lấy sức, cố chống lại cảm giác hoa mắt muốn ngủ gục kia thì nghe có tiếng gió rít bên tai. Không kịp nghĩ nhiều, theo bản năng Long nhấc cái gậy gỗ đưa lên ngang đầu, ép thanh gỗ sát cánh tay dưới, đỡ lấy thứ đang tới sát đầu.

Thằng kia đá cú mạnh, không nghĩ Long còn sức mà đỡ nên không thu chân kịp, sút thằng vào thanh gỗ mà Long đưa lên. Đau đớn khiến thằng này ngồi thụp xuống ôm bàn chân. Long thì vẫn bị lực của cú đá hất ngã. Tay đập vào đầu, chuếnh choáng lắc lắc đầu để cho tỉnh táo. thằng còn lại định lao lên thì từ đâu viên gạch to cỡ ngón tay bay vào người khiến chúng nó đau đớn dừng lại. Ôm chỗ bị ném trúng, chúng nó đảo mắt quanh tìm thủ phạm. Nhưng có lẽ vì người quá đông nên không tìm ra, chúng nó mới hét lên chửi đổng:

- mẹ đứa nào ném bố? Giỏi bước ra đây.

- mẹ loại chó cắn trộm, giỏi cắn thẳng mặt bố mày này.

Thằng chửi câu thứ vừa dứt lời thì cái dép từ hướng giờ bay thằng mặt gã với tốc độ bàn thờ. Dép lại còn là dép nhựa đế cứng, nên điều tất yếu xảy ra là máu mũi thằng này chảy xuống ròng ròng. Bịt mũi cầm máu, thằng này cũng bịt luôn miệng không dám ho he câu nào nữa, lùi dần về phía đại ca Nam Cao. Thằng còn lại thấy đồng bọn ăn dép chảy máu mũi cũng thấy mũi mình giật giật, sợ không dám chửi nữa.

Nam Cao thấy tình hình không ổn, tính đánh bài chuồn thì có tiếng còi tuýt tuýt, đặc trưng của bảo vệ xã vang lên.

“Đm bỏ mẹ rồi, con mẹ mấy thằng ăn hại, thằng lớp cũng đéo đánh được, qua vụ này bố giết chúng mày”, Nam Cao nghĩ. Gã biết giờ có chạy cũng chả chạy được, xe con đây, người đứng đầy, đàn em ngã đấy, làm sao chạy? Nên đành đứng yên chờ đợi bảo vệ tới.

Vụ đánh nhau kết thúc chỉ sau chưa đầy phút bắt đầu.

Tiểu Lí Phi Dép cũng không có lộ mặt, lặng yên lẫn trong đoàn người đứng xem xung quanh nên ý định trả thù của Nam Cao không thành, đành dồn hết lên người Long, lúc này đã hơi tỉnh tỉnh lại, gian nan đứng thẳng.

Truyện Chữ Hay