Edit: Lê Hy
Tố Y nhuận cổ họng xong, ngồi một chỗ ở khu đợi lên sân khấu.
Khi thấy Lâm Tử Mặc cau mày ngồi ở bên cạnh mình, bỗng nhiên Tố Y lại bật cười, “Anh cực kì khẩn trương sao?”
“Không.” Lâm Tử Mặc cứng đờ, kỳ thật hắn quả thật khẩn trương thay Tố Y, chỉ là không muốn để cho Tố Y luống cuống. Cũng không phải lo lắng bên Lâm Hướng Văn kia không có cách giao đãi nào khác, chỉ là lo lắng vạn nhất Tố Y luống cuống, vậy ảnh hưởng không tốt đến sau này của Tố Y thì làm sao bây giờ.
“Yên tâm, ta chưa bao giờ biết hai chữ khẩn trương viết như thế nào. Cho nên, anh cũng không cần khẩn trương.”
Đương nhiên Tố Y nhìn ra Lâm Tử Mặc cũng không nói lời thật.
“Trình tiểu thư, sắp đến cô, chúng ta qua đi.”
Tiểu Ngô đi tới nói với Tố Y.
“Được, đi thôi! Lâm Tử Mặc, anh theo em qua đó, đợi lát nữa áo khoác giúp em.”
Tố Y đứng lên, lại quay đầu nhìn về phía Lâm Tử Mặc.
– – Lâm Tử Mặc! Đây là lần đầu tiên Trình Tố Y kêu tên của mình. Lâm Tử Mặc chưa bao giờ biết tên của mình có thể dễ nghe như vậy.
Ba chữ vô cùng đơn giản, được Tố Y kêu lên, giống như làn gió nhẹ lướt qua trái tim, khiến cho Lâm Tử Mặc thoải mái và thích hợp không nói lên lời.
Vốn Lâm Tử Mặc đã đứng lên, nghe thấy lời nói của Tố Y xong, ngây ra một lúc, mới vội vàng bước nhanh bắt kịp bước chân của Tố Y.
Không biết vì sao khi Tố Y gọi tên của hắn, hắn liền cảm thấy vui vẻ như vậy, giống như là không biết vì sao hắn sẽ không tự chủ được chú ý Tố Y, cũng không biết vì cái gì biết được Tố Y bị người cặn bã như Trần Chí Lâm tính kế mà tức giận, hắn chỉ biết là mình muốn giúp Tố Y, mà không biết vì sao mình phải làm như vậy, căn bản Lâm Tử Mặc không nghĩ qua nguyên nhân.
Khu đợi lên sân khấu, máy sưởi mở hết mức. Tố Y cởi áo khoác giao cho Lâm Tử Mặc phía sau, ánh mắt mọi người đều đã nhìn về phía Tố Y.
Chiếc váy này quá kinh diễm, hơn nữa trang điểm phối hợp với váy vô cùng hài hòa. Mấy nghệ sĩ nữ nhìn váy của Tố Y chằm chằm, căn bản là ánh mắt không dời ra được.
Lâm Tử Mặc tiến lên một bước, choàng lại áo khoác lên vai Tố Y.
“Vẫn là đợi lát nữa lúc lên sân khấu hẵng cời áo khoác, người ở đây nhiều!”
Kỳ thật Lâm Tử Mặc muốn nói rằng: Đàn ông ở chỗ này rất nhiều! Hơn nữa ánh mắt của nhiều người đàn ông dính trên người Tố Y, để cho trong lòng Lâm Tử Mặc cực kỳ không thoải mái.
Trái lại Tố Y chú ý tới ánh mắt của mấy nghệ sĩ nữ kia, dù sao phụ nữ đến chỗ nào đối tượng ganh đua trong mắt đầu tiên cũng là phụ nữ, cho nên còn tưởng rằng Lâm Tử Mặc nói đến mấy nghệ sĩ nữ kia, cũng không phản đối nữa.d/d/l/q,d
“Cô bé này là ai? Sao trước kia không biết trong giới còn có một người như vậy?”
Ngôi sao ca nhạc Mai Thần Phương thấp giọng hỏi người đại diện và trợ lý bên cạnh.
“Không rõ lắm, trước kia chưa thấy qua đâu! Lúc diễn tập hôm qua cũng chưa từng thấy. Không biết có phải vị nào của công ty giải trí Mộ Lâm thay thế Vân Phàm rồi.”
Người đại diện cũng có chút mơ hồ, bởi vì trước kia từ đầu cũng chưa từng thấy một nhân vật như vậy.
“Thôi, đợi lát nữa lên đài thì biết!”
Mai Thần Phương nhàn nhạt quay đầu lại, vị trí của cô ở trong giới này, sẽ không để ý cô gái nhỏ tươi non này, dù sao không ảnh hưởng đến địa vị của cô!
“Chuẩn bị tốt, tiết mục kế tiếp thì đến ngươi rồi.”
Giọng của Tiểu Ngô run rẩy nói với Tố Y. Dù sao cũng là cô gái nhỏ, Tiểu Ngô cũng bắt đầu khẩn trương thay Tố Y rồi.
Tố Y cởi áo khoác đi đến bên cạnh sân khấu chờ đợi, những người liên quan ở khu đợi lên sân khấu nhìn thấy bóng lưng của Tố Y, tất cả đều chấn kinh nói không ra lời, Lâm Tử Mặc khẩn trương đi qua, chặn ánh mắt của mọi người thay Tố Y!
“Cố lên!”
Lâm Tử Mặc nhìn Tố Y thấp giọng nói.
Tố Y quay đầu lại cười nhẹ, “Yên tâm!”
Đợi Tố Y lên đài xong, từng chùm từng chùm đèn nhu hòa từ trên đầu Tố Y lướt xuống.
Âm nhạc vang lên, Tố Y dựa theo buổi sáng từ từ đi về phía trước sân khấu, dưới chân là từng mảng lớn bông súng màu lam, Tố Y đi ở trên mặt, giống như là liên hoa tiên tử, bề ngoài gầy yếu. Nhưng bóng lưng kiên định của cô, lại để lộ vẻ cứng cỏi của mình.
Không có gì có thể ngăn cản
Ngươi hướng tới tự do
Kiếp người thiên mã hành không ( không câu thúc)
…
Thế giới tự do trong lòng kia
Trong trẻo cao vời như vậy
Đua nở vĩnh viễn không tàn lụi
Hoa sen xanh
…
Dưới đài tổ đạo diễn cũng không tự giác gật gật đầu. Lý Đạo lại càng kinh ngạc, dù sao hắn và Lâm Hướng Văn khá quen thuộc, biết chuyện tình bên trong của Tố Y.
Nhưng hắn thật sự không nghĩ tới Trình Tố Y lên đài lại trầm ổn như vậy, lần đầu tiên chính thức lên đài chính là sân khấu tiết mục cuối năm của Ương Thị, nhưng cô ấy một chút cũng không khẩn trương. Trình Tố Y trên đài, giống như mặt trời, dễ dàng liền nắm tất cả màn trình diễn trên sân khấu trong tay.
Cô ở trên sân khấu như cá gặp nước, giọng hát hồn nhiên thiên thành. Tất cả biểu diễn vô cùng đặc sắc, không chê vào đâu được!
Không có gì bất ngờ xảy ra, phần biểu diễn của Tố Y thuận lợi thông qua xét duyệt của tổ đạo diễn.
Chỉ cần xế chiều ngày mai lại diễn tập một lần, liền chờ buổi tối trực tiếp tiết mục cuối năm thôi.
“Tiểu Ngô, chỗ ngươi có vé tiết mục cuối năm không? ” Tố Y vừa đi theo Tiểu Ngô về phòng hóa trang vừa hỏi.
“Có, công ty phát tờ, hơn nữa vị trí cũng đều rất gần phía trước. Ngươi cần mấy tấm thế?”
“Đợi ta gọi điện thoại hỏi bạn một chút, nhưng các cô ấy cũng không ở Yến Kinh, cũng không biết có thể đến xem trực tiếp hay không.”
Tố Y cảm thấy vẫn là phải gọi điện thoại hỏi Hoàng Thải Vi và Chu Thư Linh một chút, nếu không, đợi các cô ấy nhìn thấy mình trên truyền hình, còn không biết muốn mắng mình thế nào.d.d.l/q,d
Chờ thay quần áo xong, Tố Y tìm điện thoại di động ra, gọi cho Hoàng Thải Vi trước.
“Alo, Tố Y hả! Nhớ tớ sao?”
Điện thoại mới vừa kêu một tiếng, đã được Hoàng Thải Vi nhận, hơn nữa nghe ra, tâm tình của cô ấy không tệ.
“Đúng vậy, nhớ cậu rồi! Cậu có muốn đến xem tiết mục cuối năm trực tiếp không?”
Nghe được giọng nói nhảy nhót của Hoàng Thải Vi, Tố Y cũng không nhịn được cười cong mặt mày.
“Xem tiết mục cuối năm? Ở nhà có thể xem nha! Không đúng, cậu nói vé của cậu ở chỗ nào đến?”
Hoàng Thải Vi nhanh chóng phản ứng lại.
“Là tớ phải lên tiết mục cuối năm! Vừa mới thông qua xét duyệt, liền muốn hỏi cậu và Thư Linh một chút có muốn đến xem tiết mục cuối năm trực tiếp không, nếu có thể đến, tớ liền đi đòi vé của bọn hắn, không thể đến thì tớ không đi lấy phiếu nữa.”
“Cậu gọi điện hỏi Thư Linh trước một chút, tớ hỏi ba mẹ muốn đi cùng không!”
Giọng nói của Hoàng Thải Vi nghe qua đặc biệt hưng phấn, nói xong liền trực tiếp cúp điện thoại của Tố Y.
Tố Y nhìn cuộc gọi bị ngắt, ngốc vài giây. Đây là lần đầu tiên cô biết Hoàng Thải Vi cũng có một mặt của cô gái nhỏ.
Tố Y lại gọi điện thoại cho Chu Thư Linh. Đầu bên kia điện thoại Chu Thư Linh đáng thương tội nghiệp kêu rên hồi lâu.
Hóa ra hôm nay cô ấy vừa mới cùng cha mẹ trở lại quê nhà, ngay cả hiện tại đến Yến Kinh mà nói, cũng không còn kịp rồi. Cho nên cảm thấy bỏ lỡ cơ hội này, vô cùng tiếc nuối!
Vừa mới gọi xong cho Chu Thư Linh, Hoàng Thải Vi lại gọi trở lại, bày tỏ muốn cùng cha mẹ đến hiện trường cổ vũ cho Tố Y. Sau đó ở lại Yến kinh đến mùng ba năm mới mới trở về.
Tố Y không biết làlần trước lúc đến Yến Kinh, ba của Hoàng Thải Vi đã từng thấy Tố Y, có ấn tượng vô cùng tốt với cô.
Mà mẹ của cô ấy nghe nói thân thế của Tố Y xong, tình thương của mẹ bùng phát, hết sức đau lòng cho bạn tốt của con gái.
Hai vợ chồng nghe Hoàng Thải Vi nói Tố Y được lên tiết mục cuối năm, hơn nữa biết được Tố Y một mình ăn tết, liền quyết định đến hiện trường tiết mục cuối năm cổ vũ Tố Y, thuận tiện ăn mừng năm mới với Tố Y.