Edit: Lệ Hy
Lâm Hướng Văn đành phải buồn bực quay đầu, lại đối diện với khuôn mặt kia, sợ mình không nhịn được động thủ!
Mặc dù nói là động thủ nhưng mình không phải đối thủ, vạn nhất Lâm Tử Mặc trở về tìm lão gia tử cáo trạng, lại lại bị lột một lớp da. Đành phải nhắm mắt làm ngơ!
Tố Y nhìn hai chú cháu ngầm đấu đá nhau này, cuối cùng từ Lâm Hướng Văn giao cho mình phí vụ là chi phiếu vạn mới lấy lại tinh thần.
Lâm Hướng Văn ra tay cũng thật đủ hào phóng, mình chỉ đi hát một bài liền cho vạn. Phải biết rằng hiện tại mình tiêu chuẩn chỉ là một người mới, giá tiền này cũng không khỏi cao quá, so với nghệ sĩ trực tiếp cũng cao hơn.
Nhưng Lâm Hướng Văn cảm thấy, bởi vì Tố Y bị bọn hắn kéo đi cứu trận, hơn nữa qua lần này, dù Trình Tố Y lại không nghĩ tiến vào giới này, cũng không được rồi. Toàn bộ việc này đều là vì giúp đỡ hắn tạo thành, cho nên vạn thật không tính là nhiều.
Chờ Tố Y ký thỏa thuận xong, liền đưa ra biên khúc 《 Hoa sen xanh 》, để cho Lâm Hướng Văn hiện tại đưa về công ty chế tác. Dù sao ngày mai đã phải diễn tập, thời gian còn cực kỳ gấp, cho nên khiến cho Lâm Hướng Văn cho dù là làm suốt đêm hôm nay, cũng nhất định phải chế ra bài hát này.
Chờ hai người đi rồi, Tố Y hưng phấn thiếu chút nữa mất ngủ, đây là tiết mục cuối năm của Ương Thị đó! Cũng không biết tiết mục cuối năm của thế giới này hoạt động thế nào. Ở thế giới kia của mình, lấy phương thức lên tiết mục cuối năm như vậy, quả thực là thiên phương dạ đàm (chuyện không có thật)!
Cuối cùng Tố Y bắt buộc mình nhanh chóng đi ngủ, ngày mai phải đi diễn tập, nếu như bị kiểm tra quét xuống, vậy có thể không chịu nổi rồi!
Sáng sớm, lúc Tố Y ngủ đến hôn thiên địa ám, bị một hồi tiếng chuông cửa đánh thức rồi.
“Lâm sư huynh, sao sớm như vậy ạ?”
Tố Y mơ mơ màng màng mở cửa, nhìn nhìn đồng hồ, còn chưa đến giờ mà.
“Uh`m! Buổi sáng điểm tập luyện! Ca khúc cũng chế tác xong, trước hết em nghe một chút! Đợi lát nữa đến đài truyền hình còn chọn trang phục diễn xuất trước! Cho nên, phải qua sớm một chút.”
Lâm Tử Mặc nhìn bộ dáng hiện tại của Tố Y, khóe mắt khẽ rút.
Còn buồn ngủ, một đầu tóc quăn lộn xộn, có lẽ kiểu tóc này cũng có thể làm tổ chim, chỗ nào còn là bộ dáng nữ thần bình thường hả!
“Trang phục hả? Bản thân em có một chiếc váy hẳn là có thể. Đợi lát nữa mang qua xem, nếu như có thể dùng, em tự mặc y phục của mình!”
Mấy ngày hôm trước lúc Tố Y đi dạo phố, ngẫu nhiên nhìn thấy một tiệm may thêu thùa, đi vào trong cửa hàng đã bị những đồ thêu tinh mỹ kia làm cho kinh diễm.
Nhưng mà, mặc dù là thêu đến đẹp kinh người, nhưng phong cách trang phục Tố Y lại không xem vào mắt. Cuối cùng, Tố Y vẫn không chống lại được sự hấp dẫn của đồ thêu, liền tự mình vẽ một bản thiết kế, đặt làm một chiếc váy.
Chờ đến lúc lấy váy, Tố Y đã bị chiếc váy lộng lẫy làm cho kinh diễm, đương nhiên giá cả cũng cực kỳ kinh diễm. Chỉ là vẫn không có cơ hội mặc, hiện tại đúng lúc có thể dùng đúng công dụng rồi.
Đợi Tố Y nghe “Hoa sen xanh” một lần xong, cũng buông trái tim vẫn nhấc lên cả đêm xuống, nhân viên công tác của công ty giải trí Mộ Lâm đã làm ra 《 Hoa sen xanh 》mình muốn.
Chờ hai người chạy tới đài truyền hình là lúc người phụ trách công ty giải trí Mộ Lâm đã chờ ở bên ngoài. Nhìn thấy Tố Y xuống xe, liền vội vàng mang hai người đi về phía đại sảnh diễn xuất.
“Ta họ Ngô, ngươi gọi ta Tiểu Ngô là được. Ta là trợ lý lâm thời mà công ty giải trí Mộ Lâm đưa cho ngươi. Đạo diễn Lý nói, đợi ngươi đến, lên đài trước ngồi ở vị trí dưới. Sau đó lại chuẩn bị diễn tập chính thức. Hôm nay là diễn tập hóa trang, ngươi là tiết mục thứ mười, thời gian diễn tập khoảng tầm giờ…”
Đợi đến lúc đến đại sảnh diễn xuất, Tiểu Ngô mới dừng miệng lại. Mà dọc theo đường đi Tố Y còn tò mò nhìn tới nhìn lui, đến thế giới này xong, còn là lần đầu tiên đến đài truyền hình, nói không tò mà là giả.
“Tiểu Ngô, đây là ca khúc hôm nay ta hát, ngươi đưa nhạc đệm cho tổ lục bá đi. Ta lên đài trước, ngồi ở ghế dưới một chút.”
Tố Y đưa nhạc đệm đã chuẩn bị tốt cho Tiểu Ngô, liền chuẩn bị đến chỗ lên đài. Không tới phút, âm nhạc bài “Hoa sen xanh” vang lên ngay tại phòng biểu diễn.
Tố Y ở trên đài nghe nhạc “Hoa sen xanh”, trong lòng tưởng tượng ra ở trên đài cần phải đi như thế nào.
“Đạo diễn Lý, đã lâu không gặp!”
Giọng nói của Lâm Tử Mặc truyền đến từ phía sau.
Tố Y quay đầu, chỉ thấy Lâm Tử Mặc đứng chung một chỗ với một người đàn ông khoảng tuổi, đội mũ lưỡi trai.
‘Tử Mặc à! Sao cháu lại qua đâu hả? Chú cháu đâu?”
“Chú cháu có việc vội buổi sáng, đúng lúc chúa có thời gian, nên đến đây nhìn chú!”
Kỳ thật là Lâm Hướng Văn vì muốn chế tác “Hoa sen xanh” cho Tố Y, cùng người chế tác ở công ty làm suốt đêm. Buổi sáng thật sự là không chịu được, mới về nhà ngủ bù.
Tố Y đi qua, thái độ khiêm tốn chào hỏi với đối phương.
“Cháu chính là Tiểu Trình đi, ta nghe Lâm tổng nói về cháu, như thế nào? Hài lòng với sân khấu không?” Đạo diễn Lý cười hề hề nói.
“Sân khấu rất tốt! Cháu cực kì thích.”
Tố Y không biết đối phương đến đây có mục đích gì, nhưng vẫn duy trì thái độ vô cùng khiêm tốn.
“Hài lòng thì tốt! Ta chỉ hỏi cháu một câu, bài hát này của cháu có yêu cầu gì với bối cảnh sân khấu không? Dù sao đây là ca khúc sáng tác mới, còn chưa có người nghe qua, đợi lát nữa thì phải thay quần áo trang điểm cho diễn tập, bây giờ người tổ múa hoàn toàn không có phương hướng về bối cảnh sân khấu của bài hát này, cho nên muốn cháu đề nghị một chút.”
Kỳ thật việc này tùy tiện tìm một nhân viên công tác múa tốt đến hỏi là được, nhưng đạo diễn Lý xem qua video clip của Tố Y, còn tưởng rằng cô muốn hát một trong ba bài hát kia. Không nghĩ tới, cô bé lại muốn hát một ca khúc sáng tác mới, cho nên đã nghĩ qua đây nhìn cô bé tên là Trình Tố Y này, là tiểu thiên tài như thế nào!
“Bối cảnh mà nói, làm bối cảnh cái kính là được rồi! Tốt nhất có thể làm ra thành hình ảnh khóm hoa sen xanh trên mặt sân khấu. Cái khác thì tùy theo diễn viên múa phát huy rồi.”
Tố Y nghĩ nghĩ, thận trọng đưa ra đề nghị của mình.
“Được, cháu nhanh đi về phòng hóa trang đi, hôm nay là thay đồ diễn tập! Để cho lúc diễn tập không cần khẩn trương, phát huy thật tốt!”
“Vâng, cảm ơn đạo diễn Lý!”
Chờ Tố Y đến đúng nơi, để cho Tiểu Ngô mang cô đi phòng hóa trang. Một đường đi qua, cả hậu trường đều là người, Tố Y đã sớm không phân rõ đông tây nam bắc rồi. Mãi đến khi Tiểu Ngô dừng bước, đẩy ra cửa phòng hóa trang, Tố Y mới khẩn trương đi vào theo.
“Trình tiểu thư đến rồi, nhà tạo hình, nhanh đi lấy y phục, người trang điểm, chuẩn bị hoá trang!” Tiểu Ngô vừa vào cửa liền lớn tiếng kêu.
Sau đó, không đợi Tố Y phản ứng kịp. Liền có hai nhân viên công tác đẩy hai cái giá treo quần áo đến. Mặt trên tất cả đều treo y phục màu sắc rực rỡ, phỏng chừng, cũng có khoảng ba bốn mươi món!
“Trình tiểu thư, ngươi xem, chúng ta cũng không có số đo của ngươi. Tạm thời cũng chỉ có thể tìm được những y phục diễn xuất này. Ngươi xem cái nào thích hợp, hiện tại chúng ta liền đi sửa một chút!” Tiểu Ngô cười gượng xoa xoa tay nói.
Nghệ sĩ khác đều đặt y phục cắt may trước đó. Chỉ là tối qua Tố quyết định tạm thời muốn tham gia tiết mục cuối năm, tự nhiên cũng không có trang phục diễn xuất thích hợp. Ngay cả những y phục này, vẫn là Tiểu Ngô tốn rất nhiều tâm tư chuẩn bị đến.