Edit: Lệ Hy
Vì thế thoáng cái thời gian buổi trưa, hai người phúc hắc cũng đang thảo luận đùa chết người như thế nào cảm giác khá hơn.
Cuối cùng hai người quyết định, lợi dụng diễn đàn của công ty giải trí Mộ Lâm, cứ theo như cách nói của Tố Y phơi bày từng chút từng chút, sau đó lại để Thủy Quân khống chế dư luận bốn phía. Lợi dụng diễn đàn trên truyền thông xã hội mà phơi bày, thì cũng không có người hoài nghi đến trên người học sinh như Tố Y.
Chờ bắt đầu phơi bày, sai người đến quê nhà của hai người phỏng vấn, tranh thủ để cho hai người hoàn toàn nổi danh ở quê nhà trước.
Không thể phát video clip lên trang web, thì phát ảnh chụp màn hình. Cố gắng để cho nhân dân cả nước đều biết đến, hình ảnh “hài hòa tốt đẹp” của hai người chỉ là quan hệ đồng hương thuần khiết!
Lâm Tử Mặc nhìn bộ dáng Tố Y khi nói về người phụ nữ đó thế nào thì hai mắt tỏa sáng, cảm thấy chính mình hoàn toàn nhìn nhầm rồi.
Vốn đang cảm thấy cô là tiểu bạch thỏ (thỏ trắng nhỏ) mềm mại ngốc ngếch, nhưng không nghĩ đến cô lại là tiểu hồ ly phúc hắc. Bất quá như vậy cũng được, ít nhất cô không phải chỉ có một mặt đơn thuần thiện lương, đi ra ngoài cũng sẽ không chịu thiệt.
Nhưng mà Lâm Tử Mặc không nghĩ đến, khi hắn ý thức được trong sự kiện lần này có dấu vết của Tố Y, phản ứng đầu tiên của hắn không phải nghi ngờ, thất vọng, cũng không cảm thấy Tố Y là một người giỏi tính toán.
Mà là theo bản năng nghĩ đến có thể cô bị bại lộ không, mình cần làm gì mới có thể giải quyết tốt hậu quả cho cô!
“Đoạn thu hình à? Hiện tại có thể giao cho anh không? Một đứa con gái như em cầm những thứ không tốt đó làm gì!” Lâm Tử Mặc mỉm cười nhìn Tố Y.
“Không tốt thế nào, trong đoạn thu hình cũng không có nữ sao, còn trần trụi toàn bộ nha! Chẳng lẽ anh muốn nhìn?” Tố Y trợn mắt, cố ý nói.
“...” Lâm Tử Mặc cũng sắp hết chỗ nói rồi.
“Anh không xem thì giúp em biên tập video clip như thế nào chứ!”
“Ngày mai đưa cho anh, em không mang trên người.”
Ngoài miệng Tố Y đồng ý, trong lòng lại nhớ buổi tối trở về phải lưu một chiếc dự bị, vạn nhất tương lai dùng vẫn tốt!
Lâm Tử Mặc nheo mắt lại, “Em sẽ không là muốn trở về buổi tối nhìn lại một lần, hoặc lưu một chiếc dành riêng để sau này từ từ xem chứ?”
Tố Y thiếu chút nữa bị dọa nhảy dựng, “Làm sao có thể! Em là hạng người như vậy sao?”
Lâm Tử Mặc có chút buồn cười nhìn Tố Y không nói lời nào, trong lòng lại nhớ: Em vẫn thật là người như vậy, một chút cũng không giống con gái. Tâm tư tinh tế, ra tay dứt khoát, thủ đoạn đanh đá chua ngoa, không biết thẹn thùng, da mặt này thật đúng là có thể dọa người!
Hai người ăn cơm tối xong trở lại trường học, Tố Y xuống xe liền ngông nghênh vỗ vỗ bả vai Lâm Tử Mặc, “Anh trai, lần này cám ơn anh! Đủ nghĩa khí!”
Lâm Tử Mặc dở khóc dở cười nhìn Tố Y, chẳng lẽ lúc này mới là bản tính của cô ấy sao? Xem ra trước kia đều là giả vờ khách khí như thế với mình a!
Tố Y cũng cảm thấy, nếu hai người đồng lòng lập ra kế hoạch tác chiến đi tính kế người suốt một buổi trưa, đó chính là đồng đội. Đồng đội không phải là người một nhà sao, cho nên tiếng lòng buông lỏng, đầu óc liền co rút. Trực tiếp nói ra lời như thế với Lâm Tử Mặc.
Tố Y kịp phản ứng, xấu hổ cũng muốn chặt đứt móng chó của mình, vội vàng mở cửa xe chạy ra ngoài như bỏ trốn.
Lâm Tử Mặc ngây ra một lúc, mới kịp phản ứng là Tố Y đang xấu hổ, trực tiếp nằm bò lên trên tay lái cười ra tiếng.
Chờ đến ngày hôm sau, lúc Tố Y giao USB cho Lâm Tử Mặc, Lâm Tử Mặc cười xấu xa hỏi Tố Y: “Em không lưu dàng riêng chứ?”
Tố Y nghiêm túc nghiêm mặt, “Không lưu!”
“Thật ra lưu trữ để ngừa vạn nhất cũng không cần khẩn trương, chỉ cần không phải dùng để quan sát học tập là được. Em thực sự không lưu?”
Tưởng tượng đến bộ dáng quẫn bách chạy trốn tối hôm qua của Tố Y, Lâm Tử Mặc liền không nhịn được nghĩ muốn trêu chọc cô.
Làm sao Tố Y không biết Lâm Tử Mặc đang trêu đùa cô, “Thật ra, Lâm sư huynh muốn xem mà nói cũng không cần khẩn trương, nhớ rõ lưu một chiếc dự bị để ngừa vạn nhất là được rồi. Tránh cho nhìn hỏng rồi mà không có cái dự bị thì xong đời rồi.” Nói xong còn làm như có thật, gật đầu.
Lâm Tử Mặc có chút há hốc mồm, tình huống gì thế! Làm sao thì thành mình muốn xem rồi. Lâm Tử Mặc cảm thấy da mặt của mình cũng bắt đầu có chút nóng lên rồi!
“Được rồi, Lâm sư huynh. Em đi trước đây,… (ba ba = bái bai)!”
Tố Y vừa nhìn đã thấy lỗ tai của Lâm Tử Mặc cũng đã đỏ, nén cười vội vàng chào tạm biệt với Lâm Tử Mặc.
Hai ngày sau, vốn diễn đàn trường học có người kể lại: Nghe nói, Lữ Bình và Trần Chí Lâm chỉ là đồng hương, mà Lữ Bình còn đang giúp Trần Chí Lâm theo đuổi hoa hậu giảng đường, nhưng bị cự tuyệt rồi. Nhưng Trần Chí Lâm không từ bỏ ý định, lại muốn hẹn hoa hậu giảng đường ăn tối, vẫn lại bị cự tuyệt.
Kết quả Trần Chí Lâm thẹn quá thành giận, trong cơn tức giận liền thay đổi thành hẹn với đồng hương của mình, cũng là Lữ Bình bạn cùng phòng của hoa hậu giảng đường.
Đúng là hai người ăn cơm mấy tiếng xong đi ra ngoài, liền liên quan đến chơi gái bán dâm bị bắt vào đồn công an.
Bài viết này vừa ra liền bùng nổ, đã được lượt người xem cao nhất rồi. Bài viết mới nhất, lại còn liên lụy đến hoa hậu giảng đường. Cho nên mọi người xem bài viết cực kì rộn rã, bài trả lời cực kỳ hăng hái.
“, đau lòng cho hoa hậu giảng đường phút! Không phải là từ chối một người theo đuổi sao lại bị dính dáng đến sự kiện không sạch sẽ này!”
“Hoa hậu giảng đường thật vô tội, hoa hậu giảng đường thật bất đắc dĩ!”
“Đúng vậy, ta đau lòng cho đại nữ thần hoa hậu giảng đường!!”
“Trọng điểm! Chú ý vào trọng điểm! Trọng điểm là hoa hậu giảng đường từ chối lời hẹn ăn tối, cho nên vào đêm hôm đó, Trần Chí Lâm và Lữ Bình liền lăn trên giường bị bắt kia! Vậy không phải có nghĩa, hai người kia đã lăn lên giường từ sớm rồi. Hơn nữa Trần Chí Lâm theo đuổi nữ sinh khác trước mặt Tố Y. Mà Lữ Bình, lại còn là bạn cùng phòng giúp hắn theo đuổi Tố Y! Mẹ kiếp, suy nghĩ tỉ mỉ cực đáng sợ nha!
“Lầu trên phân tích thực đúng! Hay cho một đôi nam nữ chó má!”
“Hay cho một đôi nam nữ chó má!”
“Hay cho một đôi nam nữ chó má! Lầu dưới duy trì đội hình.”
…
Mọi người nghiêng ngả như vậy thì đều cho rằng Trần Chí Lâm và Lữ Bình là không chính đáng vừa là đồng hương, vừa là quan hệ người yêu đi!
Ai nói học sinh không bát quái, học sinh của Yến Đại bát quái lên cũng khôn aig bằng rồi!
Chu Thư Linh ngồi trên ghế đối diện với máy tính, ý cười trên khóe miệng cũng che không hết, lại còn cách một lúc lại ngẩng đầu nhìn Lữ Bình đang ngủ trên giường.
Tố Y tò mò, đi qua vừa thấy. Hóa ra Chu Thư Linh tiết lộ các loại trên diễn đàn trường học!
Tiết lộ Lữ Bình nói chuyện mang giọng địa phương!
Tiết lộ Lữ Bình nói cô ta và Trần Chí Lâm chỉ là đồng hương, còn giúp Trần Chí Lâm theo đuổi hoa hậu giảng đường.
Tiết lộ hằng ngày thừa dịp hoa hậu giảng đường đi luyện tập buổi sáng, Lữ Bình liền mật báo với Trần Chí Lâm, để Trần Chí Lâm đi theo ngẫu nhiên gặp hoa hậu giảng đường, nhân phẩm đủ cặn bã.
Lại tiết lộ hoa hậu giảng đường cũng vì vậy mà trở mặt với Lữ Bình, cũng đã cảnh cáo cô ta, nhưng vẫn không có tác dụng, thật thương thay cho hoa hậu giảng đường muội tử!
Chu Thư Linh tiết lộ đặc biệt sung sướng, Tố Y gõ gõ cái bàn.
“Thư Linh, có thể không lấy mình ra không? Tên nằm cùng một chỗ với bọn họ, mình buồn nôn đó!
“A! Nói cũng đúng, tớ bỏ thêm một câu nữa là được rồi.”
Chu Thư Linh lại cúi đầu đánh xuống một đoạn: Hoa hậu giảng đường muội tử nhìn thấy ta tiết lộ, không hài lòng khi ta để tên cô ấy và đôi nam nữ chó má cùng một chỗ, nói buồn nôn. Ta cảm thấy hoa hậu giảng đường muội tử nói rất đúng, quả thật rất ghê tởm! Ta cũng quen biết cô ta, lấy làm xấu hổ khi ở cùng cô ta ở chung một phòng kí túc xá, càng đừng nói hoa hậu giảng đường muội tử được hai người này để mắt, cho nên kế tiếp ta sẽ không tiết lộ về hoa hậu giảng đường muội tử nữa!
Tố Y ở bên cạnh nhìn một hồi không nói gì!
Chu Thư Linh này, không đi làm người tiêu khiển thật đúng là đáng tiếc!