Edit:Lệ Hy
chương tuần này đây~ team ai xé nè~
Chờ sau khi Tố Y xuống đài, Hoàng Thải Vi ôm cổ Tố Y đã khóc lên: “Sao cậu hát bi thương như vậy hả! Hát như vậy làm tớ khó chịu muốn chết, là có người từng khi dễ cậu đúng không?”
“Không có mà, thật sự không có! Đừng khóc nữa, có rất nhiều người còn nhìn cậu!” Tố Y bất đắc dĩ vỗ vỗ đầu Hoàng Thải Vi.
“Tố Y học muội, hát cực kì hay đó!” Lâm Tử Mặc đưa nhạc đệm qua nói.
“Chúc mừng em! Tố Y học muội, em thật sự rất tuyệt!” Trương Nghiên cũng quay đầu, nghiêm túc nói với Tố Y.
“Cảm ơn.” Tố Y nhận lấy nhạc đệm cất vào túi.
“Lập tức sẽ trao giải, em chuẩn bị một chút đi!” Lâm Tử Mặc nói xong khẽ nâng cằm, ý bảo Hoàng Thải Vi còn nằm trên vai Tố y nói.
Tố Y cười vỗ v Hoàng Thải Vi, chờ tâm tình của Hoàng Thải Vi ổn định sauđó mới buông cô ra.
Đợi sau khi Tố Y lên sân khấu nhận thưởng, Hoàng Thải Vi quay đầu nói cám ơn với Lâm Tử Mặc sau đó hỏi: “Tố Y nói lúc cô ấy lên đài, nhất định sẽ có người giở trò, Lâm học trưởng có thấy là người nào không?”
“Cha của Ngụy Mẫn là lãnh đạo trường học, coi như cô ta có suy nghĩ đó cũng sẽ không tự mình đi tổng điều khiển. Cho nên bất kể là ai muốn phá hư, cũng không dính dáng đến trên đầu cô ta. Hơn nữa, ta ở bên kia, bọn họ cũng không có cơ hội hạ thủ. Cho nên, chuyện này em bảo Tố Y học muội coi như chưa hề có chuyện xảy ra. Dù sao, đối phương cũng không đắc thủ” Lâm Tử Mặc giao phó với Hoàng Thải Vi.
Hoàng Thải Vi gật đầu, cảm thấy lời nói của Lâm Tử Mặc có đạo lý, chuyện này còn chưa biết là tốt. Dù sao cũng đã kết thúc.
Mà bên Tố Y lúc này, lúc An Minh Viễn trao giải, nói với Tố Y: “Bạn học Trình, ta có thể lấy video em hátmấy bài hát kia ở trên weibo được hay không? Ta không muốn tác phẩm tốt như vậy bị mai một, có thể chứ?”
Tố Y ngẩn người một chút, lập tức phản ứng kịp.”Dĩ nhiên có thể, cám ơn An tiên sinh.”
Chuyện mới có lợi với mình, dĩ nhiên đáp ứng rồi. Nếu chính mình không định vào vòng giải trí, An Minh Viễn phát video liền không có ích lợi gì với mình. Nhưng mà bản thân dự định mở phòng làm việc, An Minh Viễn càng như vậy, chẳng khác nào biến thành tuyên truyền cho mình, dĩ nhiên Tố Y sẽ đồng ý.
“Nếu như vậy, bên ta này có phải cũng có thể phát đúng không?” Vương Thụ Khôn cũng cười hỏi.
“Dĩ nhiên, cám ơn Vương tổng giám!” Tố Y cười híp mắt nói.
Tháng mười Yến Kinh, bầu trời cuối thu quang đãng. Tố Y rất hưởng thụ cuộc sống sân trường của mình.
Trưa hôm nay, Tố Y mới vừa trở về túc xá, đã bị Chu Thư Linh kéo đến trước máy vi tính.
“Tố Y, cậu thành người nổi tiếng trên mạng! An Minh Viễn phát video cậu ca hát trên weibo của hắn, hiện tại số người bình luận cũng đã trên vạn! Cậu mau nhìn xem!” Chu Thư Linh ấn Tố Y ngồi trên ghế, chuyển máy tính về phía Tố Y.”Đúng rồi, công ty giải trí Mộ Lâm cũng phát video của cậu trên trang đầu, người khen cực kì nhiều!”
“Bài hát tự sáng tác! Kỳ tài của âm nhạc! 【 video 】【 video 】【 video 】là cái này?” Tố Y liếc mắt nhìn đã không có hứng thú.
“Bình luận! Nhìn bình luận, điểm quan trọng là bình luận nha!” Chu Thư Linh nói.
Tố Y lại quay đầu tùy tiện kéo xem bình luận.
“Giống như ta, chẳng qua là đang nhìn khuôn mặt của em gái sao?”
“Ngươi không phải là người!”
“Quỳ cầu xin tài liệu về em gái trong video! Ta muốn đi thổ lộ. A! A! A!”
“Ta là nữ, cũng bị nhan sắc của em gái mê hoặc, đừng đừng!”
“Em gái là hoa khôi của trường Yến Đại! Xin gọi ta là Lôi Phong!”
“Ta có thể nói ta luôn nghe đi nghe lại bài hát này hay sao? Quá hay! Đặc biệt là bài hát “Tôi chờ đến khi những bông hoa tàn”, lần đầu tiên nghe quả thực là khóc thành cún..”
“Thì ra em gái còn đang đi học! Ta muốn đi Yến Đại thổ lộ.”
“Ta từng đoán em gái ở trường Nghệ Thuật, hay là trường Âm Nhạc, từng đáon là một trường học âm nhạc nào đó. Nhưng trăm triệu lần không nghĩ đến là Yến Đại! Rất ngoài dự đoán của mọi người!”
“Tổ chức thành đoàn thể đi Yến Đại thổ lộ”
“Tổ chức thành đoàn thể thổ lộ + ”
“Tổ chức thành đoàn thể thổ lộ + ”
...
“Tớ đã nói làm sao gần đây người bên cạnh cũng thật kỳ quái, dường như luôn có người chụp ảnh tớ.” Tố Y vừa xem bình luận vừa nói.
Tùy tiện kéo bình luận, Tố Y đã không có hứng thú.
Ngồi ở bên cạnh bàn học của mình, tỉ mỉ cân nhắc con đường sau này nên đi như thế nào. Mặc dù dựa vào công ty giải trí Mộ Lâm và An Minh Viễn làm nền, để cho bài hát này của
mình nhất định sẽ nổi tiếng. Nhưng mà, qua một thời gian ngắn, chờ nhiệt độ hạ xuống, tất cả mọi thứ lại không có khác nhau với trước kia một chút nào. Bây giờ muốn mở phòng làm việc sang năm trợ giúp với mình cũng không quá lớn.
Mà việc cấp bách bây giờ của mình là kiếm tiền. Đúng vậy, muốn mở phòng làm việc. Về điểm này, mình hoàn toàn không có đủ tiền. Huống chi, mình căn bản là không có tiền.
Chỉ là những ngày yên bình của Tố Y không có mấy ngày đã bị đánh vỡ, có người tìm tới cửa muốn mua bản quyền bài hát, có người là muốn chữ kí của Tố Y. Hơn nữa còn không phải là một nhà hai nhà.
Có lẽ là Lâm Tử Mặc dặn dò, trong đám người đến cửa không có người của công ty giải trí Mộ Lâm. Tinh Huy, Bách Nạp, Hoàn Cầu và mấy phòng làm việc nghệ sĩ cũng tìm tới cửa.
Đoạn thời gian gần nhất, chỗ Tố Y thường phải đi là phòng làm việc của hiệu trưởng, mỗi lần đi vào, người ở bên trong không phải là công ty giải trí này cũng là phòng làm việc nọ. Không phải là muốn chữ kí của mình cũng là muốn mua bản quyền bài hát kia.
Chẳng qua là, bây giờ Tố Y làm sao chịu lại bán ca khúc đi đây.
Đang tiêu hao thời gian từ chối ba người vào cửa sau, Tố Y bất đắc dĩ đưa ra kháng nghị với hiệu trưởng.
Biết rõ ta sẽ không ký hợp đồng làm nghệ sĩ, cũng sẽ không bán ca khúc, cũng không giúp học sinh của mình chống đỡ một chút. Còn là hiệu trưởng ư, có hiệu trưởng nhìn truyện cười của học sinh như vậy sao!
“Hiệu trường Mã, chuyện cười này người cũng đã nhìn lâu như vậy, chắc nhìn chán rồi đi!” Sau khi Tố Y từ chối một người vừa đến, nói rõ với Mã Túc Minh.
“Ha hả, ta không có xem chán, hơn nữa ta cũng không chế giễu. Nha đầu, nói cho ta biết, nếu em không muốn vào vòng giải trí đó, tại sao không bán ca khúc thế? Bài hát hay như vậy mà mai một, thật sự là đáng tiếc.” Hiệu trưởng Mã không nhanh không chậm uống một ngụm trà hỏi.
“Thì ra là người nghĩ như vậy!” Rốt cuộc Tố Y cũng biết tại sao lâu như vậy đến nay, hiệu trưởng biết rõ ý nghĩ của mình, nhưng không từ chối, không ngăn trở những người đó tìm tới cửa.
“Hiệu trưởng, bài hát của em chắc chắn sẽ không bán cho người khác. Em không ký hợp đồng cùng người khác là em định thành lập phòng làm việc của mình, những tác phẩm này sẽ không bị mai một, người cứ yên tâm đi!”
Tố Y nói ý nghĩ của mình cho hiệu trưởng xong, dù sao sang năm mình đã muốn thành lập phòng làm việc xong, bây giờ nói cũng không sao.
Mã Túc Minh ngoài ý muốn nhìn Tố Y, đặt chén trà xuống nói: “Thành lập phòng làm việc của mình, em nghĩ tốt rồi?”
“Nghĩ tốt rồi, phòng ốc đang sửa chữa, thiết bị cũng định liệu tốt lắm.”
“Vậy thì tốt, lúc cần trường học ra mặt, đến lúc đó trực tiếp tới tìm ta. Đừng sợ, cả Yến Đại chúng ta sẽ là hậu thuẫn của em! Ta bảo Vương lão đầu cũng nhìn một chút, Yến Đại chúng ta cũng có thể đào tạo ra ca sĩ tốt! Hừ hừ!” Mã Túc Minh hưng phấn xoay vòng trong phòng.
Chờ Tố Y đầu đầy hắc tuyến từ phòng hiệu trưởng đi ra, đã là hai tiếng sau. Nghe hiệu trưởng Mã nói với Vương lão đầu [ hiệu trưởng trường nghệ thuật] năm ân oán tình cừu, đáp ứng nhất định tranh một chút sức thay Yến Đại, nhất định sẽ mở phòng làm việc đến rực rỡ, sau khi bài hát mình viết bán ra khắp toàn bộ thế giới, mới được Mã Túc Minh thả đi.
Ngươi nói ngươi học năm thứ nhất đại học, so không lấy chồng với thành tích học tập, so lấy chồng trường nghệ thuật với thành tựu trong giới nghệ thuật, có ý nghĩa sao? Mình coi như xong, còn không phải là lôi kéo học sinh của mình cùng nhau so.
Tố Y tỏ vẻ thật là sống lâu mới biết!
Cũng may hiệu trưởng Mã đáp ứng, sau này người tới trường học tìm Tố Y ký hợp đồng hoặc là mua bài hát lần nữa, toàn bộ hắn cũng sẽ ngăn cản trở về thay cô, Tố Y mới rốt cục thở phào nhẹ nhõm.
Chờ lúc công ty lắp đặt thiết bị thông báo Tố Y nói biệt thự trùng tu xong, Tố Y mới giật mình cảm thấy thì đã thấm thoát đến tháng .