Chương
Tiểu Cửu cũng không biết phải nói gì, đối tượng mà nó và ký chủ muốn công lược lại gấp gáp sốt ruột tổ chức hôn sự cho ký chủ và con trai của hắn? Hải Đường rót cho Diệp Vãn Tình một ly trà hoa cúc, đây là trà mà Diệp Vãn Tình tự làm, giúp thanh nhiệt giải độc, khiến cho đầu óc thư giãn.
Nước nóng đổ vào, đóa hoa cúc nở bung trong chén, lớp lớp cánh hoa vàng kim trông thật xinh đẹp.
Lúc ở trong phòng Diệp Vãn Tình sẽ không đeo mạn che mặt, Hải Đường quan sát sắc mặt của nàng, dịu giọng hỏi: “Tiểu thư phiên muộn vì chuyện hôn sự ư?”
Diệp Vãn Tình buồn phiền gật đầu: “Ừm…hai ngày nữa vương phủ sẽ đưa sính lễ đến.”
Hôm nay lão phu nhân gọi nàng qua là để cho nàng xem danh sách sính lễ mà vương phủ đưa tới.
Vương phủ ra tay hào phóng vô cùng, suốt buổi nụ cười trên mặt của lão phu nhân chưa bao giờ tắt.
Cẩm Tú hoang mang nhìn hai người: “Sao vậy? Tiểu thư không muốn thành hôn?”
Hải Đường thấy vẻ mặt ngơ ngác của nàng, thâm than bản thân sơ sót, Hải Đường kéo Cẩm Tú ra một góc, nhỏ giọng nói với Cẩm Tú mấy điêu.
Cẩm Tú nghe xong nhíu mày, gãi đầu nói: “Hay là…chúng ta đào hôn?”
Hải Đường trợn mắt lườm Cẩm Tú một cái, không lưu tình gõ lên đầu nàng: “Nói nhăng nói cuội cái gì đó, Tiểu thư mà làm thế thì thanh danh của Tiểu thư cũng sẽ hỏng bét.”
Cẩm Tú ôm đầu, mếu máo: “Muội chỉ là nói đùa thôi mà, còn một cách nữa, đó là đột nhập vào vương phủ…”
Cẩm Tú đưa tay làm động tác cắt cổ.
Thấy Hải Đường lại muốn đánh mình, Cẩm Tú lanh lẹ trườn đi, vội vàng xua tay: “Muội nói đùa, nói đùa chút thôi mà.”
Diệp Vãn Tình đang phiền muộn cũng bị Cẩm Tú chọc cười, nàng liếc nhìn Cẩm Tú, cười mắng: “Ngươi đó, đúng là hữu dũng vô mưu.
Vương phủ là nơi nào? E rằng còn chưa bò được đến tường viện của vương phủ thì ngươi đã bị người ta bắt giam vào ngục rồi.
Đến lúc đó ta cũng không cứu được ngươi đâu.
Cả ba lại ồn ào một hồi, nỗi phiền muộn trong lòng Diệp Vãn Tình cũng vơi bớt.
Thôi, chỉ là đưa sính lễ thôi mà, vẫn còn thời gian, thuyên đến cầu thì tự nhiên thẳng.
Hai ngày chớp mắt đã qua, từ hai ngày trước lão phụ nhân đã cho thả ra tin tức truyền khắp ngõ lớn hẻm nhỏ, đồng thời triệu tập hạ nhân quét tước dọn dẹp Diệp phủ một phen.
Khiến cho Diệp phủ trông rạng rỡ hẳn lên.
Theo quy củ thì ngày này Diệp Vãn Tình cũng không thích hợp lộ diện, nhưng sáng hôm đó nàng vẫn dậy sớm hơn bình thường vì đêm qua không ngủ được.
Mấy ngày này là ngày đến kỳ kinh nguyệt của nàng, kiếp trước thân thể Diệp Vãn Tình yếu đuối, mỗi lần đến kỳ là tay chân lạnh toát, đau đến nỗi không cử động nổi.
Nhưng kiếp này nàng học võ, tu luyện, tố chất thân thể cải thiện vượt bậc, đến ngày hành kinh cũng chỉ hơi ê chướng một chút mà thôi.
Nhưng tiểu Cửu vẫn khuyên nàng nên nghỉ ngơi ba ngày, những ngày này trên người nàng dính máu, nếu tu luyện thì dễ hấp dẫn ma khí xung quanh.
Diệp Vãn Tình dậy sớm, thay xiêm y, vấn tóc chỉn chu, dùng xong điểm tâm rồi lại bắt đầu luyện chữ.
Bên ngoài Hải Đường viện không ngừng vang lên tiếng bước chân vội vã và tiếng xì xào to nhỏ của hạ nhân, hôm nay là một ngày quan trọng đối với Diệp phủ.