Sống Kiếp Nữ Phụ

chương 44: dụ thiên minh

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trong một căn phòng tối đen như mực, yên tĩnh đến đáng sợ, không gian quái dị làm cho người ta 'mao cốt tủng nhiên', ánh sáng yếu ớt le lé duy nhất từ cây đèn bàn nhỏ rọi sáng chỉ vừa đủ lên một tấm bảng trắng.

Cách đó không xa, một nam nhân hai tay khoanh ngực bất động như tượng gần như chìm hẳn trong bóng tối, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một bên sườn mặt hoàn mỹ của hắn. Đôi con ngươi màu trà không động đậy nhìn tám cái tên và những dòng chữ nhỏ tương ứng với những cái tên đó trên tấm bảng.

Không biết đã đứng đó bao lâu, lúc này hắn mới chậm rãi cất bước về phía tấm bảng, đi từ trái sang phải nhìn từng cái tên rồi dừng lại trước cái tên cuối cùng hơi hơi nhiếu mày suy nghĩ.

Nếu như thắc mắc trên tấm bảng kia viết những gì thì câu trả lời là đây:

. Lăng Triệt:

Giới tính: Nam - Tuổi: xx - Ngoại hình: Đẹp trai.

Ưu điểm: xx

Nhược điểm: xx

. Hàn Phong:

Giới tính: Nam - Tuổi: xx - Ngoại hình: Đẹp trai.

Ưu điểm: xx

Nhược điểm: xx

. Tử Trạch:

Giới tính: Nam - Tuổi: xx - Ngoại hình: Đẹp trai.

Ưu điểm: xx

Nhược điểm: xx

. Xích Thiên:

Giới tính: Nam - Tuổi: xx - Ngoại hình: Đẹp trai.

Ưu điểm: xx

Nhược điểm: xx

. Âu Dương Thụy:

Giới tính: Nam - Tuổi: xx - Ngoại hình: Đẹp trai.

Ưu điểm: xx

Nhược điểm: xx

. Ngôn Thần Duật:

Giới tính: Nam - Tuổi: xx - Ngoại hình: Đẹp trai.

Ưu điểm: xx

Nhược điểm: xx

. Lãnh Ngạo:

Giới tính: Nam - Tuổi: xx - Ngoại hình: Đẹp trai.

Ưu điểm: xx

Nhược điểm: xx

Và hiển nhiên cái tên cuối cùng đang làm cho ai đó suy nghĩ là:

. Dụ Thiên Minh:

Giới tính: Nam - Tuổi: xx - Ngoại hình: Cực kỳ đẹp trai.

Ưu điểm: xxxxxxxxxxxxxxxxxx

Nhược điểm:

Dụ Thiên Minh đưa tay vò rối mái tóc 'bảo bối' của mình, lẩm bẩm:

- Không thể nghĩ ra rốt cuộc nhược điểm của mình là gì nhỉ? Con người ai cũng có ưu điểm và nhược điểm? Đến Lăng Triệt mình còn tìm ra được ưu điểm nữa là... (tg: Xin lỗi Triệt ca, lại để ca chịu thiệt rồi!!!)

Thế nhưng hắn đã đứng đây hai tiếng đồng hồ rồi mà vẫn không nghĩ ra, lắc đầu bất đắc dĩ thở dài " Có lẽ mình thực sự không có nhược điểm đi! Hazzz...." Biểu hiện này của hắn không phải giả vờ vì trên thực tế, ở đây hắn giả vờ cho ai xem.Nếu người còn lại biết được tên của mình được vinh hạnh có trên tấm bảng kia, nơi trước nay chỉ để tên và phân tích các nạn nhân bị sát hại trong các vụ giết người hàng loạt của chuyên gia phân tích tâm lý tội phạm quốc tế đại danh đỉnh đỉnh Dụ Thiên Minh không biết sẽ có cảm nghĩ gì đây. Và quan trọng hơn, nếu để họ thấy được hành động điên cuồng tự luyến kia của Dụ tổng chắc chắn sẽ không những không tức giận mà còn thương tâm cảm thông cho ai đó:

'Cậu ấy bệnh nặng quá rồi! Ai bảo cứ thích nhập vai mấy tên tội phạm biến thái để tìm ra suy nghĩ của bọn chúng làm chi. Tập đoàn Thừa Hy không nuôi nổi cậu sao mà còn kiếm việc làm thêm bên ngoài. Đáng tiếc cậu ta có thể chữa bệnh cho người khác nhưng không thể tự chữa cho chính mình. Hazzz... hảo đáng thương'.

(tg: Minh ca! Dù là ta viết nhưng ta không thể không... xấu hổ dùm ca.)

Nếu có ai đó muốn biết Dụ Thiên Minh đang làm gì thì xin thưa hắn đang phân tích từng tình địch của mình, dù sao thì "biết địch biết ta trăm trận trăm thắng" mà. Khó khăn lắm mới tìm được người khiến hắn động tâm thì làm sao mà buông tha được, bạn bè cũng không được.

Nhìn lại tấm bảng phân tích mang đậm tính chủ quan của mình Dụ Thiên Minh hài lòng ra khỏi phòng 'Aiii...aii... ngày mai đi gặp Tiểu Tuyết của hắn nha~ Đi ngủ thôi, không nên thức khuya, da mặt nhăn nheo thì biết làm sao.'

-------------------------------------------------------------------------------------

- Tiểu Tuyết!

Diệp Tư Tuyết đen mặt xoay người tức giận nhìn cái tên cười hì hì lải nhải không ngừng bên tai cô suốt cả buổi sáng nay.

- Dụ tổng, tôi đang rất! bận! - 'Vậy nên anh mau về đi cho tôi nhờ'. Diệp Tư Tuyết nghiến răng kèn kẹt. Tên này phiền chết đi được, bám còn dai hơn đỉa, mặt hắn 'dày' có khi kim cương rạch cũng không rách ý chứ.

- Ừ, tôi không ngại. - Dụ Thiên Minh tủm tỉm cười, xua tay ra bộ cao thượng.

- Tôi không quan tâm anh có ngại hay không, tôi ngại, tôi muốn anh đi về.

- Tiểu Tuyết là bạn gái anh, em không phải ngại gì hết, cứ thoải mái đi.

- Đã nói bao nhiêu lần rồi tôi không! phải! bạn! gái! anh!

- Thấy chưa... thấy chưa... vậy mà bảo không ngại. - Dụ Thiên Minh ánh mắt đang nói 'Em rõ ràng là đang ngại mà.'

Diệp Tư Tuyết ngửa đầu hít sâu 'Trời ơi trời! Trời trời ơi! Con phải làm sao với tên này đây. Ngài mau trả đĩa bay cho hắn về hành tinh của mình đi, hắn không hiểu ngôn ngữ loài người'.

- Dụ Thiên Minh, tôi không thích anh. - Diệp Tư Tuyết nghiêm túc nhìn hắn, giải quyết nhanh gọn một lần luôn đi.

- Tiểu Tuyết! Em không thích anh điểm nào anh sửa.

- Thế anh thích tôi chỗ nào tôi sửa.

- Anh biết ngay là em không tìm ra chỗ nào không thích ở anh mà. - Dụ Thiên Minh đắc ý, sau đó hắn nắm lấy tay cô nhéo nhéo không buông tha.

Diệp Tư Tuyết trở ngược lại tay đang bị hắn nắm, tay còn lại công kích mặt hắn nhưng tên kia nhanh hơn tóm gọn hai tay cô bẻ ra sau ôm chặt cô. Bị ngoài khóa chặt tay, một chân cô giẫm lên chân hắn, chân còn lại hướng về phía hạ thân hắn mà dùng lực.

Dụ Thiên Minh nhịn đau để cô giẫm lên chân mình, hai chân phản ứng nhanh kẹp chặt cái chân đang hướng về cái kia của hắn càng làm cho tư thế giữa hai người muốn có bao nhiêu ám muội thì có bấy nhiêu.

Bốn ám vệ nhìn chủ nhân nhà mình bị bắt nạt muốn tới giúp nhưng lực bất tầm tâm, bọn hắn cũng đang bị thuộc hạ của người kia cản trở.

Dụ Thiên Minh hai mắt lấp lánh chăm chú nhìn gương mặt đỏ bừng vừa thẹn vừa giận của cô cười càng vui vẻ. Sau đó hắn hôn nhẹ trên môi cô, sau đó là một trận mưa hôn trên khuôn mặt cô, nhẹ nhàng rồi nhanh chóng rời đi nhưng không bỏ sót chỗ nào. Sau mỗi nụ hôn nhỏ, hắn lại nói "Chỗ này"

- Chỗ này... chỗ này... chỗ này... chỗ này... chỗ... Anh đều thích, anh thích tất cả mọi thứ thuộc về em.

Những nụ hôn như thể hiện sự yêu thích đơn thuần của hắn đối với món đồ vô cùng quý giá hoàn toàn không mang theo một tia dục vọng, dâm tà nào. Có lẽ vì thế Diệp Tư Tuyết không có chút cảm giác nhục nhã hay chán ghét mà thay vào đó là ngỡ ngàng 'Tên này, hắn thích cô thật sao?' rồi sau đó là tức giận quát lớn vào mặt hắn:

- Mẹ nó Dụ Thiên Minh, anh dám ăn 'đậu hũ' của tôi.

---------------------------------------------------------------------------------------

tg: Nói về cái kết. Ta cam đoan không OE, không SE, không ai chết cả, tất cả đều hạnh phúc nha. Ta cũng hốt hết mỹ nam cho Tuyết tỷ nhưng có chút khác biệt đa số kết np.

Truyện này ta sẽ không rập khuôn theo mô tip nữ phụ văn, np thường thấy, ít nhất là cái kết.

Sắp tới mọi người muốn anh nào lên sàn?

Truyện Chữ Hay