Trans: Zard
Chúc các bạn buổi tối tốt lành.
---------------------
Darian sử dụng Ngưng Đọng Thời Gian. (The World!!!)
Nói đúng hơn, thứ này có vẻ hơi khác nhưng đây là cách mà Darian nhìn nhận về nó.
Trong không gian này chỉ mỗi Darian có thể tự do di chuyển. Không khí xung quanh cậu vẫn trôi như thường giúp cho việc thở là hoàn toàn khả thi. Nếu ta chạm vào Darian thì ta cũng có thể di chuyển tự do như cậu.
Năng lực có thể giết bất kì thứ gì ngay lập tức quả thật rất đáng sợ.
Nhưng nếu nó kích hoạt theo ý chỉ của cậu ta, thì cách phản công lại rất đơn giản.
Cậu chỉ cần không cho nó kích hoạt.
Cậu ta phải chết trước khi kịp cảm nhận được bất kì sát ý nào.
Đồng đội Darian đã bị giết khi đang tấn công.
Đúng hơn thì cậu ta như sở hữu năng lực có thể cảm nhận và dự đoán đòn tấn công. Nếu thời gian bị dừng lại, năng lực của cậu ta sẽ trở nên vô dụng.
Darian đánh giá rất cao năng lực dừng thời gian tối thượng của mình trong việc giải quyết vấn đề.
Tuy rằng dừng thời gian là một năng lực rất tiện dụng, nhưng nó cũng có một vài điểm yếu.
Ma thuật lẫn kĩ năng đều không thể sử dụng trong Ngưng Đọng Thời Gian.
Không chỉ vậy, nếu Darian ném một thứ gì đó đi, thì nó sẽ dừng lại ở một điểm rất gần với cậu, điều này khiến cho việc tấn công tầm xa là vô ích.
Kết quả là nếu muốn đánh bại đối phương trong khi thi triển Ngưng Đọng Thời Gian, cậu cần phải đến gần và trực tiếp tấn công.
Những ngọn cỏ ngắn ngủn trải dọc khắp thảo nguyên di chuyển mỗi khi chúng chạm vào Darian và khi cậu ta nhấc chân lên, chúng liền trở lại trạng thái bất động.
Darian vòng ra sau cậu trai để đề phòng.
Cậu trai chắc chắn sẽ không nhìn thấy Darian bởi hiệu ứng của Ngưng Đọng Thời Gian, nhưng cứ phòng ngừa thì vẫn hơn.
Khi cậu trai đã nằm trong tầm của thanh kiếm, Darian đứng lại.
Từ góc nhìn của Darian, cậu trai hoàn toàn bất động.
Sẽ không có phản ứng nào xảy ra trong đầu cậu lúc này.
Cậu ta chắc chắn sẽ bất lực bị giết bởi cậu không thể cảm nhận được sát ý của Darian.
— Rắc rối duy nhất là kiếm mình không chém qua được da cậu ta.
Darian xét thấy chuyện đó khó có thể xảy ra.
Không có bằng chứng nào về việc ma thuật, pháp cụ, hay kĩ năng đã được sử dụng.
Cậu ta chỉ là một con người. Một khi lưỡi kiếm của Darian chém vào, cậu chắc chắn sẽ bị cắt làm đôi. Đó là chuyện chắc chắn sẽ xảy ra.
Darian dò xét mọi chi tiết dù là nhỏ nhất để bảo đảm.
Cho dù Ngưng Đọng Thời Gian tiêu tốn một lượng ma lực khổng lồ, Darian vẫn có thể duy trì nó ít nhất một tiếng đồng hồ
Không có gì phải vội.
Darian cẩn thận quan sát suốt 10 phút và tin rằng không vấn đề gì.
Nếu phần đầu bị đập nát trong tức khắc, mọi hành vi gây nguy hiểm khác đều sẽ dừng lại. Thậm chí đến cả một cơ hội để phản công cũng không có. Cho dù năng lực mang hiệu ứng Tức Tử có tồn tại, thì phát này sẽ kết thúc nó ngay lập tức.
Việc xử lí một đối thủ bất động thường sẽ rất khác và tạo cho ta một cảm giác mơ hồ. Thế nhưng khung cảnh ấy sẽ sớm được hiện rõ.
Đầu cậu ta sẽ bị chém theo chiều chéo từ bên phải xuống. Một cú tương tự ở bên trái. Cuối cùng là một nhát thẳng đứng từ trên đỉnh đầu xuống dưới háng và cắt cả cơ thể cậu ra làm đôi.
Cậu ta chắc chắn sẽ chết ngay từ nhát đầu, nhưng cẩn thận vẫn hơn không.
Darian rút kiếm.
Và rồi, cậu bắt gặp một ánh mắt.
“Hở?!”
Nó đột nhiên xuất hiện ngay cả khi Darian chưa chạm vào thứ gì.
Một con mắt.
Nằm ngay khoảng không giữa Darian và cậu trai.
Nó nhắm rồi lại mở ra.
Nó không chỉ là một cái nhãn cầu. Con mắt hình bầu dục rõ ràng có cả mí mắt.
Chớp.
Chúng liên tục lần lượt xuất hiện từng cái một.
“Eek!”
Trong vô thức, Darian ré lên.
Nó xảy ra trong nháy mắt.
Tại không gian mà Ngưng Đọng Thời Gian được kích hoạt, ta không thể biết đã bao lâu trôi qua.
Thế nhưng, từ hư không, vô số những con mắt xuất hiện và ngập kín cả không gian này.
Mắt. Tròng mắt. Đồng tử mắt.
Tất cả chúng đều đang dán chặt lên Darian. Tất cả những con mắt đều đang nhìn chằm chằm về phía Darian.
Darian run rẩy kinh hãi.
Tất cả nhãn cầu đều run lên như đang cố khớp với cơ thể hơi run rẩy của Darian. Chúng cứ nhìn Darian, dõi theo từng nhất cử nhất động của cậu. Dù vậy, Darian vẫn rút thanh kiếm ra.
Giữ nguyên ánh nhìn của chúng, những con mắt chậm rãi di chuyển theo chuyển động của mũi kiếm.
Từng cử động của Darian đều đang bị quan sát.
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu cậu vung kiếm?
Liệu chúng sẽ cứ nhìn vậy thôi chăng?
Linh tính mách bảo rằng chúng chắc chắn sẽ làm gì đó với cậu.
Đây là kết thúc.
Chỉ cần cậu hơi đưa mũi kiếm về phía cậu trai, cậu sẽ bị giết. Đó là điều chắc chắn.
Và nó sẽ khủng khiếp hơn gấp bội lần việc bị giết.
Darian cuối cùng cũng đã hiểu về sự bất thường này.
Nó có liên quan đến những con mắt đây. Chúng ép cậu phải hiểu.
Những ánh nhìn dữ dội như đang bảo cậu liệu mà suy nghĩ.
Bất chợt, cậu nhận ra.
Bản thể thật của cậu trai không phải thứ đang ở trước mặt cậu lúc này.
Có nghiền nát đầu của cậu cũng không khiến cho bản thể thật của cậu có lấy một vết xước.
Nó nằm ngoài sự hiểu biết của con người, thậm chí nghĩ về việc đối đầu với nó thôi cũng quá ngu xuẩn. Chỉ có duy nhất một lời giải thích rằng bản thể thật của cậu là một thứ gì khủng khiếp, một con quái vật thực sự.
— Tại sao một thứ như vậy lại giả làm con người ở đây…?!
Hẳn là vì một thứ gì đó vô hình
Dù vậy, cậu vẫn sẽ không biết trừ khi chạm vào.
Một sự tồn tại tàn ác, xấu xa, và nó cứ như một trò đùa khốn nạn.
Thật ngu ngốc khi đối đầu với thứ đó
Darian hủy dừng thời gian.
* * * * *
Nghe thấy tiếng động từ đằng sau, Yogiri quay người lại.
“Ể? Sao mà...?”
『Nó không phải… Lăng Ba Vi Bộ Kĩ Xảo. Nhà Dannoura sẽ không bao giờ để bị thứ như vậy qua mắt.』
Darian, người lẽ ra đang phải ở trước, bỗng di chuyển ra sau cậu từ khi nào.
Tomochika và mọi người đều giật mình bởi khung cảnh bất thường ấy.
Darian đang quỳ.
Cậu như không còn sức để đứng và gục đầu xuống.
“Ngài Darian!”
Cả Đội Quân Bất Khả Chiến Bại ai nấy đều cứng người.
Không ai có thể hiểu chuyện gì đang xảy ra
“Tôi chỉ nói một lần nữa thôi. Xin hãy đi cho. Đó là yêu cầu duy nhất của tôi.”
Darian chậm rãi ngẩng đầu lên.
Khuôn mặt cậu phờ phạc đến mức không thể nhận ra.
“… Ngươi… là gì …?”
“Dù cậu có thấy sao thì tôi cũng chỉ là một học sinh cao trung bình thường mà thôi.”
“Ha … hahahahaha!”
Darian đưa ngón trỏ bên tay phải của mình lên thái dương.
“Này!”
Yogiri, người có cảm giác xấu về chuyện sắp xảy ra, cố ngăn Darian.
Nhưng ngay từ đầu, cậu có thể làm gì?
Đáp lại tiếng tách phát ra, đầu của Darian vỡ tung.
Cơ thể cậu ngã xuống. Đội Quân Bất Khả Chiến Bại lập tức bỏ chạy ngay khi nhìn thấy cảnh đó.
“Tại sao?! Tớ không hiểu gì cả!”
『Umu. Không có học sinh cao trung nào như cậu đâu! Có cần tôi đặt cược mạng sống của mình để chứng minh điều đó không…?』
“Đừng!”
“Mình đã muốn tránh cái kết cục này rồi.”
Kết quả thật khó có thể gọi là ổn.
Nhưng giờ, nó đã đáp ứng được yêu cầu của cậu nên cậu chỉ còn cách chấp nhận nó.
* * * * *
Darian đang bị choáng bởi cơn sốc đến từ cái chết.
Nó đã luôn thế này.
Bên trong đầu cậu rối tung cả lên, mọi giác quan đều trở nên hỗn loạn.
Cảm giác cứ như bị vô số màu sơn cùng lúc tạt vào mặt.
Âm thanh rè rè cướp lấy khả năng nghe của cậu. Mùi của bãi nôn xộc cả lên mũi. Một cảm giác kinh tởm lan khắp cơ thể như cả người đang nằm trong một thứ gì đó và bị nó len lỏi vào từng lỗ chân lông.
Cảm giác như thể bị ném vào một chiều không gian khác. Đó là tác dụng phụ của việc đi ngược lại quy luật thời gian.
— Nó là cái quái gì vậy …?!
Không một ai biết.
Nhưng nếu cậu đã biết về một cá thể như vậy có tồn tại, thì mọi chuyện sẽ ổn.
Cậu chỉ cần cố tránh mọi trường hợp phải giáp mặt nó sau này.
Con người không được phép đối đầu với nó
Cảm tưởng duy nhất của Darian đối đầu với nó hết lần này đến lần khác chỉ là một việc ngu xuẩn và vĩnh viễn sẽ không có chiến thắng nào dành cho cậu.
Cảm giác mù mờ giác quan dần biến mất. Darian thấy mình đang nằm trên giường.
Cậu đang nghỉ ngơi.
Mỗi khi cậu quay ngược thời gian, mọi thứ luôn tiện nghi thế này.
Chỉ cần chuyện xảy ra trước bình minh, sự hỗn loạn sẽ giảm bớt, cả mối lo về việc bị mọi người xung quanh nghi ngờ cũng sẽ được hạn chế đến mức tối thiểu.
Darian dần lấy lại nhận thức. Trước tiên cậu cần phải xem cậu đã quay ngược thời gian lại bao bâu.
Và rồi, cậu đã chạm mắt với nó.
“Aaaaaaaaaaah!”
Vứt hết mọi phẩm hạnh, Darian hét như muốn lủng phổi.
Đáng lí ra cậu đã thoát khỏi nó, thế nhưng hàng vạn con mắt vẫn đang nhìn cậu chằm chằm.
“K-không thể nào! Lẽ ra đây phải là trước khi ta gặp nó chứ!”
Chợt cậu nhận ra và đồng thời cậu cũng đã bị nhận ra.
Cậu chắc chắn đã quay ngược thời gian nhưng những con mắt vẫn ở đó.
Câu trả lời rất đơn giản. Chúng vốn đã tồn tại trong mọi chiều không-thời gian ngay từ đầu.
Lẽ nào đây là một lời nguyền, là một thứ ô uế nào đó?
Kí ức cũng trở về theo trong quá trình quay ngược thời gian. Vậy có nghĩa kí ức của cậu sẽ không bị thay đổi.
Cho dù cậu có quay ngược đến đâu, Darian vẫn biết về sự tồn tại của những thứ đó.
Cậu không còn nơi nào để trốn.
Darian không thể giữ tỉnh táo được lâu hơn nữa.