Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyện cũ sẽ bỏ qua!
Tôn chủ Long Sát trong vòng ba cú đấm không thể khiến Tiêu Nhất Thiên bị thương, tuy nhiên trong trận đấu vừa rồi, Tiêu Nhất Thiên vẫn là người luôn yếu thế.
Nếu còn tiếp tục đánh, người thua cuộc cuối cùng đương nhiên sẽ là Tiêu Nhất Thiên.
Bởi vậy, tôn chủ Long Sát đồng ý tuân theo lời hứa ban đầu, thực ra đã là buông tha cho Tiêu Nhất Thiên, để lại một đường lui cho anh.
Chỉ tiếc, cơn giận dữ của tôn chủ Hổ Sát khó mà dễ dàng tiêu tán, dường như không muốn cứ vậy bỏ qua.
“Nếu không thì sao?”
Nghe được mấy lời này do tôn chủ Hổ Sát nói, tôn chủ Long Sát dừng bước chân, cũng không quay đầu lại mà chỉ cất tiếng hỏi: “Hổ tôn chủ có gì chỉ bảo sao?”
“Chỉ bảo thì không dám nhận.” tôn chủ Hổ Sát lạnh nhạt nói: “Tôi thật ra rất muốn hỏi Long tôn chủ một câu.
Chủ tổng điện từng chính miệng nói, ở điện Huyền Vương, mười hai quỷ sát cùng ngồi cùng ăn, địa vị bình đẳng, tất cả sự lựa chọn đều dựa vào sự tự nguyện.
Cho dù có là ai với ai thì cũng không tồn tại quan hệ cao thấp trên dưới, càng không thể ỷ mạnh hiếp yếu, hãm hại lẫn nhau.”
“Như vậy, Long tôn chủ có lý do gì, lại mang theo tư cách gì mà dẫn theo tiên sinh Vu và tôn chủ Xà Sát cùng nhau tới đây hỏi tội Ngưu tổn chứ? Hơn nữa anh còn ra tay đánh người? Chỉ bởi vì Ngưu tôn chủ không nghe theo mệnh lệnh của Long tôn chủ, uống bình nước thuốc kia hay sao?
Nghe vậy, những quỷ sát ở xung quanh cũng lập tức căng thẳng, nhìn chằm chằm vào tôn chủ Long Sát, muốn nghe một lời giải thích!
Rốt cuộc, ngoại trừ tôn chủ Long Sát thì còn lại mười một quỷ sát, bỏ qua Tiêu Nhất Thiên không nhắc tới, thì cũng còn tới sáu người chưa từng uống bình nước thuốc kia.
Mà việc tiêu Nhất Thiên uống nước thuốc cũng chỉ có ba người biết chuyện là tôn chủ Xà Sát, tôn chủ Long Sát và tiên sinh Vu.
Nếu thực sự vì chuyện bình nước thuốc kia mà chọc giận tôn chủ Long Sát, mới khiến hắn ta muốn trả thù.
Thì chẳng phải cũng đang muốn nói, sáu quỷ sát còn lại cũng sẽ bị tôn chủ Long Sát trả thù hay sao?
Ba cú đấm.
Tiêu Nhất Thiên có thể tiếp được bà cú đấm của tôn chủ Long Sát mà không bị thương, nhưng những quỷ sát còn lại thì không có năng lực cùng sự tự tin như vậy.
Một khi bị tôn chủ Long Sát nhằm vào, hậu quả thật không dám tưởng tượng!
“Nếu đã là bình đẳng, vậy thì tôi có làm thế nào cũng đâu cần giải thích với Hổ tôn chủ?”
Tôn chủ Long Sát vẫn như cũ, không hề quay đầu lại.
Dứt lời, bóng dáng tôn chủ Long Sát chợt lóe lên, dứt khoát trực tiếp rời khỏi gác mái, biến mất giữa tầm nhìn của mọi người.
Đám người tôn chủ Hổ Sát muốn một lời giải thích, nhưng một cách cố tình, tôn chủ Long Sát không muốn cho bọn họ lời giải thích, cũng lười phải giải thích với họ.
Ngay sau đó, tôn chủ Xà Sát nhìn Tiêu Nhất Thiên liếc mắt một cái, rồi cùng với những quỷ sát khác cùng phe với tôn chủ Long Sát rời khỏi gác mái..
Tiên sinh Vu phụ trách cản phía sau.
“Mọi người!”
Trước khi đi, tiên sinh Vu nói: “Vào trưa ngày mai, tôi sẽ mở ra một đại trận pháp trong Điện Quỷ, đem tất cả mọi người vào bên trong tổng đàn gặp chủ tổng điện.”
“Đến lúc đó, tác dụng của bình nước thuốc kia sẽ phát huy."
“Tối nay chính là cơ hội cuối cùng của mọi người, uống hay không đều do mỗi người được phép tự lựa chọn, đồng thời cũng là lựa chọn việc tự gánh vác hậu quả của hành động này”
“Chúc mọi người may mắn..."
Nói xong, bóng dáng tiên sinh Vu cũng biến mất tại chỗ.
Đại sảnh rộng mở bên trong căn phòng chỉ còn lại bảy người.
Trừ Tiêu Nhất Thiên cùng tôn chủ Hổ Sát bên ngoài, năm người còn lại đều chưa từng uống bình nước thuốc kia.”
“Anh Hổ, cái này..."
đều là phía trước không có uống xong kia bình nước thuốc quỷ sát!
Tôn chủ Cẩu Sát muốn nói gì đó lại thôi, ánh mắt tôn chủ Hổ Sát chỉ nhìn quét qua một vòng, trầm giọng nói: “Mọi việc trở lại như cũ, hãy trở về nghỉ ngơi đi.
Sống chết thắng thua, ngày mai tiến vào tổng đàn, sau đó sẽ biết tất cả.
.