Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tông Nam
“Mau xem!”
“Là tôn chủ đại nhân!”
Những thành viên của điện Huyền Vương đang hoảng loạn thảo chạy thì trông thấy Tiêu Nhất Thiên và Lý Trầm Ngư, lần lượt dừng lại trên mặt họ lộ rõ vẻ kinh ngạc, rõ ràng, với tư cách là thành viên của điện Huyền Vương, thuộc hạ của tồn chủ Ngưu Sát, bọn họ không hề hoài nghi và vô cùng tin tưởng vào thực lực của tôn chủ Ngưu Sát, cho dù ông già lông mày trang bech đó rất mạnh, bọn họ vẫn luôn cảm thấy, ông già lông máy trắng đó tuyệt đối không phải là đối thủ của tồn chủ Ngưu Sát
Hon nua!
Tân chủ Ngưu Sát dịch than ra mặt, bọn họ đầu còn dám tiếp tục trên chạy? Nếu sau vụ việc tồn chủ Ngưu sát truy văn, vậy sẽ được một mặt mười "Tôn chủ!"
“Tôn chủ!
“Tôn chủ!"
Những thành viên của cung Huyền Vương đều ngầm nghĩ, không biết đồ chết tiệt nào là người đầu tiên hét lên một tiếng, ngay sau đó, tất cả mọi người đồng thanh hét to, cổ vũ cho Tiêu Nhất Thiên
“Tôn chủ tất thắng!
“Tôn chủ vô địch!"
Khá lắm...
Tiếng la hét vang lên từ từ phía như đào núi lấp biển, đám người xu nịnh xung quanh kẻ nọ đua nhau hét to hơn kẻ kia, nhưng không ai dám tiến tới giúp đỡ
Ông già lông mày trắng đứng trên đầu trâu của pho tượng Kim Ngưu bằng đồng, ngẩng đầu, nhìn từ xa về phía Tiêu Nhất Thiên, đồng tử hơi co rut lại, rõ ràng, là một cường giả siêu cấp trong Nhi Cảnh Minh Tâm, đối mặt với Tiểu Nhất Thiên ông già lồng mây trắng không dặm có chút bất cần hay khinh dịch nào
Rất nhanh!
Tiêu Nhất Thiên mang Lý Trầm Ngư từ trên trời rơi xuống dưới sự nâng đỡ của Minh, Kinh, họ lở lưng trên không cách ông giá long máy trong chưa đầy một trăm mét, cúi đầu nhìn xuống ông già có lông mày trắng, và nhẹ giọng hỏi: “Trầm Ngư, hiện tại ổn không?
"Ù!"
Lý Trầm Ngư gật đầu!
Ngay sau đó!
Tiêu Nhất Thiên từ trên không hỏi ông già lông mày màu trắng: “Các người là ai? Tôi và ông dường như chưa hề quen biết. Nhưng ông, lại đêm người đến đây gây sự trước, ông muốn như thế nào?”
"Không sai!”
Ông già lông mày trắng trầm giọng trả lời: "Hôm nay quả thực là lần đầu tiên tôi và cậu gặp nhau, trước kia chưa từng quen biết
"Nhưng mà…”
"Chưa từng gặp mặt, không có nghĩa là không oản không thu
Nghe thấy vậy
Tiêu Nhất Thiên sửng sốt một chút, nhe giong hỏi: “Trầm Ngư, như thế nào?"
“Tôi biết rồi
Lý Trâm Ngư rõ ràng là lợi dụng cơ hội Tiêu Nhất Thiên và ông giả lông mày trang nói chuyện, đọc được một ít thông tin từ trong đầu của ông già lông mày trang, sac mặt khể thay đổi, có chút kinh ngạc, thấp giọng nói: "Sự tồn, người này
không phải là người của mảnh đất trăm quốc giai mà đến từ bên ngoài mảnh đất trăm quốc gia, một nơi gọi là núi Thiên Tinh, ông ta họ Tổ, gọi là Tổ Kỳ Sơn, và là chủ nhân của núi Thiên Tinh, hiệu là tinh chủ Hỗn Nguyên!”
"Há?"
Tiêu Nhất Thiên lại sững sờ một lát, chẳng
trách ông ta lại dám đến Ngưu Thành làm loạn, giết hại trắng trợn, hóa ra là người bên ngoài tới, không thuộc quyền quản lý và điều khiển của điện Huyền Vương!
Còn với núi Thiên Tinh...
Tiêu Nhất Thiên từ trước đến nay chưa từng nghe qua nơi này!
“Nguyên nhân là gì?”
Tiêu Nhất Thiên lại hỏi: "Giữa Tổ Kỳ Sơn và tồn chủ Ngưu Sát, có thù oán gì?" “Đó là
Sac mặt của Lý Trầm Ngư trở nên khó nhìn hơn, nghiến răng nói: " Là bởi vì Tông sư huynh " “Tông Nam?"
Tiêu Nhất Thiên choảng vàng lần ba, ngày trước lúc ở nước Đại Hoa, Lý Trầm Ngư thông qua đọc suy nghĩ của tên chủ Cầu Sát mà biết được Tong Nam sớm đã mất mạng khi thực hiện nhiệm vu, nhưng không đọc được nguyên nhân và quả trình cụ thể
!
Đã đến lúc sự thật được phơi bày?
"Ù!"
Lý Trầm Ngư gật đầu nói: "Theo thông tin tôi đọc được, lẽ ra là tôn chủ Ngưu Sát đã phái Tôn sư huynh rời khỏi mảnh đất trăm quốc gia, âm thầm ẩn náu ở núi Thiên Tinh, thực hiện nhiệm vụ bí mật, nhưng bị người khác phát hiện thân phận, Trữ Hoa, học trò xuất sắc của Tổ Kỳ Sơn đã phải người vây quanh, giết chết Tôn sư huynh, Tôn sư huynh lúc đứng giữa ranh giới sống chết đã chọn cá chết lưới rách, cùng chết với Trữ Hoa!”
“Cho nên!”
“Tổ Kỳ Sơn, ông ta vượt vạn dặm đến Ngưu Thành là muốn bảo thủ cho Trữ Hoa, nhân tiên kiểm tra tình hình thực tế của điện Huyền Vương, để chuẩn bị cho hành động của những ngày tháng sau này...
Hiểu rồi.
Nghe thấy những lời nói của Lý Trầm Ngu Tiêu Nhất Thiên bằng nhiên bừng tỉnh
Đó là lợi ích của mật âm dương, khi Tiêu Nhất Thiên đưa ra câu hỏi, bất luận Tổ Kỳ Sơn trả lời như thế nào, đều sẽ tính toàn trong đầu và quá trình tính toán âm thầm của ông ta đều bất giác bị Lý Tràm Ngư đọc được thực sự khiến người là chẳng thể để phong
Giống như câu nói biệt địch biết là, trăm trận tram tháng có tuyết kỳ của lý Tram Ngu ở bản cạnh, Tiêu Nhất Thiên thực sự có thể giảm được rất nhiều vòng vo, và tránh được những rủi ro tiềm ẩn không đáng có!
“Thì ra là ông!”
Sau khi làm rõ thân phận và ý định của đối phương, khóe miệng của Tiêu Nhất Thiên khẽ cong lên, bật cười, nói: "Ông giết đồ đệ Tông Nam của tôi, tôi không đích thân lên núi Thiên Tinh tìm ông tính sổ, đã là khoan hồng độ lượng rồi!”
"Chưa từng nghĩ
“Ông lại không biết tốt xấu, không biết sống chết là gì, dám đến Ngưu Thành làm loạn, tôi thấy ông đã chán sống rồi!”
Nghe thấy vậy!
Trong lòng Tổ Kỳ Sơn khẽ động, bỗng thấy kinh ngạc, không ngờ Tiêu Nhất Thiên lại đoán ra thân phận của mình nhanh như vậy, tuy nhiên, ông ta không hề hoảng sợ, từ trên không trung nhìn Tiêu Nhất Thiên, lạnh lùng nói: "Sớm đã nghe tin điện Huyền Vương ở mảnh đất trám quốc gia hành sự từ trước đến nay đều không từ thủ đoạn hèn hạ vô liêm sỉ, hiện giờ xem ra, tin đồn quá thật không sai, câu đã phải người đến núi Thiên Tinh của ta làm nổi gian ý đồ gây rồi, sau khi bị bại lộ còn không biết hối cải, kéo đó để Trữ Hoa của ta tùy táng cùng nhau trước mặt bọn tinh chủ, lại đanh úp han, thật là không biết liêm sĩ, da mặt dày đến thế là cùng
Chà!
Khoảnh khắc âm thanh này rơi xuống, xung quanh trở nên xôn xao, tất cả thành viên của điện Huyền Vương đều ngẩn ra, sững sờ, không dám tin vào tai mình!
Ủn
Troi oi!
Bọn họ nghe thấy cái gì vậy?
Tông Nam chết rồi!
Điều này... điều này làm sao có thể? Không phải trước đó Tông Nam luôn đóng cửa xung phong Minh Cảnh sao? Trước đây mấy ngày mới phá lệ ra ngoài, không phải đã chính thức thăng cấp lên Minh Cảnh rồi sao? Không phải cùng tôn chủ Ngưu Sát đến nước Đại Hoa sao? Tại sao lại chết ở núi Thiên Tinh bên ngoài mảnh đất trăm đất nước?
Hơn nữa!
Hầu hết tất cả các thành viên của điện Huyền Vương ở Ngưu Thành đều biết, tớn chủ Ngưu Sát vẫn luôn bồi dưỡng Tông Nam trở thành người kế thừa của mình trong tương lai, tại sao có thể dễ dàng để anh ta rơi vào cho nguy hiểm
“Nói tháng đi
Tiêu Nhất Thiên quả lười biếng để quan tâm đến những thành viên của điện Huyền Vương ở xung quanh, cũng như lười nói những điều vô nghĩa với To Kỳ Sơn, trực tiếp hỏi: "Ông muộn cài gi?" “Báo thù!
Tổ Kỳ Sơn lạnh lùng nói: "Cậu phải người đến núi Thiên Tinh vô cớ gây sự, có qua có lại, bốn tinh chủ tự nhiên cũng muốn đến Ngưu Thành một chuyến, khiến Ngưu Thành của cậu không được yên!"
“Để người của cậu, chôn cùng với Trữ Hoa!”
Lúc này, trận chiến ở Ngưu Thành đã kéo dài gần nửa tiếng đồng hồ, tiếng kêu ka cũng dần dần yếu đi, có vẻ như sắp kết thúc!
"Vậy sao?"
Tiêu Nhất Thiên cũng không vội, hai tên cường giả Minh Cảnh mà Tổ Kỳ Sơn nếu như có thể giết mấy thành viên của điện Huyền Vương, chính là gãi đúng chỗ ngứa của anh, tuy nhiên, trên mặt anh giả bộ tức giận, gầm lên: “Đồ đệ Trữ Hoa của ông chết rồi, đồ đệ Tông Nam của tôi cũng chết, cùng đến chỗ chết, hai bên không còn nợ nhau, tại sao còn nói chôn cùng?
"Văn chưa đủ
Tổ Kỳ Sơn lại lạc đầu, trầm giọng nói: "Núi Thiên Tinh là động tiên phúc địa, người ngoài không thể xông vào! Đô đề của cậu, làm sao có thể sánh bằng đô đề của bản tình chu?"
“Nói thắng luôn đi
“Mạng của Trữ Hoa, phải dùng nhiều mạng của các thành viện điện Huyện Vương đe trái Cận càng nhiều thành viên của điện Huyền Vương quan táng cùng cậu ấy
Âm thanh như sấm sét Khí thế cuồn cuộn
Hồng hách kiêu ngạo không nói lên lời, một mạng đổi một mạng, không được! Đối với Tổ Kỳ Sơn mà nói, mạng của Tông Nam, đổi không được mạng của Trữ Hoa! Đệ tử của tôn chủ Ngưu Sát, cũng không thay thế được đệ tử của ông ta
Do đó!
Ông ta đến, để đòi mạng!
Cho dù nói thế nào, Tông Nam cũng là đệ tử của quốc sư Đại Hoa, là sư huynh của Lý Trầm Ngư, mối quan hệ giữa Lý Trầm Ngư và Tông Nam rõ ràng là không bình thường, nghe thấy những lời bao biện ngạo mạn của Tổ Kỳ Sơn, Tiêu Nhất Thiên rõ ràng cảm nhận được, bàn tay mà Lý Trầm Ngư năm lấy cánh tay cậu ấy, đột nhiên siết chặt lại, mà sắc mặt của Lý Trầm Ngư cũng lạnh hơn vài phân, bị Tổ Kỳ Sơn làm cho tức giận
Sau đôi
Tiêu Nhất Thiên cúi đầu nhìn Tổ Kỳ Sơn, lanh lùng nói: "Muốn chân theo sao? Được! Nếu đã đến rồi, vậy người hãy ở lại chốn cùng với Tăng Nam di!"
Lời nói rơi xuống!
Tiêu Nhất Thiên vừa phất tay một cái, một nam đẩm hư ảo không là xuất hiện không không