Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có một khe rãnh được chạm khắc trên vách đá cạnh cổng đá. Hình dạng và kích thước của khe rãnh này giống với hình dạng và kích thước của đường rãnh trên Ngưu Sát Lệnh. Tiêu Nhất Thiên vừa nhìn đã nhận ra điều đó. Ngưu Sát Lệnh chính là chìa khóa để mở cánh cửa đá phía trước
Thế là
Tiêu Nhất Thiên sờ tay vào ngực, lấy Ngưu Sát Lệnh ướm vào, cùng với một luồng năng lượng Minh
Kình
Sau một lúc.
Quả nhiên không sai, đúng như Tiêu Nhất Thiên suy đoán, Ngưu Sát Lệnh Tử Kim Sắc đột nhiên sáng lên, phát ra ánh sáng óng ánh kỳ dị, tiếp theo đó, kèm theo một tiếng vang ầm ầm cực lớn, cánh cửa đá trước mặt theo đó mở ra l
Ngưu Sát Lệnh!
Minh Kình!
Cả hai đều không thể thiếuNhưng!
Bất kể là Tôn chủ Ngưu Sát thật, hay là Tôn chủ Ngưu Sát giả, với thực lực của bọn họ hoàn toàn không thể làm cho Ngưu Sát Lệnh và cơ quan trên cánh cửa đá hoàn toàn dup hợp, do đó cơ quan trên cánh cửa đá không thể nhận ra được khí tức của Ngưu Sát Lệnh. Bất kể là ai, chỉ cần trong tay nằm giữ Ngưu Sát Lệnh và sức mạnh Minh Kinh trên người đủ mạnh, đều có thể mở được cánh cửa đá!
Đây!
Đây cũng là một lý do mà trước cổng đá không người canh giữ. Người ngoài nhìn chung không thể có được Ngưu Sát Lệnh, nếu có thì chỉ có hai khả năng. Hoặc là đã được thông qua sự cho phép của Tôn chủ Ngưu Sát, hoặc là giành được. Bất kể dưới tình huống nào, không ai có thể ngăn cản toàn bộ mê cung tổ ong!
Khá lắm...
Tiêu Nhất Thiên và Lý Trâm Anh đứng bên ngoài cổng đá cũng không vội xông vào. Sau khi cánh cửa đá mở ra, họ đảo mắt nhìn qua và ngay lập tức bị cảnh tượng kinh ngạc bên trong thu hút. Mặc dù sớm dự liệu được nơi Tôn chủ Ngưu Sát ở chắc hẳn là không tầm thường, nhưng họ làm sao cũng không ngờ được là nó sẽ phi thường tới mức đó!
Không gian bên trong rất rộng!
Nó lớn hơn không chỉ là gấp đôi so với Phù Dung Uyển đã đi qua trước đó!
Linh ngọc!Không gian rộng lớn như vậy, dù là vách đá xung quanh hay sàn nhà dưới chân, kể cả trần nhà lơ lửng bên trên, đều được chạm khắc bằng linh ngọc. Linh ngọc đủ mọi màu sắc, tựa như những vì sao trên trời, chiếu những tia sáng muôn màu. Nhìn về phía trước, nhìn thôi đã khiến người ta mê mẩn cả người, chẳng khác gì chốn tiên cảnh trên trần gian.
Rung động!
Xao xuyển không thể tả xiết.
Đừng nói là Lý Trâm Anh, ngay cả Tiêu Nhất Thiên sáng suốt và quyết đoán, lúc này cũng không khỏi sững sờ, xao động cả trái tim, không thể duy trì sự điềm tĩnh và vững vàng như xưa!
Thật không ngờ!
Cái gọi là linh ngọc, đúng như tên gọi, là loại ngọc thạch chứa linh khí, vô cùng hiếm thấy. Có hỏa ngọc đỏ, hải ngọc xanh lam, bằng ngọc xanh lá, kim ngọc vàng... v.v, bất kỳ một loại linh ngọc nào đều có giá trị liên thành, có thể gặp được nhưng không thể có được. Đối với người tu hành trên con đường võ đạo lại càng trân quý, lý do rất đơn giản, cũng giống như linh khí phát ra từ kiếm Thiên Thần, có thể phụ trợ tu luyện, linh ngọc cũng vậy, nhưng nồng độ linh khí trong linh ngọc không bằng trên kiếm Thiên Thần, hiệu quả đương nhiên cũng giảm đi đôi chút!
Nhưng!
Một mảnh linh ngọc không đủ, còn hai mảnh thì sao?
Ba mảnh?Mười mảnh?
Một trăm mảnh thì sao?
Điều gì sẽ xảy ra nếu hội tụ đủ kiểu đủ loại linh ngọc lại tạo nên một không gian linh ngọc khủng như này?
Mẹ nó!
Nhất định là động thiên phúc địa. Đứng ở ngoài cổng, Tiêu Nhất Thiên và Lý Trâm Anh đã có thể cảm nhận được hết sức rõ ràng, theo sau cánh cửa đá từ từ mở ra có một luồng linh khí vô cùng nồng nặc đang phả vào mặt, như gió mát thoảng qua, làm tinh thần sảng khoái, khoan thai, còn đan điền ở bụng dưới không khỏi trở nên bồn chồn, giống như một con sói đói theo bản năng muốn hấp thụ linh khí đang phóng tới
Thảo nào!
Thảo nào cả mảnh đất trăm quốc gia, muốn đào tạo ra được một cường giả Minh Cảnh trong một nước trong đó đã khó như lên trời, nhưng điện Huyền Vương lại có thể tập hợp được Thập nhị Quỷ Sát, trở thành bá chủ hắc ám sánh tầm
Thì ra l
Điện Huyền Vương, con mẹ nó, đã vơ vét cạn mọi tài nguyên của mảnh đất trăm quốc gia!
Điều này khiến Tiêu Nhất Thiên nhớ đến cuộc đấu giá ngầm trước đó!
Đủ các loại bảo vật kỳ lạ quý hiếm, đủ các loại thần dược, đủ các loại pháp khí... tuyệt phẩm như vậy, đoán chừng cũng chỉ có điện Huyền Vương mới cóthể đem ra!
Ngược lại.
Tài nguyên điện Huyền Vương đi vơ vét càng phong phú, đồng nghĩa với tài nguyên còn sót lại trong mảnh đất trăm quốc gia càng nghèo nàn. Đối với người bình thường, con đường võ đạo cũng càng ngày càng khó đi! "Đây..
Nhìn chằm chằm cảnh tượng kinh ngạc trước mặt, Lý Trâm Anh không dám tin hỏi: "Sư tôn, đây là..." "Đây là cơ duyên của cô!"
Sau một hồi kinh ngạc, Tiêu Nhất Thiên hít sâu một hơi, cùng Lý Trâm Anh nhìn nhau, trầm giọng nói: "Lần này, cô đi cùng tôi đến đây, coi như là vừa khéo. Có thể ở đây bế quan tu luyện, cộng thêm băng hỏa đan điền của cô, đủ để cô khai thông huyết mạch thăng cấp trong thời gian ngắn, một bước lên mây
Đúng vậy!
Cơ duyên!
Sau khi linh khí đi vào cơ thể, được đan điền hấp thụ, có thể trực tiếp chuyển hóa thành Ám Kinh hoặc
Minh Kình. Cùng một lượng linh khí có thể chuyển hóa thành Minh Kình nhiều hơn, hiệu suất cao hơn. Do đó, người có cảnh giới càng thấp thì tác dụng của linh khí cũng càng lớn, ngược lại là siêu cấp cường giả Nhị Cảnh Minh Tâm giống như Tiêu Nhất Thiên, chỉ dựa vào tinh luyện linh khí, cũng không có tác dụng quá lớn!
Vậy nênKhông gian linh ngọc trước mặt, đối với Tiêu Nhất Thiên cũng chỉ là thêu hoa trên gấm, nhưng đối với Lý Trâm Anh, đó lại là một cơ duyên tuyệt vời! "Hả?"
Lý Trâm Anh hiển nhiên không quá hiểu đạo lý trong đó, có chút kinh ngạc hỏi: "Ý của sư tôn là?" "Tạm thời đừng hỏi cái này!"
Tiêu Nhất Thiên trực tiếp kéo Lý Trâm Anh đi vào, đóng cửa đá lại, đặt mình vào bên trong, nhìn vách đá linh thạch xung quanh tản ra ánh sáng rực rỡ bảy sắc cầu vòng ở khoảng cách gần, anh nói: "Việc này không nên chậm trễ, bây giờ tôi sẽ làm tròn bổn phận sư tôn, giúp cô khai thông huyết mạch tiến hành tu luyện!"
Ba tháng!
Tiêu Nhất Thiên và Lý Trâm Anh chỉ có thể ở lại Ngưu Thành ba tháng, sau ba tháng này là chuyến đi đến Long Thành liên quan đến sự sống và cái chết. Mặc dù đôi mắt âm dương của Lý Trâm Anh thần kỳ, nhưng không thể tự bảo vệ mình. Và tiềm lực của băng hỏa đan điền phi phàm, cần phải hình thành sức mạnh chiến đấu trong thời gian ngắn nhất và với tốc độ nhanh nhất. Đến lúc đó, Tiêu Nhất Thiên chỉ có thể một mình đi theo Thập nhị Quỷ Sát còn lại và tiến vào tổng đàn điện Huyền Vương thông qua truyền tống đại trận. Để một mình Lý Trâm Anh ở lại trong Long Thành, nơi cao thủ trùng trùng như vậy, khiến Tiêu Nhất Thiên làm sao có thể yên tâm?
Chí ít