Sói Vương Bất Bại

chương 561: nhị cảnh minh tâm, giết cả thành

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dưới tầng tầng lớp lớp ở Minh Kình, thanh âm của Hoa Tuấn Vũ giống như sấm sét không dứt, lấy hoàng thành làm trung tâm, bay về phía ngoại thành kinh đô, nháy mắt liền bao phủ trong phạm vi hơn mười dặm.

Nghe thấy khiến người kinh hãi

Mặc dù Hoa Long thần đứng ở phía sau Hoa Tuấn Vũ lẫn Nhất Sát đang phủ phục dưới chân Hoa Tuấn Vũ cũng không nhịn được lòng rung động. Hoa Tuấn Vũ, ông ta rốt cuộc nhìn không được, muốn đích thân ra tay rồi!

Nhưng mà

Hoa Tuấn Vũ vẫn giữ cho mình lý trí, cũng không rời khỏi hoàng thành đi chiến một trận đến chết với quốc sư Đại Hoa ở trong kinh đô.

Nguyên nhân rất đơn giản

Hoàng thành mới là đại bàn doanh của Hoa Tuấn VŨ, vô số binh sĩ, thủ vệ sâm nghiêm, nếu quốc sư Đại Hoa tiền vào sẽ tương đương với chui đầu vào lửa. Chidựa vào từng này bình sĩ đã đủ tiêu hoa phần lớn Minh Kình của quốc sư Đại Hoa, đến lúc đó, Hoa Tuấn Vũ đội quân địch mệt mỏi mới tấn công, gần như nằm chắc giết chết quốc sư Đại Hoạt

Hơn nữa!

Chỉ có một mình quốc sư Đại Hoa tàn sát bốn phía trong kinh đô, Hoa Tuấn Vũ không hề nhìn thấy thân ảnh của Tiêu Nhất Thiên. Trong tình huống này, Hoa Tuấn Vũ đương nhiên sẽ không dễ dàng đi ra ngoài, ngộ nhớ đánh đến một nửa với quốc sư Đại Hoa, Tiêu Nhất Thiên đột nhiên nhảy ra thì làm sao bây giờ?

Một đánh hai

Hoa Tuấn Vũ không tin tưởng được như vậy!

“Hoa Tuấn Vũ

Bên trong kinh đô, quốc sư Đại Hoa nghe thấy khiêu khích của Hoa Tuấn Vũ, cũng đoán được dụng ý và bãn khoan của Hoa Tuấn Vũ, vừa tiếp tục tàn sát vừa ầm ĩ đáp lại: "Nếu ông nhất gan thì cứ việc có đầu rút cổ ở bên trong hoàng thành đi

“Ông đây hôm nay muốn giết toàn thành

“Không phải ông là Hoàng chủ của Đại Hoa sao? Bạn không phải con dân của ông sao? Ngay cả dùngkhí bảo vệ họ cũng không có thì ông làm Hoàng chủ cũng quá hèn nhát rồi

Ăn miếng trả miếng

không những nói người ta còn thọc đạo vào người

ta!

Ông lựa chọn gây hấn với tôi, thì trái lại tôi khiêu khích ông. Ông tránh ở bên trong hoàng thành, tôi đứng ở ngoài hoàng thành không đi vào, xem ai kiên trì

hon ai!

Nghe vậy!

Sắc mặt Hoa Tuấn Vũ lập tức trở nên khó coi. Giống như ông ta hiểu về quốc sư Đại Hoa, quốc sư Đại Hoa cũng rất hiều ông ta. Là người đứng đầu một quốc gia, ông ta chú trọng nhất là hoàng quyền quân uy của mình. Quốc sư Đại Hoa luôn miệng nói ông ta là kẻ hèn nhát, không dám bảo vệ con dân của mình. Những thứ này nếu truyền vào tai dân chúng kinh đô, vậy dân chúng kinh đô sẽ đối xử với Hoàng chủ là ông ta như thế nào?

Mặt mũi của ông ta để đâu???

“Ông muốn chết!

Hoa Tuấn Vũ tức giận quát: “Ông nói vậy bản cũng biết rồi. Tôn chủ Ngưu Sát rất nhanh sẽ xuất hiện, thân là một người trong điện Huyền Vương, một trong banghìn chiến tưởng lại hợp tác với quân giặc, làm loạn Đại Hoa ta. Chỉ dựa vào điểm này thì ông đừng mơ được sống!”

“Lý Trâm Anh cũng sẽ chôn cùng với ông!"

Trước mặt mọi người quốc sư Đại Hoa tất thắng vào mặt Hoa Tuấn Vũ, khiến ông ta mất hết mặt mũi. Ông ta cũng lập tức dùng đòn sát thủ, đó chính là Lý Trâm Anh. Lý Trâm Anh có thể nói chính là điểm yếu chết người của quốc sư Đại Hoa!

"Vậy sao?"

Quốc sư Đại Hoa hừ lạnh nói: “Nếu tôi không giết thì có thể không chết sao? Các người sẽ bỏ qua cho Trâm Anh sao? Muốn giết tôi, tôi cam nguyên nhận cái chết. Nhưng nếu các người muốn đánh chủ ý lên Trâm Anh, không được!"

Am!

Am!

Rám rám!

Hoa Tuấn Vũ và quốc sư Đại Hoa, một người ở trong hoàng thành, một người ở ngoài hoàng thành, đối đáp giữa không trung, uy hiếp lẫn nhau, tiếng nổ định tại nhức óc vang lên liên tiếp. Một đảm gia tộc lớn ở trong kinh đô bị quốc sư Đại Hoa càn quét đến không còn gần như tru di diệt tộc, trong đó còn có tộcnhà họ Ngao và tộc nhà họ Mai, Bọn họ là từ địch của Tiêu Nhất Thiên, cũng là đối tượng mà Tiêu Nhất Thiên điểm danh để quốc sư Đại Hoa tiêu diệt

Nhưng mà

Từng giây trôi qua, sau khi một đám binh lính chiết dưới bảo đạo Tru Thiên, một đám gia tộc lớn gặp phải tai ương, Minh Kình ở trong đan điền của quốc sư Đại Hoa không ngừng tiêu hao, đã dần dần lộ ra dáng vẻ mệt nhọc...

Học viện Đạt Ma

Ở trong căn nhà nhỏ quốc sư Đại Hoa ở lại, trong mật thấy phía dưới phòng có tranh, Tiêu Nhất Thiên và Lý Trâm Anh ngồi trong quan tài Hòa Ngọc, một trước một sau. Tay phải của Tiêu Nhất Thiên vẫn đặt trên tấm lưng như tuyết như ngọc của Lý Trâm Anh, Minh Kình như trước không ngừng tiến vào thân thể Lý Trầm Anh, mà khi lạnh chết người cũng từng đợt đi vào đan điển Tiêu Nhất Thiên

Tình huống này đã giằng co nhiều tiếng rồi

Lúc này!

Trải qua thời gian dài cần nuốt và luyện hóa, khí lạnh chết người trong dan điển Lý Trâm Anh đã không còn tồn tại bao nhiêu, trên cơ bản đã vượt qua khảo nghiệm sinh tử, bảo vệ tính mạngĐiều này làm cho Tiêu Nhất Thiên không khỏi âm

thẩm thờ phào nhẹ nhõm

Nhưng mà t

Việc chưa hoàn thành hết thì không thể xem là hoàn thành, càng gần đến cuối, Tiêu Nhất Thiên càng thêm cần thận, không dám phớt lờ một chút nào. Mỗ hội tuôn như mưa, quần áo của Tiêu Nhất Thiên đã sớm ướt sũng, mà khí lạnh chết người càng ít lại, thân thể vốn lạnh như băng của Lý Trâm Anh đã dần dần có độ ẩm, bắt đầu có bộ dạng như người bình thường!

Mà quan trọng nhất

Quá trình luyện hóa khí lạnh chết người giống như Tiêu Nhất Thiên đã đoán trước đó. Khí lạnh chết người này quá hung mãnh bá đạo, ẩn chứa năng lượng rất lớn, thân thể Lý Trâm Anh không thể chịu nổi nên mới thành tai họa. Trái ngược, đối với Tiêu Nhất Thiên mà nói, đây lại là cơ duyên lớn trời cho, là thứ mà chỉ có thể gặp không thể cầu, có tác dụng trợ giúp Tiêu Nhất Thiên vô cùng lớn. Vậy nên giờ khắc này Tiêu Nhất Thiên đã cảm nhận được rõ ràng Minh Kình trong danh điển của mình mênh mong như biển, đang biến đổi theo một cách nào đó anh không biết được giống như tùy lúc có thể phá tam được trở ngại thăng tiên cảnh giới, có thể thăng cấp lên Nhị Cảnh Minh TâmNói vậy!

Trước đó, khi tồn chủ Ngưu Sát kiểm tra tình trạng thân thể của Lý Trâm Anh cũng ý thức được điểm này nên mới nổi lên ác ý. Chẳng qua tôn chủ Ngưu Sát không có huyết mạch siêu mạnh như Tiêu Nhất Thiên, lúc trước không luyện hóa được khí lạnh chết người kia nên mới không vội vã động thủ!

Mà hiện tại.

Tôn chủ Ngưu Sát có lẽ đã tìm được biện pháp luyện hóa khí lạnh chết người kia nên mới cùng một phe với Hoa Tuấn Vũ, dựa vào bại tướng dưới tay quốc sư Đại Hoa, sau đó quang minh chính đại diệt trừ quốc sư Đại Hoa, cướp Lý Trâm Anh đi, luyện hóa khi lạnh chết người.

Nhưng!

Nửa đường lại có một kẻ phá rối, để cho Tiêu Nhất Thiên không tốn công sức kiếm được một cái tiện nghi rất lớn. Không có cách nào cả, ai báo huyết mạch Tiểu Nhất Thiên cường đại đến mức không ai sánh kịp, đủ để luyện hóa khí lạnh chết người kia chức

Rám!!!

Qua mười phút nữa, rốt cuộc một tiếng nổ chơi tại đột nhiên vang lên từ bên trong mặt thắt, một loại khí tức công khủng bố cũng thoát ra. Cà phòng có tranhđều run lên, giống như gặp phải động đất, mặt đất suýt chút nữa sụp xuống.

Lục Vy Anh ngồi trong phòng có tranh sợ ngày

người

Mà Thương Triết, Thương Thịnh bên ngoài phòng cỏ tranh lẫn cao thủ chính thống của quốc sư Đại Hoa cũng sợ ngày người

“Tình huống gì vậy???"

Trái tim mọi người đều đập một cách dữ dội theo tiếng nổ vang kia, sắc mặt biến đổi lớn, theo bản năng nghĩ rằng: Bang chủ bang Tạc Thiên khi cứu Lý Trâm Anh đã xảy ra tình huống ngoài ý muốn.

Cho nên

Vù vù vù vù vù...

Theo từng tiếng xé gió vang lên, tất cả mọi người ở phía sau đều vọt vào trong phòng có tranh, lúc này Lục Vy Anh không ngăn cản. Chỉ có cô ta biết, người đang cứu Lý Trâm Anh căn bản không phải bang chủ bang Tạc Thiên gì cả, mà chính là Tiêu Nhất Thiên. Cho nên so với bất kì ai, cô ta càng lo lắng cho an nguy của Tiêu Nhất Thiên hơn, cho nên có ta cũng muốn biết rốt cuộc bên trong mật thất đã xảy ra chuyện gì.Nhưng mà t

Vượt khỏi dự đoán của mọi người, khi mọi người vừa mới vọt vào trong phòng có tranh, vừa tới được cửa mật thất ngầm, một tiếng quát lạnh đột nhiên truyền ra từ bên trong mật thất: "Đi ra ngoài!"

“Tất cả bình thường, các người tiếp tục bảo vệ bên ngoài.

Đây là thanh âm của Tiêu Nhất Thiên:

Nghe vậy!

Thương Triết và Thương Khung liếc nhau, ngây ngần cả người, mà cao thủ chính thống của quốc sư Đại Hoa cũng ngây ngốc. Có người lo cho Tiêu Nhất Thiên, có người lo cho Lý Trâm Anh, tất cả mọi người đều muốn đi vào nhìn, nhưng tên đáng ghét Tiêu Nhất Thiên này lại không cho vào!

Lúc này!

Bên trong mật thất ngầm là một đống hỗn độn, quan tài Hòa Ngọc thật lớn vậy mà bị nổ đến vỡ nát thành vô số mảnh nhỏ rơi rụng khắp đất. Mà Lý Trâm Anh đang nằm trong ngực Tiêu Nhất Thiên, mắt đẹp nhắm chặt, hơi thở ổn định, vẫn ngủ say như cũ, không hể thức tỉnh

Tiểu Nhất Thiên đột phátThuận lợi tiến vào Nhị Cảnh Minh Tâm, mượn dùng khí lạnh chết người kia, thành công đạt được mục đích của mình

Truyện Chữ Hay