Đêm đó thì đèn trong học vẫn chưa tắt, còn ồn ào không chưa kể đến việc Tiêu Nhất Thiên làm ồn ào như vậy đã thu hút vô số người lén lút mà bàn tán. Chỉ riêng những học trò trong các chi nhánh và học viện thì có rất nhiều người biết nhau, khó có cơ hội gặp gỡ cho nên họ có nhiều chuyện cũng không nói hết!
Dù sao thì một bộ phận lớn học sinh của học viện đều là người đã muốn bộc lộ tài năng trong đại hội võ thuật toàn viện ngày trước. Họ cũng là người tài ba được chọn trong các chi nhánh nên về công thì các chi nhánh cũng là trường cũ của họ, còn về tư thì giữa các học trò cũng nên lui tới đến làm sâu sắc hơn mối quan hệ giữa các gia tộc mình!
Tiêu Nhất Thiên và Lục Vy Anh đã đi ngủ sớm!
Cũng giống như lúc trước ở chi nhánh Thanh Thủy thì Tiêu Nhất Thiên ngủ trong phòng ngủ một mình, còn Lục Vy Anh thì ngủ một mình ở phòng khách. Tuy là cô nam quả nữ ở cùng một phòng nhưng mà nước giếng không phạm nước sông, hơn nữa cũng không bao giờ vượt qua ranh giới!
Vừa ngủ thì Tiêu Nhất Thiên đã ngủ rất say, nhưng Lục Vy Anh cứ trọc trở mình, cả đêm cũng không ngủ được, nửa đêm mới thức dậy hắn ngồi xếp bằng trên số pha trong phòng khách, nhằm mắt luyện công. Mặc dù những lời nói trước đây của Tiêu Nhất Thiên làm tổn thương người khác, nhưng cũng khiến cô ta nhận thức sâu sắc rằng tài năng của mình vẫn chưa đủ, không xứng với một anh hùng như Tiêu Nhất Thiên!
Vì lẽ đó cần cù bù thông minh, cô ta còn cần phải chăm chỉ luyện tập hơn trước đây gấp trăm lần mới được!
Sau đó đã qua dáng sớm hôm sau, mặt trời mọc thì Tiêu Nhất Thiên đứng dậy đi ra khỏi phòng ngủ, nhìn thấy Lục Anh Vy vẫn còn ở trong trạng thái tu luyện thì không khỏi kinh ngạc, anh nhíu mày hỏi: “Tư cách dự thi của cô đã bị hủy rồi, cô cứ yên tâm mà xem cuộc vui là được, cũng không cần phải liều mạng như thế này đúng không?"
Đúng vậy!
Đã hủy bỏ tư cách dự thi rồi!
Lúc trước ở chi nhánh thành Thanh Thủy, thông qua đại hội võ thuật chọn ra sáu người từ các học trò của Ám cảnh sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ. Lục Vy Anh là một trong số người được chọn tham gia đại hội võ thuật toàn viện!
Tuy nhiên Tiêu Nhất Thiên đã miểu sát toàn trường, và chiếm lấy một vị trí vì vậy anh tự nhiên sẽ thay thế một trong số họ. Lục Vy Anh hiện là người phụ nữ của Tiêu Nhất Thiên trên danh nghĩa cho nên Tiêu Nhất Thiên đã trực tiếp thay thế vị trí của cô ta!
Không chỉ ở có Ám cảnh trung kỳ!
Lúc trước vì để có được viên thuốc Minh Tâm nên Tiêu Nhất Thiên khoe khoang khoác lác rằng anh muốn lấy cả bảng Ám cảnh trung kỳ và Ám cảnh hậu kỳ nên trong danh sách chi nhánh thành Thanh Thủy, Ảm cảnh hậu kỳ cũng giảm bớt năm người, chỉ còn du lại năm chỗ! "Không ngủ được!”
Lục Vy Anh mở mắt, liếc mắt nhìn nhau với Tiêu Nhất Thiên, có chút mất mát nhẹ nói: “Chúng ta chỉ đang giả vờ là tình nhân của nhau, tình duyên như sương, lấy tài năng và sức mạnh của cậu thì sau khi kết thúc cuộc thi võ thuật toàn quốc thì cậu nhất định sẽ được học viện mời gia nhập học viện kinh đô!" "Thậm chí cũng giống như tiền bối Tông Nam, cậu sẽ được hoàng chủ thu nhận làm môn đệ của hoàng chủ!” "Tiền đồ của cậu sau này sẽ không thể đo lường được, mà tôi.."
Nói đến chỗ này thì vẻ mặt của Lục Vy Anh càng khó nhìn hơn, cô ta lắc đầu nói: “Tôi vẫn còn con đường riêng của mình cần phải đi, đương nhiên là tôi muốn chăm chỉ luyện tập, không thể lơ là trong chốc lát được!”
Cùng “diễn” vai "tình nhân", "chủ nhân và người hầu" với Tiêu Nhất Thiên lâu như vậy, gần như đêm nào cô ta cũng phải kêu rên lớn tiếng, khiến thiên hạ đều biết, danh tiếng của cô ta cũng gần như là bị mất sạch. Lục Anh Vy thật sự khó mà tưởng tượng được, sau này khi Tiêu Nhất Thiên rời đi thì cô ta sẽ đối mặt với miệng lưỡi thế gian như thế nào, chỗ nào còn có nơi đặt chân của cô ta! Mời bạn đọc truyện tại Truyện.net
Thực lực!
Chỉ có thực lực mạnh mẽ hơn mới có thể mang lại cho cô ta cảm giác an toàn hơn! "Yên tâm đi!"
Tiêu Nhất Thiên đương nhiên biết sự lo lắng và khó xử của Lục
Vy Anh, vì vậy anh nói: "Tôi không phải loại đàn ông vô trách nhiệm. Từ khi tôi kéo cô xuống nước thì tôi nhất định sẽ không bỏ rơi cô!" "Ha ha, mặc dù tôi không có hứng thú với thân thể của cô, nhưng nếu như hôm nào tôi có tâm trạng tốt thì biết đâu tôi sẽ thu cô làm học trò của tôi.."
Nghe thấy câu nói này thì trái tim của Lục Vy Anh run lên, thân thể cũng run lên bần bật, vẻ mặt kinh ngạc!
Cái quải gì thế?
Cô ta là Ám cảnh trung kỳ, anh cũng là Ám cảnh trung kỳ, cũng cùng là một cảnh giới, nhưng mà xét về thâm niên thì ngươi rõ ràng anh là sư đệ của cô ta. Hay lắm, chi bằng một câu nói thì bối phận liên tăng lên vùn vụt, trực tiếp muốn làm thầy của cô ta?
Vậy thì cũng thôi đi, cơ mà cái gì mà... tùy tâm trạng của anh?
Thiệt cho anh nghĩ ra!
Tuy nhiên Lục Vy Anh còn chưa kịp mở miệng tiếp nhận hay từ chối thì đúng lúc này, bên ngoài đã ôn ào náo động, cả Tiêu Nhất Thiên và Lục Vy Anh đều sửng sốt! "Cô cứ từ từ tu luyện đi, tôi đi ra ngoài xem thử
Tiêu Nhất Thiên đẩy cửa đi xuống lầu, lúc đó anh mới thấy người của chi nhánh Thanh Thủy do Thương Triết dẫn đầu đã tập trung gần hết ở tầng dưới, khi nhìn thấy Tiêu Nhất Thiên thì sắc mặt Thương Triết hơi thay đổi hỏi: “Bạn Thiên làm sao vậy, sao lại ra ngoài?"
Ảnh mặt thật kỳ lạ!
Tiêu Nhất Thiên hỏi ngược lại: “Bên ngoài làm sao vậy?"
Thương Triết cười giải thích: "Nghe nói chính là ngài quốc sư có việc xin gặp hoàng chủ bệ hạ nhưng mà hoàng chủ bệ hạ không gặp, ông ta chỉ phải thái tử điện hạ tự mình đến học viện gặp mặt ngài quốc sự mà thôi. Các trưởng lão và giảng sư của học viện đã ra ngoài nghênh đón rồi!" "Hả?"
Tiêu Nhất Thiên cau mày nói: "Thái tử Đại Hoa? Hoa Long
Thần?"
Trước đây khi cùng quân đội Đại Hoa chiến đấu ở chiến trường bắc cảnh chiến đầu mấy năm, đối với hoàng thất Đại Hoa thi Tiêu Nhất Thiên tự nhiên cũng biết một chút. Anh biết thái tử Đại Hoa hiện tại tên là Hoa Long Thần, một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, vừa mới bước vào Cảnh Giới Hoàn Mỹ. Tuy răng thiên phú của hắn có kém một chút so với Tông Nam nhưng hån nhất định là một trong một ngàn người xuất sắc nhất! "Xuyt!"
Nụ cười của Thương Triết đông cứng lại trên mặt, ông ta sửng sốt trước lời nói của Tiêu Nhất Thiên, sau đó nhanh chóng nhắc nhở: "Đây là kinh đô của Đại Hoa, dưới chân của hoàng chủ, bạn Thiên phải họa là từ miệng mà ra. Đối với thế lực gia tộc kia thì cũng thôi nhưng mà đối với những người trong hoàng tộc thì chúng ta phải tôn trọng đầy đủ. Tên của thái tử điện hạ không được tùy tiện nói lung tung, nểu bị người có tâm lợi dụng, hậu quả sẽ khó mà lường được!”
Sự phẫn nộ của thiên tử
Thế như chẻ tre!
Như mọi người đều biết thì hầu như tất cả các học trò của chi nhánh Thanh Thủy đều đang ở đây. Nhưng riêng Thương Triết không gọi Tiêu Nhất Thiên xuống là bởi vì ông ta lo lắng răng, với tính cách kiêu ngạo và thái độ bất kham trong không coi ai ra gì của Tiêu Nhất Thiên thì anh sẽ không ngừng nói ra những lời kinh đến chết không thôi, đắc tội đến thái tử Hoa Long Thần!
Cho dù là nhà họ Ngao hay nhà họ Mai thì Tiêu Nhất Thiên đều đã đắc tội đến bọn họ rồi, ít nhất sẽ không liên lụy đến chi nhánh thành Thanh Thủy. Nhưng mà hoàng tộc thì khác, một người đấc tội thì liên lụy rất nhiều! "Biết rồi!"
Tiêu Nhất Thiên hờ hững gật đầu, trong lòng nói: "Thái tử điện hạ sao? Rất trâu bò à? Có điều gì đặc biệt không? Ở Đại Hạ thì tôi cũng đã giết rồi, đừng nói đến thái tử, ngay cả là hoàng chủ thì tôi con mẹ nó cũng đã giết qua rồi!" Cập nhật chương mới nhất tại Truyện.n et
Rất nhanh sau đó thì đã nhìn thấy Hoa Long Thần, được bao quanh và hộ tông bởi các trưởng lão và giảng sư của học viện, đi ngang qua khu phòng nơi Tiêu Nhất Thiên đang ở thẳng đến sân sau của học viện!
Nơi đó chính là nơi ở của ngài quốc sư Đại Hoa!
Sau khi bọn họ rời đi thì Tiêu Nhất Thiên thu hồi ánh mắt, tò mò hỏi: “Ngài quốc sư Đại Hoa có chuyện gì vậy? Thật sự là bị hoàng tộc giam lỏng sao?" "Chuyện này.."
Mặt của Thương Triết biến thành màu đen, ông ta ho nhẹ một tiếng, đưa tay ra hiệu: “Bạn Thiên, mời cậu đi cùng tôi. Sắp tới giờ ăn sáng rồi, tôi và cậu vừa ăn vừa nói chuyện đi!”
Thật ra là liên quan đến quốc sư của Đại Hoa cũng là một điều cấm kỵ, nguyên bản không được phép thảo luận, huống hồ đây chính học viện kinh đô!
Vì lẽ đó cho nên Thương Triết vốn dĩ muốn theo xem xét một cái, nhưng bây giờ thì hay rồi, đi cái lông chứ đi, việc cấp bách nhất chính là ổn định tổ tiên nhỏ của "Điều Tạc Thiên" này!
Mấy người tới phòng ăn ở tầng . Thương Triết hạ giọng, nói sơ qua cho Tiêu Nhất Thiên nghe về quốc sự của Đại Hoa, nó gần giống như những lời đồn đại bên ngoài. Quốc sư Đại Hoa ở trong cuộc chiến tranh quốc gia trước đây chống lại Đại Hạ thất bại, người ta nói đó có lẽ là do cố ý thả nước cho Vua Sói Tiêu Nhất Thiên, nên hiện tại hắn không thể trốn tránh trách nhiệm được. Bởi vì hắn đã chọc giận hoàng chủ Hoa Tuấn Vũ nên đã hủy hoại tương lai tươi sáng của ông ta!
Nhường!
Câu nói như thế này khiến Tiêu Nhất Thiên rất khó chịu, anh là một bên tham gia trận chiến đó, không ai hiểu rõ quá trình của trận chiến đó hơn anh, lúc đó anh và quốc sư Đại Hoa đều đánh đến sắp phát điên, trăm chiêu cũng không phân thắng bại, và cuối cùng là một trận hòa!
Nếu nói rằng trong trận chiến đó mà quốc sư Đại Hoa vẫn còn nhường cho anh thì Tiêu Nhất Thiên cho dù thế nào cũng không tin được!
Hơn nữa!
Nói là quốc sư Đại Hoa nhương anh thì không phải có nghĩa là Tiêu Nhất Thiên không phải là đối thủ của quốc sư Đại Hoa sao?
Đây rõ ràng là xem thường Tiêu Nhất Thiên!
Mẹ nó!
Tự lừa mình dối người! "Hiệu trưởng!"
Vừa mới ăn được nửa bữa thì Chung Anh Tuấn đột nhiên vội vàng chạy tới, nhìn Tiêu Nhất Thiên một cái, sau đó nói với Thương Triết: “Thái tử điện hạ từ chỗ của ngài quốc sư truyền lệnh, nói là muốn.. "Nói muốn gặp bạn Thiên một lần!"
Phật!
Ngay khi Chung Anh Tuần vừa nói xong thì Thương Triết đã phun thức ăn trong miệng ra, nhanh chóng đứng dậy, không tin hỏi: "Thật sao?" “Chính xác trăm phần trăm!”
Chung Anh Tuấn gật đầu nói: "Bọn họ sắp tới rồi!"
Thương Triết nghe mà mồ hôi hột!
Mẹ nó!
Đúng là sợ cái gì thì cái đó đến mà! Ông ta cố gắng giấu giấu diểm diểm chỉ lo là Tiêu Nhất Thiên sẽ thu hút sự chú ý của Hoa Long Thần và gây ra một số rắc rối không cần thiết. Bây giờ thi tốt rồi, là phúc thì không phải hoa, là hoa thì không tránh khỏi, Hoa Long Thân vậy mà đã chỉ mặt gọi tên muốn gặp Điêu Tạc Thiên!
Ngược lại!
Khi nghe được tin tức này thì Điêu Tạc Thiên ngôi ở chỗ đó vững như núi thái sơn, mặt không chút dao động, không nhìn ra chút căng thẳng nào! "Điện hạ!" "Chinh là ở đây, xin mời!"
Trước khi Thương Triết kịp nói với Tiêu Nhất Thiên điều gi đó thì ngoài cửa đã có tiếng bước chân, sau đó là giọng của Thương Thịnh truyền đến!
Khoảnh khắc tiếp theo thi một đoàn người bước vào nhà ăn, mà người đứng đầu chính là thái tử Đại Hoa, Hoa Long Thần. Hắn mặc một chiếc áo choàng bằng gấm hình rồng, không giận tự uy!