Cái tai nhọn giật giật, cô gái tóc trắng nằm ôm gối trên salon, xem hình ảnh trên tivi một cách nồng nhiệt.
"Cách" một tiếng, phòng khách lập tức trở nên sáng bừng, Nạp Lan Chỉ Thủy bật đèn.
Cô gái tóc trắng quay đầu lại nhìn cả hai, trong miệng nhai nhồm nhoàm khoai tây chiên.
"Giải thích một chút được không?" Nạp Lan Chỉ Thủy lạnh lùng nói, tầm mắt Cảnh Tiểu Lang sớm đã bay đến màn hình tivi.
Trên màn hình, hai cô gái trần truồng đang ôm nhau, tay chân quấn quít lấy, "Ư..... ư... A!" miệng các cô phát ra tiếng dâm mỹ liên tục không ngừng bên tai, mắt Cảnh Tiểu Lang ngó chằm chằm vào đó.
"Tắt."
Giọng Nạp Lan Chỉ Thủy có phần đanh lại, Nguyệt sao cũng được nhún vai,
"Ta ngược lại không sao cả, có điều vị đứng cạnh cô hình như..."
Nạp Lan Chỉ Thủy nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy mắt Cảnh Tiểu Lang không chớp nhìn chằm chằm vào màn ảnh.
"Cảnh Tiểu Lang!"
Tiếng gào vang khắp căn phòng, Nguyệt quay đầu, ăn miếng khoai tây chiên tiếp tục nhìn màn ảnh tivi.
"Cảnh Tiểu Lang! Nhắm mắt lại cho chị!"
Nạp Lan Chỉ Thủy đưa tay liền muốn che kín tầm mắt cô bé, nào ngờ Cảnh Tiểu Lang lui về sau, hơi rụt cổ lại.
"Chị Trấp Thủy, em có thể xem cùng chị tai nhọn không?"
Không sợ chết nhả ra một câu, Cảnh Tiểu Lang lắc mình muốn chạy về phía salon.
"Không được!" Nạp Lan Chỉ Thủy đuổi theo cô bé đến salon.
"Ô~ Tiểu Lang muốn xem mà!" Cảnh Tiểu Lang nhảy lên salon,
"Cảnh Tiểu Lang, em chết chắc rồi!"
Nguyệt không coi ai ra gì vẫn nhìn phía trước, Cảnh Tiểu Lang giằng co không ngừng với Nạp Lan Chỉ Thủy. Cuối cùng Nạp Lan Chỉ Thủy không nhịn được nữa, đoạt cái điều khiển trên bàn tắt tivi.
"Đừng tắt chứ! Đang ngay lúc cao trào mà!" Nguyệt vội kêu lên,
"Đứng lại cho chị, Cảnh Tiểu Lang!" Nạp Lan Chỉ Thủy một phát níu Cảnh Tiểu Lang lại,
"Ô..." Cảnh Tiểu Lang ủy khuất nhìn Nạp Lan Chỉ Thủy,
"Chị Trấp Thủy... Tiểu Lang không có làm sai."
"Tuyệt đối không sai, AV thôi mà, người trưởng thành đều thích xem." Nguyệt quạt gió thổi lửa, ngồi một bên xem kịch hay của cả hai.
"Cô im miệng cho tôi! Đợi lát nữa sẽ tính sổ với cô!"
Nạp Lan Chỉ Thủy trừng mắt nhìn cô, Nguyệt lựa chọn xem thường.
"Cảnh Tiểu Lang, em còn dám vặn lại à?"
Trước vấn đề Cảnh Tiểu Lang thích xem AV, Nạp Lan Chỉ Thủy tựa hồ rất quấn quít. Nhưng tỉnh táo lại một chút, đây quả thật là một chuyện rất bình thường, dù sao Cảnh Tiểu Lang coi như cũng là người lớn. Chỉ là trong lòng cô theo bản năng vẫn cứ xem Cảnh Tiểu Lang là con nít, mà trẻ con thì không nên xem thứ này.
"Vậy chị Trấp Thủy nói với Tiểu Lang, xem hai chị gái xinh đẹp yêu yêu thì có lỗi gì ạ?" Cảnh Tiểu Lang lý lẽ hùng hồn.
"Good!"
Nguyệt chỉ còn chưa vỗ tay trầm trồ nữa thôi, không nhìn ra tiểu tử này miệng lưỡi lại sắc bén thế, trên thực tế Cảnh Tiểu Lang thật chỉ đơn thuần cho rằng là như vậy.
"Yêu yêu?"
"Dạ, Tiểu Lang biết mà. Hai cô ấy là đang làm yêu!" Cảnh Tiểu Lang tự lầm bầm.
"Tốt lắm." Nạp Lan Chỉ Thủy khoanh tay lại,
"Cảnh Tiểu Lang, em nói chị biết, tại sao lại thích xem thứ này?"
"Có thể mở mang thêm kiến thức (về các tư thế) mà!" =))))))))))))~
Cảnh Tiểu Lang đón lấy ánh mắt Nạp Lan Chỉ Thủy,
"Em!"
Gương mặt Nạp Lan Chỉ Thủy lập tức đỏ lên, mất tự nhiên cúi đầu.
"Ôi da~ xấu hổ rồi kìa~"
Nguyệt hài hước nói, trong lúc bất ngờ tựa như nghĩ ra điều gì đó,
"Hai người lẽ nào vẫn chưa làm hả?"
"Đương nhiên rồi!" Nạp Lan Chỉ Thủy phản bác.
"Nạp Lan, ta sao không phát hiện thì ra cô lãnh đạm như vậy."
"Hai cái tên muộn tao, nếu đổi lại trước kia sớm đã hàng đêm sanh ca, chết luôn trên giường rồi!" Nguyệt nheo mắt, tinh quái cười nói.
"Trước kia cái gì?" Nạp Lan Chỉ Thủy buồn bực,
"Ý ta là cô còn chưa ăn con sói con ngô nghê ngốc nghếch này à." Nguyệt cải chính nói.
"Họ Nguyệt kia, tôi mặc kệ cô là người hay ma. Nếu cô còn muốn ở lại đây, thì bắt đầu từ giờ không được xem loại đĩa này nữa!" Nạp Lan Chỉ Thủy nghiêm khắc nói.
"Ta rõ ràng là xem video giáo dục tình ái bình thường chứ bộ."
Nguyệt vô tội chớp mắt,
"Dù sao cũng không được xem!"
"Nạp Lan, cô chính là đối đãi ân nhân cứu mạng mình như vậy hả?"
Nguyệt lập tức vào thế khóc lóc tỉ tê, chỉ còn chưa dùng khăn tay để chậm nước mắt thôi.
"Chị Trấp Thủy, Tiểu Lang thật sự cảm thấy xem cái này không có sai?"
Cảnh Tiểu Lang lộ ra biểu tình ngây thơ, trong lòng Nạp Lan Chỉ Thủy chỉ cảm thấy một trận sởn tóc gáy.
Vốn tưởng rằng Tiểu Lang Lang ngây thơ như tờ giấy trắng sẽ không hiểu những chuyện này, bây giờ nhìn lại cô bé là "thân kinh bách chiến" a. (ý chỉ người già dặn kinh nghiệm)
"Đúng á đúng á. Tiểu Lang Lang học hành chăm chỉ, học thêm vài ba thư thế, là có thể phục vụ tốt cho chị Trấp Thủy nhà em rồi~" Đáy mắt Nguyệt tràn đầy ý cười, gian tà lắm.
"Hay nên nói là cô sợ con sói con ngốc nghếch này ăn cô?" Nguyệt nhếch mép.
"Chị Trấp Thủy, ăn là gì vậy ạ?"
Cảnh Tiểu Lang tò mò hỏi, Nạp Lan Chỉ Thủy đã không thiết để ý tới con sói ngô nghê ngốc nghếch này nữa.
"Ăn ấy à~ về chuyện này cứ để cho chị giải thích rõ hết cho em."
Nguyệt lại mở tivi, một tiếng rên cao vút vang lên lần nữa,
"Cái này thì liền gọi là ăn nhau~" Nguyệt chỉ chỉ màn hình, cười giống như yêu tinh.
"Thì ra như vậy là yêu yêu~"
Ánh mắt Cảnh Tiểu Lang lại chuyển hướng về Nạp Lan Chỉ Thủy, trong con ngươi nhiều hơn một tầng sâu lắng.
Nạp Lan Chỉ Thủy theo bản năng né tránh ánh mắt cô bé, ánh mắt này không phải là của con sói xám đang trông chừng con mồi của nó sao?
"Tiểu sắc lang, xem em nước miếng cũng sắp chảy ra rồi kìa~"
Nguyệt trêu ghẹo nói. Cảnh Tiểu Lang nuốt nước miếng một cái,
"Đâu có đâu."
"Còn nói không có, chị Trấp Thủy của em còn không dám nhìn em." Nguyệt làm cái nháy mắt.
"Chị Trấp Thủy!" Cảnh Tiểu Lang tiến lên bắt lấy cánh tay Nạp Lan Chỉ Thủy,
"Chị Trấp Thủy, Tiểu Lang không có nghĩ ăn chị đâu."
"Buông!"
Nạp Lan Chỉ Thủy nhìn thấy ý cười trong đáy mắt Nguyệt, lại nhìn Cảnh Tiểu Lang chớp chớp mắt, muốn nổi giận cũng không nổi được.
"Ô ô~ chị Trấp Thủy, Tiểu Lang sai rồi!" Cảnh Tiểu Lang lập tức buông vũ khí đầu hàng,
"Sai ở đâu?" Nạp Lan Chỉ Thủy hỏi.
"Tiểu Lang không nên ăn chị Trấp Thủy, Tiểu Lang hẳn nên để chị Trấp Thủy ăn."
Thân hình Nạp Lan Chỉ Thủy lảo đảo, Nguyệt thì cười sắp rút luôn gân bụng.
Nạp Lan Chỉ Thủy nhẫn tâm đánh rớt cánh tay Cảnh Tiểu Lang, thở hồng hộc tiến về phòng bếp.
"Chị Trấp Thủy!"
Cảnh Tiểu Lang theo sát phía sau, Nguyệt lại chuyển mắt về hướng màn hình.
"Thật không có ý nghĩa, nhanh như vậy liền hết phim rồi."
"Mới dùng có vài tư thế." Nguyệt ngượng ngùng nói.
Nạp Lan Chỉ Thủy lấy chai nước suối trong tủ lạnh,
"Chị Trấp Thủy~" Cảnh Tiểu Lang giương con mắt long lanh lên,
"Tiểu Lang... em..."
Nhìn thấy bộ dạng thương hại này của cô bé, Nạp Lan Chỉ Thủy liền hết giận.
"Tiểu Lang Lang, em biết chúng ta..." Nạp Lan Chỉ Thủy chần chừ,
"Chị vẫn chưa chuẩn bị xong..." Hồi lâu, Nạp Lan Chỉ Thủy thở dài.
"Là chỉ chuyện yêu yêu ạ?" Cảnh Tiểu Lang ngây thơ nói.
"Tiểu Lang Lang, nếu em không ngại, có thể đợi chúng ta kết hôn xong mới..."
Những lời này ngay cả Nạp Lan Chỉ Thủy đều cảm thấy chột dạ,
"Kết hôn?!" Âm điệu Cảnh Tiểu Lang đột nhiên lên cao.
"Ừ."
"Chị Trấp Thủy muốn làm cô dâu của Tiểu Lang sao?"
"Chẳng phải là chị cưới em à?" Nạp Lan Chỉ Thủy nhướng mi.
"Thật ra Tiểu Lang Lang không yêu yêu cũng được, chỉ cần chị Trấp Thủy thấy vui vẻ." Cảnh Tiểu Lang nghiêm túc nói.
"Tiểu Lang, chị không phải ý này... vừa rồi xin lỗi em."
Nạp Lan Chỉ Thủy áy náy, suy nghĩ kỹ chút Cảnh Tiểu Lang xem mấy thứ đó cũng không sai.
"Chị Trấp Thủy không cần xin lỗi đâu, là Tiểu Lang không tốt." Cảnh Tiểu Lang cúi đầu,
"Tiểu Lang bảo đảm sau này tuyệt đối sẽ không xem AV nữa." Cảnh Tiểu Lang giơ tay phải lên phát thề.
"Phì!"
Nguyệt nằm trên salon nghe thấy mẫu đối thoại của cả hai, xém chút cười lăn ra đất.
"Hai người các cô đúng là lạ nhất thế kỷ này rồi đó!" Nguyệt một bên vừa đấm ghế salon, vừa cười nói.
"Nạp Lan, cô cẩn thận như vậy làm gì?"
"Rõ ràng không phải kiểu người như vậy." Nguyệt chợt nói.
"Nguyệt, tôi cảm kích cô đã cứu tôi. Nhưng tôi cũng hy vọng cô có thể tôn trọng tôi và Tiểu Lang."
Nạp Lan Chỉ Thủy nói nghiêm túc, từ vẻ mặt của cô có thể thấy cô cũng không phải đang đùa cợt.
"Thiệt chẳng thú vị~"
Nguyệt quay đầu, lấy miếng khoai tây cuối cùng trong bịch bỏ vào miệng.
"Tiểu Lang Lang, em thật sự rất muốn làm chuyện đó?" Nạp Lan Chỉ Thủy nhìn Cảnh Tiểu Lang,
"Chuyện đó?" Cảnh Tiểu Lang gãi đầu.
"Yêu Yêu." Nạp Lan Chỉ Thủy nhanh chóng nói.
"Tiểu Lang chỉ là có những khi rất muốn vuốt ve chị Trấp Thủy..." Cảnh Tiểu Lang thẳng thắng nói.
"Tiểu Lang Lang, cho chị thêm chút thời gian..." Nạp Lan Chỉ Thủy cắn răng, cuối cùng nói.
"Chị Trấp Thủy không cần miễn cưỡng mình."
"Cũng không phải chuyện gì ghê gớm..." Cảnh Tiểu Lang cúi đầu, đá đá mũi chân.
"Vậy được, sau này chúng ta cứ như vậy cả đời?"
"Không làm chuyện đó nữa?" Nạp Lan Chỉ Thủy cố ý nhìn chằm chằm Cảnh Tiểu Lang nói.
"Vậy... cũng... được."
Thanh âm Cảnh Tiểu Lang càng nói càng nhỏ, trong lòng muôn vàn không muốn, nhưng chỉ cần chị Trấp Thủy vui vẻ, muốn cô bé làm gì cũng đều nguyện ý.
"Đầu quả dưa ngốc~"
Cảnh Tiểu Lang chỉ cảm thấy bản thân rơi vào trong lồng ngực ấm áp, cô bé ngẩng đầu nhìn Nạp Lan Chỉ Thủy. Nạp Lan Chỉ Thủy ôm cô, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào cô, ngón tay miêu tả lên đôi mắt.
"Nếu chúng ta ở bên nhau cả đời, em không mong ngóng làm chuyện đó, chị mới là càng gấp thay cho em~" Nạp Lan Chỉ Thủy cười khẽ.
"Chị Trấp Thủy, chị cười lên thật xinh đẹp~" Cảnh Tiểu Lang nhìn ngây dại.
"Tiểu Lang ngốc~"
Nạp Lan Chỉ Thủy hôn một cái lên trán cô bé, không biết bắt đầu từ lúc nào, cô dần dần thích loại động chạm này. Chỉ cần có tiểu tử trong ngực, là cô chỉ muốn hôn hôn cô bé.
Đúng rồi, Nạp Lan Chỉ Thủy là một cô gái đã trưởng thành, sẽ có ham muốn là chuyện bình thường, đối với người mình thích, làm ra vài động tác thân mật như vậy chẳng qua chỉ là từ việc khó thể kềm chế mà thôi.
Mà cô từ đầu đến cuối chưa vượt qua ranh giới kia với Cảnh Tiểu Lang, một phần rất lớn đúng là từ lòng tự trọng của cô đang quấy phá.
Cảnh Tiểu Lang đưa ra đầu lưỡi, liếm liếm đôi môi Nạp Lan Chỉ Thủy.
"Nhột~"
Nạp Lan Chỉ Thủy né tránh "quấy rối" của Cảnh Tiểu Lang,
"Chị Trấp Thủy, như vậy thấy thoải mái không?"
Cảnh Tiểu Lang không thuận theo, tiếp tục liếm môi của cô.
"Được rồi, không lộn xộn nữa."
Nạp Lan Chỉ Thủy thả lỏng tay, Cảnh Tiểu Lang cũng cùng lúc cọ sát vào.
————————————————
Mình bệnh rồi, xin lỗi các bạn mình up muộn nhé.