---
''Quân Thần, lão già đó bị hạ bệ rồi, Dương Khiết lên làm cục trưởng rồi.'' Lâm Thác Khương đứng cạnh bàn làm việc của Mạc Quân Thần, cầm tập tài liệu đưa cho anh.
''Khá lắm, còn vụ thu mua Trác Thị thì sao?'' Mạc Quân Thần nhếch môi.
''Nghiêm Thị nhất quyết không nhả ra, một tay túm cả hai đầu. Nhưng bên chúng ta cũng mua được % cổ phần rồi.''
Mạc Quân Thần hơi nhăn mày:'' Ban đầu là % cơ mà?''
Lâm Thác Khương nói:'' Hiểu Thị nhanh chóng mua trước chúng ta rồi, có vẻ bên Hiểu Thị cũng định thu mua Trác Thị.''
''Hiểu Thị từ trước tới này đâu có quan tâm đến lĩnh vực bất động sản?''
'' Cái này tôi không biết, chỉ biết Hiểu Thị cũng đang làm khó Nghiêm Thị.''
''Vậy là càng lợi cho chúng ta. Vấn đề công khai vụ của Nghiêm Triết thế nào?''
''Đăng được vài phút thì bị dập tin, nhưng thông tin vẫn được nhiều ngươi lan truyền. Giá cổ phần bên Nghiêm Thị giảm mạnh từ chiều qua.''
''Còn đợi bên Dương Khiết nữa thôi.'' Mạc Quân Thần vắt chéo chân, ngả người xuống ghế, kế hoạch sắp thành rồi.
''Nghiêm Triết sắp ăn cơm tù rồi.''
Lâm Thác Khương cười:'' Hai mạng người, khá vui đấy.''
Hôm sau cảnh sát đã lật lại vụ án của Trác Y Y, và vụ tai nạn xe của Trác Nhiên. Các manh mối thu thập được đều chĩa vào Nghiêm Triết- Chủ tịch Nghiêm Thị. Trác Nhiên mở ti vi ra, tin này lập tức đập vào mắt cô. Trên ti vi là ảnh của cô và chị gái của mình, trong lòng lại dấy lên sự căm hận.
''Dương cục trưởng vừa mới nhậm chức, anh có suy nghĩ gì về vụ án này?'' Phóng viên đông nghịt bao quanh cục cảnh sát, một phóng viên đưa mic về phía Dương Khiết.
Dương Khiết nét mặt bình tĩnh nói:'' Vụ án sắp đến hồi kết rồi, chứng cứ đã rõ ràng, chúng tôi sẽ đưa thủ ra vào phòng pháp luật.''
Phóng viên lại hỏi tiếp:'' Vậy thủ phamh có phải chính là Nghiêm Tổng- Nghiêm Triết không? Tất cả bằng chứng đều xoay quanh anh ta.''
Dương Khiết chỉ cười:'' Đến lúc ra tòa, tất cả mọi người sẽ rõ, cảm ơn.''
Tắt ti vi, Trác Nhiên lục lại tập tài liệu mình tìm thấy dưới ga giường, trong sáu tháng qua, cô đã từng thuê thám tử để điều tra anh ta? Cái này cô tìm được trong túi xách của mình.Tức là Nghiêm Triết hắn là thủ phạm giết chết cả hai chị em cô. Hắn thật độc ác.
Cổ phiếu Nghiêm Thị giảm mạnh, Nghiêm Triết đã tẩu thoát, cảnh sát truy lùng anh ta rất gắt gao, tất cả sân bay, ga tàu... đều có người của cục cảnh sát, bắt anh ta cũng là chuyện sớm muộn mà thôi.
Mạc Quân Thần ngồi trên ghế xoay, mỉm cười thỏa mãn, tự rót cho mình một ly rượu vang, anh nhấp từng ngụm nhỏ. Hiệu quả thật nhanh chóng, sơ xuất để cho hắn chạy thoát.
Anh nhanh chóng gọi điện cho Dương Khiết:'' Tốt lắm.''
''Ha ha, tôi là ai cơ chứ.'' Đầu dây bên kia giọng điệu đầy vui vẻ, lại nói tiếp:'' Còn ông già kia nữa, phải cho ông ta ăn cơm tù vì tội tham nhũng.''
''Việc đó là của cậu, tôi cần mười người khỏe mạnh để bảo vệ vợ tôi, e rằng Nghiêm Triết thoát được còn có người phía sau nữa. Lại nói hắn nhất định sẽ không để yên cho cô ấy.''
''Được, tôi sẽ điều người của bố tôi.''
''Được.''
Anh tắt máy, Nghiêm Triết rất nham hiểm, trốn thoát được trong gang tấc thì biết được hắn là người như thế nào. Hiện tại cảnh sát đang bao vây khắp nơi, chứng tỏ hắn vẫn còn ở trong thành phố, và có người đang giúp đỡ hắn. Không biết người đó là ai, nhưng anh nhất định không để yên.
---
Trác Nhiên ngồi trong nhà đột nhiên có chuông cửa, thiết nghĩ là Mạc Quân Thần, cô mở cửa, mắt cô tối sầm lại rồi mất ý thức.
---
Ly rượu trên bàn chẳng may rơi xuống đất, trong lòng anh dâng lên cảm giác lo lắng vô cùng. Anh mở điện thoại gọi điện về cho Trác Nhiên lại không nghe máy, gọi vào số bảo vệ cũng không có tin hiệu. Chẳng lẽ...
Mạc Quân Thần nhanh chóng lái xe về nhà, trên đường gọi điện cho Dương Khiết, người của Dương Khiết đến chậm một bước rồi.
Về đến nhà, bảo vệ bị đánh bất tỉnh ngoài cổng, camera bị đập nát, Mạc Quân Thần nét mặt tím tái, hai tay nắm lại thành quyền, hai mắt hằn lên tia máu nhìn thật đáng sợ. Mạc Quân Thần tức giận đến cực đỉnh, bình hoa đặt giữa phòng bị anh đập vỡ nát. Nghiêm Triết, hắn vẫn như trước hành động quá nhanh rồi.
Mạc gia cùng Hiểu gia thuê rất nhiều người đi tìm, cảnh sát truy lùng ngày đêm, Mạc Quân Thần nhớ lại vụ bắt cóc lần trước, da đầu bắt đầu tê dại. Cuối cùng anh vẫn không bảo vệ được cô.
D(��'�+