Chương 16: Có phải cái dungeon này là công viên giải trí không vậy?
Đêm khuya vắng người, tôi cùng Dale từ nóc cửa sổ trên tầng đi ra.
Dale thiết kế ra một loại ẩn hình ma pháp gọi là “Màn đen”, và chúng tôi dùng nó để nhảy lên nóc nhà, sau đó hướng tới lối vào được đánh dấu trên bản đồ đi tới.
Thành phố vào ban đêm yên tĩnh dị thường, khác hẳn với các trò RPG mà gần như không có sự khác biết hoạt động giữa ngày và đêm, người dân sống ở đây buổi tối vẫn cần phải đi ngủ. Quả nhiên là so với các loại trò chơi kia thì trình độ AI không giống nhau.
“Mỗi lần ra ngoài vào ban đêm thế này, tôi cảm thấy như là đang chơi dạng game ẩn nấp vậy(sneaking type of games).”
Dale nhỏ giọng nói, sau đó dè dặt thăm dò tình huống xung quanh cẩn thận.
Hai vệ binh level 12 từ đường chính từ từ đi ngang qua, đợi bọn họ chuyển hướng sang đường khác, Dale kéo tay tôi trực tiếp từ nóc nhà bên này nhảy sang nóc nhà bên kia.
“Hey hey, Đau tay tôi quá! Nhẹ nhẹ một chút thôi!”
{TL: mình vừa dịch cái gì thế này}
“Tay cậu cũng đâu có rơi ra đâu! Chúng ta gần tới nơi rồi!”
Vừa nói, Dale trực tiếp từ nóc nhà nhảy xuống một cái sân nhỏ.
Cái sân nhìn qua đã rất lâu không được đụng tới. Giữa thủ đô cũng có một nơi như vậy sao. Là bị bỏ hoang hay là nhằm một mục đích gì đó?
“Đi thôi.”
Tôi theo sau Dale cẩn thận băng ngang qua sân, và đi tới một gò đất xanh nhân tạo nhỏ ở trung tâm. Nhẹ nhàng ấn một cái, cái gò đất nhỏ đó di chuyển, để lộ ra một lối vào nhỏ.
“Mau tới đây!”
Tôi gật đầu, sau đó bước nhanh đi theo.
Sau khi đi vào lối đi, Dale thắp sáng một ngọn đuốc, và anh ta đóng cánh cửa chúng tôi đi vào lại. Sau đó anh ta dẫn tôi đi xuống lối đi phía dưới.
Nó là một cầu thang thẳng kéo dài không ngừng. Cầu thang được làm từ những phiến đá, phía trên có thể thấy được nhiều vết nứt nhỏ, hẳn là nơi này đã có rất nhiều năm rồi.
Cách mỗi bước lại có một có một ngọn đuốc nến đặt ở trên tường. Tuy nhiên, vì sáp nến đã được sử dụng hết rồi nên có đốt lên cũng vô ích.
“Anh đã từng tới đây mấy lần rồi.”
“Nơi này? Well...”
Dale suy nghĩ một hồi.
“Đây là lần thứ ba. Tuy nhiên, tôi chỉ thăm dò tầng thứ nhất, xuống chút nữa cũng không dám tiến vào.”
“Tại sao?”
Trong khi đang trò chuyện, chúng tôi đã gần đi tới cuối cầu thang.
Khi chúng tôi đi đến cuối, một đại sảnh lớn trải rộng và xa ra trước mắt chúng tôi. Nguồn sáng trong tay Dale không đủ mạnh để cho chúng tôi có thể thấy được các bức tường của đại sảnh.
Tuy nhiên, lý do mà tôi đoán đây là một đại sảnh là vì sàn nhà nơi đây không phải được làm bằng loại đá sần sùi mà là là một loại vật chất vô cùng bóng loáng, hơn nữa còn không có bất kỳ vết nứt nào. Sàn nhà tinh tế đó kéo dài tới bên trong bóng tối, nhìn qua có dáng vẻ vô cùng cao cấp.
“Bởi vì xuống chút nữa quái vật có level quá cao.”
Anh ta còn chưa nói hết, đại sảnh bỗng nhiên bắt đầu chấn động, hơn nữa có cảm giác như thứ gì đó từ đằng xa không ngừng tiến tới!
Còn chưa thấy được thân ảnh của mục tiêu, HP và tên của nó đã từ từ hiện ra từ trong màn đêm.
Đất Mềm Trùng
LV10
30,000/30,000.
{Đất Mềm Trùng: Sâu Đất Mềm}
Một loại quái vật phát triển từ con sâu. Nó thích ở trong bóng tối, và giận dữ khi có sự hiện diện của ánh sáng.
“Hey hey hey! Cái gì thế! Tôi có thể thực sự nhìn thấy giá trị số HP của nó sao?”
“Oh? Cậu không biết sao? Ngoài thanh HP ra, HP của quái vật có thể hiển thị bằng các con số.”
Vừa nói xong, một dòng điện màu xanh xuất hiện hiện trên tay Dale, sau đó hung hãn đánh xuống con Đất Trùng Mềm.
Con số -2354 hiện ra phía trên con quái vật,và cơ thể điên cuồng lao về phía chúng tôi cũng ngừng lại.
Nói nó là con sâu có lẽ cũng không phải là sự sĩ nhục gì. Nó có chiều dài khoảng 5m, và trông như một con rết lớn. Nhiều chiếc gai sắc nhọn tạo thành miệng, không thấy được mắt và vài cơ quan của nó.
{Search trên gg Death Worm có lẽ giống con này}
Cho dù nó đã dừng lại, Dale vẫn không có dừng tay lại. Mặ dù không biết anh ta dùng ma pháp gì, nhưng tia chớp màu xanh trải ra khắp cơ thể anh ta.
Anh ta bỏ cây đuốc xuống trên đất, một giây kế tiếp, bóng hình anh ta tại chỗ đã biến mất, hóa thành một tia chớp thật sự vọt tới trước con Đất Mềm Trùng. Tôi không thể thấy được di chuyển của anh ta, chỉ biết được rằng anh ta biến mất ngay cạnh ngọn đuốc và xuất hiện ở trước còn Đất Mềm Trùng.
Con Đất Mềm Trùng cũng không ngừng chống cự, và cố gắng bẫy Dale lại bằng cách trói anh ta với cơ thể của nó.Nhưng còn không chờ nó hoàn thành động tác này, một tia chớp chói mắt đã từ người Dale phát ra. Anh ta cầm lấy cây trượng xanh lam và có một quả cầu điện hình thành xung quanh người Dale.
Bị tia chớp hình cầu vây quanh và ném vào con Đất Mềm Trùng khi nó đang vặn vẹo. Một chuỗi các dãy số xuất hiện trên đầu con quái vật, và HP của nó trở thành 0.
Một mùi khét truyền vào mũi tôi , khiến tôi nhảy mũi.
Khi ngẩng đầu lên lần nữa, con Đất Mềm Trùng đã hóa thành than rớt xuống đất, tựa như cơ thể của nó chưa bao giờ xuất hiện vậy. Và nó dần biến mất vào trong bóng tối.
Đất Mềm Trùng LV10 đã bị đánh bại
Kinh nghiệm Party nhận được: 4,000
Tiền nhận được: 0
Vật phẩm nhận được: Răng vỡ
Không hổ là quái vật level 10. Cho dù đang ở trong party thì kinh nghiệm tôi vẫn nhận được 4000 EXP, tôi tự hỏi nếu mình là người đánh đánh cú cuối cùng thì kinh nghiệm tôi nhận được sẽ là bao nhiêu nhỉ? Tuy nhiên, tôi vẫn nhẫn được từ việc này.
“Đi thôi, đây chỉ mới là cửa vào thôi. Một hồi nữa sẽ có nhiều vấn đề hơn đấy.” Dale cầm cây đuốc lên, sau đó bước về phía trước.
Mười phút sau, tôi nhận ra anh ta nói thật, không phải là chuyện để đùa giỡn.