“Tôi sẽ chấp nhận yêu cầu kết hôn!”
“Thế à? Bởi vì cậu đã hứa, tôi nghĩ rằng Irlin chắc cũng sẽ không để tâm đâu, đúng chứ? Hahahaha...”
Khi Klaus nghe câu trả lời của tôi, ông ấy trông có vẻ hạnh phúc, và cười mãi cho tới khi lên lại con rồng.
Bỏ mẹ! Sao tôi có cảm giác như như mình bị lừa thế này!
Cảnh bào nguy hiểm của tôi đột ngột kích hoạt, và tôi mau chóng nhìn về phía Irlin...Uh? Cô ấy đâu rồi? Cô ấy thực sự đang giấu mình đằng sau con rồng đất của cô ấy, cô ấy là kiểu con gái nhút nhát à?
“Irlin, umm...”
“Đi-Đi-Điều-Điều đó! Kể cả khi chúng ta đã đính hôn, thì chúng ta chỉ có thể làm những việc như thế sau khi kết hôn thôi”
“Hey hey, cô bỏ qua vài bước ở đây rồi đấy! Ít nhất hãy nhìn vào tôi khi nói chuyện chứ!”
Nghe thấy thế, Irlin ngẫng đầu lên một chút.
Cho dù hành động của cô ấy thực sự dễ thương....Đợi đã, mặc dù cô ấy có một thân hình tốt thì cô ấy vẫn đang đeo mặt nạ. Trừ khi.....
Hay là cô ấy trông cực kì xấu xí?
Mặc dù đôi mắc của cô ấy cho tôi cảm giác rằng cô ấy chắc chắn là một mỹ nhân! Không đời nào, chắc chắn là không đời nào!
Tuy nhiên, từ khi cô ấy đeo mặt nạ, có nghĩa rằng cô ấ không muốn ai thấy mặt thật của mình cả. Nó có lẽ hơi trơ trẽn nếu tôi hỏi trực tiếp cô ấy....
....
Ổn thôi, tôi sẽ tin tưởng vào kinh nghiệm đánh giá các cô gái nhiều năm qua của mình, và đôi mắt của cô ấy cho tôi biết rằng cô ấy chắc chắn là một mỹ nhân!
“Được rồi, hãy để mấy câu hỏi rắc rối đó sau đi. Còn về vụ đính hôn của chúng ta, để sau lhi hoàn thành nhiệm vụ rồi tính tới cũng không quá muộn đâu phải không?”
“Ah, vâng...xin lỗi.”
Cô gái này hiền như mèo ấy...Cô ấy có thực sự là [Kỵ sĩ-Knight] không thế?
Đã thiết lập mối quan hệ với Irlin Wood.
Mối quan hệ: Hôn thê.
Đã cập nhật thông tin. Gia tộc Wood là một trong 5 gia tộc có ảnh hưởng lớn nhất ở Vương Quốc Mitchell. Họ nắm giữ đoàn kỵ sĩ đế quốc và đoàn ma pháp sư mộc hệ.
Ảnh hưởng
từ các mối quan hệ: Tương thích với ma pháp hệ mộc +10%.
Cái hệ thống các mối quan hệ này thực sự rất đặc biệt.....Thú vị đây.
Tôi thắc mắc không biết có bao nhiêu slot ‘Hôn thê’ ở đây nhỉ....Khoan, tôi đang nghĩ cái gì thế này?
Ngoài ra, tôi còn có thể cuộn cửa sổ thông tin này xuống nữa....{kiểu như trên pc ấy}
Aliyah-Bạn bè.
Để nghĩ rằng có cả những thứ thế này....vậy là Hệ Thống Bạn Bè cũng giúp ghi lại những thông tin kiểu này sao? Thật chứ...Hệ thống chắc chắn rất là tốt bụng đây.
“Được rồi....chúng ta phải nhanh chân lên và bắt kịp thôi, đi nào.”
“Đúng vậy...Nhưng...Con rồng đất anh cưỡi đã chết mất rồi...”
“Ah...”
Cô ấy nói đúng, con rồng đất đã bị đóng băng và tạch từ hồi nãy rồi......Đây quả là một vấn đề phiền phức....
“Um...Anh có thể đi chung với tôi.”
Sau khi nói thế, cô ấy nhích người lên phía trước, ngụ ý bảo tôi rằng tôi có thể ngồi phía sau cô ấy.
Tôi nuốt nước bọt của mình xuống, và chậm rãi đi tới.
Oh trời ơi, cái kịch bản này diễn biến nhanh quá! Thượng Đế! Thật không thể tin được ngài đã ban cho con khoảng khắc tuyệt vời đến thế này! Đây là lần đầu tiên con có thể ở gần với một cô gái đến như vậy!
Sau khi leo lên phía sau của con rồng, tôi có thể cảm thấy không khí xung quanh tôi thay đổi!
Mặc dù cô ấy đang mặc áo giáp, tuy nhiên, mùi hương của một cô gái có thể khiến trái tim tôi đập rất mạnh.
Hạnh phúc này làm cho tôi như muốn ngất đi vậy.{sao chú mày ysl thế -_-}
“Umm...Vị trí của anh không thoải mái lắm đúng không?”
Irlin nhẹ nhàng hỏi, có vẻ như cô ấy rất cẩn thận với những việc mình làm.{chỗ này mình cũng ko hiểu lăm, ko rõ là cẩn thận cái j}
Loại sinh vật đáng yêu gì thế này? Cố ấy có đúng là Kỵ sĩ không thế? Trông cô ấy như là một chú mèo con ấy.
“Cô không cần lo đâu. Phía sau con rồng đất khá là rộng rãi và thoải.”{chứ ko phải tại chú thích ngửi mùi gái à -_-}
Đột ngột, tốc độ tăng lên một cách bất ngờ và sức gió đẩy tôi về phía sau. Vô thức, tôi lập tức ôm lây eo cô ấy.
“Ah!”
Cô ấy run rẩy một chút, và quay lại nhìn tôi. Tuy nhiên cô ấy quay đầu đi và không nói gì cả.
Tôi đâu có lựa chọn nào khác....Nếu không bám vào thứ gì đó, với tốc độ như thế này thi tôi ngã sml là cái chắc!
Tuy nhiên, tôi không hiểu tại sao, Irlin lại càng làm cho con rồng chạy nhanh hơn
Điều này thực sự quá tệ....
Cô ấy đang cố làm cho con rồng bay hay sao vậy hả!?{lưu ý: đây là kiểu câu nói đùa thôi chứ ko phải hỏi theo nghĩa đen đâu}
Chúng tôi tới thành phố kế tiếp vào buổi tối. Nó được khói là Thành Phố Randall.
Đừng có hỏi tôi làm sao tôi biết tên của thành phố này, vì tên của nó nằm trôi nổi ở trên cổng thành phố, được chứ?
So với thành phố lúc trước, nơi này cho tôi cảm giác như là một thành trì vậy. Không chỉ được bao quanh bởi các bức tường cao khoảng 20m, các vệ binh ở cổng thành ở đây cũng phát ra aura chết chóc một hết sức đáng sợ.
Tuy nhiên, tại sao lại cần những bức tường cao đến như vậy nhỉ? Trừ khi có có những con quái vật rất lớn? Không phải thế là quá kinh hoàng sao? Ngay cả khi con quái đó có level thấp, thì nó vẫn có thể giết rất nhiều người chỉ với một cú dậm chân phải không?
Hi vọng là không có con quái vật nào như thế cả....
Oh đúng rồi, làm thế nào tôi có thể phát hiện được aura chết chóc của các vệ binh nhỉ? Lạ thật....Oh sao cũng được, đừng để ý làm gì.
Sau khi lính canh nhìn vào bên trong xe ngựa, họ để chúng tôi qua ngay lập tức. Mặc dù họ nhìn về phía tôi với biểu hiện kì lạ, nhưng họ không nói gì cả.
Tất nhiên, dù nhìn thế nào, ngồi chung ngựa{Ơ, rồng mà nhể :V} với một nữ kỵ sĩ chắc chắc rất là quái dị rồi, tôi còn đang ôm eo cô ấy nữa.
Ánh mắt của những người trên đường cũng khá là đáng ngại. May mắc thay, tôi đã bỏ tay mình ra khỏi eo cô ấy rồi, để tiếp thì tôi xấu hổ chết mất.
“Được rồi, chúng ta sẽ ở lại đây đêm nay. Hai cô cậu trông hợp nhau tốt hơn rồi đấy nhể.”
Klaus nhìn chúng tôi và cười. Tên khốn này chắc phải có động cơ lạ lùng nào đó.
Làm thế nào ông ta có thể đưa cháu gái mình đi như vậy được....trừ khi nó thực sự chỉ để giữ bí mật của một quyển sách.....{quyển sách băng kiếm ấy}
Tuy nhiên.....
Người bảo vệ tôi thấy hồi nãy đa số là level 3, và đại bộ phận dân cư chỉ ở level 1. Hay là level của tôi thực sự rất cao nhỉ?
Không, theo tiêu chuẩn của một tựa game thì người chơi sẽ gặp những kẻ thù yếu lúc đầu, và mức độ của chũng sẽ tăng lên sau này. Tôi nghĩ tình hình hiện tại cũng giỗng như thế vậy.
“Anh đang nhìn gì vậy?”
Giọng nói của Irlin đưa tôi ra khỏi những suy nghĩ vẫn vơ của mình, và tôi nhận ra rằng mình là người duy nhất còn ở trên con rồng đất.
Tôi lập tức leo xuống và trả lời.
“Đây là lần đầu tiên tôi thấy một thành phố lớn thế này, nên tôi có chút hơi ngạc nhiên.”
“Lần đầu tiên sao? Có vẻ như anh sống ở một nơi rất xa nhỉ. Randall là một trung tâm giao dịch rất nổi tiếng. Gần như không có một ai ở Vương Quốc Mitchell chưa tới nơi này bao giờ....Nhưng, đừng lo. Từ khi chúng ta có thời gian, tôi sẽ dắt anh đi tham quan xung quanh sau!”
Irlin hào hứng nói, trông cô ấy có vẻ khá hạnh phúc. Cô gái này....cô ấy cho tôi cảm giác giống như cô ấy chưa có bạn trước đây bao giờ vậy...có phải cô ấy.....
Tôi có linh cảm rất xấu về chuyện này nhưng....
Một cô gái với tinh cách dễ thương như cô ấy...làm sao cô ấy có thể....
Arg, vấn đề bày thực khóc chịu! Tuy nhiên, một cô gái với tính cách dễ thương như vậy, ngay cả khi có gì kì lạ trên mặt của cô ấy, thì cũng đâu có vấn đề gì đâu phải không?
“Um? Fir...Anh đang nghĩ gì vậy?”
“Ah....không có gì đâu. Đúng rồi, tôi trông cậy vào cô vậy”
“Để nó cho
tôi! Đi ngay thôi! Ông nội sẽ giải quyết những vấn đề ở đây, vì thế hãy đi shopping một chút thôi!”
“Được thôi....”
An ninh ở thành phố này nên tốt hơn thành phố trước, đúng chứ? Nếu thế thì tôi không cần phải lo về việc bắt cóc hay bị tấn công nữa.
Tuy nhiên.....
Level của những canh gác ở đây đều khá thấp...thực sự không có vấn đề nào chứ?
Mà, tôi vẫn chưa nhìn thấy thứ mà bọn họ đang vận chuyển, không lẽ nó là quyển sách lúc trước sao?{quyển băng kiếm ấy}
Không thể nào. Nếu là thế thì họ chẳng cẩn trọng tí nào cả? Hay là nó là quyển khác nhỉ?
Mà, có thể học được skill dễ dàng thế này cũng hay.
Tôi mở màn hình skill ra. Kĩ năng: Triệu Hồi Băng Kiếm đã lên 1/10. Nó tốn khoảng 50MP cho một lần sử dụng. Có cảm giác như rằng skill sẽ lên level nếu tôi sử dụng nó thêm một vài lần vậy. Tuy nhiên tôi không nên sử dụng nó ở nơi đông đúc như thế này mà chỉ nên sử dụng khi ở một mình.
Tuy nhiên, tôi nhận ra rằng tôi vân là “Không cói Class”. Sao lại như thế?
“Mặc dù Aliyah đã bảo rằng tôi chỉ có thể học skill khi đã lựa chọn được class...Làm thế nào tôi có thể học được nhỉ....”{vì chú là main :v}
“Um, anh vừa nói gì cơ?”
Tôi không thể nói với cô ấy sự thất vọng của tôi được . Tôi không thể hỏi “Nếu như tôi không có class thì có học skill được không?” Nực cười vl. Sau tất cả, thì phương pháp học của họ cũng khác với những người như tôi.
“Không có gì đây. Ah, phải rồi, cô có muốn mua thứ gì đó không?”
Nói về việc này, ngay cả khi tôi đã từng thấy những thành phố như thế này trong game, thì việc tự trải nghiệm có cảm giác hoàn toàn khác.
Tiếng ồn ào của đám đông, tiến kim loại va chạm từ các thợ rèn, và mùi hương từ các quầy hàng thức phẩm, tất cả chúng đều hết sức mới lạ đối vơi tôi.
“Tôi không thực sự có thứ gì muốn mua cả, vì có nhưng cửa hàng tốt hơn ở kinh thành. Tuy
nhiên, vì đây là lần đầu tiên anh ở đây, vậy nên nếu có thứ gì anh muốn, thì cứ thoải mái hỏi và tôi sẽ đưa anh tới cửa tiệm. Có lẽ không có quá nhiều sự khác biệt từ lần cuối tôi ở đây.”
Từ khi Irlin đã tuyên bố như thế, tôi sẽ không từ chối.
“Vậy thì, có nơi nào mà tôi có thể học skill được không?”
“Học skill?”
Nghe thấy thế, cô ấy cho thấy một cái nhìn đầy bối rối.
Bỏ mẹ, tôi đã nói vài thứ không nên rồi. Làm sao cô ấy có thể hiểu được mấy thứ như ‘học skill’ chứ.
“Xin lỗi, ý tôi là những nơi tôi có thể mua quyển sách giông như cái của cô vậy.”
“À, vậy là anh muốn sách skill à. Điều đó...thực tế thì, không có nơi nào như thế cả”
“Haha...vậy à...”
Mà, điều đó cũng nằm trong dự đoán rồi. Nếu không thì lão già đó sẽ không nói về nói về quyển sách đó nghiêm túc như vậy.
“Tuy nhiên, tôi nghĩ là thư viện có thể sẽ có một vài đấy.”
“Thư viện?”
“Yup!”
Irlin chỉ về tòa tháp kế bên tòa lâu đài. Nó trông giống như tháp nghiêng Pisa vậy.
“Tôi nghĩ rằng nơi đó sẽ có quyển sách anh đang tìm đấy.”
Sigh~
Tại sao trong mấy cái thư viện đã ghé qua đều không có sách skill nhỉ....
Mọi người thi xong hết chưa nhỉ :v